Chí Tôn

Chương 129: Q.7 - Chương 129: Chia rẽ (thượng)




- Nhân Đạo Vô Lượng…

Sau khi nghe được tin tức này, toàn thân Lôi Đế phát lạnh, đầu đầy mồ hôi. Hắn vừa sợ lại vừa hận, tình huống hiện tại, hắn căn bản không thể quay về. Nếu ở Đan Châu này đụng phải Sở Vân, không biết hắn sẽ có kết cục thế nào đây.

Không nói tới Hoàng Giả, chỉ với Đế cấp, tin tức của Quả Đế đã gây mối lo ngại cực kỳ mạnh mẽ cho các đại Đế khác.

- Có nên đi cứu viện Quả Đế?

- Không còn liên hệ được với hắn nữa, xem ra đã lành ít dữ nhiều.

- Nhân Đạo Vô Lượng uy hiếp nghiêm trọng tới an toàn chúng ta, ta đề nhị liên hợp lại, diệt trừ Linh Đế!

Hiện tại, cường giả Hoàng cấp đều đang trên hư không chín tầng trời vây công phân thân Đan Thánh. Các đại Đế thông qua lệnh bài, liên hệ lẫn nhau, thương thảo đối sách.

Không thể nghi ngờ, giết chết Sở Vân là phương pháp an toàn nhất.

Bên phía Sở Vân đã có Hà Đế, Hương Đế, Mị Đế, Nhân Đế, Dạ Đế, Thanh Đế, Thiết Đế, Quả Đế, cộng thêm Sở Vân là mười vị đại Đế.

Cửu châu có bao nhiêu Đế cấp? Tính toán cẩn thận được bốn mươi lăm vị. Trước đó đã có vài người ngã xuống, nay tổng cộng chỉ còn bốn mươi hai vị.

Đội hình của Sở Vân đã chiếm tới một phần tư, thế lực đủ khiến người khác phải kiêng kỵ. Đơn độc một vị cường giả Đế cấp, đối mặt với Sở Vân căn bản không có sức chống cự.

- Thật không ngờ sau ba nghìn năm lại xuất hiện một vị đại Đế trẻ tuổi, kinh tài tuyệt diễm. Bằng vào tự lực bản thân, có thể nguy hại tới lợi ích Đế Hoàng.

- Trước không vội đề cập tới diệt trừ Sở Vân, việc cấp bách là an nguy của chúng ta.

- Không sai, hiện nay thân chúng ta đang trong hiểm cảnh. Đầu tiên chúng ta phải tập hợp lại một chỗ, như vậy nếu gặp phải Linh Đế, chúng ta mới có lực chống lại.

Các đại Đế đều là hạng người trí tuệ cao thâm, đề nghị sáng suốt này lập tức thu được tán đồng của đại đa số. Dưới áp lực cực lớn Sở Vân mang tới, bọn họ chỉ còn cách liên hợp lại một chỗ.

Lúc này nếu như quan sát toàn bộ Đan Châu, có thể thấy được hơn mười đạo Đế mang đang phá không bay đi, ngang dọc thiên địa. Bọn họ từ bốn phương tám hướng hội tụ lại với nhau, hình thành lên một liên minh.

Liên minh này do toàn bộ đại Đế cấu thành, bao gồm cả chín đại trận doanh, không có Đế cấp sơ đoạn, tuyệt đại đa số đều là Đế cấp cao đoạn, ba người là Đế cấp trung đoạn.

- Vì sao ít người đến như vậy, mới được hai mươi mốt vị? Tình cảnh mọi người hiện tại đều giống nhau, nên hợp sức lại, người càng nhiều, dù thế nào cũng nắm chắc hơn. Nhìn xem ai chưa tới, mọi người phải hỗ trợ nhau thông tri.

- Như vậy đã nhiều người rồi. Đại Đế Tinh Châu và Đan Châu cũng sẽ không đến, trừ mấy vị Đế cấp đỉnh phong, mọi người đều đến đông đủ rồi.

- Đáng ghét… Cứ như vậy, sẽ không dễ dàng đối phó được với Sở Vân.

Đừng xem trong liên minh có hai mươi mốt vị đại Đế, số lượng nhiều gấp đôi bên phía Sở Vân. Thế nhưng nếu muốn đánh, vị tất đã là đối thủ của nhóm Sở Vân.

Nguyên nhân lớn nhất chính là hai mươi một vị đại Đế này, phân biệt đến từ các liên minh khác nhau, đều có dị tâm, không ai tin ai. Bên phía Sở Vân thì ngược lại, vì có Nhân Đạo Vô Lượng, tất cả đoàn kết chặt chẽ thành một khối, mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng.

Gom củi lửa mạnh, nhiều người lực lớn. Khi lực lượng mỗi cá thể kết hợp chặt chẽ với nhau, có thể ngưng tụ thành lực lượng vừa lớn mạnh kinh khủng…

Loại lực lượng này không có cực hạn, càng nhiều người đoàn kết, sẽ càng có lực lượng to lớn.

Đây là áo nghĩa chung cực của Nhân Đạo, không có hạn chế, lực lượng vô cùng tận… Chính là Nhân Đạo Vô Lượng!

Chúng đại Đế đều không phải lũ ngốc, đều hiển được chỗ thiếu hụt của liên minh.

- Liên minh như vậy quá mức rời rạc, đối phó với Linh Đế sợ rằng lành ít dữ nhiều. Ta đề nghị chúng ta ký kết minh ước với nhau. Chỉ có như vậy, mới có thể cho nhau tín nhiệm, đồng tâm hiệp lực đối phó Sở Vân.

- Sai lầm! Bất luận minh ước nào đều thấp hơn minh ước trận doanh. Vạn nhất tương lai phát sinh xung đột với minh ước trận doanh, phải làm thế nào bây giờ? Còn không bằng trực tiếp đàm phán với Linh Đế.

- Đàm phán với Linh Đế? Hắn hiện tại chiếm ưu thế, hắn chịu đàm phán sao?

- Đây không phải đàm phán thực sự, chỉ là kéo dài thời gian. Ba nghìn năm trước, không phải chúng ta cũng làm như vậy để đối phó với Phục Đế sao? Trước ổn định

hắn, chờ Hoàng cấp xuất thủ. Dù hắn có chín vị đại Đế phụ tá, có thể làm được gì?

- Không sai. Năm đó Phục Đế lợi hại như vậy, vô địch trong hàng Đế cấp, cũng không phải chết trong tay Hoàng cấp?

- Hiện tại cường giả Hoàng cấp đều bận vây công phân thân Đan Thánh, chúng ta kéo dài thời gian tới lúc phân thân Đan Thánh diệt vong, cho dù cường giả Hoàng cấp

không kịp xuất thủ, chúng ta cũng có thể thông qua lệnh bài truyền tống trở về thánh điện, cũng không phải e ngại Linh Đế nữa.

Sau một hồi thương nghị căng thẳng, hai mươi mốt vị đại Đế đều đạt thành nhận thức chung. Một mặt cướp bóc tài nguyên tại Đan Châu, một mặt bắt đầu chủ động liên hệ với Sở Vân.

- A? Muốn ký kết hiệp ước với ta, ha ha, các ngươi có tư cách gì đàm phán điều kiện với ta đây?

Thanh âm Sở Vân truyền đến trong lệnh bài.

Không ít đại Đế đều thầm buông ra một hơi thở, Sở Vân có thể đáp ứng là tốt rồi, chỉ sợ hắn không thèm ngó ngàng tới, trực tiếp giết đến.

Nhưng có rất nhiều đại Đế cảm thấy rất không vui.

- Linh Đế, ngươi không nên khinh người quá đáng, không coi ai ra gì. Nói thật cho ngươi biết, chúng ta đã hợp thành liên minh, sở dĩ đàm phán với ngươi là vì hiện tại Đan Châu đang thất thủ, không muốn bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một này, thế nên không muốn lãng phí thời gian quý giá đi tranh đấu với ngươi. Nếu ngươi muốn khai chiến, ba mươi vị đại Đế chúng ta đây sẽ cùng tiếp đón.

Sở Vân không khỏi cười xuy một tiếng:

- Ba mươi vị? Ngươi coi ta mới tấn chức đại Đế không có kiến thức sao? Các ngươi nhiều lắm chỉ có hai mươi ba vị. Nếu có ba mươi vị, các ngươi còn muốn đàm phán với ta? Các ngươi muốn chiến, vậy chiến! Chúng ta hẹn gặp tại Đan Thánh Sơn, trung tâm của Đan Châu.

Chúng đại Đế đều ngây người, thái độ cường ngạnh của Sở Vân khiến bọn họ không thể chính diện đáp lại.

Ôn Đế là người phụ trách đàm phán, không thể làm gì khác hơn là cắt đứt liên lạc, nhìn lại xung quanh:

- Chúng ta muốn đi Đan Thánh Sơn sao?

- Đi cái rắm! Đi để chết à?

Ngay lập tức liền có đại Đế phản bác.

- Không, trước tiên đáp ứng hắn, lừa hắn đi Đan Thánh Sơn. Chúng ta chủ yếu kéo dài thời gian.

Một vị đại Đế rất vô sỉ kiến nghị.

- Chuyện này… Ôn Đế ta trước nay luôn nhất ngôn cửu đỉnh, một chữ ngàn vàng. Thất tín với người ta, sau này sao đi lại trong cửu châu được?

Ôn Đế có chút do dự.

Đây không phải do Ôn Đế già mồm cãi láo, cường giả Đế Hoàng hầu như đều nói một lời nặng tựa ngàn vàng, rất ít có người đi dùng lời bịa đặt với người khác. Bởi vì vòng tròn cấp Đế Hoàng thực sự quá nhỏ, người hay nói linh tinh căn bản không hỗn được lâu dài.

- Tình huống đặc thù, Ôn Đế ngươi không cần cố kỵ, chúng ta đều hiểu nỗi khổ cho ngươi.

- Hơn nữa, Linh Đế hắn còn sống được bao lâu? Chỉ cần các vị Hoàng cấp đồng loạt ra tay, hắn tuyệt không có lực xoay chuyển. Nhân Đạo Vô Lượng có cường thịnh tới đâu cũng bị hạn chế bởi tu vi ngự yêu sư. Nói gì chuyện tín nghĩa với một người chết?

Mọi người đều khuyên bản.

Sắc mặt Ôn Đế không thoải mái, nói:

- Bằng không để các ngươi đàm phán đi.

- Ôn Đế ngươi cứ làm đi.

- Vừa rồi là ngươi đàm phán, lúc này bỗng nhiên thay đổi sẽ khiến đối phương sinh lòng nghi ngờ.

Mọi người lại nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.