Chí Tôn Vô Lại

Chương 337: Chương 337: Toàn bộ lời giải






Mẹ, Vatican và Hắc Ám Hội Nghị vốn là một nhà! Vậy là sao? Chuyện này cũng giống như nói rằng Osama Bin Laden và tổng thống Mỹ là huynh đệ! Đổi lại là ngươi, ngươi tin không?

Vẻ mặt Tiểu Lôi khá cổ quái, hắn nhìn Tây Môn, nhịn không được hỏi: “Nếu nói như thế… vậy, cái gọi là Hắc Ám Hội Nghị, thế lực Hắc Ám của toàn Châu Âu, căn bản chính là một công ty con mà các ngươi mở sao… cái gì Thiên sứ Vũ Mao tộc hay là Hấp huyết quỷ Huyết tộc, các ngươi cũng là là người một nhà sao, chỉ có điều chuyện này… mẹ nó, cái này giống như phân công nhiệm vụ cách mạng… nhưng mà các ngươi trăm ngàn năm qua đều đấu nhau đến đầu rơi máu chảy, rốt cuộc là vì cái gì?”

“Kỳ quái sao?” Tây Môn thở dài: “Không sai, ngươi cơ hồ đã đoán đúng, Do Đại là phụng mệnh bán đứng Da Tô, khiến cho Vũ tộc Thiên sứ cùng với Huyết tộc trong mười ba môn đồ giả vờ trở mặt, từ đó về sau Giáo hội cùng thế lực Hắc Ám thề bất lưỡng lập, chỉ có điều, lúc ban đầu, mọi người kỳ thật đều biết rõ, bọn Do Đại chỉ là giả bộ mang tội danh như vậy mà thôi. Nhưng sau đó, sự tình liền phát sinh biến hóa…

“Da Tô bị Do Đại bán đứng mà chết… vốn chỉ là giả vờ, sau này sẽ sống lại. Đoạn cố sự này, ngươi chắc cũng đã biết …”

Tiểu Lôi cười lạnh: “Ta đương nhiên biết.”

Tiểu Lôi nói xong, lại thấy sắc mặt Tây Môn có chút u ám, nên im lặng không nói. Quả nhiên, Tây Môn đột nhiên cười, sau đó lại thở dài, ngữ khí ngưng trọng, hắn chậm rãi nói: “Vốn chỉ là một chuyện giả mạo. Mà lúc ấy lại xảy ra một chuyện bất ngờ… không ngờ Da Tô chết thật!”

Tin tức này mới thật sự làm Tiểu Lôi giật mình.

Chết thật?!

Hắn bất giác thốt lên: “Sao lại chết?”

Tây Môn trả lời: “Không biết.”

Vẻ mặt hắn có chút khổ tâm: “Không ai biết. Nhưng hậu quả của sự tình này là, hai bên vốn là giả trang, lại biến thành trở mặt thực sự. Song phương đều chỉ trích lẫn nhau, nói đối phương hại chết Da Tô. Đương nhiên, Do Đại phải chịu thiệt thòi, bởi vì toàn thế giới đều biết, là Do Đại bán đứng Da Tô. Do vậy Huyết tộc lại có miệng mà khó thanh minh, chỉ có thể chịu vết đen này.”

Tiểu Lôi ngẫm nghĩ, rồi nói: “Có thể có âm mưu gì ở đây không? Hoặc là, Vũ tộc hại chết Da Tô…”

Tây Môn cười ha ha: “Suy nghĩ này của ngươi, đại khái chính là “luận về âm mưu” của nhân loại các ngươi, cũng vị tất không có đạo lý. Lúc ấy Da Tô mang theo mười ba môn đồ đi vào tinh cầu này của các ngươi, chính là vì để tạo thành sự nghiệp, bọn họ đến từ thế giới xa xôi. Rất giống như tiền nhân của ngươi nói. Xa quá cơ hồ đã thoát ly khỏi ảnh hưởng. Ta cũng hoài nghi, có thể là Vũ tộc có lòng phản nghịch, muốn tự mình chiếm tinh cầu này, à, dùng lời của người Đông Phương các ngươi mà nói, hình như có một câu cực kỳ thích hợp để hình dung, gọi là…. A, đúng vậy, gọi là ‘Trời cao hoàng đế xa’, Cho nên muốn cát cứ, làm thổ hoàng đế, đúng không?”

Tiểu Lôi dở khóc dở cười: “Xem ra ngươi đối với văn hóa phương đông thật sự hiểu rất rõ.”

“Đương nhiên. Dù sao trên danh nghĩa, thân phận hiện tại của ta có một nửa huyết thống đông phương.” Tây Môn chớp mắt, cười khá tà ác, bất quá lập tức sắc mặt hắn liền nghiêm lại, nói: “Khả năng này không phải là không có. Nhưng, nếu nói Vũ tộc hại chết Da Tô, lại cũng tuyệt đối không có khả năng.”

Tây Môn nhìn hắn một cái: “Chẳng lẽ ngươi cho rằng người đến từ Thiên quốc chúng ta đều là đứa ngốc? Khoảng cách từ thế giới chúng ta đến tinh cầu các ngươi xa xôi đến cơ hồ dùng từ ngữ ‘Năm ánh sáng’ để hình dung. Chỉ có Da Tô và mười ba môn đồ của hắn được phái đến nơi này. Trong đó chỉ có thánh tử Da Tô, mới thật sự là thần, còn Vũ tộc cùng với Huyết tộc, chỉ là người hầu của thần mà thôi, mặc dù có thực lực rất cường đại, nhưng bọn họ tuyệt đối không có khả năng phản bội Thần tộc ! Thế giới đó có rất nhiều Thiên sứ Vũ tộc cùng Huyết tộc, bất quá Vũ tộc cùng với Huyết tộc đều chỉ là người hầu bị thần thống trị mà thôi. Dựa vào thực lực, Vũ tộc không có năng lực giết chết Da Tô, mà đồng thời, trước khi được phái đến nơi này, Vũ tộc và Huyết tộc đều đã dùng linh hồn khế ước tuyên thệ với Da Tô, bọn họ không thể phản bội, bởi vì một khi phản bội, bọn họ sẽ chết!” Nói xong những điều này, Tây Môn tổng kết một câu: “Cho nên, Da Tô tuyệt đối không có khả năng là bị bọn họ hại chết. Vô luận là Vũ tộc hay Huyết tộc, đều không có khả năng hại chết chủ nhân của bọn họ.”

“Vậy Da Tô sao lại chết? “Tiểu Lôi nhịn không được bật hỏi.

“Ta không biết.” Nụ cười lần này của Tây Môn, là thật sự cười khổ. Ngữ khí của hắn có vài phần bất đắc dĩ: “Sự tình này không ai biết. Ta cũng không biết… nếu như thật sự biết chân tướng, Vatican và Hắc Ám Hội Nghị cũng sẽ không chém giết nhau cả ngàn năm nay. Song phương đều cho rằng là đối phương làm… mà đáng sợ nhất chính là… bởi vì Da Tô chết, khiến cho bọn họ không thể trở về nhà.”

Dựa theo Tây Môn kể lại, Thượng đế thật sự tồn tại. Nhưng Thượng đế không hề ở tại địa cầu, thậm chí không ở thế giới này. Mà ở một chỗ khác rất xa xôi, còn như xa xôi bao nhiêu Tây Môn không thể hình dung, bởi vì không thể dùng khái niệm chuẩn xác mà mô tả khoảng cách này.

Da Tô mang theo mười ba môn đồ, kỳ thật chỉ bất quá là một phân đội nhỏ phát triển ‘Tân giáo’khu” được Thượng đế phái ra mà thôi. Giống như một đại công ty có thực lực khổng lồ, phái một nhóm người, đến một địa phương mới khai thác thị trường mới. Giống như kiến lập một công ty chi nhánh. Đại khái chính là ý tứ như vậy.

Giáo hội trên Địa cầu, đối với phạm vi thống trị của Thượng đế mà nói, chỉ là một trong rất nhiều giáo khu mà thôi. Chỉ là một trong số đó.

Nhưng, vào lúc sự tình sắp thành công. Da Tô không ngờ lại chết! Sự tình này phát sinh có ý nghĩa thế nào?

Giống như thời cổ đại, một tướng quân mang theo một đội binh lính khai thác lãnh thổ mới, sau khi kết thúc trận chiến, tướng quân đột nhiên tử vong, quân đội không có thống soái, không có lãnh đạo.

Bọn họ không dám liên hệ với người nhà… nếu bọn họ trở về, sẽ đối mặt với sự trừng phạt nghiêm khắc, sẽ bị trừng phạt quăng vào Địa ngục, vĩnh viễn chịu hỏa diễm của Địa ngục thiêu đốt! Ít nhất phải thiêu đốt một ngàn năm mới có thể chết.” Tây Môn thở dài: “Nhiệm vụ của bọn họ là phụ tá Da Tô. Nhưng Da Tô đã chết, cho nên bọn họ phải đảm đương trách nhiệm. Vô luận như thế nào, Da Tô là Thần tộc , mà bọn họ là người hầu của Da Tô, chủ nhân của mình chết, bọn họ cũng xong đời.” Tây Môn chậm rãi nói: “Cho nên, có thể nói, giáo khu Địa cầu này đã thoát ly khỏi tầm khống chế của trung ương. Mười ba gia hỏa được phái đến nơi này, không dám quay lại Thiên quốc, chỉ có thể ở tại nơi này, làm… à, chính là ý ta vừa mới nói, trời cao hoàng đế xa, dứt khoát cát cứ địa phương, làm một thổ hoàng đế mà thôi.

Tiểu Lôi cơ hồ phải nỗ lực rất lớn mới có thể nín cười, chỉ là sắc mặt có chút cổ quái: “Vậy. Thiên quốc gì đó của các ngươi, cũng bỏ mặc? Lại cho phép bọn họ… ờ, hoạt động độc lập?”

Đến bây giờ Tây Môn rốt cuộc mới nói ra thân phận của mình, hắn nhìn Tiểu Lôi: “Vì vậy ta mới đến đây. Ta được phái đến nơi này để tiếp quản mọi chuyện.”

Tiểu Lôi dùng ánh mắt trịnh trọng nhìn Tây Môn: “Ý của ngươi là… ngươi đến từ Thiên quốc?”

“Đúng vậy.” Ngữ khí Tây Môn rất nghiêm túc: “Thật ra ta đến thế giới này của các ngươi đã rất nhiều năm. Lúc có một hậu duệ của Huyết tộc sinh hạ một đứa bé, ta liền nhập vào cơ thể này… nhưng mà bởi vì nơi này đã thoát ly khỏi tầm khống chế của Thiên quốc quá lâu, nếu ta trực tiếp lộ diện, hừ hừ, sợ rằng bọn Thiên sứ sợ hãi sự trừng phạt của Thiên quốc, sẽ giết ta trước. Mấy tên gia hỏa Huyết tộc e rằng cũng sẽ như vậy.”

Tiểu Lôi không khỏi coi thường tên Tây Môn này: “Vậy ngươi là thế nào trong cái Thiên quốc gì đó của các ngươi, là Thần tộc ư? Địa vị cao hơn Vũ tộc, Huyết tộc, chẳng lẽ thực lực ngươi còn mạnh hơn bọn họ?”

“Điều này khác với tưởng tượng của ngươi.”Tây Môn cười nói: “Ta đích thật là Thần tộc , giống như Da Tô. Ở chỗ chúng ta, Thần tộc là chủng tộc tối cao, mà Vũ tộc cùng Huyết tộc, địa vị thấp hơn so với chúng ta. Nhưng điều này chỉ là địa vị mà thôi, không phải nói thực lực của ta cao hơn bọn họ. Nếu so từng người một, ta cường đại hơn so với một Vũ tộc hoặc là Huyết tộc, nhưng nếu đối mặt ba bốn tên Vũ tộc hoặc là nhiều hơn, bọn họ có thể dễ dàng giết ta. Tại thế giới của nhân loại các ngươi, địa vị cao thấp cũng không có nghĩa là thực lực cao thấp đúng không?” Tây Môn cười nói: “Ta nhớ rõ, tại Nguyên triều của đông phương, Mông Cổ là dân tộc cao cấp nhất, người Hán là dân tộc thấp nhất, nhưng thực lực người Hán vị tất thấp hơn so với người Mông Cổ? Khi xảy ra đại chiến thứ hai, nước Đức coi người Do Thái là dân tộc hạ đẳng, chẳng lẽ ngươi có thể nói người Do Thái yếu hơn người Đức sao?”

Tiểu Lôi không nói gì được.

“Ta đích thật là Thần tộc, nhưng ở chỗ chúng ta, địa vị của Thần tộc chỉ cao hơn một chút so với Vũ tộc hoặc là Huyết tộc mà thôi. Mà Thần tộc chúng ta cùng với Vũ tộc và Huyết tộc, đều phụng thờ Thượng đế. Chỉ có Thượng đế mới có địa vị thống trị tuyệt đối. Thượng đế mới là thần linh vĩnh viễn không thể chiến thắng! Chúng ta chỉ là con dân của người mà thôi.”

Tiểu Lôi ngẫm nghĩ, rồi nhíu mày nói: “Vậy ngươi chính là một ‘Da Tô’ mới? Có phải không?”

Tây Môn gật đầu, Tiểu Lôi lại cười sằng sặc như muốn đứt hơi. Sắc mặt Tây Môn có chút bất thiện, nhíu mày nhìn Tiểu Lôi, Tiểu Lôi cười nói: “Ngươi không ngờ là tân Da Tô? Đây quả thực là câu chuyện cười hay nhất mà ta từng nghe!”

Hắn cười xong, nhìn Tây Môn, nói: “Trời ạ! Ở chỗ này, tại thế giới này, bên ven đường ở ngoại ô của một thành thị phồn hoa, không ngờ có một gã, lái xe hơi đắt tiền, mặc quần áo đắt tiền, trên tay còn cầm xì gà, hắn nói cho ta biết. Hắn là Da Tô hạ phàm… còn có gì hoang đường hơn không?”

Tây Môn lẳng lặng chờ hắn cười xong, mới lạnh lùng nói: “Chuyện này không có gì buồn cười.”

“Được rồi, được rồi…” Tiểu Lôi nghiêm mặt lại: “Ngươi nói ngươi là tân Da Tô, vậy trước khi ngươi hạ phàm, sao không dẫn theo vài Thiên sứ hoặc là Huyết tộc đến? Năm đó Da Tô dẫn theo mười ba môn đồ, hiện tại ngươi muốn áp đảo cái gọi là mười ba môn đồ này, ngươi chỉ cần dẫn theo một trăm ba mươi môn đồ, vậy thu thập bọn chúng không phải chỉ là chuyện vài phút sao?”

Tây Môn không tức giận, chỉ lạnh lùng nói: “Đây là vấn đề của ta, không thể giải thích cho ngươi.” Bất quá hắn đột nhiên cười lạnh một tiếng, nhìn Tiểu Lôi: “Nếu ta thật sự dẫn theo một trăm thủ hạ Vũ tộc hay Huyết tộc đến, ta còn phải đứng ở chỗ này cùng ngươi nói nhảm như vậy sao? Ta còn phải khổ tâm trù tính nhiều chuyện như vậy sao?”

“Đích xác là như vậy.” Tiểu Lôi thở dài: “Nếu ngươi mang đến một nhóm có thực lực tương đương với đám Thiên sứ, ngươi đã sớm quang minh chính đại tiêu diệt dám phản đồ rồi.” Ánh mắt hắn rốt cuộc lộ ra ý cười: “Được rồi, Tây Môn. Ngươi hôm nay dẫn ta đến nơi này, nói nhiều như vậy, rốt cuộc là có dụng ý gì đây?”

“Ta muốn mượn một chút lực lượng bên ngoài.” Tây Môn trả lời rất thẳng thắn: “Đối phó với đám phản đồ này, ta sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Ta không thể tìm được trợ giúp gì từ quê nhà, bởi vì quê nhà so với nơi này quả thực quá xa xôi. Nếu ta muốn áp đảo đám phản đồ, chỉ có thể nhờ ngoại lực trợ giúp. Mà tại thế giới này, duy nhất có thể cùng bọn họ đối kháng chỉ có những người đông phương các ngươi.”

“Bảy Thiên sứ hiện tại chỉ còn lại có sáu. Bọn họ mặc dù vẫn không thể trở về nhà, nhưng trên danh nghĩa, bọn họ vẫn là giáo khu của chúng ta, không hề chân chính phản bội. Bất quá theo cách nói của người Phương Đông các ngươi, trời cao hoàng đế xa, quê nhà không thể khống chế nơi này. Cũng chỉ là thống trị trên danh nghĩa mà thôi. Hiện tại bảy Thiên sứ đã chết một, quê nhà lập tức phái ta đến nơi này. Ta đến nơi này, bọn họ tưởng rằng, ta đến bổ sung vị trí của gã Thiên sứ đó. Bọn họ cho rằng ta là Vũ tộc, mà kỳ thật ta không phải…” Tây Môn cười rất quỷ quái: “Ta lừa gạt bọn họ thành công, bởi vì ta đích xác có một phần huyết thống của Vũ tộc. Nhưng ta cũng cảm nhận được địch ý của bọn họ, bọn họ mặc dù rất tôn trọng ta nhưng lại rất lãnh đạm. Vì vậy, ta nghĩ không chỉ bắt đầu từ Vũ tộc, ta còn phải nỗ lực từ đám Huyết tộc… ta thâm nhập vào Huyết tộc, cũng thu được một địa vị đặc thù.” Tây Môn thở dài: “Nhưng cứ như thế, tiến triển của ta chính là rất nhỏ. Bất quá may mắn, gần đây, có một cơ hội.”

Tiểu Lôi động tâm, kêu lên: “Ngươi nói là… đám thần Hy Lạp?”

“Xem ra ngươi cũng đã tiếp xúc một chút với bọn họ.” Tây Môn nheo mắt: “Bọn họ xuất hiện làm ta rất ngạc nhiên. Nhưng đối với ta mà nói, đây cũng là một cơ hội phi thường khó kiếm!”

“Nếu ta muốn tiêu diệt đám phản đồ, hoặc là thu thập đám Huyết tộc Hắc Ám Hội Nghị, dựa vào ta là không thể… ta mặc dù thu được một địa vị ở hai phe, nhưng như thế không đủ. Ta từng nghĩ tới, có thể làm cho bọn họ đấu tranh, ta ở giữa thừa gió bẻ măng…. nhưng không thể, ngươi cũng biết, bọn họ đã đánh nhau nhiều năm như vậy, nhưng không thể tiêu diệt đối phương. Hơn nữa, giữa bọn họ, mặc dù mặt dưới là đánh nhau rất ầm ĩ, nhưng mười ba gia hỏa kia, lại không hề thật sự xuất thủ. Vậy ta nghĩ, nếu muốn gây thương tổn thực sự cho bọn chúng, chỉ có thể giúp bọn họ lại tìm ra một vài địch nhân… cho nên, theo ta thấy Phương Đông là lựa chọn duy nhất.”

Tiểu Lôi dần dần trở nên phẫn nộ: “Ngươi thật sự rất thông minh, biết giá họa cho chúng ta.”

“Đa tạ ngươi khích lệ.” Tây Môn cười: “Kế hoạch của ta còn chưa bắt đầu, ta liền phát hiện một đối tượng rất thích hợp…. ta không ngờ phát hiện trên thế giới này, vẫn còn có tàn dư của Olympia! Điều này quả thật làm ta kinh hãi! Cho nên, ta lập tức phát hiện ra, bọn họ rất phù hợp yêu cầu của ta! Bởi vì tu hành giả Phương Đông các ngươi, phần lớn là ẩn cư tị thế, không thích tranh đấu. Nhưng đám gia hỏa trên núi Olympia, cơ hồ không lúc nào không nghĩ đến tiêu diệt Vatican và Hắc Ám Hội Nghị, bởi vì cừu hận giữa bọn họ quả thực quá sâu.”

“Vây ngươi ở Tây Phương là được rồi vì sao lại đến Phương Đông?” Tiểu Lôi rốt cuộc đưa ra nghi hoặc lớn nhất của hắn: “Lại vì sao trở thành người kế thừa Tây Môn gia, vì sao lại tiếp cận Điền gia. Vì sao phải cưới Điền Kha Nhi?”

Tây Môn nhíu mày, nhìn Tiểu Lôi: “Sự tình Điền gia, ngươi thật sự không biết?” Hắn tựa hồ có chút kinh ngạc: “Điều này làm ta rất bất ngờ… nhiều sự tình bí ẩn như vậy, ngươi lại đoán ra được. Nhưng vì sao sự tình này, ngươi lại không biết gì hết?”

Tiểu Lôi hơi ngỡ ngàng, bất quá Tây Môn lập tức cười: “Ngươi không biết, vậy ta càng không thể nói cho ngươi, đây là nước cờ lớn nhất của ta.”

Tiểu Lôi cố nén giận, nhìn Tây Môn chăm chăm, nhíu mày nói: “Ngươi hôm nay nói với ta nhiều như vậy, cuối cùng là tìm ta nói chuyện phiếm sao…. Ngươi cứ nói thẳng, ngươi rốt cuộc muốn cái gì ở ta? Kiểu người như ngươi, chắc chắn sẽ không vô duyên vô cớ mà làm.”

Tây Môn suy nghĩ trong chốc lát, đột nhiên ngẩng đầu lên. Hắn nhìn thẳng vào Tiểu Lôi: “Lôi… chúng ta mặc dù là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng ta hiểu về ngươi không ít, sự thật, ta đã điều tra rất tường tận về ngươi…. thậm chí trước khi ta tới nơi này, rất nhiều tư liệu của ngươi, ta đều đã rõ ràng.” Hắn mỉm cười nói: “Nếu ta nói, ta hi vọng giao dịch với ngươi. Ngươi nguyện ý không?” Hắn không đợi Tiểu Lôi trả lời, liền nói: “Ta biết Điền Kha Nhi tiểu thư là cô gái mà ngươi yêu mến, ta sẽ không thật sự cưới nàng, ta chỉ muốn mượn Điền gia, tạo ra một chút mâu thuẫn mà thôi.”

“Nói tiếp đi!”

Tây Môn thở dài: “Nếu ngươi đứng trên lập trường của ta, kết cục hy vọng nhất, chính là mong đám Vatican cùng Hắc Ám Hội Nghị chết sạch, đây là cục diện lý tưởng nhất. Nhưng rất hiển nhiên, điều này là không thể. Hơn nữa ta cũng không hy vọng thấy kết cục này. Nếu mọi người đều chết hết, chỉ còn lại có một mình ta, ta cũng không có cách nào làm được chuyện gì. Ta vẫn suy nghĩ, nếu ta có thể tìm được tu hành giả Đông Phương trợ giúp, ta phải mua chuộc các ngươi như thế nào… hoặc là, ta phải làm sao, mới có thể đổi lấy sự trợ giúp của các ngươi.” Hắn tự lẩm bẩm: “Tiền tài, khẳng định không có khả năng. Quyền thế, tự nhiên các ngươi càng không có hứng thú. Còn như ma pháp và pháp thuật, chúng ta tu luyện khác nhau, cho dù ta quỳ xuống cầu các ngươi học ma pháp của chúng ta, ngươi cũng vị tất đã nguyện ý. Ta biết, địa vị ngươi tại Phương Đông tu hành giới rất đặc thù… tin tức của ta rất nhiều. Ta thậm chí có một số hiểu biết đối với rất nhiều môn phái tu hành.”

Tiểu Lôi không hề ngạc nhiên: “Vậy ngươi định mua chuộc ta ra sao?”

“Ta có thể tặng cho ngươi một thứ.” Tây Môn thở dài: “Thứ này, đám Thiên sứ và Huyết tộc Hắc Ám Hội Nghị đã thèm muốn thật lâu, nhưng không có được nó. Đây cũng là nguyên nhân khiến bọn họ không dám công khai phản bội.”

Hắn nhìn Tiểu Lôi, vẻ mặt dị thường nghiêm túc: “Ta có thể nói cho ngươi, về không gian bí mật! Chỉ cần ngươi nắm giữ không gian này…. Hơn nữa ngươi tu luyện tiên pháp Phương Đông, ngươi sớm muộn sẽ có một ngày trở thành thần tiên! Đến khi ngươi có năng lực cường đại của thần linh, ngươi có thể dùng bí mật mà ta nói cho ngươi, tự mình sáng tạo ra một không gian mới! Cũng giống như Tiên giới, tựa như Thiên quốc, tựa như Thiên đường…, không phải Tiên giới để ngươi phi thăng đến… mà là một Tiên giới mà ngươi có thể sáng tạo ra!”

Tiểu Lôi thật sự giật mình!

Tây Môn không dừng lại, tiếp tục nói: “Đám phản đồ đến bây giờ đều không dám chân chính phản bội, mà vẫn phục tùng thống trị trên danh nghĩa, đương nhiên, bọn họ mặc dù đã cơ hồ hoàn toàn độc lập, nhưng ít nhất trên danh nghĩa còn không dám phản bội công khai. Đó là bởi vì, bọn họ không nắm giữ bí mật này! Duy nhất chỉ có Da Tô biết bí mật này. Mà hiện tại, bọn họ còn không biết sáng tạo không gian như thế nào! Một khi bọn họ nắm giữ bí mật này, bọn họ có thể tự sáng tạo ra Thiên đường, sau đó dựa vào sự cường đại mà bọn họ có được ở trên địa cầu, tập trung đại lượng năng lượng tinh thần, có thể nhanh chóng lớn mạnh, độc lập! Trở thành thần linh chân chính!”

“Ta biết, tu hành giả phương Đông khi tu luyện đến cuối cùng, có thể phi thăng lên Tiên giới, từ đó trở thành thần linh… nhưng ngươi nghĩ lại đi, cho dù có một ngày ngươi phi thăng, Tiên giới ở chỗ đó đã có rất nhiều thần linh tồn tại. Ngươi đến, cũng bất quá là một tên tiểu tốt…. Nhưng chỉ cần có được bí mật của ta, ngươi có thể sáng tạo ra một không gian mới hoàn toàn thuộc về ngươi! Một thế giới mới, ngươi còn là Chúa tể của nơi đó! Ngươi chính là Thượng đế. Ngươi chính là thần linh duy nhất…. ngươi chính là… a, dùng lời của các ngươi nói như thế nào… à, ngươi chính là Ngọc Hoàng Đại Đế!”

“Ha ha ha ha ha ha…” Tiểu Lôi đột nhiên cười phá lên, dường như nghe thấy được một chuyện rất hoang đường.

“Ngọc Hoàng đại đế… ha ha ha, Ngọc Hoàng đại đế…” Tiểu Lôi tựa hồ cười đến chảy nước mắt.

“Rất buồn cười sao?” Tây Môn không có cử động gì, hắn tựa hồ giống như vĩnh viễn sẽ không tức giận, an tĩnh nhìn Tiểu Lôi.

Tiểu Lôi cười xong, lúc này mới thở ra một hơi: “Được rồi. Cho dù ngươi nói cho ta cái bí mật đó… ta sáng tạo ra một Tiên giới… nhưng, ngươi nói cho ta biết cái đó có ý gì? Có gì thú vị?”

Hắn nhìn Tây Môn: “Xin lỗi, ta không phải loại khổ tu trong thâm sơn, ta là người sinh hoạt trong xã hội hiện đại. Ta thích hưởng thụ, thích mỹ nữ, thích cuộc sống ưu việt, thích ăn ngon mặc đẹp. Ta thích ở phòng sang trọng, mặc quần áo hàng hiệu, đi xe hơi đắt tiền….. cuộc sống hiện tại của ta đã có thể thỏa mãn ta. Ta cần gì sáng tạo không gian mới, làm cái chuyện ngu ngốc như vậy?”

“…” Tây Môn trầm mặc một lúc, lắc đầu cười khổ: “Ngươi có vẻ không phải là cái loại người đó.”

Tiểu Lôi hừ một tiếng: “Cho dù hiện tại ta đã gần như trở thành thần tiên, nhưng thần tiên thì sao, ta cũng thấy bình thường. Huống hồ, cho dù ta muốn biết bí mật đó của ngươi, tạo ra một Tiên giới của riêng mình…. Ta làm sao tìm được tinh thần năng lượng khổng lồ duy trì cái không gian đó?”

Hắn nheo mắt: “Còn ngươi, ta cảm thấy khá kỳ quái… ngươi đã nắm giữ bí mật sáng tạo tân thế giới như thế nào. Đồng thời, nếu tiếp thu thế lực của tây phương tông giáo, có được năng lượng tinh thần tín ngưỡng của hơn một tỷ giáo dồ…. ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì? Hoặc là… ngươi tự mình cũng muốn nhân cơ hội này, độc lập xưng vương?”

Tây Môn cười rất giảo hoạt: “Điều này, đúng là vấn đề hôm nay chúng ta thảo luận.”

Hắn không hề phủ nhận!

Tiểu Lôi thở dài: “Hơn nữa, ta còn có một nghi vấn…. ta có thể trợ giúp gì cho ngươi? Chẳng lẽ để ta mang theo một nhóm đông phương tu hành giả, giết chết đám Thiên sứ?”

Tây Môn cười giảo hoạt: “Điều này, chúng ta có lẽ có thể ngày mai hoặc ngày kia, tìm một lúc nào đó chậm rãi nói chuyện. Tóm lại, không phải đêm nay. Đêm nay, ta chỉ muốn dẫn ngươi ra ngoài, tiếp xúc một chút mà thôi. Đồng thời, ta cũng có một dụng ý nho nhỏ.” Tây Môn thở dài, hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn sắc trời, lại nhìn đồng hồ đeo tay của mình, tựa như lẩm bẩm một mình: “Hiện tại, ta đoán bọn họ đã bắt đầu động thủ rồi…”

Nói xong, Tây Môn lộ ra vài phần mỉm cười thần bí, quay về Tiểu Lôi nói: “Bởi vì, ta hy vọng, trong lúc này, ngươi không ở Điền gia.”

“Sao?” Tiểu Lôi nhíu mày.

“Rất đơn giản, ta an bài một số sự tình tại Điền gia.” Tây Môn mỉm cười: “Bây giờ Điền gia nhất định có vài vị khách thần bí đến thăm. Đây là kế hoạch ta đặc biệt an bài, lúc này, vì tránh để người khác quấy rầy sự tình tiến hành theo kế hoạch của ta, ta đành phải dẫn ngươi ra ngoài.” Tây Môn dường có chút áy náy, hơi cúi người.

Sắc mặt Tiểu Lôi dường như có chút biến hóa: “Ngươi nói cái gì? Điền gia sẽ xảy ra chuyện gì?”

“Rất đơn giản, sở dĩ ta tiếp cận Điền gia, là bởi vì ta cần phải nhờ vào nơi này, để tạo ra một số mâu thuẫn, chỉ thế mà thôi.”

Sắc mặt Tiểu Lôi trầm xuống, liên tưởng đến lúc Điền Chấn bị ám sát, Tây Môn tựa hồ giống như đã sớm biết trước. Hắn đột nhiên thông suốt!

“Chuyện Điền Chấn bị ám sát, chẳng lẽ là ngươi an bài? Hoặc là ngươi có quan hệ với đám gia hỏa Olympia? Tiểu Lôi kiên nhẫn hỏi.

Tây Môn cười: “Mặc dù ngươi bây giờ chưa phải là minh hữu của ta, bất quá ta có thể nói cho ngươi, ngươi đoán không sai. Ta có một chút quan hệ với bọn họ.”

Hắn dường như chậm rãi lui ra phía sau, cười nói: “Điền Chấn đã bị ám sát vài lần. Đều là ta an bài. Nhưng ta sẽ không làm cho hắn chết. Ít nhất không thể làm hắn chết trong những lần ám sát trước, bởi vì lúc đó, ta còn chưa chuẩn bị tốt. Ít nhất, còn chưa đạt hiệu quả đầy đủ.”

Đầu óc Tiểu Lôi hoạt động rất nhanh: “Đợi một chút, ngươi đến Phương Đông, tiếp cận Điền gia. Ngươi tựa hồ mang theo sứ mệnh của Vatican, đồng thời mang theo một chút sứ mệnh của Hắc Ám Hội Nghị, chẳng lẽ chuyện ngươi tiếp cận Điền gia, có liên quan với Vatican và Hắc Ám Hội Nghị?” Không đợi Tây Môn trả lời, Tiểu Lôi vỗ mạnh tay: “Khẳng định có quan hệ! Ít nhất, Vatican lại có thể đồng ý cùng Hắc Ám Hội Nghị tạm thời ngừng chiến, nói như vậy, nhất định quan hệ với chuyện ngươi đến đông phương!”

Hắn suy nghĩ rất nhanh, lớn tiếng nói: “Nhưng, ngươi cũng có quan hệ với nhóm gia hỏa được xưng là chúng thần cổ Hy Lạp. Ngươi đem tin tức tiết lộ cho bọn họ, bọn họ chuyên tâm đối mặt với Vatican và Hắc Ám Hội Nghị, cho nên chạy đến phá hỏng, đúng không? Nhưng…. Nhưng chuyện này rốt cuộc có quan hệ gì với Điền gia? Điền gia bất quá là một gia tộc Phương Đông, có thứ gì đáng cho ngươi mưu đồ?”

Tây Môn cười ha ha: “Đây mới là phần ngoạn mục nhất! Đáng tiếc hiện tại ta không thể nói cho ngươi… nhưng mà ngươi nói rất đúng. Ta khiến Vatican cùng Hắc Ám Hội Nghị tạm thời liên thủ với nhau, mục đích thật sự có quan hệ với Điền gia, hơn nữa có quan hệ rất lớn. Hơn nữa chuyện này vi diệu ở chỗ…. Ta rất hiểu, đám gia hỏa Giáo hội và Hắc Ám Hội Nghị, căn bản đều không tin ta. Bọn họ đều an bài người bên cạnh ta, kỳ thật là một loại giám thị. Đặc biệt là… sau khi Điền Chấn gặp ám sát ngày hôm qua. Hiện tại nếu ta không đoán sai, Vantican sớm đã có hành động… nếu ta không đoán sai, hiện tại, tại chung quanh Điền gia, Vatican ít nhất đã phái đến đây người có cấp bậc cao hơn Thánh kỵ sĩ để bảo vệ Điền Chấn! Bởi vì trong kế hoạch của chúng ta, Điền Chấn không thể chết!”

Dừng một chút, Tây Môn cười nói: “Hắc Ám Hội Nghị, cũng nghĩ là như thế. Bọn họ cũng nhất định phái một tên cao hơn Thân vương đến đây. Bất quá điều này cũng rất tuyệt diệu, tuyệt diệu nhất chính là… bởi vì ta yêu cầu, nhóm gia hỏa trên núi Olympia, đã hạ lệnh, nhất định phải giết chết Điền Chấn! Vô luận trả giá thế nào, đều phải ám sát Điền Chấn! Cho nên, sau khi hai lần thất bại trước, lần thứ ba ám sát, ta hi vọng bọn họ sẽ không thất bại, cho nên, lần này do đại nhân vật xuất thủ!”

Ánh mắt Tây Môn lộ ra vài phần sát khí: “Người xuất thủ lần này, thực lực phi thường cường hãn. Mà Vatican đã ngầm phái người đến bảo vệ Điền Chấn, có lẽ là một Thánh kỹ sĩ, hoặc là hai ba, hoặc là… lần này sẽ có một Thiên sứ trực tiếp ra mặt đây! A, đương nhiên, Hắc Ám Hội Nghị cũng giống như vậy.

Tiểu động tâm: “Ngươi muốn mượn đao giết người? Ngươi rốt cuộc là mượn đao ai, giết ai đây?”

Ta không biết. Tây Môn dứt khoát thừa nhận: “Vô luận là chết một Thiên sứ, hoặc là chết một Huyết tộc, hoặc là chết tên Olympia, đối với ta mà nói, đều là kết quả vui mừng muốn thấy.”

Không đúng không đúng không đúng!

Tiểu Lôi biết Tây Môn không nói thật. Mặc dù đêm nay Tây Môn đã nói cho hắn rất nhiều sự tình bí ẩn, nói cho hắn rất nhiều tin tức tư liệu bí mật, nhưng bản năng Tiểu Lôi cảm giác được, Tây Môn không nói thật trong vấn đề vừa rồi!

Sắc mặt hắn đột nhiên trầm xuống, nghiến răng nói: “Ngươi… ngươi mượn đao giết ngươi, chỉ bất quá, ngươi muốn nhờ đao ngươi khác, đến giết Điền Chấn có phải không?”

Tây Môn giật mình, vẻ kinh ngạc chợt lóe lên. Tiểu Lôi lập tức biết mình đoán không sai!

Hắn nghiêm mặt: “Ngươi hi vọng Điền Chấn chết! Nhưng tốt nhất Điền Chấn có thể chết ở trong tay đám Olympia! Hơn nữa tốt nhất là có thể lợi dụng Điền Chấn dụ người của Vatican cùng Hắc Ám Hội Nghị tới, tốt nhất là làm cho bọn họ đánh nhau một hồi, đây cũng là mục đích của ngươi… v.v, mục đích của ngươi còn có cái gì, để ta còn suy nghĩ…” Tiểu Lôi thở dài: “Ta hiểu… ngươi tiếp cận Điền gia là có mục đích, nhưng hiện tại, ngươi không muốn để Điền Chấn đi tìm chết, vậy rất hiển nhiên, mục đích của ngươi đã đạt được! Ngươi đã từ chỗ Điền Chấn có được cái gì đó mà ngươi muốn! Cho nên Điền Chấn đối với ngươi đã không có tác dụng… đúng chứ? Nhưng... ngươi nhất định không nói cho Vatican cùng Hắc Ám Hội Nghị!!”

Tây Môn nhìn chăm chăm Tiểu Lôi, đột nhiên nói: “Ngươi chẳng lẽ luôn luôn đoán sự tình đều chuẩn xác như vậy?”

Hắn thở dài: “Được rồi, ta lại nói cho ngươi một chuyện… Vatican cùng Hắc Ám Hội Nghị thật sự phái người đến. Bất quá, bọn họ không phải đến bảo vệ Điền Chấn phòng ngừa hắn bị ám sát…. bởi vì ta hồi báo trở về, ta không tìm được gì ở chỗ Điền Chấn, bọn họ tự nhiên không tin… cho nên. Bọn họ phái người tới, là muốn bắt Điền Chấn trở về! Mà nhóm gia hỏa Olympia, vừa lúc đến ám sát… cho nên, ta nghĩ lúc này, ở Điền gia nhất định có một trường kịch hay đang diễn!”

Tây Môn chậm rãi xòe tay, ngón tay hắn hết sức nhỏ nhắn trắng trẻo, chỉ là trong ánh mắt hắn lại lộ ra vài phần khí tức nguy hiểm.

“Lôi, mặc dù ta không muốn chính diện giao thủ cùng ngươi, đáng tiếc hôm nay. Ở đây, ta vô luận như thế nào cũng phải ngăn trở ngươi trong chốc lát.. phải lưu ngươi ít nhất hai mươi phút.”

Tiểu Lôi ngẩn người, hắn không hề xuất thủ, chỉ đứng nhìn Tây Môn.

Vào lúc này, đột nhiên, trong thiên không xa xa, chợt một đạo quang mang hoa lệ hiện lên. Quang mang bắn lên tận trời, dường như là một đạo kiếm khí sắc bén vô cùng!

Mà kiếm khí bùng lên tựa hồ là tại Điền gia!

“Tựa hồ đã bắt đầu.” Tây Môn cười, nhìn Tiểu Lôi, nhíu mày: “Ngươi tựa như không lo lắng? Hoặc là nói, ngươi không định xuất thủ với ta?”

Tiểu Lôi không ngờ nhún nhún bả vai, hỏi lại: “Ta vì sao phải sốt ruột?”

Hắn nhìn đạo kiếm quang ở phía xa, đột nhiên cười nói: “Tây Môn ơi Tây Môn… ngươi nghĩ lại đi, Điền Chấn chính là lão trượng nhân tương lai của ta. Ngươi cho rằng sau khi hắn bị ám sát, ta lại chạy ra ngoài với ngươi? Chẳng lẽ ta không lo lắng trong nhà không có ai bảo vệ hắn. Lại xảy ra cái gì hỗn loạn?”

Hắn cười rất nhẹ nháng: “Ta hiện tại có thể nói cho ngươi, cho dù là Thiên sứ, hay là Thân vương chó má, hoặc là thần trên núi Oympia, tuyệt đối sẽ không có ai chạm đến được một sợi lông của Điền Chấn.”

Tây Môn nhíu mày: “Ngươi chẳng lẽ cũng phái người đi bảo vệ Điền Chấn?”

Tiểu Lôi thở dài: “Sự tình này kể ra, cũng thật sự có chút đau đầu. Ta vốn định đi mời một cô vợ của ta đến giúp ta việc này... bất quá…” Hắn gãi gãi đầu, xấu hổ cười nói: “Bất quá tựa hồ ta nhờ một nữ nhân của ta đi bảo vệ cha của một nữ nhân khác, sợ rằng nàng sẽ ghen. Cho nên khi lựa chọn, ta thật sự suy nghĩ rất lâu. Đầu năm nay, muốn tìm một bảo tiêu phục vụ tin cậy, tối trọng yếu là thực lực cường hãn có thể làm ta yên tâm, quả thực rất khó khăn.”

Mặt hắn lập tức giãn ra: “May mắn, vận khí ta không tệ… ngay lúc ta khó xử, ta đột nhiên nhớ tới, ta gần nhất vừa khéo mới thu một đồ đệ rất không tệ.”

Nhà của Điền gia.

Mọi người đều tựa hồ sợ đến ngây người!

Mới vừa rồi một kiếm kia giống như từ thiên ngoại mà đến, đạo kiếm quang lăng không hạ xuống, trong tiếng xé gió, trước mấy chục đôi mắt, cây cối trong nhà Điền gia trong nháy mắt đã bị chém thành hai nửa!

Chỉ thấy một nhân ảnh bạch sắc ngang nhiên đứng ở giữa không trung giống như thần nhân, hắn cầm một thanh cự hình trường kiếm, toàn thân đều là quần áo bạch sắc.

Mà trên mặt đất, một người quỳ một chân trên mặt đất, đúng là Tiêu!

Toàn thân hắn quần áo lam lũ, khuôn mặt đầy máu, còn có một tia máu tươi từ khóe miệng chậm rãi chảy ra ngoài, song thủ hắn nắm chặt một thanh trướng kiếm, trường kiếm đã sứt mẻ. Bắp thịt toàn thân hắn cũng cơ hồ muốn nổ tung.

Tiêu chỉ cảm giác được toàn thân đều đau nhức, đau đớn đã chiếm cứ cơ hồ tất cả thần kinh của hắn, ý niệm duy nhất trong đầu hắn chỉ là: “Ngăn tên gia hỏa này lại!”

Hắn đã tiếp đối phương một kiếm, hơn nữa là không hề gặp may khi chính diện ngạnh tiếp một kiếm này.

Một kiếm này, cơ hồ khiến xương cốt toàn thân hắn đều vỡ nát!

Tiêu cho dù chết cũng không tin, trên thế giới này còn có thể có loại kiếm thuật lợi hại như thế!! Còn có thể có loại người thế này? Một kiếm vừa rồi, nếu là hắn liều chết dùng chính thân thể mình, xuất toàn bộ lực lượng, thi triển ra thánh quang thập tự kiếm cực mạnh, mới miễn cưỡng ngăn trở một kích của đối phương….

Nếu không sợ rằng không chỉ có mỗi toà nhà phía trước bị bổ ra một khe cực lớn! E rằng phía sau toà nhà Điền gia, đều bị một kiếm chém nát!

Một kiếm này uy lực ra sao a!!!

Trên thiên không bạch sắc nhân ảnh đó đột nhiên thét dài một tiếng, nói từng tiếng một: “Ngươi có thể cản ta một kiếm… ngươi là kỵ sĩ Vatican?”

Lập tức, thanh âm đó càng lạnh, dường như âm phủ đòi mệnh:

”Người của Vatican đều phải chết.”

Lời chưa nói hết, trên thiên không một đạo quang mang hạ xuống, dường như lợi phủ của Lôi thần!

Tiêu đã hoàn toàn tuyệt vọng, hắn thở dài, dùng hết chút lực lượng cuối cùng, cắn răng giơ lên trường kiếm của mình.

Hắn là kỵ sĩ, cho dù chết, hắn cũng nguyện ý quang minh chính đại chết trận trước mặt địch nhân.

Hãy đón đọc Đại Ma Vương - một tuyệt phẩm đang được Cái Bang chuyển ngữ.

"Tánh mạng vô thường, tràn ngập hỗn loạn, dơ bẩn cùng thống khổ. Ý nghĩa của tử vong là sự yên lặng, trật tự và vẻ đẹp vĩnh hằng ..."

Đó là triết lý của những Necromancer (Pháp sư gọi hồn) về cái chết được nêu ra trong cuộc chiến "Quyền trượng vỡ", mà bất kỳ ai từng chơi Diablo II đều biết. Sự tử vong là một bức màn bí ẩn với con ngươì, bức màn mà ai cũng phải một lần bước qua, ai cũng muốn khám phá ... Nó là nguồn gốc của tôn giáo và là nguồn cảm bất tận cho của những sự tích huyền bí. Dù ở Đông hay Tây, ta luôn bắt gặp truyền thuyết về những con người khống chế "cái chết" họ là: đạo sĩ, khôi lôĩ sư, vu sư hay vong linh, tử linh pháp sư.

Đại Ma Vương là câu truyện kể về Hàn Thạc - một người như thế. Một kẻ trong đầu óc tràn ngập những ý nghĩ tà ác, nhưng không dám áp dụng bởi nhát gan vô dụng. Mang theo trí nhớ truyện thừa của một người tu ma tên Sở Thương Minh, phụ thể (nhập hồn) trọng sinh vào Bố Lai Ân - một thiếu niên làm tạp dịch cho vong linh hệ tại Ba Bỉ Luân hoàng gia ma võ học viện ở dị giới. Một kẻ không chỉ xuất thân thấp hèn, mà so với hắn lại càng thêm nhát gan, nọa nhược. Ý thức được mình đang sống trong một xã hội dựa trên nền tảng chính trị xã hội tương đương với thời trung cổ. Hoạt động của con người nơi đây lấy nền tảng ma pháp và cường giả vi tôn luôn là chân lý được mọi người công nhận. Tên tiểu tạp dịch nhỏ yếu, để tăng lên thực lực của bản thân đã âm thầm tu luyện theo ma công, kiêm tu vong linh hệ - thuộc hắc ám ma pháp …… Sở hữu công pháp tu luyện ma công thâm ảo, phương pháp luyện chế pháp bảo, 'sinh vật bất tử'... của người tu ma. Cùng siêu cấp bí kíp hắc ám vong linh ma pháp đã thất lạc hơn 300 năm của dị giới. Hai thứ công pháp tuy đến từ hai thế giới khác biệt, nhưng lại giống nhau ở điểm tà ác, âm độc. Được Hàn Thạc dung hợp, bổ khuyết cho nhau. Khiến hắn từ một thanh niên nhát gan, từng bước đăng thiên... trở thành Đại ma vương trong truyền thuyết.

Truyện có kết cấu khá logic, hệ thống ma pháp, công pháp, cấp bậc ... tuy không có nhiều đổi mới nhưng được sắp xếp hợp lý. Tình tiết được xây dựng khoá-mở gọn gàng, những không gấp gáp ... có lúc 'nóng bỏng', hồi hộp... lúc lại êm đềm, lãng mạn ... hài hước, dí dỏm ....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.