Chỉ Muốn Sống Bên Cạnh Anh

Chương 4: Chương 4: 52 ngày cô chưa nhìn thấy anh (2)




Thanh âm như vậy làm cho cô cảm thấy cô đơn cho nên chờ cô trở lại phòng ngủ, cô cố ý bật TV, điều chỉnh âm lượng cao một chút.

Mục đích của cô không phải vì muốn xem TV mà là để trong nhà có hơi người cho nên mới bật đại kênh truyền hình nào đó.

TV luôn truyền ra thanh âm, Hạ Vãn An vừa nghe vừa thực hiện mấy động tác yoga chừng 40ph mới đi tắm rửa.

Chờ cô ra ngoài thì đã là nửa giờ sau, cô dùng khăn lông quấn lấy mái tóc ướt, lại ngồi vào bàn trang điểm bôi mỹ phẩm dưỡng da, trong lúc cô đang phân vân mình đã chăm sóc da đến bước nào thì nghe thấy cái tên quen thuộc truyền từ TV tới.

“Tổng giám đốc xí nghiệp Hàn thị Hàn Kinh Niên tiếp nhận phỏng vấn của chúng tôi…”

Hạ Vãn An dừng động tác trên tay, cô nhìn chằm chằm bản thân trong gương một lúc sau đó mới quay đầu nhìn màn hình TV.

Trong màn hình, Hàn Kinh Niên mặc tây trang màu đen, áo sơ mi trắng, một thân ưu nhã ngồi ở sofa đang nói chuyện với người dẫn chương trình.

Anh thật sự rất đẹp trai, đẹp tới mức dùng từ tuấn mỹ để miêu tả anh cũng không đủ, đẹp tới mức nhìn chằm chằm anh trong bao lâu cũng không thấy chán, ngược lại còn cảm thấy nên xem nhiều hơn.

Thời gian phỏng vấn cũng không kéo dài bao lâu, chờ đến khi gần kết thúc, người dẫn chương trình mới cười tò mò một câu: “Hàn tiên sinh, gần đây có tin đồn nói ngài và tiểu thư Tần Thư Giản đang yêu đương, không biết ngài có tiện tiết lộ một chút có phải hai người đang có chuyện tốt đến gần hay không?”

Tần Thư Giản... Nữ chính cửa bộ phim bùng nổ nhất phòng bán vé khởi chiếu vào dịp Tết Âm Lịch ...

Hạ Vãn An run run cánh tay, suýt chút nữa làm đổ chai mỹ phẩm.

Trên TV, Hàn Kinh Niên không hề có biểu cảm gì, thanh âm lạnh nhạt, trả lời không chê vào đâu được: “Ngại quá, tôi không có thời gian lãng phí nghe những lời đồn miệng lưỡi.”

Phỏng vấn kết thúc, trên màn hình xuất hiện quảng cáo, nhìn thấy người mẫu quảng cáo, Hạ Vãn An cảm thán thật là xinh đẹp, nhưng chờ nhìn thấy phụ đề hiện lên… đại diện thương hiệu: Tần Thư Giản, Hạ Vãn An hơi mím môi, thu hồi tầm mắt.

Vô thức chăm sóc da, Hạ Vãn An bò lên giường, cô cầm lấy di động tìm hiểu tin tức về Hàn Kinh Niên cùng Tần Thư Giản, thật sự giống như người dẫn chương trình kia đã nói, bọn họ đúng là chuyện tốt đến gần.

“Cảm ơn người có tin nóng, tổng giám đốc xí nghiệp Hàn thị đang dùng bữa tối cùng với Tần Thư Giản.”

“Tần Thư Giản cùng Hàn Kinh Niên cùng nhau ra vào quầy trang sức trực thuộc xí nghiệp Hàn thị, hư hư thực thực là chọn lựa nhẫn cưới.”

“Hàn Kinh Niên cùng Tần Thư Giản dùng bữa tối xong một trước một sau tiến vào khách sạn bốn mùa, hư hư thực thực bí mật hẹn hò.”

“...”

Hạ Vãn An nhìn tin tức trên di động lại bắt đầu thất thần.

Qua một lúc sau cô mới mở lịch, bắt đầu đếm ngược lại ngày.

1, 2, 3...47, 48...52... từ lần cuối anh về nhà đến nay đã 52 ngày cô chưa nhìn thấy anh…

Cuối cùng làm sao mà ngủ Hạ Vãn An cũng không nhớ rõ, cô chỉ nhớ mình đã quên sấy khô tóc, cho dù vẫn là mùa hạ nhưng chờ cô tỉnh lại vẫn bị cảm mạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.