Với Thuận Phong vừa
thấy bộ dáng kia của Hầu Tam, liền cảm thấy có chút tình nghi hắn. Không phải hắn trông mặt mà bắt hình dong, mà là mắt tên Hầu tam kia cứ xoay
tròn như mày gian mắt chuột, làm cho hắn càng thêm nghi ngờ."Hầu Tam,
thuốc độc này là ngươi đưa đến Ngưng Nương các sao?"
"Khởi
bẩm Với thị vệ, thuốc độc, là ta đưa. Ta cũng không biết, nó lại là
thuốc độc?" Hầu Tam nhìn Lam ma ma, thấp giọng hồi bẩm.
"Vương gia, thuộc hạ nghĩ đến phòng Hầu Tam điều tra một chút, nhất định có
thể tra ra manh mối gì đó." Với Thuận Phong có dự cảm mãnh liệt, chuyện
này, nhất định có liên quan đến Hầu Tam. Cho nên, mới bẩm báo Long Phụng Ngọc, đi điều tra Hầu Tam.
Long Phụng Ngọc gật đầu, ý bảo hắn cứ làm theo ý mình.
Với Thuận Phong mang theo mấy cái thủ hạ đi không lâu, liền quay trở lại.
Long Phụng Ngọc dùng ánh mắt hỏi, nhìn Với Thuận Phong. Cho tới nay,
Long Phụng Ngọc đều rất tin tưởng thuộc hạ này. Thời điểm hắn bi thương
vạn lần, chuyện này chỉ có thể để cho Với Thuận Phong xử lý.
Với Thuận Phong lắc đầu với Long Phụng Ngọc, ý bảo không có phát hiện gì.
Trong phòng Hầu Tam, chích phát hiện những lá bài. Trừ những thứ đó ra,
không có phát hiện thứ gì khác!"Hầu tam, ngươi cẩn thận hồi tưởng lại
một chút, lúc ngươi đun nước nóng, đến lúc ngươi đưa đến Ngưng Hương
các, trên đường người nào động vào ly nước đó. Nếu ngươi không tìm thấy
người, ngươi sẽ không thoát khỏi tội danh hại chết Tiểu Vương Gia."
Hầu Tam cau mày, giống như bộ dáng cực lực hồi tưởng. Hồi lâu, hắn vỗ đùi,
nói một câu."Ta nhớ ra rồi. Thời điểm ta đun nước, nha hoàn của Ngọc
Vương phi, Yến nhi cô nương tới lấy nước ấm. Nàng muốn mang nước vừa đun xong đi, ta không để cho. Bởi vì Ngưng Hương các truyền đến, nói Tiểu
Vương Gia khát, chờ uống nước này. Cái khác, ta không nhớ ra nữa."
Vinh Lệ Nhi vừa nghe Hầu Tam nói, trong lòng mừng thầm. Nếu lửa đã đốt tới
Long Phượng Hiên. Là đến lúc nàng thêm dầu vào lửa rồi. Chỉ cần nàng
thổi thêm vào, bảo đảm lửa sẽ càng cháy càng mạnh!
Vinh Lệ
Nhi ghé vào bên tai Long Phụng Ngọc, lặng lẽ nói: "Vương gia, vương phi
cố ý không về lại mặt. Có thể hay không, có liên quan đến cái chết của
Tiểu Vương gia..."
Long Phụng Ngọc nghe xong Vinh Lệ Nhi
nói, trong lòng cũng đánh lên cổ! Kẻ nào oán hận hắn, Âu Dương Phi và
hài tử? Người nào lớn mật dám hạ độc nhi tử của Long Phụng Ngọc hắn? Tất cả người trong Ngọc Vương Phủ, chỉ sợ chỉ có cái nha đầu xấu xí kia
thôi! Nữ nhân này, nhất định là sợ hãi Âu Dương Phi mẹ vinh nhờ con,
đoạt mất địa vị Ngọc Vương phi của nàng, mới oán hận đứa nhỏ như vậy!
Thảo nào không muốn về lại mặt? Nguyên lai, nàng là đã có kế hoạch! Buồn
cười nhất chính là hắn còn tưởng rằng nàng sợ hắn khó xử? Trời ạ, thật
sự là nữ nhân lòng dạ rắn rết! Người ta nói, độc nhất là lòng dạ phụ nữ. Lời này áp dụng trên người Lê Thải Nhi, thật không sai.
"Với Thuận Phong, chúng ta đi Long Phượng Hiên điều tra một chút, xem có thể tìm ra manh mối gì hay không. Nhớ rõ cẩn thận một chút, không buông
tha bất luận dấu vết gì!" Giờ phút này Lê Thải Nhi không đứng trước mặt
Long phụng Ngọc, nếu ở đây, hắn nhất định sẽ một kiếm giết chết nàng!
"Vương gia, thuộc hạ tuân mệnh." Với Thuận Phong không nghĩ tới, lửa lại đốt
tới trên người Ngọc Vương phi. Trực giác nói cho Với Thuận Phong, chuyện này, tuyệt đối không thể là Lê Thải Nhi làm. Nhưng Vương gia phân phó,
hắn lại không thể không tuân mệnh.