Nguyệt Hoa thở dài: “Ta đến Tây phương du học, đã đọc qua lịch sử phương Tây, nhất là đoạn lịch sử Hy Lạp cổ, ta từng đọc qua. Thần điện của s hoặc tượng thần s cao mười thước bằng vàng ròng rốt cuộc có tồn tại hay không, rất nhiều sử gia đều tỏ vẻ hoài nghi, nhiều người cho đó là một truyền thuyết mà thôi. Nhưng căn cứ nhận thức của mọi người, bọn họ tin tưởng kỳ quan đó quả thật từng tồn tại, mà căn cứ truyền thuyết lịch sử, đúng là thần tượng giá trị quá mức kinh người, kết quả đưa tới chiến tranh cùng cướp đoạt.. thần tượng bị hủy diệt biến mất..”
“Nhưng cô lại đã từng nhìn thấy, nó ngay trước mặt các ngươi.” Tiểu Lôi cười khổ.
Ánh mắt Nguyệt Hoa lai trở nên mê ly: “Nó.. ngay trước mặt chúng ta…”
“Ta nghĩ mọi người đều điên rồi, vì phát hiện điên cuồng này mà khiếp sợ.
Chúng ta đầu tiên là ở bên ngoài phát hiện đông đảo quái thú tồn tại trong truyền thuyết, mặc kệ là rồng cũng tốt, song đầu khuyển cũng tốt.. nhưng mà bây giờ, chúng ta bổng nhiên phát hiện được một tòa thần điện đã biến mất trong truyền thuyết! Vậy kế tiếp chúng ta còn có thể phát hiện cái gì? Có thể phát hiện thần linh hay không?
Ta không biết, nhưng mà ta biết rõ, nội tâm ta vẫn bất an, rất bất an!
“Đội trưởng là người thứ nhất phát ra âm thanh, hắn đột nhiên rống to lên một tiếng, là người thứ nhất theo bậc thang chạy xuống, đi theo sau chính là Ruben, còn có Pierre cùng Luke.
Ta đi theo ở cuối cùng.
Thần điện hoành tráng giống như trong truyền thuyết. Sự xa hoa cũng như vậy!
Tượng thần s trong truyền thuyết ở ngay trước mặt, cao đến mười thước, được làm từ vàng nguyên chất, vị chúng thần chi vương chí cao vô thượng trong thần thoại, ngồi trên cao ở nơi này, một tay hắn cầm pho tượng nữ thần thắng lợi nho nhỏ, một tay cầm pháp trượng.
Quang huy màu vàng chiếu rọi trên mặt mỗi người, ta sợ hãi phát hiện, bọn họ… trong mắt bọn họ đột nhiên toát ra một thứ ánh mắt đáng sợ, tên của ánh mắt là “tham lam”!
Trong những tiếng hô kinh hãi, từng thứ một được bọn họ tìm ra.
Trong thần điện không chỉ có bức tượng vàng của s, thần tượng của mười hai vị chủ thần chúa tể thế giới trong truyền thuyết cũng ở nơi này, những vị thần này, bất luận là nữ thần trí tuệ Athena, hải vương Poseidon, minh vương Hardes, thần tượng của bọn họ đều ở phía dưới tượng thần s, chia ra hai bên.
Nơi này có những gì? Kim cương, bảo thạch, bảo thạch đủ các màu, hoàng kim, còn có những tác phẩm nghệ thuật.. những thứ đó, là tài phú.
Chúng ta ở thần điện gần một giờ, cuối cùng đội trưởng gọi chúng ta lại, sắc mặt hắn lúc ấy rất đáng sợ, hắn đưa ra một quyết định phi thường trọng yếu.
Hắn đề nghị, phát hiện nơi này, phải giữ bí mật! Không thể để cho bất cứ kẻ nào biết!
Ngoài dự liệu của ta, ba người khác cũng không có phản đối, bọn họ ngược lại hình như là thở phào nhẹ nhõm giống nhau.
Ta đột nhiên hiểu rõ, thái độ bọn họ chuyển biến cực nhanh như thế, nguyên nhân rất đơn giản.
Nếu vừa rồi vừa mới phát hiện những di thể của quái thú, những thứ đó bất quá chỉ là một chút tiêu bản mà thôi, mặc dù có thể mang đến chấn động, nhưng dù sao không phải tài phú trực tiếp.
Nhưng mà bây giờ thì khác.
Bây giờ phát hiện chính là điện thờ thần s trong truyền thuyết, là tài bảo từng khiến cho chiến tranh giữa các quốc gia lúc đó xảy ra!
Một món tài phú lớn như vậy, người phát hiện muốn lấy làm của riêng, loại ý nghĩ này, đại khái là rất bình thường,
Nhưng mà ta vẫn bất an… phi thường bất an.
Ta không để ý đến bọn họ.
Nội tâm ta tràn ngập một loại sợ hãi, phảng phất ở chỗ sâu trong nội tâm ta có một tia bất an lan tràn.. lại hình như là có thanh âm kỳ quái nào đó tại nội tâm ta gào thét.
Ta không để ý tới bốn nam nhân điên cuồng kia, ta bắt đầu quan sát khắp nơi trong thần điện... có thể nói, ta đang tìm kiếm.
Buồn cười là, trong lòng ta cũng không biết ta đang tìm cái gì. Phảng phất đó là một loại bản năng, là bản năng, ta đang tìm một thứ gì đó.
Mà ta, không ngờ thật sự lại tìm được….”
Nói tới đây, thân thể Nguyệt Hoa đột nhiên run rẩy lên, vẻ mặt nàng hoảng sợ bất lực, hình như một con chim nhỏ sợ hãi trong mưa gió, ánh mắt của nàng bị nổi khiếp sợ bao phủ, run rẩy như lá cây trong gió. Tiểu Lôi lập tức đưa tay vỗ về nàng, Nguyệt Hoa lại đột nhiên tựa vào người Tiểu Lôi, phảng phất như rốt cuộc tìm được một chỗ dựa.
Thanh âm của nàng run rẩy: “Ta.. ta.. ta đã phát hiện.. .đã phát hiện …”
Tiểu Lôi hít một hơi thật sâu, hắn nhìn ra tâm tình của Nguyệt Hoa chìm trong trạng thái cực độ bất an, nhẹ nhàng vỗ lưng an ủi nàng, dịu dàng nói: “Cô phát đã phát hiện cái gì?”
Nguyệt Hoa ngẩng lên, nhìn chằm chằm vào mắt Tiểu Lôi, miệng chậm rãi thốt ra ba chữ: “Pandora!”
Pandora!
Pandora trong thần thoại!
Nếu nói thần thoại Hy Lạp sở dĩ làm cho người ta say mê, hoặc là nói làm cho người ta rất nhiều chỗ không cách nào lý giải. Đó là bởi vì chư thần thiên thượng của thần thoại Hy Lạp, các thần linh cao cao tại thượng này, so với những thần linh của các tôn giáo khác … bọn họ…
Thần cách của bọn họ tựa như không hề cao quý, mà theo truyền thuyết trong thần thoại Hy Lạp, các thần linh này, biểu hiện của bọn họ lại giống như loài người, “Nhân cách” của họ dường như lại nhiều hơn “Thần cách”.
Trong thần thoại Hy Lạp chúng thần tựa hồ giống con người hơn, mà không giống thần linh. Bởi vì bọn họ có phẫn nộ, có ghen ghét, có ngờ vực,có trả thù.
Trong thần thoại Hy Lạp, đứng đầu chính là vị “s - vua của các vị thần” … người thống trị của thế giới này, hình như không giống một vị thần linh uy nghiêm chánh trực, mà biểu hiện càng gần giống như một bạo quân của loài người.
Ông ta háo sắc (Trong thần thoại Hy Lạp rất nhiều nữ thần đã từng là người tình của ông, mà con tư sinh của ông ta trong thần thoại nhiều như lông bò… mà sau lại xuất hiện không ít thần linh, đều là con tư sinh của ông ta... thậm chí nữ thần trí tuệ nổi tiếng Athena cũng là con tư sinh của s), đa nghi, ngờ vực, thậm chí rất hẹp hòi… duy nhất phù hợp với thân phận thần linh của ông ta, hình như chỉ có thần lực cường đại của ông ta mà thôi.
Trong truyền thuyết, bởi vì Promets lấy cắp lửa cho loài người, khiến cho nhân loại từ đó về sau có thể sử dụng ngọn lửa. Mà vị s thần linh chí cao vô thượng này, lại rất phẫn nộ. Ông ta chẳng những trừng phạt Promets... bởi vì ông không muốn ban cho loài người ngọn lửa. Đồng thời, ông còn trả thù nhân loại… bởi vì trong truyền thuyết. Loài người có được ngọn lửa rồi, liền có được “lợi ích”, vì triệt tiêu “lợi ích” loài người đạt được, s quyết định trừng phạt loài người, đem đến cho loài người một chút tai họa.
Ông ta đem đến cho nhân loại chính là “Pandora”.
Cho nên, khi Nguyệt Hoa thốt ra cái tên “Pandora”, Tiểu Lôi cũng giật mình!
Pandora?
Trong thần thoại truyền thuyết, Pandora là một cái tên một cô gái.
Chỉ có điều, cô gái có tên là Pandora, là sinh mạng do thần s tạo ra từ không khí, nói cách khác, là s biến ra một con người.
Chư thần trên trời, đều dựa theo s phân phó, mỗi vị thần linh đều đưa cho Pandora các thứ có hại đối với loài người, tỷ như bệnh tật, tội ác, v.v… đem những thứ này cho vào một cái hộp.
Trong truyền thuyết Pandora xinh đẹp vô song, sự mỹ lệ của nàng có thể làm cho người ta hâm mộ đến ngạt thở, mà lúc nàng được s đưa đến nhân gian, khi mọi người vì sự xinh đẹp của nàng mà kinh hãi.. nàng sẽ mở cái hộp kia, phóng thích bệnh tật và tội ác có hại đối với loại người!
Tiểu Lôi sở dĩ đối với cái tên Pandora này quen thuộc hiểu rõ như thế, là bởi vì một nguyên nhân buồn cười.
Vài năm trước, khi hắn còn là một học sinh bình thường kiêm giang hồ tiểu phiến tử, hắn đã từng xem qua một bào luận văn hài hước trong trường. Lúc ấy bài văn đó tuyên bố “Pandora” là người vô tính đầu tiên trong lịch sử, hoặc có thể nói là người nhân tạo đầu tiên. Bởi vì cô gái mỹ lệ vô song trong truyền thuyết này, không phải được sinh ra, mà là được thần s tạo ra từ không khí.
Căn cứ vào câu chuyện hài hước này, Tiểu Lôi mới khá hiểu rõ với cái tên Pandora.
Mà hiểu biết của hắn đối với thần thoại Hy Lạp, lại có phần vì một nguyên nhân khác.. bởi vì tại Châu Á mấy năm trước, từng thịnh hành bộ phim hoạt hình của Nhật Bản tràn ngập các thánh đấu sỹ Hy Lạp phong tình.
Nhìn Nguyệt Hoa nằm trong lòng đang hoảng sợ như một chú nai con, Tiểu Lôi vuốt mũi, một tay nhẹ nhàng vuốt ve lưng nàng: “Tốt rồi, tốt rồi, cô từ từ nói cho ta biết, cô rốt cuộc phát hiện cái gì? Cái gì là Pandora?”
“Ta đã phát hiện một cái hộp.” Thanh âm Nguyệt Hoa vẫn run rẩy.
Cái hộp?
Tiểu Lôi lập tức dỏng tai lên, lòng hắn cũng trầm xuống, chẳng lẽ là cái hộp trong truyền thuyết của Pandora?
Ánh mắt của Nguyệt Hoa dần dần mơ hồ, thanh âm như vang vọng từ nơi xa...
“Ta phát hiện được một cái hộp phía sau tượng thần s. Ta bị nó hấp dẫn, bởi vì bề ngoài của nó làm cho ta rất kinh ngạc… nơi này khắp nơi đều là các loại bảo thạch, hoàng kim.. mà duy nhất có cái hộp này, nó nhìn qua đen đen, hình như là làm bằng gỗ. Làm cho ta kinh ngạc chính là, một nơi tồn tại đã lâu như vậy, chiếc hộp gỗ như thế nào có thể bảo tồn hoàn chỉnh như thế? Vì vậy, ta đi tới, mở nó ra…
ta hơi kinh ngạc, cái hộp này không ngờ rất nhẹ, ta cầm trong tay mới phát hiện, nó cũng không phải bằng gỗ, mà là.. mà hình như là thứ kim loại gì đó ta cũng không biết. Lúc mở ra, bên trong không có kim cương, không có hoàng kim, không có bảo thạch.. mà là… mà là một chiếc gương.”
Nói tới đây, giọng Nguyệt Hoa trở nên nghẹn ngào.
Tiểu Lôi ngạc nhiên nói: “Gương? Một chiếc gương có cái gì đáng sợ?”
Ánh mắt Nguyệt Hoa có vẻ tuyệt vọng, chậm rãi nói: “Ngay trên gương, có một hàng chữ… ta có thể nhận ra, đó là chữ Hy Lạp cổ, ta từng học qua một chút, cho nên có thể đọc hiểu… Hàng chữ kia ý nghĩa là: Cô gái xuất hiện trong mặt gương này, là người được ta ban cho danh hiệu Pandora, ta giao cho nàng trách nhiệm mang cho loài người chiếc hộp của Pandora.”
“Cô gái xuất hiện trong gương… trong gương như thế nào gặp được Pandora…” Tiểu Lôi đột nhiên ngừng bặt, sắc mặt hắn cũng cứng đờ, cố gắng nuốt một ngụm nước bọt, khó khăn nói: “Cô soi vào gương… người xuất hiện trong gương tự nhiên là cô… cô.. chẳng lẽ là, cô… cô chính là Pandora?”