Chí Tôn

Chương 35: Q.7 - Chương 35: Bị vạch trần? (hạ)




Người tới chính là Tiểu thư Công Tôn gia - Công Tôn Uyển Nhi. Nàng đi tới trước mặt Sở Vân, thản nhiên cười. Cả đám người đi theo phía sau, đều là đại sư luyện đan có danh tiếng.

- Xin chào.

Sở Vân gật đầu, lạnh nhạt đáp lại.

Từ lúc hắn thấy bóng dáng Công Tôn Uyển Nhi, dù hắn và Công Tôn Uyển Nhi có quen biết sơ qua nhưng Sở Vân sẽ không đi chào hỏi. Không ngờ Công Tôn Uyển Nhi lại chủ động tìm tới cửa.

- Ực.

Thấy mỹ nữ như vậy lại thực sự đi tới gần, Triệu Phì không khỏi nuốt nước miếng.

Công Tôn Uyển Nhi xinh đẹp rạng ngời, khác hẳn với vẻ đẹp u buồn của Trần Vũ Tình.

So với Trần Vũ Tình, Công Tôn Uyển Nhi cười càng khiến cho người khác phải động tâm.

- Các ngươi biết nhau sao?

Thấy Công Tôn Uyển Nhi tìm tới Sở Vân, đám người Trần Vũ Tình vô cùng kinh ngạc.

Trong ấn tượng của bọn họ, Sở Vân chỉ là một luyện đan sư ẩn cư, bình thường thực lực không ổn định, thường trốn ở trong góc phòng tự tu luyện. Thật không ngờ, hắn lại quen biết với Công Tôn Uyển Nhi.

Theo lý thuyết, hiện nay Sở Vân có chiến tích bất bại, hẳn phải khiến mọi người chấn động mới đúng. Nhưng mọi người trong Trần gia lại không có người nào phát hiện.

Dưới ánh đèn, bóng tối ở phía ngoài. Bởi vì, các đối thủ của Sở Vân trong mỗi cuộc đấu cũng không phải là người đặc biệt mạnh. Quy định của Bách Gia Đan Hội rất thú vị. Ban đầu có ba người chủ lực. Khi qua cuộc thi huyện, mời chào một người, biến thành bốn người chủ lực. Qua cuộc thi Quận, thêm một người chủ lực nữa. Hiện nay tới cuộc thi Châu, đã có sáu người chủ lực, hai người dự bị.

Trong sáu người, Sở Vân xếp hạng vị trí chủ lực cuối cùng. Có đôi khi, thậm chí cũng là chủ lực, nhưng lại là thành viên dự bị đứng ngoài quan sát cuộc chiến.

Sở dĩ, mỗi lần quyết đấu thường là lúc đại cục đã được quyết định, hắn mới ung dung gặt hái. Hơn nữa, hắn hành động với cường độ thấp, thường thường kìm nén biểu hiện của mình. Bởi vậy hắn khiến người khác có cảm giác, không phải miễn cưỡng thắng thì cũng chính là qua được trong giây phút hiểm nghèo. Nói tóm lại chính là vô cùng nhạt nhẽo.

Bởi vậy, chuyện Sở Vân biết Tiểu thư Công Tôn gia, khiến mọi người có cảm giác quá bất ngờ.

- Đâu chỉ là quen biết.

Công Tôn Uyển Nhi cười một cách khó hiểu, nói với ý tứ hàm xúc:

- Ban đầu Vân công tử còn là luyện đan sư do Công Tôn gia chúng ta mời chào. Vân công tử có bản lĩnh phụt lên đan khí, khiến Uyển Nhi kinh hãi, coi là thượng khách. Chỉ có điều trong lúc gia phụ mời chào Mục Bố đại sư, muốn mọi người cùng tiến hành khảo hạch, chọn lựa thành viên, hắn lại bỗng nhiên biến mất. Uyển Nhi vô cùng buồn bực. Hôm nay gặp được Vân công tử, đã muốn hỏi một câu. Không rõ có phải Công Tôn gia chúng ta đón tiếp có gì không chu toàn, khiến Vân công tử bỗng nhiên trốn đi, chuyển sang gia tộc của nàng ta?

Thì ra, Công Tôn Uyển Nhi vốn bị biểu hiện Sở Vân thuyết phục, nhưng sau khi thỉnh giáo luyện đan sư trong gia tộc liền "tỉnh ngộ" phát giác mình bị lừa.

Nàng là thiên chi kiêu nữ, khí ngạo lớn như vậy, dĩ nhiên có người tới lừa gạt nàng.

Việc này còn phải quá đáng sao?

Hết lần này tới lần khác, do lo lắng Bách Gia Đan Hội sắp tới, nàng đành khoanh tay bó gối, không thể xử lý Sở Vân. Vì vậy trong lòng uất nghẹn, buồn bực không yên.

Sau đó Sở Vân đột nhiên biến mất, càng khiến nàng thêm xác định mình rõ ràng đã bị lừa.

Buồn bực không có đối tượng phát tiết lại càng tức giận hơn.

Hiện nay tự nhiên có thể gặp được Sở Vân ở Bách Gia Đan Hội, Công Tôn Uyển Nhi trong phẫn nộ mà thấy vui mừng, tiểu tử này lại dám tới tham gia cuộc thi Châu?

Đây là tà tâm không đổi, giả danh lừa bịp hết người này tới người khác.

Lá gan thực không nhỏ!

Mọi người trong Trần gia đều biến sắc.

Ý tứ của Công Tôn Uyển Nhi vừa nghe đã hiểu ngay. Rõ ràng là chỉ trích thực lực Sở Vân không mạnh, nhưng lại dùng mánh khoé bịp người khiến Công Tôn Uyển Nhi rút lui.

Nhưng sau đó, lại sợ bị cao thủ cấp đại sư vạch trần, len lén bỏ trốn.

Những tình huống lừa gạt này, trước đây cũng không phải là chưa từng có.

Trong lúc nhất thời, Sở Vân cảm thấy ánh mắt của mọi người, đều nhìn về phía mình.

Trong ánh mắt của những người này, bao gồm cả hoài nghi, lạnh lùng, khinh bỉ và ngạo nghễ.

Lúc này, không cần đoán, Sở Vân cũng có thể biết được rõ tâm của của bọn họ.

- Thì ra Vô danh công tử, là một người như vậy.

- Nhìn người không thể nhìn tướng mạo. Nhìn bề ngoài tuấn tú như vậy.

- Tri nhân tri diện bất tri tâm, Trần gia bị thua, tự nhiên bị người đi cùng lừa gạt.

Phần lớn mọi người chỉ nghĩ thầm trong bụng, nhưng cũng có vài người cá biệt lại mở miệng hô to gọi nhỏ bàn tán.

- Ta nói vì sao đã chiến đều bại, nguyên lai là do người kia kéo chúng ta lại. Thực sự là ghê tởm à!

Hai mắt Triệu Phì như muốn phun lửa, nhìn chằm chằm vào Sở Vân. Dáng vẻ như gặp kẻ thù lớn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.