Thần thức của Tiết Lăng Vân mới vừa tiến vào bên trong của Hắc Huyền Đỉnh
thì đột nhiên hắn cảm giác được một cổ ý thức cường đại chảy vọt vào
trong đầu của hắn, thần trí của hắn trong lúc nhất thời dừng lại ở bên
trong Hắc Huyền Đỉnh!
Không biết trải qua bao lâu, Tiết Lăng Vân rốt cuộc khôi phục ý thức,
hắn cảm giác được trong đầu của mình có nhiều hơn một thứ gì đó, nhưng
vẫn không biết thứ này là cái gì! Nhớ đến chuyện Thiên Thư năm đó, Tiết
Lăng Vân biết đây nhất định là Hắc Huyền Đỉnh đưa đồ đạc cho mình.
Bên trong Hắc Huyền Đỉnh vẫn là vô biên hỏa diễm, Tiết Lăng Vân hướng
lấy tòa cung điện này bay đi, tòa cung điện này vẫn bị bao phủ bên trong ma khí, tuy nhiên, thần thức của Tiết Lăng Vân có thất thải quang hoa
bảo hộ, những thứ ma khí này không thể tổn thương đến hắn.
Khoanh chân ngồi trong cung điện, Tiết Lăng Vân bắt đầu tỉ mỉ điều tra
thần trí của mình, hắn rốt cuộc rõ ràng thứ trong đầu của mình là cái
gì: Đó chính là pháp quyết dùng để khống chế Hắc Huyền Đỉnh!
- Thật sự là quá tốt, rốt cuộc có thể khống chế Hắc Huyền Đỉnh rồi!
Tiết Lăng Vân vô cùng mừng rỡ, hắn có được Hắc Huyền Đỉnh này đã rất lâu rồi, nhưng vẫn không có cách nào khống chế, hiện tại có được pháp
quyết này, hắn rốt cuộc có thể khống chế Hắc Huyền Đỉnh này rồi!
Tiết Lăng Vân lập tức huy động pháp quyết, chỉ thấy hỏa diễm bên trong
Hắc Huyền Đỉnh kịch liệt bốc cháy, từng đạo hỏa diễm từ màu đỏ biến
thành màu tím, nhiệt độ bên trong Hắc Huyền Đỉnh tăng lên đến một mức độ kinh người!
Tiết Lăng Vân vui mừng nhìn xem hết thảy, đột nhiên thần trí của hắn một hồi suy yếu, Tiết Lăng Vân cảm thấy đầu váng mắt hoa, biết là không
tốt, hắn khẩn trương ổn định lại tâm thần, vận chuyển chân nguyên, sau
đó mới từ từ khôi phục lại.
- Không ngờ Hắc Huyền Đỉnh lại khó khống chế như thế, tu vi của ta đã là Phân Thần kỳ, vừa rồi chỉ là dùng một cái pháp quyết căn bản nhất, vậy
mà hao tổn hơn phân nửa chân nguyên!
Tiết Lăng Vân nghĩ đến mà sợ, thật không ngờ Hắc Huyền Đỉnh này lại có
khả năng thôn phệ chân nguyên, lấy tu vi hiện tại của hắn, chỉ có thể
khống chế Hắc Huyền Đỉnh được một lát mà thôi, căn bản không cách nào
lợi dụng Hắc Huyền Đỉnh để tấn công!
Tiết Lăng Vân bất đắc dĩ lắc đầu, hắn lại hướng chỗ sâu nhất của cung
điện mà đi, đi vào trung tâm cung điện, Tiết Lăng Vân lại thấy được khỏa Tử Vong Thụ kia!
Tử Vong Thụ có thể mang toàn bộ linh khí chung quanh chuyển hóa thành ma khí, hiện tại ma khí đã tràn ngập toàn bộ cung điện, nếu là có ma đạo
tu chân giả ở chỗ này thì tốt rồi, ma khí này vô cùng thích hợp cho việc tu luyện của ma đạo tu chân giả!
Tiết Lăng Vân nhìn Tử Vong Thụ một lúc, sau đó quan sát Khô Cốt Thần
Trượng phía trên Tử Vong Thụ, từ lúc trở lại Trường Sinh Sơn, hắn liền
đem Khô Cốt Thần Trượng để vào trong Hắc Huyền Đỉnh.
- Ồ!
Đột nhiên Tiết Lăng Vân khẽ kêu một tiếng, hắn nhìn Khô Cốt Thần Trượng
với ánh mắt nghi ngờ, Khô Cốt Thần Trượng vốn trắng noãn óng ánh, bây
giờ lại biến thành một phiến đen kịt! Tiết Lăng Vân rõ ràng cảm giác
được Khô Cốt Thần Trượng đang hấp thu ma khí chung quanh!
- Việc này. . . Khô Cốt Thần Trượng lại đang hấp thu ma khí!
Tiết Lăng Vân hét to, hắn đột nhiên nhớ tới ngày hôm đó tại Vạn Quỷ
Tông, Khô Cốt Thần Trượng thôn phệ sạch sẽ âm đồng chân nguyên cũng như
huyết nhục của hộ pháp Vạn Quỷ Tông, mà hiện tại nó lại đang hấp thu ma
khí do Tử Vong Thụ sinh ra!
- Sao có thể như vậy? Khô Lâu Thần Trượng này đến cùng là vật gì?
Tiết Lăng Vân ngây ngốc một lúc, trong mắt của hắn tràn đầy hoang mang, việc này thật sự khó tin.
Tiết Lăng Vân hiện tại có chút khó xử, hắn không biết có nên tiếp tục để Khô Cốt Thần Trượng lại chỗ này hay không, không biết sau này nó có
thay đổi gì không! Khô Cốt Thần Trượng này quá tà môn, trong lòng hắn có chút bất an!
- Cứ vậy đi, vẫn để nó ở tại chỗ này! Nơi này là bên trong Hắc Huyền
Đỉnh, Hắc Huyền Đỉnh thần dị vô cùng, nhất định có thể chế trụ được Khô
Cốt Thần Trượng!
Tiết Lăng Vân suy nghĩ một lúc, sau đó hắn quyết định tiếp tục để Khô Cốt Thần Trượng lại nơi này.
******
Nửa năm lại trôi qua, Tiêu Thanh Tùng tại Phiêu Miểu phong, dưới sự chỉ
bảo của Ngô Minh, tu vi của hắn đã đạt đến cảnh giới Nguyên Anh trung
kỳ, hắn đối với đạo thuật của Trường Sinh Môn cũng càng lúc càng hiểu
rõ, hắn tự tin thực lực hiện tại của mình đã cao hơn gấp đôi so với lúc
trước! Hơn nữa đối với việc nắm giữ Trường Sinh Kiếm cũng càng lúc càng
thành thục, Liễu Không đem Trường Sinh Kiếm truyền cho Tiêu Thanh Tùng,
nhưng không có truyền cho hắn phương pháp sử dụng Trường Sinh Kiếm, lần
này được đích thân Ngô Minh chỉ bảo tu luyện, trong đó càng không thể
thiếu phương pháp sử dụng Trường Sinh Kiếm!
Ngô Minh đã đem Tiêu Thanh Tùng nhìn thành chưởng môn nhân tương lai của Trường Sinh Môn, hắn cảm thấy tư chất của Tiêu Thanh Tùng rất ưu tú, có rất nhiều tiềm lực có thể khai thác, hơn nữa Tiêu Thanh Tùng cũng có
một chút một chút ngang ngược càn rỡ, Ngô Minh đối với việc Liễu Không
tinh thần sa sút rất là bất mãn, nhưng tương đối ưa thích loại tính cách này của Tiêu Thanh Tùng!
- Đến, Thanh Tùng, hôm nay sư thúc tổ sẽ giúp con tẩy tủy, tuy rằng con
đã tu luyện nhiều năm, nhưng công lực trong cơ thể còn chưa đủ tinh
tiến, sau khi tẩy tủy xong, công lực của con có thể tiến thêm một bước
lớn! Nếu như tư chất của con ưu tú, nhất định có thể tiến bộ đến Nguyên
Anh hậu kỳ đấy!
Ngô Minh đột nhiên nói với Tiêu Thanh Tùng.
- Cái gì!
Tiêu Thanh Tùng thật không ngờ còn có chuyện tốt như vậy, hắn vô cùng mừng rỡ, hướng Ngô Minh xá một cái rồi nói:
- Đa tạ sư thúc tổ!
Ngô Minh cười ha ha rất là sảng khoái, hắn thật sự rất ưa thích Tiêu
Thanh Tùng, vì vậy hắn mới quyết định tẩy tủy giúp Tiêu Thanh Tùng, tẩy
tủy thuật này cũng là một loại đạo thuật đặc hữu của Trường Sinh Môn,
chỉ cao thủ có tu vi Đại Thành kỳ trở lên mới có thể thi triển, tuy
nhiên, cao thủ Đại Thành kỳ thi triển đạo thuật này cũng có chút quá
miễn cưỡng, lấy tu vi Tán Tiên kỳ của Ngô Minh, muốn thi triển đạo thuật này cũng phải cố hết sức mới thi triển được, thi triển xong đạo thuật
này, Ngô Minh tối thiểu cũng phải tĩnh tu ba tháng mới có thể khôi phục.
Hai người khoanh chân ngồi đối diện với nhau, hai tay Ngô Minh và hai
tay Tiêu Thanh Tùng chạm vào nhau, Tiêu Thanh Tùng cảm giác được có một
cổ lực lượng cường đại từ trong cơ thể Ngô Minh truyền tới, năng lượng
này so với năng lượng do chính Tiêu Thanh Tùng tu luyện tinh thuần hơn
vô số lần, cường đại hơn rất nhiều, Tiêu Thanh Tùng khẩn trương nhắm hai mắt lại, yên lặng vận chuyển tâm pháp Trường Sinh Môn.
Tiên nguyên lực của Ngô Minh lưu chuyển trong cơ thể của Tiêu Thanh
Tùng, tiên nguyên lực của hắn không ngừng rèn luyện kinh mạch của Tiêu
Thanh Tùng, mang toàn bộ năng lượng không đủ tinh thuần trong cơ thể
Tiêu Thanh Tùng dần dần luyện hóa. . .
Không biết trải qua bao lâu, Tiêu Thanh Tùng cùng Ngô Minh đồng thời mở mắt, trên mặt Tiêu Thanh Tùng tràn đầy hưng phấn, nói:
- Sư thúc tổ, hiện tại tu vi của đệ tử đã là Nguyên Anh hậu kỳ, đa tạ sư thúc tổ tài bồi!
Ngô Minh hài lòng, khẽ gật đầu rồi nói:
Thanh Tùng, con đã không để ta thất vọng, hiện tại tu vi của con nhất
định đã đứng đầu trong tam đại đệ tử! Ta muốn tĩnh tu ba tháng, con cứ ở Minh Hà động tu luyện, tranh thủ củng cố cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ!
Tiêu Thanh Tùng khẽ gật đầu, hắn hưng vô cùng phấn, lúc này hắn liền
nghĩ tới Tiết Lăng Vân, trên mặt của hắn tràn đầy đắc ý, hắn khẳng định
với tu vi hiện tại, Tiết Lăng Vân không phải là đối thủ của hắn!