“Đúng vậy.” Đuôi mày khóe mắt Võ Mục Thiên đều là vẻ lạnh lùng tàn khốc.
Thiển Ly cười nhạt, vươn tay nâng chén trà lên uống một ngụm, sau đó phất tay áo một cái, tờ hôn thư lập tức xuất hiện trên bàn trước mặt nàng, Thiển Ly chậm rì rì bắt đầu mở hôn thư ra.
Sắc mặt Võ Mục Thiên lập tức thay đổi, theo bản năng bước về phía trước một bước, gấp gáp quát: “Cố Thiển Ly.”
Thiển Ly lắc lắc hôn thư trong tay nhìn Võ Mục Thiên: “Có nhúng tay không?”
Võ Mục Thiên thấy vậy suýt phun một ngụm máu đen, trong lòng chỉ hận không thể xé nát Thiển Ly, nhưng bên ngoài lại không dám động.
Nếu Cố Thiển Ly mở hôn thư ra trước mặt nhiều người như vậy, chiêu cáo hôn sự của bọn họ, vậy thì hắn và thiên mệnh Thánh Nữ sẽ chẳng còn khả năng nào nữa, hắn cũng sẽ trở thành trò cười khắp thiên hạ, không thể để Cố Thiển Ly mở ra, tuyệt đối không thể.
Trong hiệu thuốc có hơn một ngàn người, nhưng lúc này lại lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều yên lặng chờ Võ Mục Thiên mở miệng.
Võ Mục Thiên siết chặt năm ngón tay trong tay áo, sắc mặt xanh mét.
“Võ sư huynh, chúng ta hà tất phải nói lý với nàng ta…… A……” Tiểu Khả còn chưa nói xong, Võ Mục Thiên đã động thủ, một phen kéo ngoại bào bằng vải sa mỏng trên người Tiểu Khả xuống, sau đó ném về phía Thiển Ly, đồng thời lạnh giọng nói với chưởng quầy Dược Vương Trai: “Nàng muốn mua dược liệu gì thì gói lại cho nàng, giá cả cứ tính cho phủ Võ Vương, việc hôm nay chấm dứt tại đây.”
Dứt lời, xoay người kéo Tiểu Khả và Lưu Vân rời đi, chỉ là khi đi ngang qua người đứa bé kia thì hơi dừng lại một chút, sau đó nhanh chóng bước ra ngoài.
“Ha hả, tầng sa mỏng này cũng xem là cởi sao?” Ngón trỏ trong tay áo Thiển Ly đột nhiên phẩy nhẹ một cái về phía đám người Võ Mục Thiên, yên lặng không tiếng động, cũng chẳng có ai phát hiện ra.
“Oanh……” Võ Mục Thiên vừa đi, những người xung quanh vẫn luôn nín thở không dám phát ra tiếng, cuối cùng lúc này cũng oanh tạc rồi, lực chú ý của một đám người đều tập trung lên người Thiển Ly, bàn luận cực kỳ sôi nổi hưng phấn.
Võ Mục Thiên nhận thua, Tiểu Khả thoát y, tuy chỉ là ngoại bào, nhưng cũng xem như đã cởi. Nữ nhân này lại có thể chiến thắng thiên tài tiểu vương gia của phủ Võ Vương, còn có đệ tử Thiên Sơn Điện, thật là quá đáng sợ, quá khó tin.
Mọi người đều chăm chú nhìn Thiển Ly.
Khoảnh khắc này, Thiển Ly cảm thấy đầu mình dường như to ra.
Cùng lúc đó, Tiểu Khả và Lưu Vân đi theo Võ Mục Thiên ra ngoài, vẻ mặt cực kỳ khó coi.
“Võ sư huynh, vì sao lại bắt ta cởi áo ngoài, sau này ta phải sống thế nào đây? Còn nữa, sao huynh lại bỏ qua cho tiện tì kia, không phải chỉ là một chút quy tắc của hoàng đế thôi sao, quy tắc của hoàng đế sao có thể quản được chúng ta, chúng ta cần gì phải sợ hắn, Võ sư huynh, có phải huynh có tình ý với nàng ta rồi không? Thế mà lại không giúp ta giết nàng ta, còn đưa tất cả những dược liệu đó cho nàng ta, đây không phải nói rõ…… A……” Tiểu Khả đột nhiên kêu một tiếng sợ hãi, dùng hai tay che lấy phía dưới theo bản năng.
Một cặp đùi trắng nõn, chiếc mông trắng mịn tròn trịa; thân thể đột nhiên lộ ra bên ngoài, người đi trên đường nhìn thấy cảnh này đều trợn mắt há mồm.
Chỉ thấy bên hông Tiểu Khả, y phục phía trên vẫn còn nguyên vẹn, nhưng váy áo phía dưới lại đột nhiên biến mất, giống như bị sức mạnh thần bí nào đó cắt ngang, toàn bộ nửa thân dưới đều lộ ra trước mắt mọi người.
“Mau che lại.” Võ Mục Thiên biến sắc, nhanh chóng lấy một bộ y phục từ trong nhẫn không gian trùm lên người Tiểu Khả, bọc lại thành một khối kín mít.
“A……” Tiểu Khả chưa từng trải qua chuyện như vậy, lúc này vừa kinh sợ lại vừa thẹn vừa giận, cả người xấu hổ và giận dữ muốn chết, đồng thời lại tức nổi điên: “Cố Thiển Ly, nhất định là tiện nhân Cố Thiển Ly kia, ta muốn giết nàng ta, ta muốn giết nàng ta.”