Chỉ Làm Vương Phi Của Ngươi

Chương 119: Q.3 - Chương 119: gặp lại (1)




Từ sau khi Tử Điệp đến quân doanh vẫn đi theo bên người Lam Vân Lỗi, trên danh nghĩa là hộ vệ bên người Lam Vân Lỗi, tất cả mọi người trong quân doanh đều không rõ, tướng quân bọn họ sao có thể để một người thể trạng gầy yếu làm hộ vệ bên người, ai cũng không phục nhưng cũng không có ai dám nói gì.

Tử Điệp biết suy nghĩ trong lòng những người này, chỉ có thể ở trong lòng cười khổ một phen.

Trong quân trướng Tử Điệp ngồi đối diện Lam Vân Lỗi, yên lặng uống trà, thường thường đem ánh mắt đặt ở trên người Lam Vân Lỗi.

“Được rồi, không cần nhìn chằm chằm ta như vậy, nói đi, có chuyện gì cần ca ca ta làm , cứ việc nói” .

Lam Vân Lỗi bị Tử Điệp nhìn cả người không được tự nhiên, đành phải ra lời phá thế giằng co trước.

“Ca, ta biết hiện tại nói lời này có vẻ hơi lỗi thời, nhưng ta muốn vụng trộm nhìn hắn một cái, chỉ cần hắn không có việc gì ta lập tức trở về, cam đoan ai cũng không biết” .

Tử Điệp nói xong dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Lam Vân Lỗi.

Lam Vân Lỗi biết Tử Điệp khẳng định sẽ nói chuyện này, cố chấp lắc lắc đầu, đơn giản phun ra hai từ.

“Không được” .

“Ca” .

Tử Điệp không thuận theo hô.

“Đừng nói nữa, việc này không thương lượng, ta sẽ không cho ngươi đi mạo hiểm , sớm chết tâm này đi” .

Lam Vân Lỗi uy hiếp nói,

“Vì sao? Ngươi hẳn là biết ta không ngại vạn dặm xa xôi tới nơi này là vì chuyện gì” .

Tử Điệp chưa từ bỏ ý định tiếp tục nói.

“Tử Điệp, ngươi hiện tại không phải tiểu hài tử , tình huống trước mắt này ngươi cảm thấy thích hợp để đi sao? Hiện tại quân tình mới là vấn đề mọi người quan tâm nhất, hiện tại nói đến nhi nữ tình trường có phải có chút quá mức hay không ?”

Lam Vân Lỗi hơi có chút bất đắc dĩ nói.

Tử Điệp lập tức nghe ra manh mối trong lời nói của Lam Vân Lỗi.

“Ca, có phải nếu ta giúp ngươi thành công đánh bại người man di thì ngươi sẽ cho ta đi thấy hắn không” ?

Tử Điệp khẩn cấp hỏi.

“Nếu dẹp xong, không chỉ là ngươi, mọi người chúng ta cũng đều đi về gặp hắn ” .

“Được, ta giúp ngươi” .

“Biện pháp gì” ?

Lam Vân Lỗi hỏi.

“Cái này không cần ngươi quan tâm , ta biết nên làm sao, yên tâm đi, ta nhất định sẽ thành công ” .

Tử Điệp đối mặt Lam Vân Lỗi thề son sắt.

“Ca, ngươi hiện tại đem tình huống trước mắt đại khái thượng hợp với ta một chút, sau đó chúng ta ngồi xuống thương thảo một ít vấn đề, vô luận như thế nào ta nhất định phải thành công” .

“Ngươi có phải rất nóng vội hay không, đánh giặc không phải trò đùa, huống hồ ngươi dựa vào cái gì làm cho ta tin tưởng ngươi” ?

Lam Vân Lỗi cố ý dùng ánh mắt khinh thường xem xét Tử Điệp.

“Một hồi nữa ta sẽ khiến cho ngươi biết ngươi đã xem nhầm người “ .

Lam Vân Lỗi không phải không muốn tin thực lực của Tử Điệp, hắn chỉ là không muốn Tử Điệp quá mức mệt nhọc, cố ý kích thích để nàng sớm buống tha.

Nhìn biểu tình nghiêm túc của Tử Điệp, Lam Vân Lỗi đem bản đồ trên bàn mở ra, cẩn thận đem tình huống nói cho Tử Điệp.

Nghe Lam Vân Lỗi giảng giải, nhất thời một cái diệu kế ở trong đầu Tử Điệp nhanh chóng hình thành.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.