Sáng hôm sau, trong căn phòng thoáng mát, màu hồng pastel nên thơ, nhưng bông hoa baby trắng đang khẽ lung lay theo làn gió, ánh nắng mặt trời nhẹ nhàng chiếu qua kính cửa sổ, Thiên Nguyệt đang chọn quần áo để hôm nay lên trường để làm một số giấy tờ và nhận lớp. Mái tóc đen dài suôn mượt được cô uốn nhẹ, gương mặt trang điểm sương sương, đơn giản. Tuy vậy ai nhìn vào cũng bị thu hút bởi gương mặt kiều diễm kia. Cô vẫn chọn trang phục như thường ngày, năng động, trẻ trung.
Cô đã quen dần với cuộc sống tự lập này, tuy có chút cô đơn, nhớ cha mẹ nhưng cô vẫn biến nó thoải mái nhất có thể.
Hôm nay, cô bắt taxi đến trường, không muốn làm phiền ai cả. Một phần vì cô không muốn chứng kiến cảnh đau lòng kia.
...----------------...
Chiếc xe lăn bánh đến trường, đúng là không thể nào thoải mái như xe riêng của gia đình cô hay xe của anh được.
Cô bước xuống xe, suýt nữa thì quên trả tiền cho tài xế. Quê quá đi thôi!!!!