Chí Tôn

Chương 122: Q.7 - Chương 122: Á Thánh đăng tràng (hạ)




Quay chung quanh tòa cung điện này, có hơn mười vị cường giả Hoàng cấp đang triển khai đại chiến kịch liệt. Dư ba chiến đấu như sóng triều, đẩy lui tất cả thiên kiếp, làm sụp đổ cả những bức tường tại Đan Thánh Điện.

Địch nhân của chúng cường giả Hoàng cấp, chỉ có một người.

Hắn như một thiếu niên mới mười tuổi, mặt mày thanh tú, hai mắt màu xanh lục, thân thúy như đầm. Tóc đen, da trắng nõn, khiến người ta liên tưởng tới vẻ tao nhã, quân tử như ngọc.

Nhưng nhất cử nhất động của hắn, hoàn toàn khác biệt với vẻ ôn hòa của cơ thể.

Hắn tắm trong Thánh quang, khí thế nghiêm nghị, thần uy như biển. Trong lúc hời hợt toát ra oai vọng của Thánh nhân, quét ngang tất cả, khiến hơn mười vị Hoàng giả phải chật vật không tốt.

Sở Vân và Dạ Đế nhất thời nuốt ngụm nước bọt, vội vã lui về phía sau ba mươi dặm, chỉ dám đứng tại rất xa nhìn lại. Lực lượng Thánh nhân quá kinh khủng, lấy thực lực bọn họ, căn bản không chống đỡ được ba hiệp.

- Lẽ nào thiếu niên này chính là Đan Thánh? Hắn không phải đang bị tám Thánh vây công tại Hải Nhãn thâm uyên sao?

Trong đầu Sở Vân và Dạ Đế đều quanh quẩn mối nghi hoặc này.

Qua một hồi kinh hồn táng đảm, ánh mắt Sở Vân và Dạ Đế sáng như đuốc, mơ hồ phát hiện ra chân tướng.

- Đây không phải Đan Thánh.

- Không tồi, tuy rằng hắn có khí tức Thánh nhân, nhưng cũng không phải chính tông, còn một cỗ vị đạo lỗ mãng tùy tiện. Tuy rằng khí tức đã siêu việt qua Hoàng cấp, nhưng chỉ có thể xem như Á Thánh mà thôi.

- Ta hiểu rồi. Đây là quân bài Đan Thánh lưu lại về sau, cũng là thủ đoạn bảo vệ Đan Thánh Điện. Đan Thánh mang theo Thánh vật bên người, lấy trí tuệ hắn, sao có thể không tính đến an nguy của đại bản doanh. Thế nên, hắn liền lưu lại một tồn tại kiểu phân thân.

Trao đổi đến đây, Dạ Đế không khỏi cười rộ lên:

- Khó trách khi chúng ta trở lại mặt đất nghỉ ngơi khôi phục, thiên kiếp không truy sát theo. Nguyên lai đại bộ phận lực lượng lưới pháp tắc Đan Châu, đều bị cường giả Hoàng cấp hấp dẫn đi hết. Chủ công, sợ rằng chuyển này phải tay trắng trở về rồi, tình hình này,

chúng ta căn bản không tiện động thủ. Dù là quan chiến, cũng phải nơm nớp lo sợ, như đi trên phiến băng mỏng.

Sở Vân không nói gì, cau mày thật sâu.

- Đây là lực lượng Á Thánh sao? Kinh khủng cỡ nào! Hơn mười vị Hoàng giả đồng loạt vây công, vẫn chiếm thượng phong.

Hắn không khỏi nghĩ tới đầu Thiên Ngoại Tinh Ma đối ứng với mình. Đầu Thiên Ngoại Tinh Ma kia cũng có cấp bậc Á Thánh, là do Tinh Thánh thông qua Tinh Hải Oản bồi dưỡng, cũng là con bài chưa lật nhằm chế ước Sở Vân.

Hắn mặc dù có Nhân Đạo Vô Lượng, là thần thông bản mạng vô cùng kỳ diệu, thế nhưng đối mặt với Hoàng giả, Á Thánh, Thánh nhân, căn bản không chút hiệu quả, đây là chênh lệch về bản chất thực lực.

Hắn quan chiến càng lâu, trong lòng càng thêm nặng nề.

Đầu Thiên Ngoại Tinh Ma kia giống như khối đá đè nén trong lòng hắn. Sở Vân có một dự cảm, chính mình sớm muộn cũng sẽ đầu mặt với đầu Thiên Ngoại Tinh Ma kia.

Đối mặt với chiến lực cấp Á Thánh, coi như hắn đã tấn chức thành Hoàng, có thể chống đỡ được bao lâu?

- Chủ công không cần sầu lo.

Dạ Đế cảm thấy Sở Vân lo lắng, mở miệng khuyên giải:

- Chiến lực Á Thánh cũng không kinh khủng như vậy, nhiều nhất chỉ ngang mười vị cường giả Hoàng cấp liên thủ. Hiện tại tình hình chiến đấu như vậy, là vì các cường giả Hoàng cấp còn đang đề phòng lẫn nhau, không xuất thủ toàn lực. Thực lực phân thân Đan Thánh này cũng đang tiêu hao rất nhanh.

Sở Vân lúc này, đúng như trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường. Được Dạ Đế nhắc nhở, nhìn lại chiến trường, nhất thời phát hiện khí tức của phân thân Đan Thánh, đang không ngừng giảm mạnh.

Dựa theo tốc độ này, còn độ trên dưới bảy ngày, hắn sẽ hạ xuống trình tự Hoàng cấp, có thể nói bại cục đã định.

Hơn nữa các vị Hoàng giả còn đang đề phòng và kiềm chế lẫn nhau, dễ thấy bọn họ đang dùng chiến thuật bao vây tiêu hao đối với phân thân Đan Thánh.

Phát hiện ra điểm này, Sở Vân thôi không còn chán nản. Lấy thực lực bọn họ không thể trộn vào vòng chiến đấu, chỉ phải chờ bảy ngày sau, phân thân Đan Thánh bị giết, Đan Thánh Điện sụp đổ, lưới pháp tắc mới có thể tan vỡ. Tới khi đó mới có thể đục nước béo cò, là thời điểm ra tay cướp đoạt lưới pháp tắc Đan Châu.



- Chết tiệt, đầu Kỳ Nha La Vương Tượng này đánh mãi vẫn không động!

Hương Đế một mặt oán giận, một mặt tạo ra một đạo pháp công kích.

- Chúng ta quá ít người, đầu Kỳ Nha La Vương này tựa như yêu vật mắt trận của Đan Châu, tu vi tới tám mươi ức năm, da dày thịt béo, là yêu vật có lực phòng ngự mạnh nhất ta từng thấy. Hay ngươi gọi mấy người Mị Đế, Nhân Đế tới đây đi.

Hà Đế vừa nói vừa thở dốc, tóc mai rối loạn.

Hương Đế không trả lời, trong lòng rất do dự.

Trong thế giới tiên nang đô hội có năm mươi sáu đầu yêu vật mắt trận, chúng nó trấn áp một phương thổ địa, cấu thành khung xương đại trận, chống đỡ toàn bộ đại địa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.