Chí Tôn Vô Lại

Chương 33: Chương 33: Tiểu Lôi sái trá






Không ngờ rằng tên Lyon lại không thèm chối từ, đáp ngay một câu: "Được!"

Tiểu Lôi trong lòng cười lạnh, quả nhiên không biết xấu hổ a, biết chiếm tiện nghi của người khác mà lại còn rất thực tế. Đám nữ hài bên cạnh lại phát ra một trận reo hò, làm Tiểu Lôi buồn bực lắc đầu.

Mẹ! Đám thiếu nữ vô tri này, một chút tinh thần chủ nghĩa ái quốc cũng không có a.

Hai người lùi lại vài bước, Lyon hai tay tự nhiên buông xuống, nhìn chằm chằm vào Tiểu Lôi, chỉ cái đồng hồ lớn treo trên tường, lớn tiếng nói: "Ngươi chuẩn bị đi, ta muốn bắt đầu đây!"

Chỉ thấy kim phút vừa dời qua số "Mười hai", Lyon đột nhiên chuyển động!

Hắn phảng phất đứng ở tại chỗ, thân thể thoáng chốc đã tới trước mặt Tiểu Lôi, trong mắt người xem, thân ảnh hắn như quỷ mị, tất cả mọi người đều hoa mắt, thấy đơn thủ của Lyon như phóng thẳng vào ngực Tiểu Lôi!

Tiểu Lôi lập tức cảm nhận được một tia quái dị! Thủ chỉ của đối phương điểm tới trước mặt, dường như mang theo một tia khí tức hắc ám âm độc vô tận, trong nháy mắt, Tiểu Lôi phảng phất thấy đôi mắt của Lyon đều biến thành màu đỏ!

Chuyển vận nội tức, Tiểu Lôi giống như tùy ý, bước ngang một bước.

Chỉ bước ra một bước đơn giản như vậy, một kích như thiểm điện của Lyon bỗng nhiên rơi vào chỗ trống, Lyon sắc mặt hơi đổi, thân thể bỗng nhiên bắn mạnh về phía trước, trong miệng phát ra một tiếng rít, ngón trỏ điểm thẳng về phía Tiểu Lôi.

Tiểu Lôi sắc mặt không thay đổi, thân thể như không trọng lượng, nhẹ nhàng lướt về phía sau.

Mắt của những người đứng chung quanh đều chăm chú theo dõi! Chỉ cảm thấy tiểu tử trước mặt thân thể giống như đang bay. Nếu nói tốc độ của Lyon đích có chút quỷ dị, phảng phất như quỷ mị. Vậy thân pháp Tiểu Lôi lại mang theo vài phần khí tức xuất trần! Nhìn nhẹ nhàng thanh thoát, mà lại lộ ra vài phần tiêu sái.

Lyon tái mặt, hai tay mở ra, quay về phía Tiểu Lôi chụp tới. Tiếng kêu the thé của hắn như muốn chấn nhiếp hồn phách, những người đứng xem chung quanh nghe qua, sắc mặt đều biến đổi, do thể chất yếu ớt chịu không nổi, phải bịt lổ tai lại.

Nhưng Tiểu Lôi là ai? Hắn là người tu đạo, am hiểu nhất chính là loại công pháp bảo vệ tâm thần , sự kiên định tâm trí vượt xa so với người bình thường. Chỉ thấy thân thể hắn phiêu phiêu, tránh khỏi sự công kích như vũ bão của Lyon, trong miệng lại còn có thừa lực phát ra những lời khiêu khích: "Ngươi, ngươi kêu như vậy thật khó nghe, tỷ đấu kiểu gì mà kêu giống như giết heo?"

Lyon tức giận đến sắc mặt âm trầm, mắt đỏ ngầu, Tiểu Lôi liếc qua, trong lòng phát lạnh!

Đó là sát khí! Là sát khí thật sự! Loại sát khí này, trừ phi là kẻ đã từng giết người mới có được!

Mắt thấy Lyon đột nhiên xuất ra một tư thế cực kỳ quái dị, hướng về Tiểu Lôi đánh tới! Loại tư thế nầy người thường tuyệt đối không thể xuất ra được! Mà lại có phần giống như tư thế của một loài động vật ……

Tiểu Lôi nheo mắt, thân thể đột nhiên thối lui vài chục bước, dưới chân hắn giống như có gắn bánh xe, trên người nghiễm nhiên bất động, dưới chân lại lướt ra ngoài.

Đây chính là Đảo thải thất tinh bộ mà hắn luyện tập từ nhỏ! Có điều tu luyện một năm trên Nga Mi sơn, hắn mới biết được, loại bộ pháp này căn bản không phải là cái gì pháp thuật của Gia Cát môn hạ, mà là tuyệt học chính tông của Tiêu Dao phái! Loại bộ pháp này có hai ưu điểm, thứ nhất tự nhiên là khi lâm địch né tránh như thần, bộ pháp ám hợp dịch lý, thông hợp thiên cương, quái dị thần kỳ, mặc cho địch nhân công kích như thế nào, đều đánh không trúng.

Mà ưu điểm khác, đây kỳ thật cũng là một loại công pháp tu luyện. Loại bộ pháp này mỗi một bước, đều phải dùng một loại kỷ xảo điều tức nội tức đặc biệt, thi triển xong bộ pháp, huyền môn nội tức trong cơ thể sẽ tự nhiên chạy khắp toàn thân, quả thực so với tiến độ đả tọa tu luyện cũng không thua kém!

Lyon liên tục công kích đều thất bại, trong lòng có chút lo lắng, đột nhiên há mồm, phảng phất như thét lên chói tai, nhưng người chung quanh nghe lại không nghe được hắn phát ra thanh âm gì. Tiểu Lôi lại biến sắc, người khác nghe không được, hắn lại rõ ràng nghe được một thanh âm cực kỳ quỷ dị, thanh âm đó phảng phất như kim đâm vào tai, trong lòng đột nhiên máy động, ngay cả bộ pháp dưới chân thiếu chút nữa bước nhầm.

Tiểu Lôi trong lòng rùng mình, đột nhiên cười to ba tiếng, thân thể không lùi mà tiến tới, quay sang Lyon đang xông tới, ngữ khí trong miệng hắn biến đổi, đột nhiên thấp giọng ngâm: “Bắc minh hữu ngư, kỳ danh vi côn. Côn chi đại, bất tri kỳ kỷ thiên lý dã. Hóa nhi vi điểu, kỳ danh vi bằng. Bằng chi bối, bất tri kỳ kỷ thiên lý dã. Nộ nhi phi, kỳ dực nhược thùy thiên chi vân. Thị điểu dã, hải vận tắc tương tỷ vu nam minh. Nam minh giả, thiên trì dã……”

Chỉ thấy thân ảnh của hắn nhẹ nhàng phiêu lãng lướt qua bên cạnh Lyon, phảng phất như cá trong nước, chim trên trời, từng bước mà di chuyển, nhưng lại rất tự nhiên, phảng phất như linh dương quải giác. Miệng Lyon tiếp tục phát ra tiếng thét vô thanh, cũng không cách nào làm rung động tâm thần của Tiểu Lôi, trên mặt hắn bắt đầu xuất mồ hôi, tay lại không ngừng chụp, chém các kiểu, nhưng lại vĩnh viễn bắt không được thân ảnh của Tiểu Lôi.

Mọi người chung quanh, dần dần bắt đầu phát ra những tiếng than kinh sợ. Chỉ cảm thấy thân ảnh Tiểu Lôi mờ mờ mang theo tư thái nhẹ nhàng thanh thoát, Lôi Hống trợn đôi ngưu nhãn, há hốc mồm nhìn, một lời cũng không thốt lên được.

Tiểu Lôi rõ ràng nhắm mắt, một mặt chạy, trong miệng lại tiếp tục ngâm: “……nhược phu thừa thiên địa chi chánh, nhi ngự lục khí chi biện, dĩ du vô cùng giả, bỉ thả ác hồ đãi tai! Cố viết: Chí nhân vô kỷ, thần nhân vô công, thánh nhân vô danh.”

Một thiên Tiêu Dao Du của Trang Tử vừa ngâm xong, trong miệng phát ra một chữ tối hậu, thân thể hắn phảng phất như một chiếc lông vũ lướt đi vài bộ, ngừng lại phía sau Lyon, nói rõ ràng: "Hết giờ!"

Thân thể Lyon đột nhiên run lên, nhưng không cử động, chỉ là nặng nề xoay người lại, sắc mặt kinh nghi nhìn chằm chằm vào Tiểu Lôi.

Màu đỏ sậm trong mắt hắn sớm đã biến mất, khôi phục lại màu xanh của con ngươi, nghiêm nghị nói: "Ngươi …… ngươi! Đây là bản lãnh gì?"

Tiểu Lôi cười thần bí, thần tình ngạo nghễ, thấp giọng nói: "Lăng ba vi bộ! Nghĩ đến ngươi một tên Tây dương quỷ tử, phỏng chừng cũng chưa đọc qua tiểu thuyết vũ hiệp của Kim Dung!"

Hắn dương dương đắc ý, trong lòng lại cười thầm.

Bộ pháp này, tên thật sự gọi là "Tiêu Dao Du", cùng tên với thiên cổ danh tác của Trang Tử, chính là tuyệt học của Tiêu Dao phái. Bộ pháp này mặc dù Ngô Đạo Tử từ nhỏ đã dạy Tiểu Lôi, nhưng lúc ấy Tiểu Lôi còn chưa là môn nhân Tiêu Dao phái, Ngô Đạo Tử chỉ là dạy một ít sơ bộ bên ngoài, nhìn qua bất quá chỉ là một ít bộ pháp rèn luyện hạ bàn công phu đơn giản của võ thuật thế tục mà thôi, tinh túy huyền bí chính thức bên trong cũng không dám truyền thụ cho hắn. Mãi đến khi Tiểu Lôi gia nhập Tiêu Dao phái, sau khi đã bái Tiêu Dao Tử làm sư phụ, mới chính thức học được ý nghĩa tinh túy thâm sâu.

Khi học môn này, hắn lập tức say mê! Tiểu Lôi từ nhỏ xem vũ hiệp tiểu thuyết, đối với bộ pháp thần kỳ "Lăng ba vi bộ" trong tiểu thuyết Kim Dung càng cực kỳ hâm mộ, lần này vào phái Tiêu Dao, phát hiện lại có một bộ pháp thần kỳ như vậy, so với cái gì "Lăng ba vi bộ" càng thêm thần kỳ ảo diệu, liền mê muội ngay, đến bây giờ, trong các pháp thuật của hắn, bộ "Tiêu Dao Du" này là luyện thuần thục nhất.

Mà tính toán trong lòng của Tiểu vô lại cũng rất giảo hoạt. Hắn biết chính mình bây giờ, trong lúc vô ý biến thành bán tiên chi thể, thoát thai hoán cốt. Trong mắt yêu tinh và người tu yêu, tu ma trong thế gian này, hắn căn bản là một khối thịt Đường Tăng. Nếu tương lai gặp phải cường địch, khi đánh không lại địch nhân, bộ pháp này ít nhất có thể dùng để chạy trốn bảo vệ tánh mạng!

Lyon sắc mặt trắng bệch, cắn răng nhìn Tiểu Lôi, trong miệng yên lặng lẩm bẩm: "Lăng ba vi bộ, lăng ba vi bộ, lăng ba vi bộ ……" Phảng phất muốn đem cái tên này nhớ thật kỹ.

Hắn ngẩng đầu, nhìn Tiểu Lôi, âm trầm nghiêm mặt nói: "Tốt lắm! Ta không đánh trúng được ngươi, bây giờ đổi thành ngươi công kích ta!"

Đám người chung quanh phát ra trận trận hoan hô. Hiển nhiên thực lực của Tiểu Lôi ngoài dự đoán, đã lấy được sự ủng hộ của những người đứng xem.

Tiểu Lôi mỉm cười: "Vậy sao? Vậy ngươi chuẩn bị cho tốt, ta ra tay đây."

Hắn đột nhiên ưởn ngực, vẻ tươi cười lười nhác trên mặt đột nhiên biến mất, vẻ mặt trang nghiêm, một khí tức uy nghiêm lẫm liệt tự nhiên nảy sinh!

Lyon trong lòng ngưng trọng, lại thấy Tiểu Lôi nhìn chằm chằm chính mình, trong miệng còn phát ra những thanh âm rất nhỏ, thanh âm đó phảng phất như tiếng muỗi kêu, nhưng lại mang theo ngữ khí ngưng trọng: "Ta ra tay đây…… ba …… hai ……"

Dựa theo quán tính tâm lý của người bình thường, nghe thấy người khác đếm "Ba …… hai ……" Hơn phân nửa sẽ tưởng rằng đối phương cuối cùng khi đếm đến "Một" sẽ bắt đầu. Cơ thể cũng sẽ điều chỉnh co giản theo tiết tấu.

Đây là phản ứng tự nhiên của con người, giống như ý thức tiềm ẩn.

Quả nhiên, Lyon tựa hồ cũng không phát hiện bất ổn, ngưng thần chuẩn bị đợi Tiểu Lôi đếm "Một", cơ thể cũng bất tri bất giác dựa theo điều chỉnh tiết tấu đếm số của đối phương.

Nhưng! Không có "Một!"

Tiểu Lôi đếm đến "Hai", đột nhiên ánh mắt lộ ra một tia trào lộng, Lyon nhìn thấy ánh mắt đó, hắn lập tức phản ứng, cảm thấy có điều không ổn. Nhưng chuyện đã xong!

Chỉ thấy thân thể Tiểu Lôi chớp lên, đột nhiên xuất hiện trước mặt Lyon.

Lập tức Lyon liền thấy quyền đầu tả thủ của đối phương không ngừng phóng đại trong mắt mình …… hắn lập tức muốn nghiêng người né qua ……

Bịch!

Một tiếng vang lên, mọi người rõ ràng thấy Lyon bị Tiểu Lôi giáng cho một quyền vào bụng.

Hắn ra đòn bằng tay phải!

Lyon hừ một tiếng, phảng phất phía sau có một lực lượng thật lớn kéo hắn, bay ra phía sau năm sáu thước, sau đó lăn lông lốc trên mặt đất hai vòng, lúc này mới quỳ trên mặt đất. Hắn miễn cưỡng muốn đứng lên, nhưng thân thể vừa động, lại đột nhiên há mồm phun mạnh ra một búng máu!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.