Khi nàng đang nói hai câu này, thanh âm nhẹ nhàng, đứt quãng, mang theo tiếng ho mãnh liệt. Hai câu này nhìn như mâu thuẫn hỗn loạn, thậm chí lời lẽ trước sau hoàn toàn tương phản, nhưng lọt vào tai Tiểu Lôi, lại phảng phất như từng chữ nện mạnh vào tim!
Trong lòng hắn run lên! Nhìn khuôn mặt vô cùng quen thuộc, thêm vào hai câu nói cơ hồ hoàn toàn mâu thuẫn, thêm vào cùng thâm tình vô hạn và tuyệt vọng vô cùng trong câu nói……
Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, Tiểu Lôi đã minh bạch!
Trước đây, rất nhiều lần suy nghĩ cũng không nghĩ ra, nghi vấn này vương vấn đã rất lâu trong lòng hắn, đột nhiên trong lúc đó bỗng nhiên sáng sủa!
Vì sao pháp lực Bảo Nhi cường đại như thế, cơ hồ đã có thể sánh ngang lực chiến đấu của đông thổ nhất lưu cao thủ, lại không ngờ bị người bắt cóc?
Vì sao Phoenix không ngờ đối với tính tình tính cách của mình đều tựa như cực kỳ quen thuộc? Vì sao nàng lại biết sử dụng pháp thuật đông phương, lại còn là của Tiêu Dao phái?
Vì sao nàng lại đặc ý chế tạo một thanh đao cơ hồ giống như thái đao trước kia của mình làm vũ khí?
Vì sao nàng nói qua nàng không có ý thương tổn Bảo Nhi, chỉ thỉnh cầu mình cùng nàng hợp tác?
Hết thảy những chuyện này, đối mặt với khuôn mặt xinh đẹp buồn bã trước mắt, câu đố đã hoàn toàn được giải đáp!
Đáp án chỉ có hai chữ:
Nguyệt Hoa!!
Đây là Nguyệt Hoa!
Là Nguyệt Hoa thật sự!
Khác với Nguyệt Hoa trong nhà của Tiểu Lôi là được mang về từ một thời không khác! Người đang đứng trước mắt mới chính thực là mẹ đẻ của Bảo Nhi. Nguyệt Hoa của thời không này!
Tiểu Lôi cơ hồ là dùng hết khí lực toàn thân, mới phát ra được hai chữ:" Nguyệt…… Hoa……"
Hắn tựa hồ không ý thức được mình nói ra hai chữ này, làm trong lòng nữ nhân này rung động mãnh liệt đến thế nào! Ánh mắt nữ nhân trước mặt chợt sáng lên một tia quang thải kỳ dị, nhưng trong nháy mắt lại tiêu thất, thay vào đó là vẻ tuyệt vọng.
Nàng líu ríu:" Không phải…… Không phải anh……"
Sau đó, ánh mắt nàng cuối cùng tỉnh táo lại. Nhìn Tiểu Lôi, nói ra một câu cực kỳ cổ quái:" Không phải anh…… anh không phải Tiểu Lôi, anh không phải."
Kỳ quái nhất là, đối mặt với câu nói quái dị này, Tiểu Lôi không ngờ thở dài, gật đầu nói:" Em nói đúng rồi, anh không phải Tiểu Lôi."
Phoenix có thể dễ dàng bắt cóc Bảo Nhi, chỉ vì nàng là Nguyệt Hoa! Đừng nói pháp lực Bảo Nhi cường hãn, cho dù là pháp lực Bảo Nhi cường đại thập bội so với hiện tại …… Chỉ cần Phoenix ở trước mặt Bảo Nhi cho nàng nhìn khuôn mặt mình, có lẽ căn bản không cần động thủ, chỉ cần nàng ngoắc tay, Bảo Nhi tuyệt đối sẽ cùng "Mẹ" rời đi!
Phoenix vì sao biết pháp thuật đông phương? Rất hiển nhiên, tất nhiên là Tiểu Lôi dạy nàng-- đương nhiên, không phải mình, mà là Tiểu Lôi đến từ thế giới tương lai!
Đây là một khái niệm đơn giản mà lại phức tạp.
Dựa theo thứ tự mà nói: Tiểu Lôi của thế giới tương lai vượt qua thời không đi vào hiện tại, gặp Nguyệt Hoa của thời không hiện tại này.
Mà Tiểu Lôi của thời không hiện tại, lại vượt qua thời không về quá khứ, gặp Nguyệt Hoa của thời không quá khứ (Hắn chẳng những đã trở về quá khứ, còn thành công chuyển biến lịch sử, đem Nguyệt Hoa của thời không quá khứ trở về).
Nguyệt Hoa thở dài, nàng ho mạnh, khóe miệng lại chảy ra máu tươi:" Anh ấy không đến…… Anh ấy không đến……"
Tiểu Lôi thở dài, bàn tay hắn đã nhẹ nhàng cầm cổ tay Nguyệt Hoa, một tia nội tức chậm rãi rót vào trong cơ thể nàng, ôn nhu nói:" Hắn không đến, nhưng anh đã đến đây, anh sẽ giúp em."
Trong mắt Nguyệt Hoa vẫn là tuyệt vọng hờ hững, nhẹ nhàng lắc đầu, hạ giọng nói:" Em không rõ, bọn em cách xa nhiều năm, đã sớm tuyệt vọng. Em biết em và anh ấy đã phân cách tại hai đầu thời không, vĩnh viễn không có cơ hội gặp mặt." Nói xong, nàng ngẩng đầu nhìn Tiểu Lôi , lại lắc đầu:" Anh không phải anh ấy…… Mặc dù anh cũng là Tiểu Lôi, nhưng…… Anh không phải anh ấy."
Tiểu Lôi minh bạch, "Anh ấy" của Nguyệt Hoa, chính là Tiểu Lôi của thế giới tương lai. Người từng cùng hắn tương ngộ trên đỉnh băng sơn, cái gã của thế giới tương lai đã bỏ lại sinh tử ái luyến.
Có nội tức Tiểu Lôi rót vào trong cơ thể, Nguyệt Hoa dần dần không còn ho nữa, mặc dù sắc mặt vẫn tái nhợt, nhưng ánh mắt lại khá hơn một ít. Nàng thấy tư thế Tiểu Lôi ôm mình, mơ hồ cau mày, hạ giọng nói:" Buông… em ra."
Tiểu Lôi thở dài, buông nàng, lui ra phía sau một chút, nghiêm mặt nói:" Nguyệt Hoa, anh đã đoán được, em là Nguyệt Hoa của thời không này, cũng chính là Nguyệt Hoa mà chúng ta đều tưởng rằng đã chết, đồng thời cũng là thân sinh mẫu thân của Bảo Nhi, đúng không?"
Nguyệt Hoa gật đầu, nàng ngược lại còn lộ ra một nụ cười kỳ quái mỉm cười:" Vậy Nguyệt Hoa trong nhà anh thì sao? Còn có một tiểu cô nương trong nhà anh, tên là Bối Nhi thì sao? Có phải là sau khi anh vượt qua thời không, mang trở lại từ một thời không khác đúng không?"
Tiểu Lôi gật đầu.
Trong mắt Nguyệt Hoa lộ ra vẻ bi thương:" Anh thành công…… Anh đã thay đổi vận mệnh…… Nguyệt Hoa trong nhà anh, rất may mắn, may mắn hơn em."
Nói đến đây, sắc mặt nàng đã dần dần phát xám lại, lộ ra vài phần khí tức tử vong.
Tiểu Lôi giật mình, hắn cảm giác được sinh mệnh Nguyệt Hoa đang chậm rãi trôi qua, sức sống trong ánh mắt nàng giảm dần.
"Em làm sao vậy? Rốt cuộc là chuyện như thế nào, sao em bị trọng thương như vậy?"
Nguyệt Hoa miễn cưỡng cười:" Câu chuyện này rất dài, bất quá em nghĩ, anh nhất định đã mê hoặc thật lâu, rất hi vọng biết hết thảy phải không?"
Nhìn ánh mắt kiên định của Tiểu Lôi, Nguyệt Hoa thở dài:
"Tất cả chuyện này, đều bắt đầu từ ngày đó em gặp được anh ấy trên đỉnh núi Pyrenees …… Em nghĩ, anh cũng nhất định từng vượt qua thời không, trải qua những chuyện tương tự như em. Bất quá vận mệnh em so với các anh bi thảm rất nhiều. Anh ấy gặp em, trái tim của em đã vĩnh viễn trao cho anh ấy, cả đời này…… Không, là suốt đời suốt kiếp, đều sẽ không thay đổi……
Ngày đó, chúng em ly khai trại, đi vào băng hà trên đỉnh núi, cuối cùng tìm được Thần điện s dưới lớp băng hà, em vô ý phát hiện chiếc hộp của Pandora ……
Nói đến đây, trong mắt Nguyệt Hoa lộ ra ánh mắt sợ hãi, cơ thể rụt một chút, rồi mới tiếp tục nói:" Nếu em ngày đó không có phát hiện thứ này, có lẽ vận mệnh của em đã khác đi…… Đáng tiếc, lúc ấy em cũng mở chiếc hộp Pandora. Pandora tỉnh lại, em đã tự tay thả ra thứ ma quỷ gây cho em tao ngộ bi thảm …… Nàng ta…… Nàng ta thả ra quái vật Thần điện, anh ấy đã dùng hết thảy mọi thứ, đều không phải đối thủ của quái vật này. Anh ấy vì em, dùng cơ hồ tất cả pháp bảo, chúng em bị vây trong Thần điện, cuối cùng anh ấy bị thương rất nặng, chống đỡ không nổi nên ngất đi. Em cảm thấy rất tuyệt vọng, anh ấy là nam nhân đầu tiên và cũng là duy nhất trên đời mà em yêu. Em đã biết anh ấy đến từ tương lai, đến từ một thời không mà em cũng không biết. Anh ấy tựa hồ rất muốn thay đổi lịch sử, đáng tiếc lại thất bại. Em nhớ rõ trước khi anh ấy bị thương ngất đi, anh ấy còn nói với em, bảo em đừng sợ, anh ấy sẽ bảo hộ em……"
Trong lòng Tiểu Lôi cũng đang nhẹ nhàng run rẩy, hồi tưởng đoạn quá khứ mình đã trải qua. Lúc ấy mình đích xác cũng không phải đối thủ của quái vật trong Thần điện …… Nếu không có Diệu Yên……
Nguyệt Hoa thở dài:" Pandora nói với em, nàng ta có thể tha cho chúng em, cái giá là linh hồn của em, chỉ cần em giao ra linh hồn và thân thể của em, nàng ta sẽ nguyện ý lưu lại mạng sống cho Tiểu Lôi, thả anh ấy ra ngoài."
Tiểu Lôi trầm xuống, hắn đã biết lựa chọn của Nguyệt Hoa!
Hắn đã sớm biết!
Mình trải qua đoạn quá khứ kia, lúc đó chẳng phải cũng như thế sao? Đối mặt uy hiếp của Pandora, Nguyệt Hoa lúc ấy đã đáp ứng yêu cầu ma quỷ, nếu không phải Diệu Yên đột nhiên thức tỉnh, vậy có lẽ mình, cũng sẽ trải qua một lần bi kịch như vậy ……
"Pandora, nàng ta tìm được linh hồn và thân thể của em, cuộc sống của em bắt đầu bị nàng ta chi phối ……" Nguyệt Hoa lắc đầu, đột nhiên lại lộ ra một ánh mắt tuyệt vọng:" Nhưng em không nghĩ đến, sự tình phát sinh sau này, làm em càng thêm tuyệt vọng……"`
"Pandora nhập vào người em, nàng ta không hề lập tức chiếm đoạt linh hồn của em, bởi vì nàng ta còn chưa đủ cường đại, nàng ta lại chi phối em ly khai Thần điện."
Tiểu Lôi gật đầu:" Anh biết, anh vẫn rất kỳ quái, rốt cuộc em đã đi nơi nào, ở giữa có một đoạn thời gian, em biến mất một cách kỳ lạ, sau đó lại bất ngờ xuất hiện."
Nguyệt Hoa cười khổ:" Có lẽ chỉ có một mình em biết, bởi vì Pandora muốn dẫn em đi tìm một người…… Tìm một Thần tộc Olympia đã chôn tại nhân gian mấy ngàn năm!"
Tiểu Lôi lúc này mới biến sắc, đột nhiên bật thốt lên:" Anh vừa rồi nghe thấy khi em hôn mê, phảng phất là đang tự nói, hình như là hai người đang đối thoại …… Chẳng lẽ thân thể em, ngoại trừ linh hồn của em và Pandora, còn có một linh hồn khác tồn tại?!"
Nguyệt Hoa không trực tiếp trả lời, nàng thở dài, chậm rãi nói:" Em ly khai Thần điện, nhưng em lúc ấy không có gì không tình nguyện, bởi vì em biết, mạng sống của anh đã được bảo vệ. Pandora và em kí kết linh hồn khế ước, nàng ta không thể nói dối với em, lúc ấy làm em cảm thấy kỳ quái chính là, nàng ta dẫn em xuyên qua núi Pyrenees, đến một địa phương em nằm mơ cũng không thể tưởng được …… Hy Lạp, Athens."
Hy Lạp, Athens?
Não Tiểu Lôi nhanh chóng vận động, suy tư một hồi, may mắn Nguyệt Hoa đã đưa ra đáp án:
"Tại Athens, có một con cờ của Thần tộc chôn tại nhân gian mấy ngàn năm, danh tự người này, nói ra anh nhất định biết, nàng tên là Athena."
Không đợi Tiểu Lôi kêu lên kinh hãi, Nguyệt Hoa đã điềm đạm nói:" Chẳng lẽ anh không kỳ quái sao? Giáo hội thống trị tây phương, lật đổ Hy Lạp thần thoại, hết thảy di tích của Hy Lạp thần thoại đều đã bị tiêu diệt, mà duy chỉ có Athens của Hy Lạp, vẫn bảo lưu Thần điện của nữ thần Athena! Thần tượng Athena đến nay sừng sững tại Athens! Thậm chí thành thị Athens này, cũng dùng danh tự Athena làm tên!
Hơn nữa, cho dù trên lịch sử, Giáo hội toàn lực khuếch trương, thập tự quân đông chinh, một niên đại huyết tinh, Athens cũng vẫn tồn tại, thậm chí được Giáo hội thừa nhận…… Điều này, chẳng lẽ anh không cảm thấy kỳ quái sao?"
Tiểu Lôi im lặng.
Nguyệt Hoa tiếp tục nói:" Tại nơi đó, em lại biết được một đoạn bí ẩn của lịch sử."
"Thần tộc Olympia bị lật đổ, mười hai chủ thần chiến bại, lui về không gian này chỉ có bảy vị chủ thần, mà trong đó không có Athena. Athena vẫn ở lại nhân gian, hơn nữa dưới cuộc tàn sát của Giáo hội thậm chí còn tồn tại mấy ngàn năm!"
"Vì sao?" Tiểu Lôi cuối cùng nhịn không được hỏi.
"Vì sao……" Nguyệt Hoa trên mặt lộ ra vài phần lạnh nhạt:" Bởi vì, trong cuộc chiến Thần tộc Olympia bị lật đổ, Athena là người thứ nhất trong mười hai chủ thần đầu hàng!"
Đáp án này quá mức rung động!
Rung động đến mức trong lòng Tiểu Lôi cơ hồ trong lúc nhất thời không thể chịu được!!
Athena? Nữ thần trí tuệ Athena?
Đối với một người từ nhỏ xem thánh đấu sĩ nhật bản mà nói, ấn tượng khắc sâu nhất đối với nữ thần trí tuệ trong thần thoại Hy Lạp này chính là năm thanh âm cũng kêu lên khẩu hiệu "Vì nữ thần Athena mà chiến đấu!" ……
Nữ thần không ngờ phản bội Thần tộc Olympia. Là người thứ nhất đầu hàng Giáo hội?
Bất quá sau đó Tiểu Lôi lập tức nghĩ tới câu nói của Nguyệt Hoa "con cờ chôn tại nhân gian mấy ngàn năm", rất hiển nhiên chuyện này không phải đơn giản như vậy. Đại khái là chuyện “vô gian đạo” của Thần tộc.
"Hết thảy dấu vết của Hy Lạp thần thoại đều được bảo lưu tại Athens, cũng là địa phương bảo lưu được đầy đủ nhất. Có thể nói, nội dung giao dịch giữa Athena và Giáo hội, trong đó có một điều chính là bảo lưu lại lĩnh địa Athens của nàng. Mà tòa thành thị này, trong lịch sử chính là cái nôi văn hóa của Hy Lạp, Athens cũng là lĩnh địa cuối cùng của nữ thần, được bảo lưu tốt nhất cho đến hôm nay."
Nghe vậy, Tiểu Lôi đã hoàn toàn bình tĩnh lại:" Sau đó thì sao?"
"Sau đó?" Nụ cười Nguyệt Hoa mang theo vài phần bi thương:" Sau đó, tại nơi này của em có thêm một người." Nàng chỉ vào đầu mình.
Tiểu Lôi nhíu mày:" Em nói Athena cũng nhập vào em? Chẳng lẽ nữ thần trí tuệ ở lại nhân gian, chỉ có linh hồn, không có cơ thể?"
Nguyệt Hoa bất đắc dĩ cười:" Athena đích xác được bảo lưu lại lĩnh địa Athens của mình. Nhưng kỳ thật, nàng cũng vĩnh viễn bị giam cầm tại Athens! Nếu anh thuộc lịch sử, vậy anh sẽ biết, thời đại giáo đình La Mã, quyền uy cao nhất cả Âu Châu chính là giáo hoàng La Mã. Nhưng tại Hy Lạp thì không phải, Athens cũng không. Đây là một điều kiện, nhưng đồng thời, Athena không thể rời khỏi Athens nửa bước. Phép lạ của nàng cũng không vượt ra ngoài Athens. Nếu nàng muốn ly khai Athens, thì phải từ bỏ thân hình của mình, mà em lại là một vật dẫn tốt nhất."
Tiểu Lôi không nói gì, tỏ vẻ hiểu giải thích này, sau đó lại hỏi:" Nhưng anh biết, sau đó em lại xuất hiện tại cực nam núi Pyrenees, vậy là vì sao?"
Nguyệt Hoa điềm đạm nói:" Bởi vì Pandora và Athena sống lại, chúng em phải trở lại nơi này, chúng em lại tiến vào Thần điện dưới băng hà, sau đó, chúng em đi tới thế giới Thần tộc này. Nhưng lần lữ hành đó lại không vui vẻ."
Sau đó nàng cười nói:" Anh có biết danh tự của em sau đó không - là Phoenix, Phoenix nghĩa là phượng hoàng, phượng hoàng đều là dục hỏa tái sinh. Danh tự này thể hiện quyết tâm của Pandora và Athena, đáng tiếc, các nàng sau khi đi vào không gian cuối cùng này của Thần tộc, lại là một nơi có thực tế nản lòng. Thần tộc đã đọa lạc, sớm đã mất đi chí tiến thủ. Thần điện thậm chí cự tuyệt trở về nhân gian, thậm chí không muốn thừa nhận thân phận Athena. Bọn họ thấy, Athena bất quá là một phản đồ mà thôi. May mắn lúc ấy Pandora chưa công bố thân phận Athena, nếu không, em đã bị treo cổ. Anh xem, tại Thần điện, thậm chí không có thần tượng Athena, Thần điện chỉ cấp cho em một thân phận thần sứ, vì không cho chúng em tuyên dương tư tưởng trở về tại Thần Thành, cho nên rõ ràng phái chúng em trở lại nhân gian. Trên danh nghĩa là để chúng em tại nhân gian tiếp tục âm thầm ẩn núp, quan sát địch nhân. Mà trên thực tế, anh đã rõ, chuyện này căn bản là một loại lưu đày."
Tiểu Lôi gật đầu:" Anh tại nhân gian gặp được vài gia hỏa Thần tộc, thậm chí còn cùng vài người đánh một hồi, chẳng lẽ đều là……"
Nguyệt Hoa nói:" Bọn họ đều là người Hy Lạp, là người của chúng em tại nhân gian mấy năm nay, lặng lẽ phát triển giáo đồ tông giáo, trong đó có một bộ phận đã bị chúng em cải tạo thành tân Thần tộc."
"Cải tạo……" Tiểu Lôi thở dài:" Hóa ra là như vậy, xem ra Pandora cùng Athena còn thật sự không chịu bỏ qua, không ngờ tại nhân gian đã phát triển giáo đồ của mình, có một bộ phận lực lượng."
Nguyệt Hoa lắc đầu:" Lực lượng của các nàng tại nhân gian rất nhỏ…… Anh nên biết. Tại thế giới tây phương, cơ hồ đều là lĩnh địa Giáo hội, ngay cả Hắc Ám Hội Nghị cũng bị áp chế thở không nổi. Chúng em chỉ có thể lựa chọn tại Hy Lạp, tại Athens phát triển, nhưng hết thảy tiến triển đều phi thường chậm chạp. Các nàng thậm chí nghĩ đến tới đông phương phát triển, nhưng tại đông phương…… Càng khó khăn, người đông phương đối với tông giáo không có cuồng nhiệt như vậy. Ngay cả đạo giáo bản thổ hoặc là phật giáo, hiện tại cũng càng ngày càng không ai tin. Mà Athena tạo ra tân Thần tộc, lực lượng quả thực quá yếu nhược…… Nàng đối Thần điện đã hoàn hoàn toàn thất vọng, thậm chí bồi dưỡng mười tân Thần tộc, làm người thay thế mười hai chủ thần trong tương lai …… Nhưng anh xem, buổi tối hôm đó, tại Điền gia, gã được xưng là người hầu của chiến thần Ares, người kế thừa chiến thần, ngay cả một chiêu của một thiên sứ cũng tiếp không được, đã bị giết chết."
Nói đến cuối cùng, Nguyệt Hoa đã lảo đảo muốn ngã, nàng tựa hồ đã vô lực chống đỡ. Màu xám trên mặt càng đậm nét, Tiểu Lôi lại thử nghiệm vận chuyển nội tức, nhưng lần này lại không có hiệu quả.
Nguyệt Hoa lắc đầu, thở gấp nói:" Không được, em đã không xong rồi, hai người các nàng vừa rồi tại ý thức của em đại chiến một hồi, anh hiện tại không thể cứu được. Pháp lực toàn thân em đã cơ hồ hoàn toàn rối loạn, em đã không thể khống chế lực lượng của mình …… Em…… Em…… Em có thể giải thoát……" Nói xong chữ cuối cùng, thanh âm nàng đã nhỏ đến không nghe được.
Tiểu Lôi lo lắng nhìn khí sắc Nguyệt Hoa càng giảm đi, quang thải trong mắt cũng dần dần ảm đạm, đang bất lực, đột nhiên nhớ tới một chuyện!
Hắn đột nhiên đứng dậy, cầm lấy Thu Lộ kiếm, rạch một nhát trên cổ tay mình!
Trên cổ tay máu tươi đầm đìa, máu đỏ lập tức phun ra! Tiểu Lôi hắc hắc cười, một tay nâng Nguyệt Hoa dậy, đưa cổ tay đến bên miệng nàng, trầm giọng nói:" Há miệng."
Nguyệt Hoa cả kinh, nhưng không đợi nàng có cơ hội phản ứng, Tiểu Lôi đã bóp miệng nàng, đem cổ tay áp lên, một ngụm máu chảy vào miệng nàng.
Tiểu Lôi cũng là vừa rồi trong lúc bất lực đột nhiên nghĩ đến.
Trong túi càn khôn của hắn còn mang không ít linh đơn diệu dược, đáng tiếc tại cấm ma kết giới này, túi càn khôn không thể mở được, hắn đang lo lắng, đột nhiên nghĩ đến một vấn đề: Linh đơn diệu dược làm gì, mình không phải là một tiên đơn tốt nhất sao?
Phải biết rằng, năm đó Tiểu Lôi sau khi ăn bàn đào liền trở thành bán tiên chi thể! Lúc ấy Khinh Linh Tử thậm chí lo lắng an nguy của hắn, làm cho hắn một linh phù che dấu linh khí của mình!
Lúc ấy Tiểu Lôi cơ hồ đã trở thành thịt Đường Tăng! Cơ thể hắn, căn bản là đã hoàn toàn loại trừ trọc khí, biến thành linh thể thuần khiết nhất!
Cho dù là người thường, ăn một miếng thịt của hắn, có thể kéo dài tuổi thọ, cho dù là người sắp chết, uống một ngụm máu của hắn, cũng có thể khởi tử hồi sinh!
Lúc trước khi Tiểu Lôi và Diệu Yên vừa mới gặp, Diệu Yên và Tiên Âm đánh đến lưỡng bại câu thương, từng nói qua Tiểu Lôi có thể trị thương thế của nàng. Chỉ là pháp lực Diệu Yên rất cao thâm, hơn nữa thân mình chính là linh thể, muốn nàng sống lại, trừ phi ăn hết Tiểu Lôi mới được. Cuối cùng cũng dựa vào Tiểu Lôi lấy ra một quả bàn đào cuối cùng, mới cứu sống Diệu Yên.
Quả nhiên, sau khi uống vài ngụm máu của Tiểu Lôi, trong mắt Nguyệt Hoa hiện lên một tia kim sắc quang mang, đạo kim quang lập tức bao phủ trên khuôn mặt của nàng, cả người tỏa ra một loại quang thải kỳ dị!
Khuôn mặt nàng dần dần xuất hiện huyết sắc, bất quá lập tức huyết sắc càng ngày càng dày đặc, trên mặt đỏ bừng phảng phất như hỏa thiêu, nàng vội vàng ngậm miệng quay đầu, thở gấp nói:" Đủ rồi! Em…… Em cảm giác thấy cơ thể nóng quá……"
Tiểu Lôi vội vàng thả lỏng tay, Nguyệt Hoa không phải Diệu Yên, Diệu Yên là thiên sinh linh thể, cấp càng nhiều linh khí cho nàng, đều có thể tiêu hóa. Nguyệt Hoa thì khác, nàng là thân thể nhân loại, cấp nhiều linh khí cho nàng, nàng hóa giải không được, ngược lại còn có hại.
Thở gấp trong chốc lát, Nguyệt Hoa ngẩng đầu nhìn Tiểu Lôi , ánh mắt hiện lên một tia cổ quái, tựa hồ hàm chứa vài phần lưu luyến, bất quá sau đó lại tỉnh táo, lắc đầu, thanh âm phảng phất chỉ có mình mới có thể nghe thấy:" Anh không phải anh ấy, không phải anh ấy……"
Tiểu Lôi mỉm cười, cơ thể hắn là kim thân, ý niệm vừa động, miệng vết thương liền tự động khép lại:" Anh biết anh không phải hắn, nhưng em là Nguyệt Hoa, là mẹ của Bảo Nhi, huống hồ anh còn có rất nhiều nghi vấn chờ em giải đáp, tóm lại là không thể nhìn em chết."
Nguyệt Hoa miễn cưỡng cười, tiếp tục nói:" Sau khi chúng em ra khỏi Thần điện, về tới đỉnh núi Pyrenees, lúc ấy chúng em lại gặp một người. Người kia hiển nhiên cũng đang tìm kiếm cái gì trên đỉnh núi, hơn nữa nơi hắn tìm kiếm, khoảng cách rất gần Thần điện dưới băng hà. Người kia rất kỳ quái, nhưng em lại có thể cảm giác được hắn rất nguy hiểm……"
Lần này Tiểu Lôi lập tức đã nghĩ tới một nhân vật rất quan trọng!
"Em nói đến…… Tây Môn?"
Nguyệt Hoa cười:" Anh có biết?"
"Sai." Tiểu Lôi thản nhiên nói:" Anh biết thế lực của Tây Môn và Thần tộc tại nhân gian, cũng chính là đám gia hỏa do Pandora và nữ thần tạo ra, cũng có một chút câu kết. Hơn nữa vừa khéo, anh lại biết trên tuyết sơn, không chỉ có Thần điện dưới băng hà, còn có một thứ…… Chính là di thư của Do Đại. Tây Môn nói hắn từng đi qua nơi đó, nói vậy chính là lần này, em đã gặp hắn?"
Rất nhiều khi, sự tình chia ra mà phân tích, đều là hỗn độn, nhưng liên hệ tới cùng một chỗ, sẽ biến thành ngọn nguồn đầy đủ.
"Anh nói rất đúng. Người kia…… Hắn đích thật là Tây Môn. Hắn còn có một tên nữa là DuPont. Hắn tựa hồ cùng Giáo hội và Hắc Ám Hội Nghị đều có một ít quan hệ. Mà lần đó, chúng em cùng hắn đánh một hồi, nhưng cũng không thể giết chết hắn. Lực lượng của hắn phi thường cường đại. Thậm chí có thể nói…… Lúc ấy Athena nhập vào người em, pháp lực của em đã có thể sánh ngang chủ thần, nhưng cũng không phải đối thủ của hắn. Hắn có thể dễ dàng giết chết chúng em……" Nguyệt Hoa cười:" Lúc ấy em đã nghĩ như vậy, em thật sự rất hi vọng hắn cứ như vậy giết em."
Tiểu Lôi từ lời của nàng nghe ra vẻ tuyệt vọng, chậm rãi nói:" Hắn sẽ không giết chết em."
"Chính xác. Khi hắn thấy em sử dụng chính là ma pháp của Thần tộc Olympia, hắn đã buông tha chúng em, thậm chí tỏ vẻ chúng em có thể tìm được ủng hộ nơi hắn. Mấy năm nay, hắn vẫn đều là minh hữu của chúng em. Gần đây, chúng em mới chân chính trở mặt."
Tiểu Lôi đột nhiên nhớ tới một vấn đề rất trọng yếu:" Vậy Bảo Nhi đâu? Anh nhớ rõ lúc trước sau khi em về nhà sinh Bảo Nhi, mới qua đời."
Nguyệt Hoa nghe tên Bảo Nhi, ánh mắt lập tức sáng lên, phảng phất cũng chỉ có con gái của mình, mới có thể kích thích vài phần sinh cơ còn lại của nàng.
"Bảo Nhi……" Nàng nhẹ nhàng đọc lại cái tên này:" Lúc ấy, em phát hiện mình có thai…… Em dùng cái chết để bức bách, yêu cầu về nhà để sinh hài tử. Bởi vì đây là cốt nhục của em cùng anh ấy! Em vô luận như thế nào, cũng phải lưu nó lại!"
"Bọn Pandora đều đồng ý?" Tiểu Lôi hỏi.
"Các nàng không có biện pháp." Nguyệt Hoa cười:" Vốn em không có tư cách cùng các nàng nói điều kiện…… Nhưng khi ở trên tuyết sơn gặp được Tây Môn, các nàng thảm bại dưới tay Tây Môn, em mới chân chính có tư cách cùng các nàng đàm phán." Dừng một chút, nàng mỉm cười, nói:" Linh hồn của em."
Sau đó nàng bổ sung:" Pandora thấy pháp thuật của Tiểu Lôi dưới băng hà, mặc dù lúc ấy bản lĩnh Tiểu Lôi cũng không mạnh, nhưng pháp thuật trung thổ anh ấy thi triển ra, làm Pandora rất kinh ngạc. Các nàng lại thảm bại trong tay Tây Môn, liền hi vọng mình có thể trở nên cường đại. Nhưng muốn học pháp thuật đông phương …… Không có em thì tuyệt đối không có khả năng. Mấy ngàn năm qua, Giáo hội không biết muốn học pháp thuật đông phương đến thế nào! Nhưng không có người có thể làm được điểm ấy! Anh có biết vì sao không?"
"Anh biết." Tiểu Lôi cười khổ:" Bởi vì người tây phương thiên sinh so với người đông phương thiếu mất một hồn phách, cho nên pháp thuật đông phương, chỉ có người đông phương mới có thể tu luyện, người khác dù nỗ lực, cũng tuyệt đối không tu luyện được."
"Cho nên, các nàng chỉ có thể dựa vào em." Nguyệt Hoa cười khổ:" Vốn các nàng thậm chí có thể chiếm đoạt linh hồn của em, làm em chân chính hóa thành tro bụi, ngay cả ý thức cũng không tồn tại! Đáng tiếc, nếu muốn học pháp thuật đông phương, thì chỉ có lưu em lại."
Ánh mắt Tiểu Lôi sáng ngời:" Cho nên Phoenix mới có thể sử dụng đông phương ngự kiếm thuật? Nhưng vì sao lại sử dụng chính là pháp thuật Tiêu Dao phái? Lại biết…… Bách Trảm Quy Nhất của anh?!"
Nguyệt Hoa nghe vậy không nói, đột nhiên si dại nhìn khuôn mặt Tiểu Lôi, ánh mắt nàng thâm thúy, phảng phất muốn đem khuôn mặt Tiểu Lôi khắc họa thật sâu tại đáy lòng …… Nhưng ánh mắt nàng, lại làm Tiểu Lôi phảng phất cảm giác nàng không hề đang nhìn mình……
Mà là đang nhìn một người khác ……
Cuối cùng, Nguyệt Hoa mở miệng:" Đó là học được từ anh."
Nói xong câu này, nàng phảng phất cười:" Mấy năm nay, có rất nhiều thời gian, chúng em đều âm thầm đi theo anh."