Chí Tôn

Chương 69: Q.5 - Chương 69: Chứng tỏ thân phận (thượng)




Sau khi bị tấn công, tất cả mọi người thất lạc trong thông đạo sa lưu. Hiện nay cát vàng khắp trời, đạo pháp điều tra cũng bị giới hạn. Những người khác đều thất lạc không rõ tung tích.

- Chí ít ta biết có một người đã trốn được.

Sở Vân cười cười, đã không có Hóa Đạo Thiên bích cản trở, hắn lập tức cảm nhận được sự tồn tại của Thương Không Hạc.

Điều này chứng minh Tiếu Tiểu Hiền vẫn còn sống lành mạnh.

Hắn trực tiếp triệu hoán Thương Không Hạc, đưa Tiếu Tiểu Hiền đến bên cạnh mình.

- Chưởng môn, người còn sống, thật sự là quá tốt!

Thấy cảnh tượng trước mắt đột nhiên thay đổi, Tiếu Tiểu Hiền như lâm đại địch. Nhưng khi nhìn thấy Sở Vân, hắn nhất thời mừng rỡ. Lời reo hò phát ra từ tận đáy lòng.

Một chuyến đi vào Dạ Đế thành đã khiến hắn hiểu được Sở Vân. Đối với thân phận chưởng môn của Sở Vân, hắn cũng là tâm phục khẩu phục.

- Này, đây là?

Bỗng nhiên, hắn há hốc miệng, vẻ mặt khiếp sợ. Hắn thấy được Ly hợp thần quang đã bắt giữ Phi Vũ Kiếm Quân và Bạch Cốt Quỷ Quân.

- Nơi đây không thích hợp ở lâu, chúng ta về điểm hẹn tụ họp trước đã.

Sở Vân nhíu đầu lông mày, nói. Hai vị Cường giả Quân Cấp là một phiền phức, phải xử lý thích đáng.

- Cũng chỉ có thể làm như vậy.

- Chưởng môn, từ nay về sau Tiếu Tiểu Hiền chính là người của chưởng môn.

Ba người hóa thành ba đạo hồng quang, rời xa bão cát, hướng về phía chân trời.

Bọn họ trở lại trạch viện bí mật ở Thành Hy Vọng, vừa nghĩ ngơi chờ hồi phục, vừa đợi những thành viên khác tụ tập lại đây.

- Chúng ta lạc đường trong bão cát. Những người khác đều thất tán. Ta dùng nỗ lực lớn nhất, đưa về mười ba vị.

Một ngày sau, Bạch Toa Toa trông thật thảm hại cũng đã trở về. Điều này khiến Thạch Gia Minh vẫn chờ đợi lo lắng, rốt cuộc cũng thở phào một hơi.

Để chống đỡ Ám Ảnh, Bạch thống lĩnh cũng tổn thất rất nhiều yêu vật. Thậm chí ngay cả Kiếp Yêu Sa Ma vương đều bị mất.

Chẳng qua, như là Thượng Quan Phong Dạ, Tể tướng Thiết Sơn, ngay cả mạng cũng không còn. Phi Vũ Kiếm Quân, Bạch Cốt Quỷ Quân càng sạch sẽ, toàn thân trơn bóng, không còn tới một yêu vật. Ngược lại bản thân còn trở thành tù nhân.

So sánh với tổn thất của Bạch Toa Toa, cũng không tính là gì.

- Hiện ở bên ngoài đang rất ầm ĩ. Khắp nơi đều là lời đồn đại về Sa Nhãn Đôn Hoàng. Thượng Quan Phong Dạ, Tể tướng Thiết Sơn cùng rất nhiều nhân vật lớn, đều chết ở bên trong. Rất nhiều đội ngũ trong môn phái du hiệp đều bị tiêu diệt. Rất ít người trốn được.

Tiếu Tiểu Hiền tìm hiểu tin tức, trở về hội báo.

- Lãnh Mạc Danh và Quỷ Lệ, bọn họ có trốn được không?

Sở Vân hỏi.

- Trốn được, có người nói đang tìm hiểu tin tức của Phi Vũ Kiếm Quân và Bạch Cốt Quỷ Quân.

Hai vị Cường giả Quân Cấp, đối với Yến Vương Kiếm phủ và Cửu U thành mà nói đều rất quan trọng. Trên thực tế, lúc này hai người Lãnh Mạc Danh và Quỷ Lệ đều gấp đến độ muốn khóc. Căn bản, lúc trở về bọn họ không biết ăn nói thế nào với môn phái.

- Đã không có Cường giả Quân Cấp áp trận, hai thế lực siêu nhất lưu cũng hỏng. Tin tức chúng ta bắt hai vị Quân cấp làm tù binh phải được bảo mật. Chỉ giới hạn trong chúng ta. Trong xiềng xích trói bọn họ đã ghi lại vô tướng thuật. Toán sư tầm thường cũng coi như không tìm được bọn họ.

Sở Vân căn dặn mọi người.

Bạch Toa Toa gật đầu, nhìn về phía Thạch Gia Minh khép mở miệng, muốn nói gì rồi lại thôi.

- Hiện nay thủ lĩnh của thế lực chia cắt Đôn Hoàng quốc đều hoặc chết hoặc bị thương. Chỉ còn lại mấy người không tham dự vào chuyến thám hiểm lần này. Đây chính là thời cơ tốt để thu phục Đôn Hoàng quốc...

Thạch Gia Minh thoáng cân nhắc, sau đó chậm rãi nói.

- Thạch huynh, huynh không cần nhiều lời, ta hiểu. Huynh cứ rời đi, ta nghỉ ngơi chờ hồi phục mấy ngày, sẽ tự mình đi ra.

Sở Vân khoát khoát tay, cười nói.

- Vì sao bây giờ huynh có thể rời đi? Ta còn chưa làm hết nghĩa vụ của một người chủ tận tình. Chúng ta phân công một vài người lưu tại chỗ này. Đêm nay, chúng ta rời đi, cũng thuận tiện có thể chuyển hai vị Quân cấp đến hoàng cung Đôn Hoàng.

Thạch Gia Minh nhiệt tình mời.

- Lẽ nào chúng ta phải ở tại hoàng cung Đôn Hoàng?

Tiếu Tiểu Hiền nghe ra hàm ý khác, giọng điệu cao lên.

- Điều đó là đương nhiên! Lẽ nào tới rồi vương thành, còn để các ngươi ở tại lữ quán sao?

Bạch Toa Toa cũng cười nói.

- Tốt như vậy sao? Công khai tiến vào hoàng cung, người ngoài sẽ cho rằng chúng ta nhúng tay chuyện trong Đôn Hoàng quốc. Đương nhiên, ta cũng muốn trợ giúp mọi người, nhưng chưa được sự đồng ý của Đôn Hoàng công chúa, mạo muội nhúng tay vào, sợ rằng không thích hợp đâu?

Sở Vân nói ra lo lắng trong lòng.

Bạch Toa Toa nghe xong muốn cười.

Thạch Gia Minh cũng sửng sốt, nàng nhanh chóng hiểu được, đến bây giờ Sở Vân vẫn không biết thân phận thực sự của mình.

Vậy tại sao giữa Hóa Đạo Thiên bích hắn lại trả lời mình như vậy?

Trong đầu chợt hiện ra một suy nghĩ, Thạch Gia Minh bỗng nhiên hiểu ra. Trong ánh mắt nhìn Sở Vân lộ ra vẻ vui cười —— Khó trách được gần đây hắn luôn tránh né

mình như vậy. Thì ra là thế!

Trong lòng nàng vui mừng đến kỳ lạ. Sở Vân có thể trong lúc nguy cấp, suy nghĩ cho mình, lo lắng tới cảm giác của mình, rõ ràng hắn thực sự xem nàng là bằng hữu.

- Ngươi yên tâm, phía Đôn Hoàng công chúa tuyệt đối không có vấn đề gì.

Thạch Gia Minh lấy giọng điệu khẳng định, loại bỏ sự lo lắng của Sở Vân.

Ba ngày sau, Đôn Hoàng vương cung.

- Ha ha, cuối cùng đã chế luyện thành công!

Sở Vân cầm một viên đan hoàn nhìn có màu mờ nhạt, trên mặt hiện ra vẻ vui sướng.

- Đây là Tang Hồn đan, Sở công tử, tuy rằng công tử chế luyện thành công, nhưng để đối phó với hồn phách của Cường giả Quân Cấp, thì còn thiếu nhiều. Còn cần chế luyện Đoạn Phách đan.

Lúc này, giọng nói của Hạ Phàm Tiên Tử vang lên trong lòng Sở Vân.

Bắt làm hai vị Cường giả Quân Cấp làm tù binh, chuyện này không có thể đùa giỡn được.

Một khi bị phát hiện, hai thế lực siêu nhất lưu Yến Vương Kiếm phủ và Cửu U thành sẽ toàn lực xuất thủ, điên cuồng trả thù.

Hơn nữa để càng lâu, khả năng tin tức bị lộ ra lại càng lớn.

Sở Vân bắt bọn họ tù binh, không thể vô cớ muốn giữ lại bọn họ. Sở Vân cam lòng mạo hiểm giữ họ lại với hy vọng có thể thu được linh quang trong cơ thể bọn họ.

Nhưng Cường giả Quân Cấp có tự từng trải phong phú, hồn phách cô đọng đến cực điểm. Tuy rằng thực lực của Sở Vân đã tới cấp số Hào Hùng. Nhưng so với hai người bọn họ còn chênh lệch rất lớn. Cũng không thể trực tiếp sử dụng Thông Linh Xà và Tâm Ý tiên, làm suy sụp hồn phách bọn họ, hấp thu linh quang trong cơ thể bọn họ một cách bừa bãi được.

Dù sao Tâm Ý cổ tiên chỉ có tu vi Đại Yêu không thể đề thăng, uy lực quá nhỏ. Nếu là ép buộc thôi động, ngược lại sẽ làm Tâm Ý tiên bị tan vỡ, Sở Vân sẽ hồn phi phách tán.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.