Nhớ không rõ đi qua mấy cái ban công đình các, vòng vo mấy vòng vẫn
chưa tới nơi dùng cơm, Tử Điệp mệt thở hổn hển hư hư, đổ mồ hôi đầm đìa, trong lòng thì đang kêu khổ chủ nhân thân thể này thật đúng là không
phải suy yếu bình thường, mới đi như vậy mà đã lộ vẻ mệt mỏi thành như
vầy, có thể thấy được là do bình thường không vận động, thực có phải hay không Tây Thi thắng Tây Thi ( ta ko hiểu), không thể để như vậy được,
về sau ta nhất định phải luyện cái thân xác này được tráng tráng , ta
không nghĩ muốn yếu ớt như vậy đâu, nhưng là hôm nay thực mệt không đi
được, vì thế nói:
“Tiểu Nhị, nghỉ ngơi một chút đi, ta mệt mỏi” .
“Tiểu thư, người hôm nay tốt hơn nhiều, trước kia một đoạn đường này
người đã nghĩ ngơi vài lần” .
“Xem ra ta phải rèn luyện nhiều hơn” .
“Tiểu thư, ngươi thân thể không tốt, dưỡng thân thể từ từ sẽ tốt
hơn, người sẽ tốt lên, nghỉ ngơi một chút đi, dù sao cũng không xa, phía trước là tới” .
“Ân” .
Đi vào một gian sương phòng lớn, bên trong trang trí thoạt nhìn làm
người ta thực thoải mái, hương sắc thản nhiên, một loạt màu đồng cổ sắp
xếp giống nhau tựa vào góc tường , một chậu nước tiên hoa đặt ở trên
bàn bát giác, Tử Điệp vừa đi vừa thưởng thức, nguyên lai đây là cái gọi
là nhà ăn, không sai.
“Phu nhân, tiểu thư đến” .
“Đã biết, các ngươi đi xuống đi” .
“Nương, ta đến đây, về sau không cần chờ ta , cơm lạnh đối với thân
thể của người không tốt, là nữ nhi sai lầm ” . Tử Điệp làm nũng nói.
“Ha ha, tiểu Tử Điệp của ta biết đau lòng nương , thật sự đã trưởng
thành” .
“Đó là đương nhiên , về sau mỗi ngày ta đều là nữ nhi hiếu thuận của
nương ” .
“Hảo, hảo, đúng rồi, thân thể thế nào , có muốn hay không lại gọi
Thái y trong cung lại đây giúp ngươi nhìn một cái, ngươi đứa nhỏ này,
từ nhỏ thân thể liền không tốt, nương mỗi ngày đều thay ngươi cầu nguyện hy vọng ngươi sớm một chút tốt lên, hôm nay thoạt nhìn đã có chút khởi
sắc” .
“Nương, không có việc gì , về sau ta sẽ chú ý , sẽ không làm cho nương
lại lo lắng ” .
“Xem, hôm nay ta cố ý bảo cho phòng bếp làm cho ngươi mấy món ăn mà
ngươi thích nhất này, ăn nhiều một chút, làm cho cơ thể mập mạp lên ” .
“Mới không đâu, béo thành tiểu trư rất khó coi a, nương… , cha đâu, như
thế nào không trở về ăn cơm a” ?
“Cha ngươi gần đây nhiều việc, đều ở trong cung ăn cơm, ngươi cho là
Thừa tướng là làm đùa chắc, hắn thường xuyên như vậy ngươi cũng không
phải không biết, không cần chờ ” .
“Nga” .
Tử Điệp ở trong lòng tính toán nhỏ nhặt, rốt cục từ miệng của nương
biết được chức quan của cha, nguyên lai là người dưới một người trên vạn người, Thừa tướng. Nhưng là Tử Điệp muốn biết càng nhiều, bất quá từ từ sẽ biết.
Dùng bữa tối xong, rồi lại theo con đường nhỏ về phòng của mình,
Tiểu Nhị theo ở phía sau, Tử Điệp nghĩ Tiểu Nhị này nhất định là nha
hoàn bên người của mình, hơn nữa quan hệ cũng không tệ lắm, nếu theo
trên người nàng hẳn là có thể nghe được rất nhiều chuyện, trong lòng hạ
quyết tâm, Tử Điệp liền đối với Tiểu Nhị nói:
“Tiểu Nhị, ta cảm thấy tên ngươi rất đáng yêu , thực thích hợp với
ngươi, nhất định chỉ ý tứ nhụy hoa mùa xuân đi” .
“Tiểu thư người giễu cợt ta , đứa nhỏ gia đình nghèo không biết tình thơ ý hoạ, chính là tùy tiện đặt mà thôi, không giống như tiểu thư
người, Lam Tử Điệp, tên rất dễ nghe , Lam thị là họ tối cao thứ hai ở
Thiệu Dương quốc chúng ta ,dân chúng tầm thường không thể mang họ này ,
ngươi trên người có cái bớt tử điệp, lão gia liền gọi người là Lam Tử
Điệp, thật hay a” .
Từ Tiểu Nhị nói, Tử Điệp rốt cục biết chính mình họ Lam, Thiệu Dương
quốc? Tử Điệp vắt hết óc muốn từ tri thức lịch sử ít ỏi đáng thương của
nàng tìm xem đây là triều đai nào ,suy nghĩ nửa ngày rốt cục biết trong
lịch sử không có Thiệu Dương Quốc, nói cách khác đó là một triều đại
không có thực!
Tử Điệp thầm nghĩ chính mình như thế nào lại xúi quẩy như vậy, xuyên qua còn chưa tính nhưng lại trở lại một cái triều đại không có trong
lịch sử!