Mặc Nhiên hơi sửng sốt, có chuyện! Ngay lúc này nàng liền phát hiện có ba ma thú cường hãn chạy tới, ba con ma thú này thực lực không thấp, toàn bộ đều là thất cấp ma thú, với thực lực hiện tại nàng tuyệt đối đánh không lại.
Thế nhưng ngay lúc này ba con ma thú đó lại bắt đầu tách ra, mỗi con chiếm một góc.
“Binh ——” một tiếng lớn, thì ra chúng nó muốn giết hại lẫn nhau!
Mặc Nhiên có phần kinh ngạc, lập tức cùng Phượng Tôn đứng trong chỗ tối quan sát trận chiến này.
Trong ba con ma thú có một con là thất cấp phi hổ, một con là thất cấp ngân nguyệt lang (lang: sói), con còn lại là thổ báo gấm tử, thực lực thất cấp ở rừng rậm Nam Đoan có thể xưng vương xưng bá, có lẽ bọn chúng muốn tranh giành vị trí bá chủ trong khu rừng này.
“Ầm ầm ầm ——”
Thực lực chúng nó tuy không mạnh bằng độc giao, nhưng do cả ba con cùng tấn công nên khí thế vẫn rất cường đại, tạo thành thế trận không nhỏ.
Ma thú cao cấp chiến đấu không phải dễ gặp, chúng nó đánh chưa được bao lâu, Phượng Tôn đã cười nói: “Bắt đầu phân thắng bại rồi.”
Lúc này, đột nhiên ba tiếng gầm gừ vang lên. Phượng Tôn dùng ống tay áo giúp Mặc Nhiên ngăn lại luồng đất cát đang không ngừng bay về phía họ, tiếp đó nàng lập tức thấy có vài thân ảnh cũng bị bắn ra theo, chỉ có ngân nguyệt lang vẫn ngạo nghễ đứng đó, tựa như một vương giả.
Lúc này nó chính là kẻ chiến thắng, Mặc Nhiên bị bộ dáng kiêu ngạo của nó mê hoặc, con ngân nguyệt lang này thật sự không tồi!
Chợt, Phượng Tôn hỏi: “Nhiên Nhiên có muốn nó làm khế ước thú của mình không? Mặc dù thực lực hơi yếu, vẫn chưa tới huyền cấp, chẳng qua coi như có còn hơn không.”
Mặc Nhiên ngây người, “Khế ước thú, ta đã khế ước với vật nhỏ rồi, vẫn có thể tiếp tục khế ước sao?” Vật nhỏ vẫn chưa tỉnh lại nên nàng cũng chưa đặt tên cho nó, đành phải gọi là “vật nhỏ“.
Phượng Tôn cười đáp: “Bình thường huyền giả chỉ có thể khế ước với duy nhất một khế ước thú. Nhưng Nhiên Nhiên đừng quên, ngươi chính là triệu hồi sư, chỉ cần tinh thần lực của ngươi đủ mạnh thì muốn khế ước bao nhiêu cũng được. Hơn nữa vật nhỏ đó yếu như vậy, tinh thần lực của ngươi tuyệt đối đủ để khế ước thêm một ma thú nữa.”
Lúc này chí tôn ngự quyết hiện lên trong đầu Mặc Nhiên, nàng nhìn thấy một hàng chữ: Chí tôn ngự thú quyết, vô hạn khế ước. (không hạn chế khế ước)
“A ——” Vô hạn! Mặc Nhiên sợ ngây người.
Phượng Tôn hỏi: “Ngươi làm sao vậy?”
Mặc Nhiên cười nói: “Sư thúc, con ngân nguyệt lang kia chạy mất rồi, chúng ta mau đuổi theo đi.”
“Con ngân nguyệt lang đó ta đã nhìn trúng rồi, ta muốn nó trở thành khế ước thú của ta.” Mặc Nhiên nhìn cự lang màu bạc, cất giọng.
Hai thân ảnh “Vụt——”, đuổi theo.
Gần, càng ngày càng gần, Phượng Tôn nói: “Tiểu Nhiên Nhiên, sư thúc giúp ngươi bắt nó.”
Mặc Nhiên giữ hắn lại, bảo: “Phượng sư thúc, bọn ma thú vô cùng kiêu ngạo, cho dù sư thúc có đánh bại nó, nó cũng sẽ không thật lòng thần phục ta.”
“Ta muốn tự mình đánh bại nó, khiến nó cam tâm tình nguyện khế ước với ta.” Nói xong, thân ảnh Mặc Nhiên nhanh chóng chạy vụt đi, ngay cả Phượng Tôn cũng không kịp ngăn cản.
Hiện tại Nhiên Nhiên vẫn chưa đạt tới Địa huyền, sao có thể đánh lại thất cấp ma thú được! Nhưng nhìn bóng dáng ngạo nghễ ấy, hắn vẫn kìm mình lại.
Nếu Nhiên Nhiên đã không muốn hắn giúp thì hắn ngầm hỗ trợ cho nàng vậy.
Ngay lúc ngân nguyệt lang đang chạy vội, bỗng một thân ảnh màu đen nhanh như cắt phóng đến, chắn trước mặt ngân nguyệt lang.
Ngân nguyệt lang đột ngột dừng lại, vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Mặc Nhiên.
Một nhân loại nhỏ yếu mà cũng dám chắn trước mặt nó, đúng là không muốn sống nữa mà! Tuy sau trận đánh đó nó đã bị thương nặng, nhưng cũng không phải thứ mà một nhân loại nhỏ yếu có thể đối phó.
“Hú ——” Ngân nguyệt lang ngẩng đầu lên trời hú vang, Mặc Nhiên chợt cảm thấy có một khí thế khổng lồ đang vọt về phía nàng.
Sắc mặt nàng bình tĩnh, cảm nhận hướng đi của dòng khí thế kia.
Phượng Tôn không kìm được mà thở dài, khả năng thấu hiểu và quan sát rất tốt, có lẽ Tiểu Nhiên Nhiên có thể làm ra một chuyện chấn động không chừng.
Mặc Nhiên bắt đầu vận dụng chí tôn ngự thú quyết, ngân nguyệt lang đột nhiên cảm giác có một lực lượng khiến nó kiêng kị xuất hiện, nó nhìn về phía Mặc Nhiên: “Ngươi là triệu hồi sư!”
Cũng chỉ có triệu hồi sư mới có thể dùng loại tinh thần lực vô hình này áp chế ma thú chúng nó.
Khóe miệng Mặc Nhiên nở một nụ cười: “Đúng vậy, ta là triệu hồi sư, ngân nguyệt lang, ngươi hãy ngoan ngoãn trở thành khế ước thú của ta đi!”
“Hú ——” một tiếng, ngân nguyệt lang khinh thường đáp: “Chỉ bằng nhân loại nhỏ yếu như ngươi mà cũng muốn làm chủ nhân ta?” Nếu đây là một cao thủ cấp bậc Thần huyền, nó sẽ không nói gì.
Nhưng nhân loại này mới chỉ là Hoàng cấp lục phẩm lại muốn nó trở thành khế ước thú của nàng, thật sự khiến nó cười muốn rụng răng.
Thân hình nó trở nên nhanh như gió, bên trong đôi đồng tử sắc bén lập loè ánh sáng nguy hiểm, nó bất chợt nhằm phía Mặc Nhiên, nói: “Nhân loại, ngươi không thắng được ta đâu, mau mau chết tâm đi!”
“Ầm ầm ——” Cây cối xung quanh đều bởi vì trận gió này mà đổ rạp, ngay cả quần áo Mặc Nhiên cũng bị cắt qua không ít, trên người xuất hiện vài vết máu.
Kết quả như vậy khiến ngân nguyệt lang kinh sợ, một nhân loại chỉ mới Hoàng huyền lục phẩm lại có thể tránh thoát đòn công kích của nó, thật sự không thể tưởng tượng được!
“Nhân loại, ngươi cho rằng chỉ cần ngươi tránh được là có thể khiến ta thần phục à?” Ngân nguyệt lang tiếp tục hung ác công kích, lúc này tốc độ của nó nhanh hơn lần trước rất nhiều.
Mặc Nhiên tiếp tục né tránh, dưới sự công kích liên tiếp của ngân nguyệt lang, Mặc Nhiên cứ như vậy đột phá Hoàng huyền lục phẩm.
Ngân nguyệt lang ngẩn ra, bị nó đuổi theo công kích mà còn có thể thăng cấp sao?
Ngay cả Phượng Tôn đứng trong tối cũng ngây người, trước đó Tiểu Nhiên Nhiên mới vừa tới lục phẩm không lâu, vậy mà giờ đã tới thất phẩm rồi!
Cứ nghĩ bản thân hắn cũng là một thiên tài yêu nghiệt, nhưng cũng không có tốc độ khủng bố như vậy! Đúng là người so người, tức chết người.
“Nhân loại, thiên phú của ngươi không tồi, nhưng muốn khế ước ta vẫn còn chưa đủ tư cách.” Huyền giả hoàng huyền thất phẩm mười sáu tuổi, quả là thiên tài.
Nhưng ngân nguyệt lang nó chỉ biết thần phục kẻ mạnh hơn mình!
Ngay lúc này, Hách Liên Mặc Nhiên không hề né tránh đòn công kích của ngân nguyệt lang mà không màng thương tích trực diện nhằm về phía nó.
Hắc ảnh như tia chớp, cho dù là thứ gì cũng không ngăn được bước chân của nàng.
Ngân nguyệt lang kinh hãi, tiểu nha đầu này không muốn sống nữa à!
Mà Phượng Tôn tim cũng muốn nhảy ra khỏi cổ họng, rốt cuộc Tiểu Nhiên Nhiên đang định làm gì? Làm như vậy rất nguy hiểm!