Trên mặt Rắn Hổ Mang nổi gân xanh: “Anh bạn, anh đang đùa với tôi sao?”
Đinh Phong Thành nhún vai: “Tôi không ngại nói cho anh biết, người trước đó đã đánh bại cấp dưới của anh không phải là tôi mà là em rể của tôi, Giang Sách. Chẳng qua lúc đó cậu ấy lái xe của tôi mà thôi, nên mới có một chút hiểu lầm.”
Rắn Hổ Mang nghiến răng hỏi: “Vậy tại sao anh trở thành “thần xe”?”
Đinh Phong Thành nói mà mặt không đỏ, thở không gấp: “Bởi vì em rể tôi thích khiêm tốn, không muốn làm thần xe, cho nên tôi mới vất vả làm thay cậu ấy mấy ngày.”
Người hèn hạ thì vô địch!
Rắn Hổ Mang bị những lý do thoái thác không biết xấu hổ này làm cho tức giận đến nỗi á khẩu, không trả lời được.
Đã từng thấy người không biết xấu hổ, nhưng chưa từng thấy người nào không biết xấu hổ như vậy. Da mặt của Đinh Phong Thành có lẽ còn dày hơn cả tường thành!
“Anh, anh, anh!”
Mặc dù Rắn Hổ Mang làm người hung ác nhưng cũng không biết phải nói gì mới tốt vào lúc này.
Đinh Phong Thành lại hỏi: “Vậy thì, anh muốn so tài với hàng giả là tôi, thắng cũng không vinh quang; hay là so tài với em rể tôi để chứng tỏ thực lực của mình?”
Đã nói đến nước này rồi, anh ta còn bảo người ta lựa chọn như thế nào nữa ư?
Rắn Hổ Mang đẩy Đinh Phong Thành ra, đi thẳng đến trước mặt Giang Sách, chất vấn: “Người đã thắng được Liệt Diễm Hổ, là anh?”
“Đúng.”
“Được, vậy hôm nay tôi muốn xem, anh có tài năng gì mà có thể thắng Liệt Diễm Hổ!”
Hai người đều lên xe riêng.
GTR và Porsche dừng lại trước vạch trắng, Rắn Hổ Mang và Giang Sách điều khiển xe riêng, chờ tiếng còi vang lên.
Bíppp!
Khi tiếng còi vang lên, hai chiếc xe nối tiếp nhau xuất phát.
Động lực xe của GTR không phải thứ mà một chiếc Porsche thông thường có thể so sánh. Có mã lực mạnh mẽ và khởi động gần như ngay lập tức. Gia tốc cực cao khiến chiếc Porsche đã bị bỏ xa trong quá trình lăn bánh.
Vài giây sau, GTR đã bỏ xa Porsche khỏi đến mấy vị trí.
Sau khi bắt đầu, có một đoạn đường nhánh lớn, điều này quả thực chính là “gian lận” đối với GTR có mã lực mạnh mẽ. Hoàn toàn không yêu cầu bất kỳ kỹ xảo nào, chỉ cần nhấn chân ga đến cuối và di chuyển hết tốc lực.
Với sự hỗ trợ của mã lực khổng lồ, GTR đã vượt xa phía trước, bỏ lại chiếc Porsche ngày càng xa, gần như không thể nhìn thấy được từ gương chiếu hậu.
Nhóm người hâm mộ của đội xe Tật Tốc điên cuồng la hét.
Cảnh tượng này là thứ bọn họ thích xem nhất.
Trong số tất cả các tay đua, xuất phát của Rắn Hổ Mang là đứng đầu vô địch, mạnh mẽ đến mức không có bất kỳ kẻ nào có thể so sánh nổi.
Không ít tay lái chuyên nghiệp đã phải chịu thiệt trong tay của Rắn Hổ Mang.
GTR cực kỳ nhanh, mắt thấy chiếc Porsche đã không đuổi kịp rồi.
Đinh Phong Thành sốt ruột ôm đầu đi tới đi lui: “Fuck fuck fuck, tình huống gì vậy trời? Giang Sách chém gió cả buổi trời, kết quả thành ra chết như thế này? Còn chẳng bằng mình nữa!”
Lông mày của Đinh Trọng nhíu chặt lại.
Mặc dù ông ta rất ghét Giang Sách, nhưng chỉ duy lần này, ông ta hy vọng Giang Sách sẽ thắng.
Bởi vì Giang Sách thua, bảng hiệu của nhà họ Đinh sẽ không còn nữa!
Lúc này, Đinh Khải Sơn đi tới nói: “Đám ngốc các người bình thường lái xe thế nào? GTR chạy nhanh hơn Porsche không phải là lẽ thường sao? Đó còn là xe do tay đua chuyên nghiệp cải tạo đặc biệt nữa kìa. Chiếc Porsche của cậu chỉ là một chiếc xe bình thường phiên bản gia đình thôi, sao so được? Mã lực của người ta chẳng biết hơn xa của cậu bao nhiêu đẳng cấp rồi. Khởi động, gia tốc và chạy nước rút, có cái nào chẳng trâu bò hơn của cậu đâu?”
“Cho nên, nhìn đường thẳng là vô ích.”
“Điều thực sự quyết định sống chết là “Cửu Liên Hoàn” liên tục biến tướng, chín khúc cua lớn trên diện rộng ấy.”
“Đường núi này có danh xưng là đường núi “tử vong”, ngay cả những tay lái kỳ cựu mấy chục năm cũng không dám sơ sẩy. Giang Sách cố ý chọn nơi này làm địa điểm thi đấu, tất cả những gì nó muốn là dùng những góc cua quyết định thắng bại!”
Về điều này, bất kỳ ai có một chút thường thức về đua xe đều có thể nhìn ra được.
Chính vì vậy, những người hâm mộ thần xe dù đổ mồ hôi hột cho chiếc Porsche nhưng cũng không hề cảm thấy tuyệt vọng. Bởi họ biết rằng bị bỏ lại phía sau chỉ là tạm thời, sớm muộn gì cũng có thể hoàn thành khúc cua siêu việt.
“Nhìn đi, đến khúc cua rồi!”
Ánh mắt của mọi người đồng loạt đổ dồn về phía màn hình lớn, chú ý đến tình hình trận đấu của buổi phát sóng trực tiếp.
Tốc độ của GTR vẫn rất nhanh, khi đến gần góc cua, Rắn Hổ Mang không ngần ngại giảm tốc độ, nhưng tốc độ giảm của anh ta không nhiều!
Thông thường ở góc cua như vậy, tốc độ cần giảm xuống mức càng thấp thì mới càng thuận tiện vào cua.
Nhưng Rắn Hổ Mang chỉ giảm tốc độ một chút và tiếp tục lái xe với tốc độ cao như trước. Ngay sau đó, anh ta làm ra một chuyện khiến người ta không thể tưởng tượng được.
Người ta chỉ thấy chiếc GTR cực kỳ nặng nề có bánh xe bám chắc vào mặt đất, và phần đuôi khổng lồ của chiếc xe bị hất tung ra ngoài, hoàn thành một cú drift tuyệt đẹp vào góc cua trong tầm nhìn của bao người.
Hóa ra GTR cũng có thể hoàn thành một cú drift vào cua hoàn hảo như vậy.
Giống như một con voi lớn bay múa!
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.
Sau một hồi im lặng ngắn ngủi, lập tức có một tràng âm thanh reo mừng thật lớn phát ra. Lần này, đội xe Tật Tốc thắng chắc rồi!
Liệt Diễm Hổ đắc ý mà khoe khoang: “Không phải các người cho rằng chỉ có Porsche nhẹ nhàng mới có thể hoàn thành cú drift vào góc cua sao? Nói cho các người biết, kỹ thuật của lão đại chúng tôi rất hoàn hảo, ngay cả chiếc GTR vô cùng cồng kềnh vẫn có thể bay được!”
Sắc mặt của đám người Đinh Trọng sa sầm xuống.
Vốn dĩ đã không thể bắt kịp trên đường thẳng, mọi hy vọng đều được đặt vào những khúc cua.
Nhưng bây giờ đối thủ cũng nhanh như vậy trong cả những khúc cua, hoàn toàn không cho người ta một “đường sống” mà.
Thắng ư? Ha ha, hoàn toàn không có khả năng!
“Nhìn kìa, Porsche cũng vào cua rồi.”
Ánh mắt của mọi người cũng dời lên nhìn qua thì thấy chiếc Porsche đang vào cua. Vừa nhìn đã thấy được chuyện khiến tất cả mọi người đều nghẹn lời, cả đời cũng khó có thể quên.
Người ta chỉ thấy chiếc Porsche kia giống như một con báo, không hề giảm tốc độ.
Không những không giảm tốc độ mà còn tăng tốc độ!
Vào cua không giảm tốc mà còn tăng tốc, điên rồi sao? Đây là muốn làm gì vậy?
“Điên rồi, điên rồi! Người này hoàn toàn điên rồi.”
“Tốc độ này quá nhanh rồi, hoàn toàn không có khả năng vào cua.”
“Cho dù là kiểu kỹ thuật mạnh như Rắn Hổ Mang cũng không thể không giảm một chút tốc độ mới có thể drift vào cua. Con hàng này lại không giảm tốc độ một chút nào mà còn tăng tốc. Kỹ thuật cao tới mức nào cũng không thể vượt qua được.”
Đã có người che mắt lại, không đành lòng nhìn cảnh xe nát người tan.
Dựa theo tốc độ trước mắt, tuyệt đối là phải đâm vào vách núi phía trên, hoàn toàn không tồn tại khả năng thứ hai.
Ở hiện trường có rất nhiều tay già đời nghiên cứu nhiều năm về đua xe, nhìn thấy thế cũng không khỏi lắc đầu. Dưới cục diện này, đừng nói đến thắng lợi, có thể sống sót hay không cũng là vấn đề.
Cho dù lập tức đạp phanh lại có lẽ cũng không còn kịp rồi.
Đinh Phong Thành nổi giận đùng đùng hét lên: “Giang Sách, má nó, muốn tìm cái chết cũng phải chọn thời gian chứ!”
Không còn ai tin tưởng Giang Sách nữa.
Chỉ có...
Đinh Mộng Nghiên chắp hai tay nơi ngực và thầm cầu nguyện trong lòng. Cho dù tất cả mọi người không tin Giang Sách, cô vẫn luôn giữ vững niềm tin vào chồng mình.
Cô khẽ cắn môi, củng cố niềm tin của mình.
Nếu lần trước Giang Sách có thể mang đến cho cô một kỳ tích, vậy tại sao lần này lại không thể chứ?
Lần trước cô tưởng mình đã chết chắc rồi, nhưng lại thuận lợi chiến thắng.
Lần này, cũng nhất định có thể!
Đinh Mộng Nghiên hét lên: “Sách, chiến thắng anh ta!”