Chị Nông Hạnh Phúc

Chương 59: Chương 59




Edit: Trạch Mỗ

Nghe Hồ Quốc Đống cố gắng dát vàng lên mặt cô, Ngô Hồng Nhi trợn trắng mắt, có thể tìm ra lý do như vậy để an ủi cô cũng thật khó cho Hồ Quốc Đống rồi. Có điều không thể phủ nhận chút buồn bã và tiếc nuối vừa mới sinh ra kia của Ngô Hồng Nhi đều bị làm rối lên không còn rồi.

Sau đó hai vợ chồng lại thảo luận một chút chuyện xây nhà rồi đến giờ ngủ, một đêm say nồng, vừa rạng sáng ngày hôm sau một ngày bận rộn lại bắt đầu.

Giữa buổi sáng lúc Hồ Mai Nhi đang cùng Ngô Hồng Nhi làm áo bông cho Nha Nha, Hồ Đào Nhi xách chút đồ tới.

Hồ Đào Nhi là đứa con lớn nhất của hai cụ nhà họ Hồ, chị lớn hơn Hồ Quốc Đống mười bốn mười lăm tuổi. Hiện tại con trai cả nhà chị cũng bắt đầu làm mai rồi. Chẳng qua vừa biết em gái út tới chị lập tức xách mấy thứ này tới đây luôn. Đối với em trai em gái bên dưới chị luôn hết sức lo nghĩ, cho dù là bây giờ con cái của bọn họ cũng không còn nhỏ rồi, nhưng chị vẫn không yên lòng.

Hồ Đào Nhi là khách quen của nhà họ Hồ, ngay cả Ngô Hồng Nhi cũng không coi chị là khách. Hồ Đào Nhi cũng không khách khí, vừa đến là nhận ngay lấy ghế đẩu em dâu đưa qua ngồi thẳng xuống.

"Sao hôm nay mày có thời gian qua đây, không phải mấy ngày nay đang bận tìm đối tượng cho Thông Thông sao?" Lý Quế Lan nhìn thấy con gái cũng rất cao hứng nói. Vương Thông, thằng cả nhà Hồ Đào Nhi, năm nay đã hai mươi ba, nếu như đặt vào mấy năm trước cậu ta cũng là trai ế lớn tuổi. Chẳng qua mấy năm nay kết hôn phổ biến muộn hơn một chút, hai mươi ba nghe cũng không phải lớn lắm.

Vương Thông mặc dù là cháu ngoại, nhưng lúc trước cũng là lớn lên ở dưới mí mắt Lý Quế Lan, nếu nói thiên vị, tuy rằng kém hai cháu trai nhà mình, nhưng cậu ta dù sao cũng là đứa cháu đầu tiên, so với mấy đứa con nhà con gái khác mà nói, Lý Quế Lan tất nhiên là coi trọng cậu ta hơn một chút.

Vương Thông cưới vợ sinh con, Lý Quế Lan bọn họ cũng tính là có đời thứ tư, vì vậy đối với hôn sự của Vương Thông, Lý Quế Lan cũng rất coi trọng. Bình thường hay chú ý xem có cô nào thích hợp hay không. Mấy ngày hôm trước Hồ Đào Nhi đến nói chị chồng chị làm mai cho một đứa nhỏ rất tốt, bởi vậy bây giờ Lý Quế Lan liền lo lắng ở trong lòng.

Nha Nha được Lý Quế Lan ôm, cô bé cũng nghe không hiểu đám người lớn đang nói cái gì, cơ mà thấy bà nội và mẹ đều đang nhìn bác cả, cô bé cũng hai mắt sáng long lanh nhìn Hồ Đào Nhi.

Ba đứa nhỏ khác đều đã chạy ra ngoài chơi, hiện tại chỉ có một con bé con đi đứng chưa vững lại còn mồm mép chưa lưu loát, Hồ Đào Nhi cũng không sợ cháu gái bép xép ra ngoài, bèn nói: "Con bé đó không được, mấy ngày hôm trước con nhờ người đi hỏi thăm, nói là mẹ của đứa bé kia tác phong không đứng đắn lắm, tuy rằng đứa bé kia bất kể là điều kiện bản thân hay là điều kiện gia đình đều rất tốt, nhưng nề nếp gia đình như vậy, bất kể là ông nhà con hay là ông cụ đều không đồng ý." Hồ Đào Nhi nói.

Vương Thông là cháu đích tôn nhà họ Vương, hiện tại tuy rằng không coi trọng một bộ trường tử đích tôn kia, nhưng phần lớn người làm chị dâu cả này gia đình vẫn sẽ chọn lựa kỹ càng một phen, chung quy phía dưới còn có hai chú em chồng chưa kết hôn, nếu cưới phải người đàn bà quấy nhiễu gia đình không yên thì phiền toái rồi.

Vừa nghe cái này mặt Lý Quế Lan chính là kéo dài ra, vấn đề tác phong bất kể là ở đâu đều là vấn đề lớn, vốn bà còn nghĩ là bác của cháu ngoại giới thiệu hẳn là tầm tầm rồi, không nghĩ tới vậy mà xảy ra vấn đề như vậy."Chị chồng mày là làm thế nào thế, sao lại giới thiệu cho đứa nhỏ một gia đình như vậy." Lý Quế Lan nói, nếu không phải Đào Nhi cẩn thận đi hỏi thăm một chút, nói không chừng sẽ thật sự thành. Lúc trước khi Hồ Đào Nhi nói với bà thật sự là rất hài lòng.

"Đúng vậy, mấy ngày hôm trước cha chồng con còn đặc biệt gọi chị chồng con trở về mắng một trận đấy." Hồ Đào Nhi nói, thật ra chị cũng rất tức giận, thật ra mới bắt đầu chị cũng rất hài lòng với điều kiện của cô gái kia, cô gái người ta là tốt nghiệp trung học, người cao ráo trông cũng không xấu, nghe nói tính tình cũng vô cùng thẳng thắn, có thể lo liệu gia đình được, rất phù hợp với thằng cả nhà bọn họ. Tính tình Vương Thông giống Vương Lập, tuy rằng kiên định chịu khó làm việc nhưng mà lại hơi chất phác, tìm đứa tính tình lanh lẹ là thích hợp nhất quả đất rồi.

Ai biết sau khi lén nghe ngóng, tác phong của mẹ đứa bé kia vậy mà không đứng đắn lắm, con gái giống mẹ, cho dù điều kiện của cô ta có tốt hơn nữa Hồ Đào Nhi cũng không thể cưới về cho con trai nhà mình cô vợ không an phận. Bởi vì chuyện này, Hồ Đào Nhi cũng ghi hận chị chồng nhà mình. Đây chính là cháu ruột đó, làm sao có thể không để bụng như vậy chứ.

Thật ra chị chồng Hồ Đào Nhi cũng rất ấm ức, nhà bọn họ ở đầu thôn đông, nhà cô gái kia ở đầu thôn tây, bình thường chuyện bên ngoài biết một ít, những chuyện bí mật này người làm việc cả ngày không hết việc như chị nơi nào biết, ai biết sẽ có chuyện như vậy, nếu sớm biết thế chị nhất định sẽ không làm mối đến nhà mẹ đẻ mình, chị cũng không phải bị điên.

"Việc mai mối chính là như vậy, mày cũng đừng có gấp, phải hỏi thăm cẩn thận rõ ràng. Hồi chúng mày tim nhà chồng mẹ cũng là lo nát lòng nát dạ đấy." Lý Quế Lan thấy cảm xúc của con gái có chút suy sụp bèn nói. Việc mai mối này thật là một việc lớn, lúc này đã kết hôn cho dù là không thích hợp vì con cái cũng rất ít có ly hôn. Bao nhiêu gia đình đều là cứ cố trôi qua như vậy. Ly hôn ở nông thôn là một việc vô cùng mất mặt.

"Aiz, chẳng phải vậy, có điều thằng cả năm nay đã hai mươi ba rồi, con cũng là có chút nóng nảy. Vừa qua năm chính là hai mươi tư, bên dưới thằng hai cũng đến tuổi rồi, ngẫm lại toàn phát rầu." Hồ Đào Nhi nói.

"Lần trước Hạnh Nhi không phải giới thiệu cho Thông Thông một cô gái sao, đợi ngày nào đó cha mày bọn họ đi trấn trên mẹ bảo lão hỏi lại một chút, mấy ngày hôm trước còn nghĩ cái đứa chị chồng mày giới thiệu hẳn là không tồi nên cũng không tiếp tục hỏi nữa." Lý Quế Lan nói.

"Nhà bên cạnh chị cả con có cô gái rất tốt, cũng không biết làm mai được nhà chồng chưa, trở về con cũng hỏi một chút." Hồ Mai Nhi thấy Hồ Đào Nhi bốc hỏa bèn nói.

"Được, cũng không phải nói muốn cô gái đó trông bao nhiêu xinh đẹp điều kiện gia đình tốt cỡ nào, chỉ cần tác phong đứng đắn hào phóng lanh lẹ là được." Thấy Hồ Mai Nhi nói như vậy, Hồ Đào Nhi cũng không chối từ bèn nói.

Nói tới điều kiện nhà họ Vương mặc dù nói không phải là rất tốt, nhưng cũng không kém, nhà cửa là mới xây, trong nhà còn làm máy kéo, bốn cha con bình thường làm việc kiếm được cũng không ít, muốn tìm vợ cho con trai cả cũng không khó.

"Thôi, không nói cái này nữa. Nhà mày đó là xảy ra chuyện gì, con đâu, đều vứt ở nhà rồi?" Hồ Đào Nhi cũng lười nói những chuyện phiền lòng này nữa bèn hỏi.

"Còn không phải mẹ chồng em luận điệu cũ rích nhai đi nhai lại, không có chuyện gì em ở chỗ mẹ vài ngày rồi về. Em mang theo đứa thứ hai tới, bây giờ chạy ra ngoài chơi cùng bọn Đản Đản rồi, đứa đầu bây giờ đang đi học, để nó ở nhà em cũng không yên lòng." Hồ Mai Nhi nói, sắc mặt ngay cả thay đổi cũng không thay đổi. Chuyện này chị đã sớm nghĩ thoáng rồi, trong mệnh có cuối cùng sẽ có, trong mệnh không có chớ cưỡng cầu. Cho dù chị mượn tiền nhà mẹ đẻ nộp tiền phạt, nhưng không chừng sẽ lại sinh thêm đứa con gái nữa, như vậy còn không bằng cứ trôi qua như bây giờ thôi. Đương nhiên nếu sau này trong tay bọn họ dư dả, không chừng chị cũng sẽ nghĩ tới sinh thêm một đứa. Nhưng mấy năm này là không thể nào rồi.

Loại chuyện này Hồ Đào Nhi cũng không có cách nào nói cái gì, sáu chị em nhà bọn họ, chỉ có nhà tiểu Ngũ có hai đứa con gái, tuy rằng chị cảm thấy con gái rất tốt, nhìn là tri kỷ, nhưng lời này nói ra cũng có chút ‘đứng nói chuyện không đau thắt lưng’. Bởi vậy chị bèn nói: "Mày cũng đừng ầm ĩ với mẹ chồng mày suốt, thương lượng với chồng mày đi, nếu thiếu tiền cứ nói."

Hồ Mai Nhi gật gật đầu, chẳng qua chị lại hạ quyết tâm kiên quyết sẽ không vì sinh con mà thiếu món nợ. Thôn bọn họ cũng có người vì sinh con ngay cả nhà cũng bị người dỡ, mẹ chồng chị bình thường cũng không ít lần lấy cái này để giáo dục chị, nhưng chị cảm thấy thật đúng là không đáng giá.

"Theo chị ấy mà, tính tình hai ta vẫn còn mềm mỏng, nếu như là Hạnh Nhi chỉ sợ sớm đã ầm ĩ lên rồi." Hồ Hạnh Nhi là quả ớt gió, bất kể là trước kia hay là bây giờ. Hiện tại tuy rằng đã điềm tĩnh hơn một chút, nhưng cũng chỉ là điềm đĩnh hơn một chút trên mặt tuổi tác đã lớn mà thôi.

"Cũng không biết Nha Nha của chúng ta sau này có thể giống như bác Hai nó hay không." Nhìn đôi mắt to xoay tròn của cháu gái nhỏ, Hồ Đào Nhi có chút cảm thán nói.

Nha Nha không giống bố cô bé cũng không giống mẹ cô bé, bộ dáng kia có chín phần giống Hồ Hạnh Nhi, hai cô cháu đứng chung một chỗ, không biết còn tưởng rằng là hai mẹ con ruột cơ. Cũng chính vì như thế, Hồ Hạnh Nhi vô cùng thích cô cháu gái bé nhỏ này, hơn nữa chị cũng không có con gái, hoàn toàn coi cô cháu gái này như con gái mình mà yêu thương.

Phần yêu thương này ngay cả Triệu Cường có đôi khi cũng có ý kiến, nhà anh trai em trai hắn sinh đều là con gái, bình thường cũng không thấy Hồ Hạnh Nhi để bụng như vậy, quần áo đồ ăn vặt y như không mất tiền cả ngày chuyển về nhà. Có điều ngại mặt mũi nên hắn ngại nói trắng ra mà thôi.

Hồ Hạnh Nhi mới không thèm để ý chút tâm tư nhỏ đó của hắn đâu, tuy rằng đều là cháu gái, nhưng sao có thể giống nhau chứ. Đứa nhỏ Nha Nha này cùng chảy với chị đều là máu mủ nhà họ Hồ. Hơn nữa cháu gái nhà chồng chị đứa nào cũng lớn hơn cả con trai chị, đều đến tuổi tìm nhà chồng rồi, chẳng lẽ chị còn có thể đối xử giống như cháu gái nhỏ mới hơn một tuổi một chút.

Trước đây có lẽ chị còn có thể kiêng dè một chút, nhưng hiện tại tiền này đều là chính chị kiếm được, chị dùng tiền mình kiếm được mua chút đồ cho cháu gái nhà mẹ đẻ ai dám có ý kiến. Cho dù là có ý kiến chị cũng không để ở trong lòng.

"Nhất thiết đừng, Nha Nha của chúng ta nếu giống bác Hai nó thì chính là lo không xong rồi, vẫn là giống mẹ nó mới tốt." Lý Quế Lan nói. Tính tình cô con gái thứ hai này thật là làm người đau đầu, nỗi bận tâm ở trong lòng bà còn nhiều hơn bốn cô khác cộng lại, bà cũng không muốn cháu gái giống con Hai. Trong mắt thế hệ trước, con gái vẫn nên là tính tình mềm mại mới làm cho người yêu thích hơn.

Tính tình Hồ Hạnh Nhi ngạnh ngược ghê gớm, nhưng cuộc sống này theo Lý Quế Lan vẫn là sống như con dâu nhà mình mới là hưởng phúc nhất. Chỉ có một đứa cháu gái như vậy, Lý Quế Lan dĩ nhiên muốn để cho con bé trôi qua thoải mái dễ chịu.

"Xem mẹ nói kìa, trái lại con cảm thấy như chị Hai rất tốt, con đây là không làm được không có cách nào, Nha Nha nếu giống bác Hai con bé con cũng là rất cao hứng đấy." Tính cách Ngô Hồng Nhi là đã dưỡng thành từ đời trước rồi, đời này tuy rằng cô cố gắng thay đổi, nhưng hiệu quả cũng không phải là lớn lắm. Phụ nữ như Hồ Hạnh Nhi cả hai đời cô đều hâm mộ, nếu con gái có thể trở thành người như vậy, cô trái lại là vô cùng vui vẻ, ít nhất không cần lo lắng con bé sẽ chịu ấm ức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.