Chuyện kế tiếp rất thuận buồm xuôi gió, Lâu Hân Duyệt trở thành nhân vật nữ chính trong bộ phim mới của Kỳ Anh Tư.
Đã nhiều ngày nay, hai người từ xa lạ thành quen thuộc, ngày nào cũng bám dính bên nhau, mỗi khi không có việc gì lại nhốt mình trong phòng nghiên cứu kịch bản, chung đụng càng ngày càng “vui vẻ“.
Mấy tin đồn từ bên ngoài trở nên hỗn loạn, truyền vào tai Nhậm Chỉ Lan.
Lúc đầu Nhậm Chỉ Lan vẫn không bận tâm đến việc này, cho đến một ngày khi bà ta thấy Kỳ Anh Tư chỉ đạo Lâu Hân Duyệt diễn xuất, hai tay khoác lên eo cô ta, cả hai ưỡn ẹo với nhau trước mặt mọi người.
Cảnh tượng này hoàn toàn khiến trái tim Nhậm Chỉ Lan tan nát.
Hôm nay, Nhậm Chỉ Lan đang mở một lớp học diễn xuất, và Lâu Hân Duyệt tình cờ là một trong những học sinh của bà ta.
“Lâu Hân Duyệt, cô có nghe những gì tôi vừa nói không?”
“Lại đây làm mẫu cho mọi người một lần đi.”
Lâu Hân Duyệt õng ẹo đi đến trước mặt mọi người, biểu diễn lại những gì mà Nhậm Chỉ Lan đã dạy một lần, kết quả là khá tệ.
Nhậm Chỉ Lan tức giận nói: “Tôi dạy như vậy à? Lâu Hân Duyệt, cô đừng nghĩ rằng mình có chút danh tiếng là đã giỏi lắm rồi. Khi tôi còn ở Hollywood, rất nhiều người nổi tiếng hàng đầu thế giới đã có diễn xuất rất tốt, nhưng chẳng phải bọn họ vẫn khiêm tốn học tập và nghiên cứu kỹ thuật biểu diễn đó hay sao?”
“Hiện tại cô chỉ mới nổi tiếng một chút thôi mà mắt đã cao hơn trời. Cô cứ tiếp tục như vậy thì làm sao có thể đạt được thành tựu?”
Lâu Hân Duyệt giễu cợt: “Thôi đi bà, kỹ năng diễn xuất này thôi cũng đã thành người ghi bàn được rồi. Cùng một hành động, ngay cả khi tôi làm không tốt thì tôi vẫn có thể khiến người ta “thèm muốn” đến chết. Nhưng có một số người cho dù họ làm tốt đến mấy, song vì tuổi già sắc suy cũng không thể nào khơi dậy ham muốn của đàn ông đó.”
Câu này rõ ràng đang ám chỉ Nhậm Chỉ Lan đã lớn tuổi, đã không thể khơi dậy nổi hứng thú của Kỳ Anh Tư.
“Cô!”
“Tôi làm sao?”
Hai người cãi nhau ầm ĩ lên, các nữ nghệ sĩ khác của Giải trí Bá Khổng cũng không ngăn cản, tất cả đều ngồi xem chuyện cười.
Cho đến khi giọng nói quá lớn thu hút Kỳ Anh Tư đến đây.
Ông ta bảo hai người phụ nữ ngừng lại và hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Nhậm Chỉ Lan hừ lạnh một tiếng: “Ông hỏi con hồ ly tinh này đi!”
Lâu Hân Duyệt tỏ vẻ oan ức: “Đạo diễn Kỳ, em cũng không biết em đã xúc phạm dì Nhậm ở điểm nào. Dì ấy yêu cầu em lên sân khấu để làm mẫu, sau đó lại hung dữ và mắng mỏ em, nói rằng em chỉ biết bám lấy anh suốt cả ngày. Em thật oan ức, về sau em sẽ không làm phiền đạo diễn Kỳ anh nữa, hu hu hu.”
Đây không phải là kẻ ác cáo trạng trước sao?
Nhậm Chỉ Lan nào đã từng được chứng kiến một kẻ bỉ ổi như vậy, tức giận đến mức không biết phải nói gì.
Kỳ Anh Tư nhìn về phía Nhậm Chỉ Lan: “Đây là bà không đúng rồi, sao bà có thể nói chuyện như vậy được? Hai ngày nay tôi ở bên cạnh Hân Duyệt lâu hơn một chút không phải đều là để đánh bóng kịch bản và nghiên cứu diễn xuất sao? Bà không thể ủng hộ công việc của tôi một chút được à? Bà không những không ủng hộ mà còn cố tình ngáng chân và làm khó dễ người ta nữa. Chỉ Lan à, sao bà lại trở nên hẹp hòi như vậy?”
Nhậm Chỉ Lan suýt chút nữa khó thở mà nôn mửa ra.
“Tôi hẹp hòi? Mấy người suốt ngày quấn quít với nhau mà còn nói tôi hẹp hòi? Kỳ Anh Tư, chứ không phải ông thấy cô ta trẻ tuổi xinh đẹp nên chê tôi lớn tuổi xuống sắc à? Có gì khó thừa nhận đâu?”
Kỳ Anh Tư tức giận.
“Láo xược!”
“Đây là giọng điệu của vợ nói chuyện với chồng mình sao?”
“Chỉ Lan, bà càng ngày càng ngang ngược rồi. Bây giờ tôi yêu cầu bà phải xin lỗi Lâu Hân Duyệt ngay lập tức!”
Nhậm Chỉ Lan không biết nên khóc hay nên cười: “Yêu cầu tôi xin lỗi cô ta?”
“Đúng.”
“Ảo tưởng!”
Kỳ Anh Tư chỉ tay vào Nhậm Chỉ Lan: “Bà có nói xin lỗi hay không?”
“Chết cũng không!”
Bốp, một cái tát giáng vào mặt Nhậm Chỉ Lan một cách dữ dội, trực tiếp quật bà ta ngã xuống đất.
Nhậm Chỉ Lan ôm má, nhìn Kỳ Anh Tư với vẻ không thể tin nổi: “Ông đánh tôi?”
“Tôi đang làm cho bà tỉnh táo lại.”
“Đừng tưởng rằng mình trở thành một giáo viên dạy diễn xuất là giỏi lắm rồi. Không có tôi thì bà chẳng là cái thá gì cả!”
“Đi.”
Kỳ Anh Tư nắm tay Lâu Hân Duyệt rời khỏi lớp học diễn xuất trước mặt mọi người.
Lâu Hân Duyệt giơ ngón giữa về phía Nhậm Chỉ Lan, bày ra tư thái đắc thắng. Các học viên khác đều đứng dậy và rời đi, thậm chí không một ai tiến lên đỡ Nhậm Chỉ Lan đứng dậy.
Toàn bộ Giải trí Bá Khổng, tất cả các nghệ sĩ chỉ nghĩ cho lợi ích của chính mình.
Nhậm Chỉ Lan càng nghĩ càng đau khổ, nước mắt tí tách tuôn rơi từng giọt.
Bà ta đưa tay lấy sợi dây chuyền trong lòng ra, mở mặt dây chuyền pha lê ra, giữa mặt dây chuyền có hình ảnh một người đàn ông.
“Hàn Phi, anh đang ở đâu? Em rất nhớ anh.”
“Em về nước chỉ muốn gặp mặt anh một lần.”
“Chỉ cần gặp lại anh, muốn em chết em cũng không hối tiếc.”
“Hàn Phi...”
Hai tay Nhậm Chỉ Lan ôm mặt dây chuyền pha lê, khóc lóc thảm thiết.
…
Cùng lúc đó, bên phía Giải trí Ức Mạch, đạo diễn cùng với toàn bộ ê-kíp quay phim và tất cả các thành viên đều đẩy nhanh tốc độ công việc.
Đạo diễn làm việc với các nhà biên kịch để thảo luận về kịch bản mỗi đêm cho đến tận khuya.
Các nhân viên chịu trách nhiệm về việc tuyên truyền đã vội vã hủy bỏ tất cả thông tin liên quan về Lâu Hân Duyệt, đồng thời đưa tin về những vấn đề liên quan đến Lăng Dao một chút, nhằm tăng độ nổi tiếng của Lăng Dao càng nhiều càng tốt.
Tất cả mọi thứ đang tiến hành một cách khẩn trương.
Cuối cùng, sau một tháng gấp rút làm việc, quá trình quay và sản xuất bộ webdrama “Định mệnh đến tô điểm cho em” do Giải trí Ức Mạch đầu tư đã quay chụp chế tác xong.
Đây là một bộ phim tình cảm hài hước kể về một cô bé lọ lem theo đuổi hoàng tử, cuối cùng phát hiện ra cô bé lọ lem hóa ra là công chúa, hoàng tử chỉ là một công dân bình thường, nhưng họ vẫn yêu nhau và ở bên nhau mãi mãi.
Lăng Dao đóng vai nhân vật nữ chính.
Chất lượng phim khá cao cộng với diễn xuất tuyệt vời của Lăng Dao nên sau khi phát sóng nội bộ, Giang Sách xem xong cũng khá hài lòng.
Số tiền chi ra rất đáng.
Chuyện sau đó cũng rất thuận lợi, phim nhựa được gửi trực tiếp lên ba trang video lớn để thương lượng với bọn họ về vị trí đề xuất hàng đầu trên trang chủ.
Vốn tưởng rằng đến đây thì mọi thứ đều đã tiến hành thuận lợi.
Nhưng ngoài dự đoán...
Trình Đan Đình tìm đến Giang Sách và cho anh biết một tin tức khá tồi tệ: cả ba trang web video lớn đều từ chối đơn đăng ký đề xuất chính, nhiều nhất thì bộ phim chỉ có thể được cho một “vị trí đề xuất cuộn” thứ cấp.
Nếu hiệu quả không tốt thì ngay cả vị trí đề xuất cuộn thứ cấp cũng sẽ nhanh chóng giảm xuống.
Giang Sách cau mày hỏi: “Chất lượng phim của chúng ta không tốt sao?”
Trình Đan Đình lắc đầu, cười gượng gạo mà nói: “Lý do tại sao lúc trước ba trang web video lớn hứa sẽ cung cấp cho chúng ta một đề xuất lớn trên trang chủ là vì họ xem trọng độ hot khổng lồ của Lâu Hân Duyệt. Bây giờ diễn viên chính đã đổi thành Lăng Dao, một người không có danh tiếng gì, các trang web video sẽ không chấp nhận. Vị trí đề xuất này tất nhiên là không khả dụng.”
Trình Đan Đình thở dài, đề nghị: “Hay là thôi đi? Chúng ta cứ lấy vị trí đề xuất cuộn thứ cấp đi. Chỉ cần chất lượng phim đủ cứng thì vẫn có cơ hội đi lên.”
Giang Sách khẽ cau mày: “Không phải là vấn đề vị trí đề cử mà là vấn đề thể diện. Đan Đình, tôi vẫn nói câu đó, tôi không quan tâm chỗ người khác ra sao, song Giải trí Ức Mạch dưới sự quản lý của tôi tuyệt đối không bao giờ cúi đầu trước bất kỳ thế lực nào!”
“Ba trang web video lớn phải không?”
“Đi, cô đưa tôi đến đó, tôi sẽ tâm sự với ông chủ của bọn họ.”
“Nếu không thể lấy được vị trí đề cử lớn thì tôi thà đập nát bộ phim trong tay của mình, còn hơn là chịu cơn uất ức này!”