Những con Kiếp Yêu trở về phần lớn đều bị trọng thương, tình trạng vô cùng chật vật.
Đối với kết quả này, Thanh Đế cũng bất giác phải thầm giật mình. Thực
lực này của Sở Vân vượt quá sự suy tính của bà ta.
Từ lúc nào, ở Tinh Châu lại chui ra một nhân vật thiên tài như vậy?
Chỉ là cường giả Vương Cấp, mà đã có được tiên nang tuyệt phẩm, hơn
nữa còn có nhiều yêu vật Tiên Thiên như vậy, hắn làn sao thu thập
được? Chẳng lẽ là kế thừa di tích để lại của một vị Đế Cấp, Hoàng
Cấp chân chính đã ngã xuống?
Bà ta trầm mặc một lúc, dùng ánh mắt sâu không lường được từ xa xa chăm chú nhìn Sở Vân.
m thanh của bà ta văng vẳng truyền đến, vang vọng trong thế giới tiên nang của Sở Vân:
- Chàng trai trẻ, ngươi tên là gì?
Sở Vân thầm nghĩ, sau cuộc chiến này, thân phận của mình, chỉ cần cố
ý đi thăm dò thì tất nhiên sẽ dễ dàng biết được. Cho nên đã thẳng thắn báo danh tính ra.
Thanh Đế liền lộ ra vẻ bừng tỉnh:
- À, thì ra ngươi chính là Vô Song Vương.
- Ngươi biết ta?
Thanh Đế chậm rãi nói:
- Đương nhiên. Ở các đại châu đều có tai mắt của Binh Châu chúng ta,
ta không chỉ biết ngươi, còn biết Dạ Đế tập kích thất bại, ở Tinh Châu lại có thêm một vị Long Đế.
Sở Vân gật đầu, hắn lập tức nghĩ
đến Cửu U thành, Khổ Đà tự, hai thế lực lớn này lần lượt là cứ điểm của Quỷ Châu và Đà Châu đóng quân tại Tinh Châu. Từ đó suy ra, Binh
Châu tất nhiên cũng sẽ có thế lực tiềm phục. Đây cũng không phải
là điều khó hiểu.
Thanh Đế mỉm cười, ánh mắt nhìn Sở Vân với vẻ tán thưởng:
- Hôm nay nhìn thấy ngươi, khiến ta nhớ tới một câu nói, nghe tiếng
không bằng gặp mặt, gặp mặt lại còn hơn cả nghe tiếng. Quả thật là
anh hùng một thời, long phụng trong loài người. Có thể sánh ngang
với người kia ở Hoà Châu.
Sở Vân nháy mắt mấy cái, có chút ngơ ngác. Sao Thanh Đế nói tới nói lui, mà lại là tán thưởng mình?
- Được rồi, hôm nay cứ như vậy đi. Ta chờ mong ngày gặp lại ngươi.
Nói đến đây, một trận tiến ầm ầm vang lên rung động, thế giới tiên nang
của Thanh Đế liền chậm rãi rút lui, thoát ra khỏi thế giới của Sở
Vân.
Lập tức, dòng Hỗn Độn Hải đen như mực từ hai bên ùa
đến lấp vào chỗ trống. Không đến ba hơi thở, Thanh Đế và thế giới tiên nang của bà ta liền biến mất khỏi Hỗn Độn Hải.
Sở Vân không khỏi kinh ngạc, hắn vốn còn chuẩn bị vất vả cố thủ trong ba tháng.
Thật không ngờ Thanh Đế lại hào hiệp như vậy, trực tiếp dừng tay, rời khỏi chiến trường.
Đây có phải là quỷ kế mà bà ta đang thi triển không?
Trong lòng Sở Vân thoáng thắt chặt lại, sự hiểu biết của hắn về thủ
đoạn của đại đế quá ít, nên không dám buông lỏng cảnh giác.
Lúc này, từ trong thế giới tiên nang màu đen và đỏ kia bỗng truyền đến âm thanh của Thiết Đế:
- Bạch Đế, xem ra lần này ngươi đã tìm được một trợ thủ tốt. Lần sau chúng ta tái chiến.
m thanh tuy không lớn, nhưng lại vang vọng khắp trời. Lại như vàng
đá va vào nhau, vang lên tiếng leng keng sắc bén, khiến người
phải có ấn tượng khắc sâu.
Ngay sau đó, thế giới của lão cũng bắt đầu rút lui. Mặc dù trên chiến trường vẫn còn lưu lại hơn mười
ngàn đại quân yêu binh, thế nhưng lại bị lão dứt khoát vất bỏ.
Chỉ trong hai nhịp thở, dòng Hỗn Độn Hải chảy tràn vào, nhanh chóng
lấp đầy chỗ trống của hai thế giới, ngăn cách tầm nhìn của Bạch Đế và Sở Vân.
Bạch Đế đứng yên bất động, sau một lúc lâu mới thở ra một hơi nhẹn nhõm, vẫn tay với Sở Vân:
- An toàn rồi.
Lúc này Sở Vân mới thu hồi tiên nang, vận dụng tinh bài, đi tới bên cạnh Bạch Đế.
Bạch Đế cười ha hả, nhìn Sở Vân cảm khái nói:
- Vốn còn tưởng phải khổ chiến trong ba tháng mới có thể để cho bọn
họ biết khó mà lui. Nhưng lại không ngờ Sở lão đệ ngươi đã thu thập toàn bộ năm mươi lăm con yêu vật Tiên Thiên, thập đại trận pháp của thế
giới tiên nang đã hoàn toàn dung hợp, trở thành trận địa vững
chắc. Lần này phần lớn nhờ công của ngươi.
- Đâu dám...
Sở Vân khiêm tốn nói vài câu, đồng thời cũng cảm thấy nghi hoặc về việc Thanh Đế, Thiết Đế dễ dàng rút lui như vậy.
Bạch Đế liền cười tủm tỉm giải thích:
- Sở lão đệ ngươi không biết, cửu châu tuy lớn, chỉ là nhân vật Đế Cấp,
Hoàng Cấp lại cũng chỉ có bao nhiêu đó thôi. Trong chín vị thánh
nhân thì cũng có lúc hợp tác, có lúc đối địch, thế cục giữa họ
thiên biến vạn hóa, vô cùng hỗn loạn. Hiện nay tuy Tinh Châu và Binh
Châu đối địch, nhưng nói không chừng ngày mai lại hợp tác. Mọi người
ai cũng thường gặp mặt nhau, trừ phi là chiếm ưu thế cực lớn,
bằng không thì sẽ không tử chiến.
Sở Vân liền loáng thoáng tỉnh ngộ.
Trí tuệ của thánh nhân mênh mông vô tận. Trong cửu châu mỗi nơi có một
thánh nhân, chín vị thánh nhân đều so tài tranh đấu nhau, giống như
một bàn cờ có chín kỳ thủ ngang tay nhau đang đánh cờ. Mạnh ai nấy
tung hoành, lúc hợp lúc tan, biến hóa khôn lường, thế cục hỗn
loạn là điều hiển nhiên.
- Huống hồ lúc tạo nên tiên nang
tuyệt phẩm phải cần ngự yêu sư dốc hết tâm huyết tích lũy và nỗ lực.
Lưỡng bại câu thương là tình cảnh mà cao thủ Đế Cấp, Hoàng Cấp đều
không muốn nhìn thấy. Cho dù là thắng một cách thảm hại thì chúng
ta cũng coi như là thất bại, là không thể chấp nhận được.
Nói đến đây, Bạch Đế thở dài, sau đó sâu sắc nói với Sở Vân nói:
- Sở lão đệ, chế tạo tiên nang tuyệt phẩm rất khó khăn, sau này ngươi
sẽ cảm thụ đầy đủ. Tuy lần này ngươi đẩy lùi Thanh Đế, nhưng đây chỉ là
đấu pháp liều mạng, tổn thương một nghìn quân của mình mới tổn
hao được tám trăm quân địch, không thể sử dụng.
Sở Vân gật đầu, tỏ ý hiểu rõ. Trên thực tế, hắn cũng sớm đoán được điểm ấy.
Nói chung, năm mươi lăm yêu vật Tiên Thiên trấn áp mắt trận, một khi tiến
hành trấn áp thì sẽ không thể ứng chiến. Chúng là nền tảng của thế giới tiên nang, cũng giống chân móng của cây cầu. Nếu chân móng
rung động, cầu sẽ sụp xuống.
Nhìn thế giới tiên nang hiện nay
của Sở Vân, tuy đã đẩy lùi Thanh Đế, nhưng toàn bộ chiến trường là một đống hỗn độn. Là sự bát nháo lộn xộn long trời lở đất đúng
nghĩa.
Hiện nay Sở Vân không thể giúp yêu vật sinh sôi nảy nở, cho nên còn không có ảnh hưởng nhiều lắm. Nếu sau này phát triển đến
giai đoạn như của Bạch Đế, năm mươi lăm con yêu vật đồng loạt bạo
động, đừng nói giết địch, toàn bộ Linh Yêu, Đại Yêu, Tiểu Yêu trong
thế giới của mình sẽ bị tuyệt diệt trước tiên.
- Vận dụng
yêu vật mắt trận vây công kẻ địch, quả thật là sảng khoái. Nhưng điều này cũng giống như tên tội phạm không muốn sống nữa, bị ép vào
tuyệt cảnh, giết một người không hoàn vốn, giết hai người có chút lời. Đây là đấu pháp chết chùm cả đám.
Thay vì nói ta đẩy lùi Thanh Đế, chẳng bằng nên nói Thanh Đế biết khó mà lui. Ha, đây là
câu trong tục ngữ hay nói, điếc không sợ súng.
Nghĩ đến đây, Sở Vân bất giác cười khổ.
Bạch Đế tuy nói chuyện hàm súc, nhưng Sở Vân là một người thông minh, lập
tức nhận ra được sự chênh lệch vô cùng lớn giữa hắn và Thanh Đế.
Bạch Đế thấy Sở Vân có vẻ chua chát, trong lòng không khỏi thầm khen một
tiếng “trẻ nhỏ dễ dạy”. Sở Vân đến tương trợ, giúp hắn thoát khỏi
khốn cảnh. Huống hồ lại là người một nhà, lão cũng có ý định giúp
hắn một chút.
Lão liền nói:
- Yêu vật Tiên Thiên một khi được dùng làm mắt trận, trấn áp thế giới tiên nang thì không nên dễ dàng cho ra trận. Cho nên tốt nhất phải tận lực giữ lại yêu vật
đắc lực của mình để làm thủ đoạn tấn công. Ta vừa nãy có quan sát
liễu trong chốc lát, yêu vật mắt trận của Sở lão đệ ngươi cũng không
cân đối. Đội hình cũng có thiếu sót và khuyết điểm. Ví dụ như, Kim
Giáp làm dương nhãn trong lưỡng nghi trận lại kém hơn U Minh Tán.
Giữa lưỡng nghi vốn phải cân bằng mới đúng. Trong mắt trận tam
tài, trong mắt trận Thiên, ngươi dùng một thanh chiến đao có sát khí
quá nặng, bất lợi cho yêu vật sinh sôi nảy nở về sau.