Chí Tôn Vô Lại

Chương 357: Chương 357: Sinh vật kỳ quái






Ngồi trên ma tượng, đi lại dễ dàng hơn.

Mặc dù ma tượng cử động không nhanh, nhưng dù sao thân hình của nó cao lớn, đi một bước xa hơn người thường đi ba bước. Tiểu Lôi nhàn chán liền tán gẫu với Phoenix.

Mỹ nhân tinh linh tộc Nia mặc dù xem ra cũng không thích nói chuyện, bất quá thấy Tiểu Lôi đưa ra ma tượng để làm phương tiện đi lại, thái độ cũng ôn hòa một ít.

Sau khi tán gẫu, Tiểu Lôi mới hiểu tương đối về tình hình hiện tại của Thần tộc Olympia.

Kể ra, Thần thành Olympia hiện tại có bốn đại chủng tộc, ngoại trừ Thần tộc, có ba đại phó tộc, cự nhân tộc bởi vì nguyên nhân đặc thù, nhân khẩu đã rất thưa thớt…….

Buồn cười! Nam cự nhân cao mười thước nếu muốn ‘giao lưu’ với nữ cự nhân còn thấp hơn cả tinh linh tộc, thật sự rất khó khăn …… Nhân khẩu nếu muốn đông đúc chỉ có nằm mơ!

Mà tinh linh tộc…… Tiểu Lôi nhìn chiếc vòng đeo tai của tinh linh tộc mỹ nhân, ánh mắt có vài phần mơ hồ.

Hừ, mẹ nó…… Đường đường tộc trưởng mà còn đồng tính, thuộc hạ dĩ nhiên không kém.

Một chủng tộc thịnh hành đồng tính, nhân khẩu vốn ít ỏi, tự nhiên cũng không thể phồn thịnh.

Kể ra, hiện tại lại là nhân mã tộc cường thịnh nhất trong tam đại phó tộc!

Nhân mã tộc, trời sinh có cơ thể cường tráng và sức chiến đấu bất phàm, lại sinh sản ở thế giới này đã mấy ngàn năm, nhân khẩu sớm đã vượt xa cự nhân tộc và tinh linh tộc.

Thậm chí ngay cả Thần tộc, nhân số cũng ít hơn rất nhiều so với nhân mã tộc!

Quan trọng nhất là, tinh linh tộc bởi vì trời sinh thân thể yếu ớt, đại đa số đều là tu hành ma pháp, cho dù ngẫu nhiên có trường hợp cá biệt tu luyện võ công, cũng bởi vì điều kiện tiên thiên không đủ, rất khó có thành tựu lớn. Mà tinh linh tộc vốn yêu cái đẹp, khiến cho bọn họ thích kỹ xảo màu mè. Tóm lại tinh linh tộc đã mấy ngàn năm không xuất hiện võ sĩ lợi hại. Còn ma pháp sư thì không hề thiếu.

Mà tình huống cự nhân tộc lại hơi khác biệt. Cự nhân tộc thiên sinh vốn không có thiên phú tu hành ma pháp, chỉ có sức mạnh vô cùng, thuộc loại cường hãn vũ giả. Nhưng sau khi cự nhân thành niên hơn trăm tuổi, lại bởi vì cơ thể quá mức khổng lồ, nên nếu tu luyện võ công, thành tựu cũng rất hữu hạn.

Mà nhân mã tộc lại có ưu thế rất lớn. Nhân mã tộc chẳng những thiên sinh cơ thể cường tráng, giỏi về võ công, đồng thời cũng không thiếu thiên phú ma pháp, lại không có nhược điểm trí mệnh về sinh sản, mấy ngàn năm qua có thể nói là nhân khẩu phồn thịnh tại thế giới này!

Liên tục mấy đời, tại Thần thành, danh dự đệ nhất võ sĩ đều bị chiến sĩ nhân mã tộc đoạt đi. Nếu không bởi vì thiên phú ma pháp của tinh linh tộc so với nhân mã tộc mạnh hơn một ít, có lẽ ngay cả danh hiệu đệ nhất ma pháp sư cũng phải dâng cho nhân mã tộc.

Tiểu Lôi nghe vậy, nhịn không được nhìn Achilles đang lạnh lùng dẫn đường phía trước.

"Năm đó trước khi chúng ta lui đến thế giới này, Nhân mã tộc chính là phó tộc trực thuộc chiến thần Ares đại nhân. Hiện tại sau khi chiến thần Ares chết trận, vị trí chiến thần vẫn chưa có người thay thế, nhân mã tộc lại liên tục mấy đời đều chiếm danh hiệu chiến sĩ cực mạnh, ai đều biết, nguyện vọng lớn nhất của bọn họ chính là có thể để chiến sĩ trong tộc trở thành tân chiến thần! Mà một khi nhân mã tộc xuất ra một vị chiến thần, vậy cả nhân mã tộc có thể tấn cấp trở thành Thần tộc chính thức, thoát ly thoát khỏi cấp ‘đơn tộc’." Phoenix thấp giọng giới thiệu, ngẫm nghĩ, rồi bổ sung một câu:" Hiện tại nhân mã tộc cường đại, ngay cả Thần điện cũng không thể không tôn trọng bọn họ, phân lượng của nhân mã tộc, cũng vượt xa so với tinh linh tộc và cự nhân tộc."

Tiểu Lôi ngẫm nghĩ, nhíu mày nói:" Đã như vậy, mấy ngàn năm qua, tại sao không có vị nhân mã tộc chiến sĩ trở thành tân chiến thần?"

Phoenix thở dài:" Địa vị chủ thần cao thượng, há có thể muốn làm là làm? Thần tộc Olympia có quy tắc từ xưa, mỗi một vị chủ thần đều phải được sách phong của phụ thần s vĩ đại. Cho nên, nhân mã tộc mặc dù phản đối trở về nhân gian, nhưng kỳ thật cũng là hi vọng có thể đánh thức phụ thần s. Bởi vì chỉ có sau khi vĩ đại phụ thần tỉnh lại, mới có thể tự mình sách phong chiến sĩ của bọn họ trở thành tân chiến thần. Hơn nữa, nhân mã tộc cũng vẫn không bỏ qua lý tưởng này……"

"Sao?"

"Đúng vậy." Phoenix nhìn Achilles đang đi phía trước, cười nói:" Mỗi đời chiến sĩ trẻ tuổi của bọn họ, đều chọn lựa ba người cực mạnh, để bọn họ xuống núi, tiến vào tử vong hoang mạc, trải qua một hồi ‘thần thánh ma luyện’. Loại thần thánh ma luyện là truyền thống của nhân mã tộc, chỉ có sau khi trải qua quá trình ma luyện, mới có thể có tư cách trở thành dũng sĩ cực mạnh! Mà nội dung ma luyện, chính là tiến vào tử vong hoang mạc, tiến hành một tràng tử vong khảo nghiệm. Người cuối cùng có thể còn sống đi ra khỏi hoang mạc là người thắng lợi! Bất quá người thắng lợi chỉ có thể có một!"

"Là sao?" Ánh mắt Tiểu Lôi ngỡ ngàng.

"Ta nói còn không rõ sao?" Phoenix cười lạnh:" Người thắng lợi chỉ có thể có một…… Cũng chính là một khi đi vào hoang mạc, ba võ sĩ cực mạnh của nhân mã tộc, phải bắt đầu tự tương tàn! Bọn họ chẳng những phải so bì năng lực sinh tồn, càng phải đấu trí đấu dũng trong hoang mạc! Luận võ dũng, so bì kiên nhẫn, cứng cỏi, lãnh khốc……… người thắng lợi cuối cùng có thể ra khỏi hoang mạc, hai tay đều là máu tươi của đồng bạn!"

Sắc mặt Tiểu Lôi trầm lại, trong chốc lát, mới thấp giọng thở dài:" Mạnh thắng yếu, người thắng sinh tồn, người yếu đào thải. Loại pháp tắc này mặc dù tàn khốc một chút, nhưng thật lợi hại." Nói đến đây, ánh mắt hắn nhìn Achilles, không khỏi có vài phần nghiêm túc.

Achilles đột nhiên quay đầu, nhìn Tiểu Lôi, hừ một tiếng, cười lạnh:" Ngươi cũng biết minh bạch đạo lý."

"Ngươi tưởng rằng ta đang khen sao?" Tiểu Lôi cười lạnh một tiếng, vẻ mặt có chút khinh thường:" Cạnh tranh là như vậy, nhưng cách của các ngươi lại rất sai. Vốn các ngươi chiến bại lui đến thế giới này. Phải sinh sản cho đông đúc, các ngươi còn không ngừng nội đấu, thế mới gọi là ngu xuẩn! Tranh đoạt danh hiệu chiến sĩ cực mạnh …… Có ý nghĩa gì? Các ngươi ở thế giới này, tổng cộng có mấy ngàn người, tranh đoạt đệ nhất có cái gì quang vinh? Vì hư danh, mỗi đời lại tiêu hao hai chiến sĩ cực mạnh …… Hừ, ta đoán, loại khảo nghiệm gọi là tử vong của các ngươi, có lẽ không phải mỗi đời đều thành công? Có lẽ còn có vài lần. Ba người tiến vào hoang mạc, nói không chừng đều chết toàn bộ! Dựa theo ta nói, tộc trưởng các ngươi là tên ngu ngốc! Nếu không làm loại khảo nghiệm nhàm chán này, vậy trong tộc chẳng phải là có thể lưu lại rất nhiều chiến sĩ cường đại? Đem sinh mệnh chiến sĩ cường đại lãng phí tại hoang mạc này, lãng phí tại loại tranh đấu nhàm chán này, không phải ngu xuẩn thì là cái gì?"

Achilles mới nghe Tiểu Lôi nói hai câu, sắc mặt thốt nhiên giận dữ, đợi Tiểu Lôi nói xong. Hỏa khí trên mặt lại giảm xuống, ánh mắt có vài phần phức tạp. Hắn nhìn Tiểu Lôi thật sâu, không ngờ không hề lập tức trở mặt, ngược lại còn lắc đầu.

Mái tóc vàng của hắn nhẹ nhàng tung bay, thanh âm vẫn lạnh như băng, bất quá ngữ khí lại có khá phức tạp:" Ngươi nói cũng có một chút đạo lý……"

"Achilles là chiến sĩ nhân mã tộc thông qua tử vong khảo nghiệm …… Lần hắn ở trong hoang mạc lâu bằng một trăm lần cát chảy! Mà hai chiến sĩ cùng tiến vào hoang mạc với hắn, trong đó có một người em ruột của hắn……" Phoenix nhỏ giọng nói với Tiểu Lôi.

Tiểu Lôi gật đầu, trong lòng đại khái hơi hiểu rõ nguyên nhân tại sao Achiles vừa rồi không trở mặt.

Xem ra. Hắn đối với loại khảo nghiệm này cũng có một số suy nghĩ phức tạp.

Bất quá tên gia hỏa này cũng thật lợi hại. Có thể ở tại địa phương này một trăm lần cát chảy.

Tại thế giới này không có chia thành ngày đêm, thời gian đều là dùng đồng hồ cát tính toán. Một lần cát chảy đại khái hơn nửa ngày của nhân gian, một trăm lần, cũng chính là năm mươi ngày.

Nghĩ đến đây, đột nhiên thấy Achilles đưa tay, ra hiệu dừng lại. Sau đó hắn khẩn trương nhìn hai bên, vẻ mặt bắt đầu ngưng trọng, lại ngửi ngửi không khí ……

Vì Nia dùng ma pháp lĩnh vực tránh gió, khiến cho mọi người không phải chịu đựng bão cát xâm nhập còn lợi hại hơn đao phong của hoang mạc, chỉ có điều trong không khí vẫn mang theo loại cảm giác rất khô nóng.

Nhìn vẻ mặt ngưng trọng của Achilles, Tiểu Lôi cũng ý thức là có chuyện gì đó phát sinh.

Quả nhiên, Achilles lớn tiếng nói:" Chú ý, phía trước chúng ta có thể có thứ gì đó……"

Tiểu Lôi đã nhún người nhảy xuống ma tượng, Phoenix đã cùng Nia xuống theo, trong tay Nia đã tỏa ra một đoàn quang mang, đại khái ma pháp phòng hỏa gì đó.

"Sao vậy, có phải hỏa diễm bên dưới phun ra không?" Tiểu Lôi nhướng mày. Hắn mặc dù không sợ lửa thiêu, nhưng còn có ba đồng bạn, bọn họ lại không giống như mình có cơ thể kim cương bất hoại.

"Hừ, ngươi tưởng rằng nơi này chỉ có hỏa diễm sao?" Ngữ khí Achilles đối với Tiểu Lôi vẫn không tốt hơn, hắn đã khẩn trương lấy ra hai thanh trường mâu phía sau lưng, mỗi tay cầm một thanh, chậm rãi lui ra phía sau, ánh mắt khẩn trương nhìn phía trước. Cánh tay hắn đang căng ra, hiển nhiên đã chuẩn bị chiến đấu.

Đột nhiên, liền thấy phía trước ước chừng hai mươi bước, cát vàng trên mặt đất chợt phun ra, chỉ là lần này không phải là hỏa diễm phun ra, khi hỏa diễm phun ra, cát vàng sẽ phun thẳng lên, lần này lại là phun ra theo hình phóng xạ. Sau đó liền thấy mặt đất dần dần tạo thành một đồi cát nhỏ, đồi cát không ngờ còn có thể di động! Phảng phất như gợn sóng trên mặt nước, chậm rãi chuyển động qua lại, sau đó dần dần tiến đến phía bọn Tiểu Lôi.

"Cái gì đây?" Tiểu Lôi nhíu mày. Mà lúc này, trên mặt đất phía trước, lại xuất hiện những đồi cát mới! Mỗi đồi cát đều cao chừng nửa thước, có chừng hơn mười đồi cát!

Toàn bộ đồi cát đều tựa như đang sống, chuyển động qua lại, rất hiển nhiên phía dưới khẳng định là có cái gì đó!

Phoenix hiển nhiên cũng rất kinh ngạc:" Là cái gì? Trong tử vong hoang mạc sao còn có sinh vật?!"

Tiểu Lôi cười lạnh một tiếng:" Sao lại có thể?"

"Nhưng đây là tử vong hoang mạc! Không có nước, không có thức ăn! Phía dưới sa mạc đều là hỏa diễm có thể nung chảy kim loại ……" Phoenix hiển nhiên đối với hoang mạc này cũng không hiểu rõ. Tiểu Lôi chỉ nhìn Achilles đang cười lạnh là hiểu ngay, hắn thở dài:" Ngươi nói mấy thứ đó làm gì? Sinh mệnh vốn chính là một thứ rất kỳ diệu. Tại nhân gian ngươi có biết đến loài gián. Nó có thể sống vài tiếng đồng hồ không chết trong nước sôi, cho dù mất đầu còn có thể sống thật lâu…… Ngươi có thể bảo chứng thế giới này không có một loại sinh vật có thể sinh tồn trong lửa?"

"Tốt lắm." Achilles mở miệng, ngữ khí lành lạnh: “Không cần nói nhiều, đợi sống sót rồi nói sau!" Hắn nheo mắt, đột nhiên nhìn Tiểu Lôi:" Hi vọng ngươi, vũ sĩ đông phương cường đại đừng làm ta thất vọng…… Ta phụ trách bên trái, ngươi phụ trách bên phải…… Cẩn thận, xem ra, chúng ta đã đi vào nơi chúng sinh sống…… Hiện tại ngươi xem đồi cát phía trước, chúng nó đã bắt đầu di chuyển sang hai bên, chuẩn bị vây quanh chúng ta!"

"Rốt cuộc là cái gì đây?" Tiểu Lôi nhíu mày.

"Một thứ chán ghét gì đó." Achilles nhìn Tiểu Lôi:" Ngươi có vũ khí hay không? Nếu không có, ta có thể cho ngươi mượn một thanh trường mâu. Bất quá phải cẩn thận. Năng lực của chúng nó phi thường cường hãn."

Vừa nói xong, chợt nghe phía trước chợt vang lên thanh âm sa sa, vài đồi cát trên mặt đất bỗng nhiên biến mất, vài bóng đen lộ ra!

Chỉ thấy những quái vật này to chừng nửa thước, toàn thân đều đen bóng, nhìn qua phảng phất là có một lớp vỏ cứng rắn! Mà những quái vật này, Tiểu Lôi lại thấy rất quen thuộc!

Chúng nó có rất nhiều chân. Cơ thể dài, phía trước có hai chiếc càng to, phía sau lại là một chiếc đuôi cao dựng đứng, cuối đuôi còn có một thứ như móc câu! Chúng nó chính là những con bọ cạp khổng lồ!

Sau đó hơn mười đồi cát đều sụp xuống, lộ ra hơn mười con bọ cạp khổng lồ!

Đám bọ cạp nhỏ nhất đều dài hơn nửa thước, lớn nhất gần một thước! Phân bố hai bên trái phải, hiển nhiên là đã vây quanh mấy người Tiểu Lôi!

Chợt nghe tiếng sa sa. Đột nhiên, những con bọ cạp phía trước đã xông đến bọn Tiểu Lôi! Động tác của chúng phi thường nhạy bén, tiếng động chúng bò trên cát, làm cho người ta dựng tóc gáy!

"A!!" Achilles đột nhiên rống lên, hai thanh trường mâu đã mang theo kình phong bắn ra ngoài!

Xoạt! Hai đạo quang mang vụt đi, vẽ thành hai đường cong tuyệt đẹp trên không trung, cắm chuẩn xác trên lưng hai con bọ cạp!

Vù! Một con bọ cạp lập tức bị trường mâu đâm xuyên, đóng cứng trên mặt đất, huyết dịch từ trên thân chảy tựa như nham thạch nóng bỏng!!

Mà một thanh trường mâu khác, không ngờ không thể đâm thủng con bọ cạp nọ, chỉ đâm vào một chút rồi văng ra!

Rất cứng rắn!

Tiểu Lôi thầm kinh hãi. Trường mâu của Achilles bao nhiêu lực lượng, Tiểu Lôi mặc dù chưa từng thử qua, bất quá đã tự mắt thấy hắn đâm thủng một tảng đá ma pháp ở Thần thành!

Nhưng hiện tại không ngờ không thể đâm thủng một con bọ cạp?

Achilles lại rút ra rất nhanh hai thanh trường mâu, gắng sức quăng đi. Thủ pháp của hắn như gió! Trường mâu ào ào không dứt bắn ra ngoài, mỗi thanh mâu đều cực kỳ chuẩn xác, phía trước có vài con bọ cạp xông lên, đều bị hắn đâm trúng, mặc dù có hai con có vỏ ngoài cứng rắn, không bị đâm xuyên nhưng cũng bị thương, nhanh chóng lui ra phía sau.

"Lui ra phía sau! Nhanh lui ra phía sau!" Achilles lớn tiếng gọi, hắn thủ ở phía trước, trường mâu trên lưng đã phóng ra ngoài một nửa, ánh mắt nhìn chằm chặp đám bọ cạp, nghiến răng nói:" Chúng ta đã xông vào nơi chúng nó sinh sống, rời khỏi là được! Đám Hạt Tử Long rất có ý thức lĩnh địa, chỉ cần rời khỏi lĩnh địa chúng nó, sẽ không bị công kích."

Tiểu Lôi phụ trách mặt bên, cũng có vài con bọ cạp bắt đầu rục rịch, Tiểu Lôi hừ một tiếng. Hắn không hề cầm vũ khí, chỉ là cong tay bắn ra.

Vù một tiếng, đầu ngón tay hắn bắn ra một đạo kim quang, lập tức điểm trúng một con bọ cạp. Bất quá làm hắn kinh ngạc là con bọ cạp bị kim quang bắn trúng chỉ văng ra, lăn vài vòng trên cát, rồi quay đầu, chấn động đuôi, lại đột nhiên xông tới Tiểu Lôi!

"A? Quả nhiên là rất cứng." Tiểu Lôi cười lạnh một tiếng, lập tức chuyển thành đơn chưởng phách ra một đạo kiếm khí! Kiếm khí dày đặc như băng. Vù một tiếng, con bọ cạp đã bị chém thành hai nửa! Máu chảy ra như nham thạch nóng bỏng!

Mà sự tình phát sinh kế tiếp lại làm Tiểu Lôi bất ngờ!

Đám bọ cạp phía sau vốn vẫn chưa công kích lại đột nhiên xông lên, nhưng lại không lập tức công kích bọn Tiểu Lôi, ngược lại xông đến thi thể con bọ cạp ăn ngấu nghiến, mà máu huyết tựa như nham thạch nóng bỏng của con bọ cạp bị chết, hình như là món ăn khoái khẩu của chúng!

Trong khoảnh khắc con bọ cạp đã bị nuốt sạch! Nghe tiếng nhai sột soạt. Ngay cả Tiểu Lôi cũng phải nổi da gà.

"Mẹ nó." Tiểu Lôi gào lên, ma tượng khổng lồ phía sau đã phóng lên, nâng một chân, bách một tiếng, dậm mạnh xuống, lập tức đạp một bọ cạp nát nhừ, nhưng sau đó bắn ra một luồng nham thạch như hỏa diễm, nhanh chóng thiêu đốt chân của ma tượng! Ma tượng không ngờ phát ra một tiếng thống khổ nghẹn ngào. Vẻ buồn vui giận dữ trên mặt chuyển biến rất nhanh, Tiểu Lôi hoảng hốt, thấy phần kim loại trên chân của ma tượng bắt đầu hòa tan, chảy ra một thứ chất lỏng, hắn vội vàng thét lên một tiếng, thu hồi ma tượng.

Bách một tiếng, ma tượng tiêu thất trước mặt chúng nhân, được Tiểu Lôi cho vào túi càn khôn. Đám bọ cạp càng ngày càng nhiều, bò chi chít trên mặt cát, nhưng không lập tức công kích chúng nhân, chỉ chậm rãi tiến tới từng bước.

Achilles hét lớn:"Lui nhanh! Lui nhanh!"

Hắn kéo Nia chạy ra phía sau, Tiểu Lôi và Phoenix cũng chạy theo hắn, lại đột nhiên chợt nghe phía sau cũng vang lên tiếng sa sa, đưa mắt nhìn lại, dưới cát đột nhiên chui ra một con bọ cạp! Đám bọ cạp chi chít chen chúc cùng một chỗ, từ hơn mười con biến thành mấy trăm, lại từ mấy trăm biến thành hơn một ngàn!

Thấy trước sau trái phải đều đã bị vây quanh, Tiểu Lôi nhíu mày:" Sao nhiều quá?" Phoenix tựa hồ cũng có chút kinh hoảng:" Chúng ta bay qua đi."

"Hừ, bay?" Vẻ mặt Achilles méo xệch, nghiến răng nghiến lợi, nhìn Phoenix chằm chặp:" Thần sứ đại nhân, ngươi tưởng rằng có thể bay qua sao?"

Quả nhiên, liền thấy trong đám bọ cạp, đột nhiên phát ra tiếng vù vù, sau đó trong đám bọ cạp bắn ra vô số bóng đen, sau lưng chúng đột nhiên tách ra, biến thành hai cánh mỏng, vô số bọ cạp bay lên……

"Thần sứ đại nhân, ngài kiên trì nhất định muốn tiến vào hoang mạc, cục diện như hiện tại, ngài lại chưa nghĩ đến!" Ngữ khí Achilles lạnh lùng, nhìn Phoenix chằm chặp.

Hắn kéo Nia, đặt nàng trên lưng mình, hạ giọng nói:" Nia lão sư, thỉnh ngài cưỡi trên lưng ta, chúng ta chỉ có toàn lực xông ra!"

"Hừ!" Tiểu Lôi hừ một tiếng, song thủ rung lên, trên tay bắn ra hơn mười đạo kiếm khí! Trong tiếng vù vù, từng đạo bạch quang bắn ra bốn phía, kiếm khí tung hoành! Phảng phất phong tảo lạc diệp, đám bọ cạp đang bay đầy trời đều bị kiếm khí đánh trúng rơi xuống! Sát khí trên mặt Tiểu Lôi càng thịnh, trên người hắn đột nhiên tỏa ra một đoàn băng lam, tay áo bay phần phật, liền thấy đơn chưởng của hắn đẩy ra……

Ầm, phía trước đám bọ cạp đột nhiên lóe ra một đoàn kim quang! Kim quang lan tràn, quay cuồng bao phủ đám bọ cạp, vô số tiếng nổ vang lên, cát bay đá chạy……

"Đấu khí thật lợi hại!" Achilles nhìn Tiểu Lôi thật sâu:" Bất quá ngươi đang lãng phí đấu khí, vô dụng, ngươi xem……"

Tiểu Lôi nhíu mày nhìn lại, liền thấy một chưởng vừa rồi của mình mặc dù nhìn qua khí thế kinh nhân, nhưng chưởng lực cũng bất quá chỉ là hất văng vài con bọ cạp, quá nửa bất quá là đang lăn lộn trên cát, chỉ có hơn mười con bị chưởng lực đánh cho nát nhừ, trong chốc lát đã biến mất trong đám bọ cạp chi chít.

"Khá lắm!" Tiểu Lôi nhướng mày. Bất quá hắn dù sao cũng không để ý. Mắt thấy quang mang băng lam sắc trên người hắn chợt sáng vài phần, Phoenix đột nhiên thét to:" Dừng tay!"

Nàng đột nhiên xông lên, kéo tay Tiểu Lôi, mặc dù lập tức bị khí tức trên người Tiểu Lôi hất văng ra, vội vàng quát:" Ngài quên ta nói sao? Ngài không thể sử dụng lực lượng quá lớn ở chỗ này! Bằng không…… không gian này sẽ sụp đổ!"

Achilles nhìn Tiểu Lôi, cười lạnh:" Ngu ngốc, ngươi tưởng rằng chỉ có ngươi biết sử dụng đấu khí sao? Những con này tên là Hạt Tử Long! Vỏ ngoài của chúng nó vô cùng cứng rắn, so với khải giáp chắc chắn nhất cũng cứng rắn hơn vài lần! Bởi vì chúng nó là loài sinh tồn trong hỏa diễm! Cơ thể không sợ hỏa diễm! Mà thức ăn của chúng nó chính là hỏa diễm!" Hắn lại cẩn thận rút ra hai thanh trường mâu, quát:" Chúng nó hiện tại không công kích chúng ta, hình như là đang đợi cái gì đó. Chúng ta không được coi thường vọng động…… Cẩn thận đuôi chúng nó, nơi công kích đáng sợ nhất của đám bọ cạp không phải là đôi càng mà là đuôi của chúng! Đuôi của chúng chỉ cần đâm trúng ngươi, sẽ truyền thể dịch của chúng vào người…… Các ngươi cũng thấy thể dịch chúng nó, căn bản chính là hỏa diễm!"

Tiểu Lôi hừ một tiếng, hắn buông tay, lạnh lùng nhìn đám bọ cạp trước mặt phảng phất đang đợi cái gì, đột nhiên nhìn Phoenix, cười nói:" Ta đột nhiên cảm thấy rất kỳ quái…… thế giới này của các ngươi không ngờ có đám sinh vật kỳ quái lợi hại thế này, các ngươi sao lại có thể an toàn sinh tồn mấy ngàn năm, không bị đám bọ cạp giết sạch?"

Achilles lại lạnh lùng nói:" Đám bọ cạp chỉ có thể sinh tồn trong sa mạc, một khi ly khai khỏi hỏa diễm, chúng nó không thể sinh tồn. Hơn nữa quan niệm lĩnh địa của chúng rất mạnh, sẽ không xâm nhập bất kỳ nơi nào……"

Phoenix đột nhiên lớn tiếng quát:" Achilles!! Tử vong hoang mạc không ngờ có loại sinh mệnh đáng sợ thế này tồn tại, tại sao nhân mã tộc các ngươi lại không báo cáo cho Thần điện!!"

Achilles nhìn Phoenix, ánh mắt mang theo vẻ châm chọc:" Ngươi tưởng rằng Thần điện không biết sao? Hừ……"

Hắn chỉ vào đám bọ cạp:" Ngươi tưởng rằng khải giáp vũ sĩ của Thần điện, là ở đâu ra? Hừ, ta nói cho ngươi, đều là dùng vỏ của đám bọ cạp luyện chế ra! Phoenix, ngươi bất quá là tiểu thần sứ từ nhân gian trở về, ngươi còn không có tư cách biết những chuyện này."

"Ồn ào quá." Tiểu Lôi nhàn nhạt nói một câu.

Hắn đưa tay gãi tai, bĩu môi:" Không phải chỉ là một đám côn trùng sao? Chẳng lẽ các ngươi không thấy kỳ quái sao? Chúng nó tại sao chỉ vây quanh nơi này, cũng không tiếp cận chúng ta?"

Nói xong, hắn chậm rãi đi về phía trước ba bước……

Sự tình kỳ quái phát sinh, hắn đi về phía trước chừng hai bước, đám bọ cạp phía trước lại đột nhiên lui về phía sau chừng hai bước.

"Sao? Có ý tứ." Tiểu Lôi lại thử lui hai bước, đám bọ cạp liền ùa tới.

"A ha!" Tiểu Lôi cười to bắt đầu, quay đầu liếc nhìn ba người:" Chẳng lẽ chúng nó sợ ta?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.