Thân thể nó cực đồ sộ, tựa như một tòa núi lớn, còn Thú Đế thì đang ngồi lên trên người nó.
Toàn thân Thú Đế diện quần áo da thú, nhìn qua như tù trưởng một bộ lạc
nguyên thủy. Tướng mạo hắn hào phóng, khuôn mặt đầy râu, mắt to như
chuông đồng, lúc này vẻ mặt đang âm trầm nhìn vào khối lệnh bài trong
tay.
Hắn vừa mới chủ động liên hệ với Huyết Đế nói về chuyện Linh Đế, mục đích chân chính của hắn còn trên người Huyết Đế, hắn muốn
khuyến khích Huyết Đế đi đối phó với Linh Đế.
Bởi vì quan hệ tới
thần thông bản mạng, hắn đồng dạng cũng có nhu cầu với yêu vật mắt trận
Đan Châu. Nếu Huyết Đế đi, hắn chẳng khác nào giảm đi một đối thủ cạnh
tranh.
Thế nhưng Huyết Đế cũng không rút lui, tính toán của hắn đã thất bại.
Tại một ngõ ngách khác trong Đan Châu.
Sơn cốc vô danh bị chiếm hữu bởi một trăm đầu yêu vật Tiên Thiên, hình thành lên một hàng phòng ngự nghiêm mật.
Sâu trong sơn cốc, nhóm người hơn hai mươi vị đại Đế bao gồm cả Dạ Đế,
Hương Đế, Hà Đế đang ngồi xếp bằng dưới đất, quây lại thành một vòng
tròn.
Tại trung tâm vòng tròn, Sở Vân cũng ngồi xếp bằng, khác biệt chính là, hai tay hắn đang nâng hai kiện tiên nang tuyệt phẩm.
Trong tay trái hắn, là tiên nang tuyệt phẩm của bản thân, mặt túi có hai màu
lam và xám giao nhau, mép túi có đường ngân tơ vàng.
Trong tay
phải hắn, tiên nang còn lại là của Hương Đế. Hình thêu long ngư, tản mát ra ánh sáng nhạt tốt lành. Miệng tiên nang có buộc dải nơ hình bướm, có vẻ khéo léo đáng yêu.
- Bắt đầu đi!
Sở Vân ra lệnh một
tiếng, hai mươi vị đại Đế bên người đồng loại khẽ ứng tiếng, đồng thời
vươn song chưởng, hướng về phía Sở Vân.
Hai mươi cỗ linh áp Đế cấp trong nháy mắt tản ra, áp lực cực lớn khiến núi đá xung quanh phải rung động.
Hai mắt Sở Vân trợn tròn, toàn lực thôi động những linh quang này. May là
hắn có thân thể Tiên Thiên, có thể thừa thụ được hợp lực những linh
quang này.
Dưới tác dụng của linh quang kết hợp, tiên nang của Hương Đế lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, rất nhanh liền phân giải.
Lưới pháp tắc của nó bị tách ra, chia làm từng đạo từng đạo, như nước chảy
thành sông, nhanh chóng nhập vào lưới pháp tắc tiên nang của Sở Vân.
Mà thổ địa, hải dương, những dải núi của nó cũng lần lượt tiến vào trong tiên nang của Sở Vân, nằm bám vào sát biên giới.
Mặc kệ là yêu vật hay nhân khẩu, thậm chí là năm mươi lăm yêu vật mắt trận tiên nang của Hương Đế, hết thẩy đều được chuyển vào.
Tu vi Sở Vân nhất thời tăng vọt, lấy trước đó là cơ sở, hiện tại đã tăng thêm một phần hai lần.
Trong lưới pháp tắc, một đạo pháp tắc sáng ngọc vững vàng dựa vào xung quanh
Nhân Đạo Vô Lượng, đó chính là Quốc Sắc Thiên Hương, thần thông bản mạng của Hương Đế.
Hà Đế, Mị Đế, Nhân Đế… Tiên nang tuyệt phẩm của hai mươi vị đại Đế, lần lượt được nhập vào thế giới tiên nang của Sở Vân.
Ngắn ngủi trong vòng năm canh giờ, thế giới tiên nang của Sở Vân đã thu được mức đề thăng kinh khủng trước nay chưa từng có. Toàn bộ thiên địa mở
rộng hơn hai mươi lần so với trước kia, số lượng yêu vật từ mấy trăm vạn tăng lên tới hơn chín nghìn vạn, nhân khẩu hơn tám trăm vạn người.
Biến hóa lớn nhất chính là lưới pháp tắc. Quy mô lưới pháp tắc đồng dạng
cũng được tăng vọt gấp hai mươi lần so với ban đầu. Trước kia chỉ có
nghìn đạo lý tuyến, nay có hơn mười tám vạn đạo, tăng lên gần hai mươi
lần.
Dễ nhận thấy nhất chính là, mười chín đạo thần thông bản
mạng đến từ chúng đại Đế, an tĩnh nhu thuận dung hợp lại trung tâm lưới
pháp tắc, như thành hàng bảo vệ xung quanh Nhân Đạo Vô Lượng, là đầu mối trong lưới pháp tắc của Sở Vân.
Ngoại trừ Hóa Đạo Chi Pháp của
Dạ Đế, còn lại toàn bộ Hà Quang Lược Ảnh của Hà Đế, Mị Ảnh Truy Tung của Mị Đế, Quốc Sắc Thiên Hương của Hương Đế, Thiết Huyết Vô Đương của
Thiết Đế, Thiện Ác Quả của Quả Đế đều được hiến dâng, hoàn toàn do Sở
Vân nắm giữ.
Đây là chuyện khiến người khác khó có thể tưởng tượng được.
Dưới tình huống thông thường, cho dù là cường giả Hoàng cấp cũng không cướp
giật được thần thông bản mạng của đại Đế. Cho dù giết chết đại Đế, cũng
không nhất định có thể thu được thần thông bản mạng của bọn họ.
Loại tình huống này của Sở Vân thực sự quá đặc thù. Tác dụng Nhân Đạo Vô
Lượng, khiến các đại Đế tự mình công hiến. Bởi vậy, thu được thần thông
bản mạng của bọn họ đối với Sở Vân mà nói, quả thực dễ như trở bàn tay.
- Nắm giữ những thần thông này, tương lai ta cũng có thể thi triển ra
Quốc Sắc Thiên Hương, Hà Quang Lược Ảnh, Mị Ảnh Truy Tung. Đương nhiên
hiệu quả sinh ra
không thể so sánh bằng chính những đại Đế kia
thi triển. Bọn họ sử dụng là thần thông bản mạng, ta sử dụng chỉ có thể
sử dụng giống như thần thông bình thường mà thôi. Dù là vậy, cũng đủ
khiến những cường giả đế hoàng khác phải đố kỵ, thèm đỏ con mắt rồi.
Sở Vân hứng thú ngẩng đầu, nhìn lên lưới pháp tắc trên cao.
Lưới pháp tắc của hắn trước kia mười phần thưa thớt, giống như một tấm lưới
với những mắt lưới thưa thớt chăng lên giữa hư không, miễn cưỡng chống
đỡ được
phương thiên địa này.
Hiện tại sau khi hấp thu
tiên nang tuyệt phẩm của hai mươi vị đại Đế, lưới pháp tắc của Sở Vân
không chỉ có quy mô tăng lên gấp hai mươi lần, đồng thời còn có vẻ kín
kẽ mười phần. Tựa như một tấm lưới lớn, vững vàng che kín hư không, đã
có khí chất đường hoàng rộng rãi.
- Duy nhất có một điểm không
hoàn mỹ đó là tu vi ta chỉ tăng trưởng tới Đế cấp đỉnh phong, bước nửa
bước vào Hoàng cấp, cũng không thể tiến thêm được nữa. Hoàng cấp đích
xác không dễ dàng tấn chức được, cần có thời gian dài giảng đạo và kinh
doanh tích lũy tín ngưỡng.
Hoàng cấp so với Đế cấp càng cao hơn một tầng thứ.
Đế cấp có thể ngang dọc cửu châu, xây dựng thế giới. Hoàng cấp càng cường
đại hơn, có thể thu thập lực lượng tín ngưỡng, chuyển hóa thành lực vận
mệnh, có thể trống rỗng tự sáng tạo ra mọi thứ.
Đại Đế là chúa tể thiên địa càn khôn, là người đứng đầu trật tự. Hoàng cấp tượng trưng
cho tạo hóa, chỉ cần một ý niệm liền có thể dời núi lấp biển, có thể lợi dụng lực lượng sáng tạo để tạo nên những chủng loài mới, thậm chí có
được năng lực nghịch thiên sửa mệnh.
Kỳ thực, lúc này quy mô thế
giới tiên nang của Sở Vân còn rộng hơn gấp chục lần so với Hoàng cấp sơ
đoạn. Thế nhưng vì thiếu tín ngưỡng lực, đã khiến tu vi hắn bị hạn chế
đề thăng.
Nhưng thu thập tín ngưỡng, cần truyền đạo, để danh
tiếng chính mình truyền khắp vũ trụ hồng hoang. Càng nhiều người tin
phụng mình, kính nể mình, đội ơn mình, thì càng có nhiều tín ngưỡng lực.
Đây là một cửa ải trên đường thành Hoàng mà vô luận là ai cũng không thể trốn tránh.
Cho dù là cửu Thánh ngày trước cũng phải đi giảng đạo, truyền bá tín ngưỡng cho mình.
Những truyền thuyết về cửu thánh tại cửu châu, mọi người đều biết từ lâu.
Trong nhận thức của mọi người, Thánh nhân là lãnh tụ vĩ đại đã dẫn đường bọn họ đi khai hoang, truyền bá văn minh, phồn vinh nhân tộc.
Loại nhận thức phổ biến này cung cấp tín ngưỡng lực kinh khủng đến chín vị thánh ngồi trên vị trí tối cao.
Nhưng phương pháp giáo hóa toàn bộ nhân tộc này có tiêu chuẩn rất cao, Sở Vân muốn thực thi cũng không có năng lực.
Phương pháp giảng đạo của cường giả Hoàng cấp, mục tiêu đã được giảm đi rất nhiều, chỉ nhằm vào một bộ phận nhỏ số người.
Ví dụ mới nhất chính là Du Hoàng và Thư Hoàng của Tinh Châu. Du Hoàng sáng tạo ra chức nghiệp du hiệp, là thần tượng mạo hiểm, lãng mạn và tự do
của Tinh Châu. Thư Hoàng sáng tạo ra hệ thống thư viện, phàm là thư sinh gia nhập thư viện, đều ôm lòng kính ngưỡng với Thư Hoàng.
Bởi
vậy, cường giả Hoàng cấp giảng đạo, đều là sáng tạo ra một tổ chức khổng lồ, một thể chế kiện toàn, có thể giúp lực ảnh hưởng của họ truyền ra
rộng rãi.
Muốn làm được điểm này, mặc kệ là phương diện thời gian hay tài nguyên, đều phải đầu tư không nhỏ.
Du Hoàng vì thế liền thành lập thế giới long môn, đưa vào vô số yêu vật,
xây dựng một thánh địa cho các du hiệp hướng về. Mỗi năm mở ra một lần,
duy trì ảnh hưởng của hắn tại thế nhân.
Thư Hoàng đồng dạng cũng
lợi dụng tiên nang thượng đẳng, thành lập một động thiên, đó là căn cơ
cho mọi thư viện trong toàn Tinh Châu, là trạm dự trữ, vận chuyển tài
nguyên. Chỉ cần động thiên không hủy, thư viện có khả năng trùng kiến vô hạn.
Nhưng phương pháp này, cũng không quá thích hợp với Sở Vân.
Ngày trước, khi Du Hoàng và Thư Hoàng giảng đạo tại Tinh Châu, bởi vì lúc
bọn họ mới tấn chức thành Hoàng, thế giới tiên nang có quá ít nhân khẩu, vậy nên đạt thành hiệp nghị với Tinh Thánh, chuyển chủ ý đặt lên đầu
nhân tộc tại Tinh Châu.
Thế nhưng tình huống Sở Vân lại khác bọn
họ, hắn chiếm đoạt thế giới tiên nang của hai mươi vị đại Đế. Hắn không
thiếu nhân khẩu, không cần phải nương nhờ Tinh Châu, hoàn toàn có thể tự mình thực hiện trong thế giới tiên nang.
Ngoại trừ hai phương pháp này ra, còn có hai phương pháp khác.
Một loại chính là cách thức các vị đại Đế thường làm, thống nhất toàn bộ
lục địa, thành lập đại vương triều, lập công tích vĩ đại cho mọi người
chiêm ngưỡng và bình luận.
Một loại cuối cùng là trở thành ngự
yêu sư có một vài sở trường đặc biệt, ví như chế nang, luyện binh khí.
Khi chế tạo ra được những tác phẩm để đời, cố ý lưu truyền
trong
nhân thế. Khi có người đoạt được thứ trân bảo này, mỗi khi sử dụng cơ hồ đều nghĩ qua tới tồn tại liên quan. Khi hắn may mắn vì có trân bảo, trở nên nổi bật, trở thành nhân vật truyền kỳ mới, lực ảnh hưởng này sẽ
càng thêm mở rộng.