Trong lòng Viên Nhai Vĩ mừng rỡ như điên, rốt cuộc cũng lấy được.
Thật ra anh ta cũng hiểu được, cái gọi là vật trấn tiệm kia, đều là dọa người cả thôi, chỉ cần ra giá tốt thì nhất định có thể mua được.
Kỳ Chấn còn có chút lo lắng hỏi: “Nhai Vĩ, ba trăm vạn mua một khối nguyên thạch, sẽ không lỗ chứ?”
Viên Nhai Vĩ tràn đầy tự tin nói: “Chủ tịch Kỳ, độ chính xác của khối nguyên thạch này vô cùng cao, hình dáng còn rất lớn. Chỉ cần khai phá hợp lý, có thể chế tạo ra vài khối ngọc bội, vòng tay, dây chuyền các loại. Chỉ cần đóng gói, cái nào cũng có thể bán được hai ba trăm vạn, một khối nguyên thạch này, tôi có thể kiếm được gấp ba đến năm lần đấy!”
Nếu được như vậy thì quả thật rất tốt.
Viên Nhai Vĩ nói với ông chủ: “Mở lại cho tôi xem đi. ”
“Được thôi.”
Chủ cửa hàng mở hộp ra lần nữa.
Lúc này đây, Viên Nhai Vĩ trực tiếp đưa tay lấy nguyên thạch ra, để trong tay cẩn thận kiểm tra quan sát.
Lần này nhìn lại, là để kiểm tra chất lượng hàng hoá.
Ba trăm vạn cũng không phải là đùa giỡn, ngộ nhỡ là hàng giả thì quả thật thiệt thòi lớn.
Xem đi rồi xem lại, Viên Nhai Vĩ có thể khẳng định đây là đá tự nhiên, cũng không phải công nghệ nhân tạo, có thể mạnh dạn mà mua. Đam Mỹ Hài
“Mua.”Viên Nhai Vĩ tràn đầy vui mừng nói.
Nhưng đúng lúc này, Giang Sách lại bất thình lình nói một câu: “Bên trong khối nguyên thạch này vô cùng thưa thớt, đừng nên mua, dễ đột quỵ lắm.”
Một câu nói làm tất cả mọi người sợ hãi.
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Giang Sách.
Chủ cửa hàng trừng mắt hỏi: “Ý anh là sao? Nói tôi bán hàng giả à?”
Giang Sách lắc đầu: “Đúng là thuần tự nhiên, nhưng vừa nhìn là biết không dùng được, độ tinh khiết rất thấp, ai mua người đó thua.”
Ông chủ cửa hàng cười khẩy một tiếng: “Ồ? Không ngờ cậu là người trong nghề đấy? Vậy xin anh nói một chút, tại sao nguyên thạch của tôi lại có độ tinh khiết thấp?”
“Cái này...”
Giang Sách nhất thời nghẹn lời, cũng không thể nói cho người khác biết rằng anh có thể cảm ứng được bên trong nguyên thạch đúng không?
Có người tin được mới là lạ đó.
Thấy Giang Sách nói không nên lời, ông chủ cửa hàng hừ lạnh một tiếng: “Thế nào, nói không nên lời à? Cố ý gây sự ở chỗ tôi à?”
Viên Nhai Vĩ bỏ đá xuống giếng nói: “Anh ta là một người ngoài nghề, căn bản không hiểu gì đâu, đi theo xem trò vui thôi, ông chủ cũng đừng so đo với anh ta.”
Ông chủ lườm Giang Sách một cái, lạnh lùng nói một câu: “Chẳng là gì mà cũng dám xen vào, đúng là không hiểu phép tắc.”
Lời này nói khiến Viên Nhai Vĩ sướng rân hết cả người.
Cuối cùng thì anh ta cũng có thể khiến Giang Sách thua mình một lần, đợi lát nữa cắt đá ra, anh ta lại ở thể hiện bản lĩnh trước mặt Kỳ Chấn, càng có thể biểu hiện ra sự lợi hại của mình.
Một lần ra tay trực tiếp này sẽ có thể phân rõ ai cao ai thấp.
Anh ta rất vui mừng vì lần này Giang Sách đã đi theo tới đây, bằng không, anh ta cũng không biết mình nên giả vờ ngầu cho ai xem.
“Ông chủ, bây giờ chúng ta giao dịch thôi.”
“Được.”
Ông chủ và Viên Nhai Vĩ tiến hành giao dịch mua hàng.
Bên này Kỳ Chấn còn an ủi Giang Sách: “Giang thần y, cậu cũng đừng tức giận, người nơi này nói chuyện tương đối thẳng thắn.”
Giang Sách khoát tay áo.
“Tôi cũng không có tức giận, chỉ là hơi lo lắng thôi.”
“Lo lắng cái gì?”
“Lo lắng đợi lát nữa sau khi cắt nguyên thạch ra, có người sẽ tức đến hộc máu.”
Giang Sách cũng không nói gì thêm, anh đi đến góc cửa hàng nhìn, liếc mắt một cái liền nhìn trúng một khối nguyên thạch.
Khối nguyên thạch này có cảm ứng rất mãnh liệt với anh.
Tuy rằng bề ngoài trông vô cùng u ám, cũng không có lấy một chút màu xanh lá cây, thế nhưng, từ bên trong lại truyền ra cảm ứng quá đỗi mãnh liệt.
Gần như có thể chắc chắn được đây là một khối nguyên thạch cực phẩm.
Giang Sách nhịn không được hỏi: “Ông chủ, khối nguyên thạch này bán như thế nào?”
Ông chủ chỉ tùy ý nhìn thoáng qua, khinh thường nói: “Đó là thứ phẩm trong thứ phẩm, một trăm tệ một khối, nể mặt sếp Viên, tôi tặng cho cậu khối nguyên thạch đó luôn.”
Giang Sách cười cười: “Vậy thì cảm ơn.”
Viên Nhai Vĩ nhìn thoáng qua Giang Sách, thuận miệng nói một câu: “Thật sự là đồ nhà quê, chỉ là một viên đá bình thường là lại vui vẻ như thế.”
Chủ cửa hàng cũng nói: “Người mới ấy mà, bình thường thôi, ai cũng cho rằng mình có thể đụng trúng vận may lớn.”
Không lâu sau, tất cả các thủ tục đã xong xuôi.
Giang Sách và Viên Nhai Vĩ cầm nguyên thạch của mình, cảm thấy mỹ mãn đi ra khỏi cửa hàng.
Để thể hiện bản thân, Viên Nhai Vĩ ho khan một tiếng, cố ý nói: “Chủ tịch Kỳ, chúng ta tìm một chỗ đi cắt ra xem thử nhé?”
Kỳ Chấn gật đầu đồng ý.
Một khối nguyên thạch chất lượng cao như vậy rất hiếm, ông ta cũng muốn xem bên trong như thế nào.
“Đi thôi, tìm một chỗ cắt ra.”
Bọn họ tìm một tiệm cắt nguyên thạch đáng tin cậy nhất, thợ cắt ở đây là người quen cũ của Viên Nhai Vĩ, thường xuyên trợ giúp Viên Nhai Vĩ cắt nguyên thạch.
Vừa nhìn thấy Viên Nhai Vĩ tới, lão thợ liền cười tươi đi lên nghênh đón: “SếpViên, hôm nay mang theo hàng tốt gì à?”
Viên Nhai Vĩ vỗ vỗ cái hộp trong tay.
“Cực phẩm!”
“Ồ?”
Cái hộp được mở ra, bên trong là một khối nguyên thạch, lập tức khiến lão thợ sợ ngây người, ông ta làm nhiều năm như vậy, cũng chưa từng nhìn thấy khối nguyên thạch hoàn mỹ như thế này.
“Sếp Viên, khối nguyên thạch này, tôi cắt miễn phí cho cậu.”
Viên Nhai Vĩ yên tâm giao khối nguyên thạch cho lão thợ.
Lão thợ cũng không dám khinh thường, đặt khối nguyên thạch cẩn thận trong máy cắt, cùng lúc đó, một đám người qua đường vây xem đều bị hấp dẫn tới.
Vốn dĩ cắt nguyên thạch chính là một chuyện hấp dẫn người khác, giống như là cạo vé số vậy, ai cũng muốn xem bên trong rốt cuộc có giải thưởng lớn hay không.
Một đám đông lớn đã bao vây cả khu vực này.
Mọi người đều nhìn vào bên trong và muốn chứng kiến khoảnh khắc lịch sử này.
Đây sẽ là loại nguyên thạch gì đây?
Dưới sự chờ mong của mọi người, lão thợ cũng động thủ.
Ông ta vô cùng cẩn thận tiến hành cắt, sau đó cắt từ tầng ngoài vào bên trong, động tác rất cẩn trọng, sợ sẽ cắt hỏng bất kỳ một chỗ nào.
Lớp bên ngoài được cắt ra, có thể nhìn thấy ngọc thạch bên trong có màu xanh biếc, đây chính là ngọc thạch cao cấp nhất!
Trái tim của tất cả mọi người nâng lên đến tận cổ họng, chỉ chờ đợi để cất tiếng hét chói tai.
Nhưng một màn kế tiếp lại làm cho người ta mất hứng.
Khi cắt vào bên trong, điều làm cho người ta hoang mang chính là không nhìn thấy một chút ngọc thạch nào, khối đá vôi lớn như thế, ném trên mặt đất còn ngại bẩn.
Loại cảm giác này, giống như là chỉ có một tầng ngọc thạch mỏng manh bao bọc một khối đá vôi lớn.
Một tầng ngọc thạch mỏng manh kia làm cho khối nguyên thạch này trông vô cùng đáng giá, nhưng trên thực tế bên trong lại không đáng một đồng nào.
Không có gì ở bên trong cả.
Sau khi cắt hết ra, quả nhiên, đây là một khối nguyên thạch chỉ có tầng ngoài cùng có chất liệu ngọc thạch.
Nếu đưa ra thị trường bán, cùng lắm cũng chỉ có thể bán được 5.000 tệ.
5.000 tệ.1
Vậy mà Viên Nhai Vĩ đã bỏ ra ba trăm vạn để mua.
Đúng là tức chết, tức đến mức muốn phun ra một ngụm máu!
Lại nhìn sắc mặt của Viên Nhai Vĩ, trắng bệch như tờ giấy, đã mất đi huyết sắc.