Chí Tôn Vô Lại

Chương 139: Chương 139: Tiểu Bạch






Trên trang nhất của tờ báo có dòng tít lớn “Cuộc tập kích khủng bố vô tiền khoáng hậu!”

“Ba ngày trước tại miền Nam nước Pháp đã xảy ra cuộc tập kích của khủng bố, hôm qua, nước Ý cũng bị tấn công lần nữa. Tại Vatican đã bất ngờ xảy ra một vụ nổ lớn nhất từ trước đến nay, trước mắt, các nước Tây phương đã có rất nhiều động thái bày tỏ quan điểm mạnh mẽ về vấn đề tấn công đầy màu sắc tôn giáo này, Giáo Hội cũng tỏ ra đây là một cuộc tấn công rất nghiêm trọng về vấn đề tín ngưỡng. Họ khẳng định rằng, đây là một cuộc chiến nhằm vào Giáo Hội! Cho đến ngày hôm nay, vẫn còn chưa có một tổ chức nào đứng ra nhận trách nhiệm cho vụ khủng bố này …”

Bên dưới còn có một loạt bức ảnh khổ lớn, đều là những kiến trúc bị phá hủy, nhìn kiến trúc bị phá hủy còn có thể nhận thấy trước đó là một khu giáo đường.

Hàng loạt các bức ảnh khác cũng cho thấy rất rõ ràng giáo đường của Giáo Hội bị tấn công. Nhưng giữa những mảnh đổ nát đó, Tiểu Lôi cũng nhận ra một tòa nhà, là giáo đường St.Paul Vatican, trung tâm tôn giáo nổi tiếng nhất của Châu Âu.

Chỉ có điều cả tòa giáo đường nguy nga chỉ còn có một nửa. Giống như cả kiến trúc bị một vật gì đó chặt đứt thành hai nửa.

Tiểu Lôi giương mắt nhìn vào tờ báo suốt nửa ngày, không nói lên được một lời.

Giáo Hội bị tấn công? Tập kích khủng bố? Trong thiên hạ có tổ chức nào có thể làm được điều này?

Hầu hết các cuộc khủng bố, quá nửa là có chứa màu sắc chính trị trong đó. Các tổ chức khủng bố cho dù muốn tuyên bố chuyện gì, cũng sẽ không ăn no rỗi chuyện mà chạy tới tấn công Giáo Hội chứ?

Chẳng lẽ là Hắc Ám Hội Nghị?

Nhưng căn cứ vào những điều Tiểu Lôi biết thì Hắc Ám Hội Nghị đối với Giáo Hội vẫn còn ở thế hạ phong nhiều lắm, dù sao thì thế giới có cả tỷ giáo đồ. Thì cứ thử nghĩ xem, Hắc Ám Hội Nghị cũng chỉ là đang cố gắng mà sống sót, tồn tại dưới áp lực của Giáo Hội mà thôi. Làm ra mấy cái vụ này, chả lẽ là đám gia hỏa Hắc Ám Hội Nghị đột nhiên nổi cơn điên, định khởi lên một cuộc chiến tranh tôn giáo toàn diện? Nếu so sánh về thực lực đôi bên bây giờ, chuyện này khôngphải là muốn chết sớm sao?

Thơ thẩn bất giác đi qua bến tàu rồi mà không biết, lại thấy hai bên ven đường có những màn hình tivi cực lớn đang chiếu bản tin, các bản tin đều là dùng tiếng Anh, Tiểu Lôi nguyên là cũng không có để ý lắm, nhưng vừa thấy hình ảnh trong tivi, hắn bất giác giật mình.

Nguyên là nội dung bản tin chiếu lên đoạn phim ngày Vatican bị tấn công, xung quanh có những du khách nhanh tay cầm máy quay cá nhân hoặc máy ảnh chụp được.

Chỉ thấy khung hình đó hơi run, độ phân giải cũng không quá cao, nhưng mơ hồ có thể nhìn thấy được, trong lúc đó, giữa không trung một đạo kim quang chợt lóe lên, lập tức, phảng phất như có một hỏa cầu to lớn từ trên không trung bắn xuống, trong nháy mắt đánh trúng giáo đường. Nhất thời, sóng chấn động khủng khiếp tỏa ra, hình thành một vòng tròn ánh sáng khổng lồ. Nửa phần trên của giáo đường bị cắt đứt một nửa, đổ nhào.

Sau đó, nữ phóng viên thông báo, nghi ngờ đây là vụ khủng bố tập kích liên hoàn nhằm vào Giáo Hội, đồng thời cho rằng các phần tử khủng bố có vũ khí hạng nặng bởi căn cứ vào hiện trường thì dường như là bọn khủng bố đã dùng loại tên lửa nào đó tiến hành công kích ….

Tiểu Lôi đứng chôn chân ở đó, nhìn chằm chằm vào màn hình, trên mặt hiện lên vẻ cổ quái, khóc cười không được. Diệu Yên đứng bên cạnh thực ra không hề suy nghĩ nhiều như hắn. Diệu Yên nghe cũng không hiểu bản tin tiếng Anh, chỉ nhìn thấy màn hình và mở miệng nói? “Ơ? Vừa rồi tấm hình trên kia, hình như là chiêu “Thiểm Long Trảm” của Tiêu Dao phái, người ra tay công lực đã tới tuyệt đỉnh, sợ rằng Tiêu Dao phái các người trên dưới thì cũng chỉ có chưởng môn nhân Tiêu Dao Tử hoặc là Khinh Linh Tử mới có thể sử dụng đến mức như vậy”

Tiểu Lôi cười khổ: “Phải rồi, cái gì mà tên lửa công kích, những cuộc tấn công liên tiếp, căn bản là pháp lực đạo gia vô thượng, sát chiêu cực mạnh của Tiêu Dao phái “Thiểm Long Trảm”!”

Chiêu số này chính là pháp thuật ngự kiếm trong công pháp của Tiêu Dao phái, uy lực rất mạnh, vừa rồi truyền hình chiếu lên thấy kim quang chợt lóe, lập tức hỏa cầu bắn tới, rõ ràng là phi kiếm, ở đâu ra mà có tên lửa cơ chứ!

Chỉ có điều, pháp thuật này thật lợi hại, chính là tuyệt học thượng thừa của Tiêu Dao phái, cảnh giới của Tiểu Lôi lúc này vẫn chưa được truyền thụ.

Sau đó trên màn hình xuất hiện một người ăn mặc lạ mắt, được giới thiệu là người phát ngôn của Vatican, đối với hành động khủng bố trên sẽ tiến hành điều tra và nghiêm khắc khiển trách, …

Tiểu Lôi nghe được cười thầm: “Vatican chắc chắn là có nhiều cao thủ, mấy thủ hộ thánh kỵ sĩ tất cả đều là những lão gia hỏa có năng lực cường đại, cho dù người người ngộ nhận rằng đó là cái gì tên lửa, khủng bố gì đó, nhưng họ cũng không thể mắc sai lầm vậy chứ. Cho người đối thoại kiểu này sợ rằng chỉ là biện pháp đối ngoại mà thôi, bất quá bây giờ đám kỵ sĩ Vatican, sợ rằng sớm đã bắt đầu hành động, đã bổ ra khắp nơi tìm kiếm kẻ tấn công rồi.

Điều này thì không cần hỏi, người tấn công rõ ràng là Khinh Linh Tử rồi. Trình độ Thiểm Long Trảo này, trong Tiêu Dao phái sao có thể có người làm được, may ra chỉ có Khinh Linh Tử và Tiêu Dao tử mà thôi, còn một số người khác bao gồm cả Tiểu Lôi thì cũng còn xa mới tới được trình độ như vậy. Nhưng Tiêu Dao tử đang ở Nga Mi sơn bế quan, thì chỉ có Khinh Linh Tử động thủ thôi.

Tiểu Lôi vốn thông minh, trong lòng lập tức hiểu được dụng ý của Khinh Linh Tử, không khỏi có chút xúc động, hiểu được Khinh Linh Tử mặc dù rời đi, nhưng trước khi đi, không quên trả lễ, lần này ra tay, chắc là do ngày đó Tiểu Lôi bị người của Giáo Hội đả thương, là trả thù một phen thôi

Người của Vatican có thể nhìn ra đây chả phải là cuộc tấn công khủng bố bình thường, mà cũng không nhận ra đây là tuyệt học của Tiêu Dao phái, bây giờ sợ rằng đã phái người khắp nơi tìm kiếm cừu nhân rồi, hơn nữa, quá nửa sự tình này, sợ rằng còn có thể liên lụy đến cả Hắc Ám Hội Nghị nữa

“Hừ, làm cho bọn xích mích cũng được, dù sao thì cũng không liên quan đến việc của tiểu gia” Tiểu Lôi nhàn nhạt cười, sau đó cũng không nghĩ tới sự tình này nữa

Bốn người tùy ý lái xe đến nội thành, Singapore bất quá chỉ là một thành thị kiêm luôn quốc gia mà thôi, nhưng nền kinh tế rất phát triển. Nơi này dân cư quá nửa là người Hoa, mấy người mặc dù đi đường, nhưng không thấy ai.

Dù sao thì cũng chẳng có việc gì, mấy người cũng không vội vã mà đi, lưu lại chỗ này du ngoạn nửa ngày, may có Bảo Nhi tiểu quái vật ở một bên, tiền tài các thứ cũng chẳng phải lo lắng. Chỉ cần trong túi có một tờ tiền, cô bé có thể biến ra hàng triệu. Mặc dù số series trên tiền là giống nhau, nên khi sử dụng cũng phải cẩn thận, thì cũng sẽ không xuất hiện chuyện ngoài ý muốn được.

Mắt thấy mặt trời lặn dần, mấy người nghĩ đến một nơi để dừng chân qua đêm, có điều tính toán kỹ lưỡng, do mọi người lẻn đến, kiếm đâu ra giấy tờ hợp lệ bây giờ? Nếu vào khách sạn nào đó, chỉ sợ rằng sẽ gặp nhiều phiền toái. Tiểu Lôi đảo mắt, cười nói: “Ta có biện pháp”

Nói xong, Tiểu Lôi nhắm mắt, tựa hồ suy nghĩ trong chốc lát, lúc này mới dẫn đầu mọi người gọi một chiếc taxi, sau khi lên xe thuận miệng báo địa chỉ đi tới.

Bên cạnh Diệu Yên và Bảo Nhi đều không nói gì, Diệu Yên hết thảy đều nghe theo Tiểu Lôi phân phó, nếu Tiểu Lôi nói là có biện pháp, vậy chắc chắc là sẽ có biện pháp. Bảo Nhi tuổi nhỏ cũng chẳng biết gì. Có điều Nguyệt Hoa lại ngạc nhiên hỏi “Tiểu Lôi, chả lẽ anh có bằng hữu ở Singapore này sao?”

Tiểu Lôi cũng chỉ cười cười không nói.

Xe đi được nửa tiếng đồng hồ, lại đi tới một khu dân cư cao cấp. Ở đây không xa lắm so với đường chính, thực sự là một khu biệt thự sang trọng, quang cảnh xung quanh cũng không tệ. Tiểu Lôi đối với nơi này lại giống như khá là quen thuộc, dẫn mấy người đi theo, một lát sau tới trước cửa một biệt thự và bấm chuông.

Chỉ nghe thấy bên trong cửa có tiếng bước chân. Tiểu Lôi cười giảo hoạt, nắm lấy tay nắm cửa, đột nhiên dùng pháp lực đẩy mạnh. Khóa cửa nhất thời vỡ ra, hắn đẩy cửa tiến vào, chợt thấy trước mặt có một thanh niên, tóc vàng mắt xanh, ước chừng 30 tuổi. Chính là một trong ba tên gia hỏa xui xẻo bị Tiểu Lôi chiếm phòng trên du thuyền ….

Hắn ta vừa thấy Tiểu Lôi lập tức khuôn mặt trắng bệnh, giống như nhìn thấy trên đời chẳng có thứ gì đáng sợ hơn thế, kêu lên một tiếng thảm thiết, quay đầu bỏ chạy, nhưng chạy thoát sao được? Tiểu Lôi tùy ý phất tay, thi triển định thân pháp, làm gã thanh niên đờ người ra, không thể nhúc nhích.

Tiểu Lôi chậm rãi đi tới, dùng tiếng Anh cười nói :”Ngươi khỏe chứ, chúng ta lại gặp nhau rồi, ngươi yên tâm, ta sẽ không thương tổn ngươi đâu. Có điều bây giờ đã muộn rồi, chúng ta không có nơi nào ở lại, nghĩ đi nghĩ lại thì cũng chỉ có nhà của ngươi thôi, cho nên đành phải tìm đến ngươi làm phiền vậy”

Nam nhân đó sắc diện tối sầm, đã sợ tới mức hồn phi phách tán, hắn ở trên thuyền kia vài ngày, đã chịu qua mọi sự đau khổ, trong lòng quả thực đã coi một nam ba nữ này còn đáng sợ hơn ác ma Satan. Nguyên là hôm nay sau khi, bọn Tiểu Lôi xuống thuyền, thuyền viên lập tức phát hiện bọn họ bị trói trong phòng, sau đó báo cảnh sát. Ba người bị hỏi cung tại cục cảnh sát, khai rõ thân phận, báo cáo mất gần cả ngày, lúc này mới được ly khai sở cảnh sát.

Kể ra, mấy tên xui xẻo này, không phải cùng một nhóm. Thanh niên này đến Singapore để làm việc, nhưng hắn không quen hai người kia, có điều mọi người đều là người Pháp, đi cùng thuyền, ở cùng phòng, nên quen biết nhau. Sau khi xuống thuyền, vào sở cảnh sát rồi ra về, hắn cứ tưởng là ác mộng này đã chấm dứt, lại không nghĩ được là Tiểu Lôi có thể thần thông quảng đại, có thể tìm được đến cửa!

Phải nói rằng Tiểu Lôi có thể tìm được hắn là do có ma pháp linh hồn thuấn di của Pandora …..

Lúc trước Pandora nhập vào người Nguyệt Hoa, có thể trong mộng giết người, chỉ dùng loại pháp thuật này, đem pháp thuật ấn ký lên thân người, người đó bất luận đi tới nơi nào, đều có thể biết được. Ngày đó từ miệng Pandora nghe thấy loại pháp thuật này, Tiểu Lôi tự nhiên là vui mừng, lập tức nghiên cứu tu luyện.

Mặc dù pháp thuật Đông Tây hoàn toàn khác nhau, nhưng Tiểu Lôi vốn thông minh, bên cạnh còn có Diệu Yên là đại cao thủ tuyệt thế, Tây phương pháp thuật mặc dù quái dị, pháp thuật trung thổ cũng bác đại uyên thâm. Hai người ở trên hoang đảo luyện tập vài ngày, lập tức tự nắm rõ đạo nghĩa trong đó, mặc dù không thể trong mộng giết người, nhưng sử dụng làm thuật truy tung, thì tuyệt đối không cần cố sức. Tiểu Lôi mới học được một pháp thuật, tự nhiên rất muốn có cơ hội thi triển một phen, lúc ở trên thuyền đã thi triển qua trên ba tên gia hỏa xui xẻo. Tối hôm nay, không có nơi nào qua đêm, Tiểu Lôi lập tức nhớ tới sự tình này, vừa rồi hắn trên đường nhắm mắt cảm ứng một chút, đã phát giác hai tên là du khách, sớm đã đi biệt xứ, chỉ có mỗi một tên là ở lại thành thị, tự nhiên là bỏ xa đánh gần, tìm đến đây.

“Ngươi hãy nghe cho kỹ, chúng ta không phải là người xấu, cũng sẽ không thương tổn ngươi, chỉ có điều là mượn tạm chỗ ở của người hai ngày mà thôi. Ngươi ở đây có nhiều phòng như vậy, cũng đủ cho chúng ta ở. May mà trên này không phải du thuyền, cũng không cần phải trói ngươi vào tủ quần áo. Bây giờ ta sẽ …thả ngươi ra, nếu ngươi không phản kháng, vậy sẽ không có chuyện gì xảy ra cả, ngươi hiểu không?” Tiểu Lôi mỉm cười hỏi.

Người nọ trúng định thân pháp, đừng nói thân thể không cử động, chỉ một ngón tay út và mí mắt cũng không nhúc nhích được, nghe thấy Tiểu Lôi nói, ánh mắt lộ ra sự cầu xin. Tiểu Lôi mỉm cười, tiện tay hóa giải định thân pháp

Hắn ta cơ thể cử động được, lập tức kinh hoảng kêu lên một tiếng, quay đầu chạy vào phòng, Tiểu Lôi chỉ mỉm cười đúng phía sau, lại thấy người nọ cắm đầu chạy vào bếp, nắm lấy con dao bếp, huơ huơ vài cái rồi hét lên “Các người đừng có tới!”

Tiểu Lôi mỉm cười càng tà ác, nhẹ nhàng vẩy tay, người đó chỉ thấy mắt hoa lên một cái, con dao trong tay bay ra ngoài, nằm gọn trong tay Tiểu Lôi, hắn lúc này trong tâm tuyệt vọng hoàn toàn, há miệng nhìn Tiểu Lôi, một từ cũng không nói được.

Tiểu Lôi mỉm cười , nhìn Nguyệt Hoa, rồi giương mắt nhìn người kia hỏi: ”Ngươi tên gì?”

Hắn ta môi run run, lắp bắp nói: “Ta tên là, … Malfoy Theory…”

“Ngừng, ngừng” Tiểu Lôi cau mày: “Tên của người Tây phương các người khó nhớ lắm, như vậy đi, ta gọi ngươi là Tiểu Bạch là được rồi, àh Tiểu Bạch … ngươi là ngươi da trắng, nhìn qua thì tuổi cũng không lớn, cái tên Tiểu Bạch là thích hợp nhất” Lập tức hắn cố ý làm bộ hung hăng quát: ”Chúng ta chỉ tá túc lại hai ngày, nếu ngươi ngoan ngoãn hợp tác, tự nhiên là sẽ không sao, chúng ta có thể đối đãi tốt với ngươi, nhưng nếu ngươi phản kháng, … hừ hừ!” nói xong lời, một tay tùy ý vỗ xuống bàn ăn.

“Bách” một tiếng, trên mặt bàn lập tức xuất hiện một dấu tay hõm xuống!

Nguyệt Hoa bên cạnh dù sao lòng dạ cũng thiện lương, ôn nhu nói: ”Ngươi đừng sợ, chúng ta tuyệt không phải là ngươi xấu. Anh ấy mặc dù nhìn qua hung hăng một chút, kỳ thật cũng không có làm thương tổn gì ngươi”

Ngươi kia sợ tới mức cả người phát run, lại đột nhiên không biết thế nào lại đầu óc sáng tỏ, kêu lên : “Ta biết các ngươi,. …. các ngươi đều là vu sư! Các ngươi đều là vu sư cường đại!”

Tiểu Lôi cười mắng :”Nói linh tinh gì thế, chúng ta làm sao mà là vu sư được! Chúng ta là ….” Nói đến đây, nhìn liếc mắt sang Diệu yên bên cạnh, thuận miệng nói “Chúng ta là thần tiên Đông phương! Là thần tiên, ngươi hiểu không?”

Không ngờ Tiểu Bạch không phải là thằng ngốc, hắn bất ngờ há miệng nói : “Ta biết! Thần tiên đông phương! Bồ tát! Tôn hầu tử! Tôn Monkey! Ta biết, ta biết!”

Tiểu Lôi nhịn không được cười thầm, Quan Âm Bồ Tát sao? Bồ Tát mặc dù thần thông quảng đại, pháp lực vượt xa chúng ta, nhưng nếu nói đến xinh đẹp, làm sao hơn được lão bà hoa yêu của ta? Tên Tây dương này còn biết đến Tề thiên Đại thánh, chuyện này thật sự là rất hiếm có.

Chỉ có điều Tiểu lôi không có biết rằng Tiểu Bạch được phái đến Đông phương làm việc, tự nhiên đối với văn hóa phương Đông cũng có học tập và nghiên cứu qua.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.