Chí Tôn

Chương 84: Q.6 - Chương 84: Chiến đấu kịch liệt (hạ)




Đây là chính là Phi Ngư, Đại Kiếp Yêu tu vi cao tới tám trăm vạn năm!

Ào ào

Lỏa Ngư mở miệng, phun trào ra vô số hơi nước. Trong chớp mắt, trong không trung liền lan tràn một hải dương màu xanh lam.

Nó lại rung lên hai cánh, ba đào lập tức mãnh liệt quay cuồng, nhấc lên một cơn sóng lớn bàng bạc. Như thâm lam dã thú mở miệng đỏ như máu, Vạn Độc Vương trước sự công kích của sóng thần nhỏ bé giống như một hạt bụi.

- Cổ Điêu!

Vạn Độc Vương vỗ nhẹ tiên nang, gọi ra một Yêu thú phi hành.

Tu vi của nó gần bằng với Lỏa Ngư, cùng là yêu thú Thượng cổ.

Nó giống như cự điêu, có một đôi rộng lớn khoẻ mạnh bảy màu, thân mình như báo đen.

Trên đầu có một cái sừng dài nhọn, lóe ra hàn quang, khiến người ta không chút nghi ngờ về tính nguy hiểm của nó.

Vạn Độc Vương cưỡi trên mình Cổ Điêu, Nhất Phi Trùng Thiên, tránh sự tấn công của sóng thần, tiếp tục chiến đấu với Nhân Ngư Vương.

...

- Tuyệt Tình Thảo, Sinh Sinh Bất Tức Thảo Đằng Giáp!

Lạc Anh Vương vừa bay nhanh về phía sau, vừa triệu ra Yêu thực tu vi Đại Kiếp Yêu, hóa thành một đằng giáp, bảo vệ toàn thân mình.

Ầm!

Ngay sau đó, ở chỗ hắn vừa đứng, một vại rượu lớn hung hăng nện xuống. Lực đạo dũng mãnh. Cả không gian đều bị nổ tung, sóng khí bốc lên kịch liệt. Không khí bị bóp méo, không ngờ hình thành tường khí mà mắt thường có thể thấy được.

Trán Lạc Anh Vương không khỏi đổ mồ hôi lạnh. Nếu vừa rồi chậm một bước, hắn sẽ gặp họa.

- Tửu Hào Vương, ngươi khinh người quá đáng.

Hắn kêu to thành tiếng, phút chốc đột nhiên đứng giữa không trung.

Hắn vốn nghĩ trốn tránh, tìm thời cơ phản kích. Nhưng thật không ngờ, Tửu Hào Vương có phong cách chiến đấu dũng cảm cũng không thô lỗ, công kích điên cuồng nhưng khó lọt, khiến hắn căn bản là không tìm thấy thời cơ chiến đấu.

Do đó, nếu tiếp tục tránh né, sẽ chỉ làm tình huống càng ngày càng không ổn.

- Song La Anh!

Lạc Anh Vương lớn tiếng quát, gọi ra Yêu thực thành danh. Hắn muốn toàn lực chiến đấu một trận!

- Tốt lắm, cuối cùng ngươi cũng giống đàn ông. Đến đây đi!

Đáp lại hắn, Tửu Hào Vương càng công kích mãnh liệt.

...

Ầm!

Trong tiếng nổ mãnh liệt, sóng lửa tràn khoảng không.

Trong hai bên, Lục Kình Vương lui về phía sau mười trượng, Sở Vân cũng quẳng mình ra thật xa. Nhưng hắn nhanh chóng ổn định lại, khí thế mỗi lần lại càng thêm mạnh mẽ.

Hắn lại xung phong liều chết tiến lại.

Hắn hắc phong vũ điệu, càng đánh càng hăng, ánh mắt cực nóng, giống như có ngọn lửa hừng hực thiêu đốt trong mắt hắn, vĩnh viễn không tắt.

Sau bộ giáp bảo hộ rất nặng, biểu tình Lục Kình Vương kiên nghị bất động như núi, cũng không khỏi thay đổi.

- Phiền phức.

Hắn nhăn mày lại, hai mắt không nhìn về phía Sở Vân, mà theo dõi thiên hà đao kiếm dưới chân hắn.

Giao chiến lâu như vậy, hắn đã thăm dò được nội tình của Sở Vân.

Hắn có sức chiến đấu Hầu cấp cao đoạn, đạo cảnh Hầu cấp đại viên mãn, sở dĩ có thể chống lại Vương giả như mình lâu như vậy, có liên quan tương đối lớn với thiên hà khổng lồ dưới chân hắn.

- Nếu không có đạo pháp thần thông này biến thành thiên hà, tiểu tử này sẽ như chim ưng mất cánh. Hỗn Độn, ra đi.

Trong lòng Lục Kình Vương cười lạnh một tiếng, mở tiên nang, gọi ra một con cự thú.

Hỗn Độn!

Nó lớn như ngọn núi, vừa giống chó lại vừa giống gấu. Tuy rằng nó có thân hình cường tráng khổng lồ, nhưng không có móng vuốt, cũng không phải là Yêu thú cận chiến.

Tu vi của nó cao tới tám trăm vạn năm, vừa bước ra, yêu khí bàng bạc, phát ra từ trên người nó, giống như cơn lốc, tràn ngập toàn bộ không gian chiến trận.

Rống!

Nó mở miệng quát to một tiếng, mở cái miệng khổng lồ hút mạnh dưới chân Sở Vân.

Lực hút vô cùng mạnh mẽ phát ra, thiên hà đao kiếm cũng không chịu được. Ngay cả Sở Vân là chủ nhân của nó cũng không khống chế được, cũng bị kéo về hướng miệng Hỗn Độn.

Sắc mặt Sở Vân chợt thay đổi đổi. Nếu không có thiên hà đao kiếm, hắn tuyệt đối sẽ rơi vào thế bị động!

Hắn lập tức tiến về hướng Hỗn Độn. Lục Kình Vương cười lạnh một tiếng, thân ảnh lóe ra, chắn ở trước mặt hắn.

- Sao ta có thể để ngươi thực hiện được?

Sau Huyền Thiết Trọng Khải, truyền đến giọng nói âm hiểm của Lục Kình Vương.

- Thật không?

Sở Vân từ chối cho ý kiến.

Một đôi thiết quyền phá vỡ không gian, ngang nhiên đánh trúng phía sau lưng Lục Kình Vương!

Ầm!

Một đôi thiết quyền, Phá Toái Hư Không, hung hăng đánh trúng phía sau lưng Lục Kình Vương.

Một đòn mạnh mẽ, lại đột nhiên phát ra, hung mãnh đến cực điểm. Cho dù cường tráng như Lục Kình Vương, bị một đòn này lớn cũng phát ra một tiếng kêu rên, thân hình lảo đảo về phía trước.

Sở Vân nắm được thời cơ chiến đấu, thân hình như điện dữ dội bắn đến, giơ cao Túy Tuyết Đao, bổ mạnh xuống, vẽ ra một ánh đao dài đến năm trượng, sáng như tuyết.

Đồng thời Băng Hà Kiếm đâm tới trước sườn, kiếm quang như dải cầu vồng mầu hồng bạch.

Ánh đao kiếm như cầu vồng cuộn cuộn, uy lực lập tức tăng gấp đôi!

Đầu tiên Lục Kình Vương bị đánh bất ngờ từ phía sau lưng, vừa lảo đảo về phía trước, liền thấy trước mắt chợt tỏa sáng. Ánh đao kiếm quang tràn ngập trong ánh mắt. Suy cho cùng, hắn là cường giả Vương cấp, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, thời điểm như thế cũng gặp nguy không loạn, cẳng tay dựng thẳng lên, cánh tay hình thành tấm khiên, hướng phía trước ngăn cản.

Ầm!

Tiện động tăng lên kịch liệt, Lục Kình Vương lợi dụng sóng khí, bay nhanh lui về phía sau, thoát khỏi hoàn cảnh khốn cùng tiền hậu giáp kích.

Hắn đứng ở giữa hư không, khoảng cách Sở Vân ngàn bước, vừa mới ổn định đầu trận tuyến, nhìn người vừa vọt tới đánh lén, ánh mắt nghi ngờ kinh ngạc:

- Quyền bộ Cửu Cửu Chí Tôn Cuồng Lực?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.