- Trời cũng giúp ta! Thực sự là trời cũng giúp ta!
Sở Vân vui mừng quá đỗi, tinh thần mạo hiểm khiến hắn lập tức thôi động Hồng Yêu không màu, bao phủ lấy mình.
Hắn một mặt dùng Hồng Yêu không màu thi triển đạo pháp ẩn thân, một mặt đánh ra Túy Tuyết Đao, thi triển hóa ám đạo pháp, lần thứ hai lẻn vào rừng cây Điện Mang Lôi Mao Thụ.
Hóa Ám đạo pháp này chính là đạo pháp thượng đẳng có được trong di tích, là một phần trong hóa đạo màu sắc truyền kỳ, có thể hóa giải tất cả đạo pháp ám hành.
Con Hủ Độc Bích Hổ cấp số Kiếp Yêu, chính là ám, độc song chúc. Lần này hắn lại dùng đạo pháp ám hành “Ám Mạc Trọng Trọng”.
Sở Vân lập tức lợi dụng khe hở này, lần thứ hai tiến nhập vào trong rừng cây. Trước mặt của Hóa Ám đạo pháp, Ám Mạc Trọng Trọng mất đi tác dụng. Nhưng hành động của Sở Vân cũng không nhanh.
Hắn cảm giác bản thân giống như rơi vào giữa đầm lầy bùn nhão màu đen. Khắp nơi đều là bùn nhão sền sệt ăn mòn, phảng phất hợp thành một chiếc võng lớn vô hình. Còn bản thân hắn lại là côn trùng rơi vào trong mạng nhện.
Hắn phải thừa dịp chủ nhân mạng nhện còn chưa phát giác, cướp lấy Kiếp Yêu tinh, sau đó chạy trốn. Đây là nguy hiểm mạo hiểm sinh mạng.
Thế nhưng theo Sở Vân phân tích, tỷ lệ thành công lại rất cao.
Quả nhiên hắn tiêu hao thời gian hai phút, đã tìm kiếm được địa điểm mục tiêu. Cái này phải cảm tạ chuyện hắn từng lẻn vào đây, có được kinh nghiệm lần đầu tiên, bằng không khó có thể tốc độ như vậy.
- Kiếp Yêu tinh!
Sở Vân cẩn thận trượt xuống đến hố sâu cực lớn.
Yêu tinh bình thường chỉ lớn bằng cánh tay, yêu tinh lớn nhất Sở Vân từng thấy là trong Tinh Hải Long Cung kiếp trước, Long yêu tinh do Thương Lam Hải long biến
thành, lớn bằng một khối thạch ma.
Thế nhưng lúc này, viên yêu tinh ở trước mặt hắn đã là thạch ma siêu việt, quả thực chính là một đình trụ cung điện được rút ngắn. Nó hình trụ, phải hai người trưởng thành ôm mới hết, cao bằng nửa người, cả vật thể màu xanh nhạt, mơ hồ bên trong có ánh sáng lấp lánh.
- Được rồi!
Sở Vân đặt yêu tinh giả này vào trong tiên nang, lập tức xoay người rời đi.
Hắn vừa mới chạy ra rừng cây, chợt nghe thấy trên đỉnh đầu, tử thứu mở miệng nói:
- Đừng đánh nữa. Chúng ta đều sợ Thiên Kiếp, bởi vậy chỉ có thể dùng hình dạng con người tác chiến. Sức chiến đấu của bản thân, phân nửa không phát huy được. Nếu cứ tiếp tục chiến đấu như vậy, căn bản là không có ý nghĩa.
Nói xong, hắn liền trốn sang một bên.
- Hừ, vậy ngươi nói làm sao bây giờ?
Hủ Độc Bích Hổ Kiếp Yêu cũng ngừng thế tiến công.
- Chỉ có phương pháp trong truyền thuyết kia. Chúng ta hãy dùng phương pháp đó, quyết định thắng bại!
Tử thứu vẻ mặt chăm chú kiến nghị nói.
- Phương pháp? Ngươi nói chính là phương pháp tiền chủ nhân Vạn Thú Vương truyền thụ lại cho chúng ta sao?
Hai mắt Bích hổ lấp lánh bất định.
- Chính là phương pháp đó.
Tử thứu gật đầu khẳng định.
- Được, vậy dùng phương pháp đó!
Bích hổ trầm ngâm một hồi, vẻ mặt nghiêm túc gật đầu.
Song phương khí thế bão táp, mang đến hai luồng áp lực cực lớn. Sóng khí quét ngang không gian xung quanh, Sở Vân nhất thời cảm thấy áp lực sống lại, không gian hình như ngưng trệ gấp trăm lần, bước đi khó khăn.
Đây là khí thế của Kiếp Yêu, hầu như đã cô đọng thành thực chất, thiếu chút nữa muốn trói buộc không gian này.
- Ra tay đi!
Bích hổ nói.
- Ngươi xuất thủ trước đi!
Tử thứu lắc đầu, trong mắt không ngừng tự suy xét chiến thuật.
- Đồng loạt ra tay, ta đếm, một hai ba. Chúng ta cùng phân thắng bại.
Bích hổ mở miệng nói.
- Được!
Tử thứu trịnh trọng gật đầu.
- Muốn ra chiêu sao? Tuyệt chiêu nhất định càn khôn?
Sở Vân ngửa đầu nhìn, Vạn Thú Vương sẽ truyền thụ cho bọn chúng đạo pháp gì đây?
Trong lòng hắn vừa chờ mong lại vừa khẩn trương, nhưng lo lắng hơn là đối chọi đạo pháp cường đại sẽ lan đến gần mình. Dù sao Hồng Yêu không màu mạnh về ẩn nấp và tốc độ, yếu ở phòng thủ.
- Một!
Bích hổ bỗng nhiên mở miệng, bầu không khí ngưng trọng lại gấp đôi.
- Hai!
Thanh âm của hắn vốn có chút âm nhu, nhưng lúc này lại có vẻ ngắn ngủi mà hữu lực.
Ực.
Tử thứu không nhịn được, khẽ nuốt một ngụm nước bọt, khẩn trương đến cực điểm.
Bích hổ nheo hai mắt lại thành một đường, trên trán lấm tấm mồ hôi.
Không khí quả thực muốn ngưng đọng, vạn vật trầm mặc, tĩnh mịch vô cùng.
- Ba!
Bích hổ kiên quyết vừa quát, dưới sự theo dõi của vạn chúng, ra tay như thiểm điện.
Song phương vừa xuất thủ vừa đỏ mặt tía tai cùng kêu lên rít gào:
- Thạch Đầu Tiễn Tử Bố!
Phịch!
Sở Vân choáng váng ngã xuống đất.
Gió núi ngừng thổi, sao sáng trên trời tựa hồ cũng không còn lấp lánh.
Thời gian phảng phất như dừng lại.
Ánh mắt mọi người đều tập trung trên bầu trời. Bích hổ giơ năm ngón tay, còn Tử thứu chỉ chìa ra ngón trỏ và ngón giữa.
- Ha ha ha, ta thắng rồi!
Sau thời khắc yên ắng ngắn ngủi, tử thứu Kiếp Yêu bỗng nhiên ngửa đầu cười to, đắc ý dào dạt.
- Ta, ta thua rồi…
Sắc mặt bích hổ đầy ủ rũ, hai mắt thất thần, trong miệng thì thào tự nói.
- Phương pháp quyết đấu trong truyền thuyết này, quả thực cường hãn đến rối tinh rối mù!
Sở Vân toát mồ hôi lạnh, không nói gì đứng lên, lập tức bắt đầu chạy vội.
Chiến đấu kết thúc cực nhanh, quá trình không thể tưởng tượng nổi, đã triệt để vượt qua tưởng tượng của hắn. Hiện nay bích hổ thất bại, nếu tử thứu phát hiện yêu tinh không cánh mà bay, vậy hắn sẽ trực diện đối đầu với lửa giận của một con Kiếp Yêu!
Lúc này không trốn, còn đợi đến lúc nào?
- Ngươi có thể giải trừ đạo pháp, kẻ thất bại.
Tử thứu từ trên cao nhìn xuống bích hổ, vừa rồi vẫn còn là đối thủ khó phân thắng bại, giờ đã giống như quả cà bị ngấm sương.
- Ài...
Bích hổ thở dài thật sâu, hé miệng, một lần nữa nuốt tấm màn đen vào bụng mình.
- Yêu tinh đâu?
Tử thứu biến sắc, giận tím mặt nhìn bích hổ trách mắng:
- Tiểu tặc bích hổ, ngươi lại dám giở trò.
Bích hổ đồng dạng cũng giữ vẻ mặt khiếp sợ, khó tin kêu lên:
- Không thể nào! Không thể nào! Yêu tinh tại sao có thể không cánh mà bay?
Hai tên Kiếp Yêu, đều lớn tiếng kêu gào. Thanh âm quanh quẩn giữa núi rừng, Sở Vân nghe thấy mà toàn thân mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
- Bích hổ, giao yêu tinh ra!
Tử thứu hung hăng trừng mắt nhìn bích hổ, trong hai mắt hung quang lóe ra, nó đã hoàn toàn phẫn nộ rồi.
- Đừng hiểu lầm, ta tuyệt đối không có lấy yêu tinh. Ngươi cũng biết, phương pháp này là tiền chủ nhân truyền thụ cho chúng ta, để Kiếp Yêu chúng ta phân ra thắng bại, tránh cho sinh linh đồ thán, khí thế bừng bừng phấn chấn còn có thể dẫn phát Thiên Kiếp
phủ xuống, hại người hại mình. Cách của chủ nhân công bằng như vậy, vì sao ta lại không tuân thủ?