Thạch Gia Minh nhìn Sở Vân như vậy, thoáng đờ đẫn.
- Chưởng môn...
Tiếu Tiểu Hiền xúc động, một tiếng "chưởng môn" này xen lẫn cả sự kính phục.
- Tiểu tử nhà ngươi, mà thôi, đành nhờ ngươi mạo hiểm một phen vậy!
Bạch Toa Toa thở dài một tiếng, lại khẽ cười một tiếng. Mặc Kỳ Lân đã đuổi
tới gần. Lúc này mỗi lần bọn họ thay đổi phương hướng, đều tràn ngập
nguy hiểm tới tính mạng!
- Thay đổi hướng!
Sở Vân hô to. Hắn tập trung toàn bộ tinh thần, chọn ra một cái phương hướng, thôi động Hồng Yêu không màu.
Tiếu Tiểu Hiền, Bạch Toa Toa cùng buồn bực không lên tiếng, dùng toàn lực, sử dụng yêu vật của mình, phụ giúp Sở Vân.
Rống!
Đột nhiên, hai mắt Mặc Kỳ Lân sáng lên, ánh mắt như ánh chớp, chiếu thấu hư không, thoáng cái đánh tan Hồng Yêu không màu, khiến tốc độ của đám
người Sở Vân chậm lại, lộ nguyên hình!
Không xong!
Ngay lúc đó, mọi người đều run rẩy, giống như đang trong hầm băng.
- Phi Vân Sa!
Thời khắc mấu chốt, Bạch Toa Toa liền cử động thân thể, thôi động Phi Vân
Sa, thay thế vị trí chủ đạo của Hồng Yêu không màu, lại mang theo mọi
người điên cuồng chạy trốn.
- Đây mới chỉ là một đạo pháp truy tìm, lại khiến Hồng Yêu không màu thương nặng gần chết!
Sở Vân thu Hồng Yêu không màu vào trong túi, không tự chủ được trong lòng chợt cảm thấy sợ hãi.
Không có Hồng Yêu không màu, tốc độ của mọi người lập tức giảm xuống bốn phần.
Mặc Kỳ Lân dùng bốn chân đạp xuống hư không. Chỉ một thoáng đã rút ngắn khoảng cách tới năm mươi trượng.
Một khi bị nó đuổi theo, trúng phải làn sương do nó phun ra, tất cả mọi người khó có thể may mắn thoát khỏi.
Nó là Kiếp Yêu nghìn vạn năm, tu vi quá cường đại. Quả thực là vô cùng
kinh khủng. Nếu nói Kiếp Yêu là yêu thú có tu vi đỉnh phong. Vậy Kiếp
Yêu nghìn vạn năm, chính là đỉnh phong trong đỉnh phong.
Về phần Kiếp Yêu ức năm (trăm triệu năm), trên thế giới này căn bản không tồn tại.
- Tật Phong Kính Thảo Hài của ta, chỉ có thể dùng cho một người, không
thể trợ giúp gì trong hoàn cảnh này. Tuy rằng Kim Ngọc Tiên Điệp là Phỉ
Thúy Mộng Cảnh có thể phòng ngự, nhưng tu vi của Mặc Kỳ Lân rất cao
thâm, căn bản không thể thi triển được, ngược lại vì thất bại sẽ phản
ngược lại. Vạn bất đắc dĩ, nếu không thể làm gì khác, đành phải bỏ ra
một vài yêu vật, tiến hành ngăn cản.
Trong đầu Sở Vân không ngừng suy nghĩ tìm kiếm đối sách. Hắn cũng không phải là dạng người hay do
dự. Một khi đã quyết, khi bất đắc dĩ đành phải từ bỏ vị trí chỉ huy bảo
vệ an toàn cho mọi người.
- Sở Vân, để như vậy thực sự không được. Chúng ta nên vận dụng Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền. Như vậy tốc độ sẽ nhanh hơn gấp đôi.
Giọng nói Hồng Thường Tiên Tử từ trong lòng hắn vang lên.
Trong lòng Sở Vân cảm thấy vui vẻ. Các tiên phi chỉ là đồng minh của hắn,
cũng không chịu sự chỉ huy của hắn. Lúc này các nàng đã nói ra như vậy,
khiến trong lòng hắn thấy xúc động.
Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền là bí mật tuyệt đối không thể để lộ ra. Một khi để lộ ra, không có thực lực
Vương Cấp, quả thực chính là chấp nhận cái chết. Danh tiếng về khả năng
vĩnh sinh của nó thật sự quá vang dội. Chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của toàn bộ Tinh Châu. Cho dù Thư gia thống nhất Chư Tinh Quần Đảo, cũng
không có cách nào giữ được.
Trong lòng Sở Vân cũng biết rõ ràng
về nỗi khổ của các tiên phi. Cũng chỉ tới khi vạn bất đắc dĩ mới sử dụng tới con át chủ bài này.
Đổi hướng!
Lại thêm một lần đổi hướng nữa. Việc này khiến Mặc Kỳ Lân gần như đã đuổi kịp.
- Các ngươi!
Tể tướng Thiết Sơn giận tím mặt, gầm lên. Đám người Sở Vân và hắn chạy
song song với nhau. Điều này cũng dẫn Mặc Kỳ Lân đuổi theo hắn.
Ngược lại, Sở Vân cười rộ lên, nhìn hắn ôn tồn nói:
- Tể tướng đại nhân, cảm ơn ngươi.
- Ngươi muốn làm gì? Ngươi muốn làm gì?
Tể tướng Thiết Sơn là cao thủ Hào Hùng cấp sở hữu Chiến lực Kiếp yêu,
nhưng thấy Sở Vân cười như vậy, nhất thời thể xác và tinh thần run rẩy.
Trong lòng hắn cảm thấy thực sự không ổn.
Kim Ngọc Tiên Điệp —— Phỉ Thúy Mộng Cảnh!
Tể tướng Thiết Sơn kinh hãi kêu lên một tiếng. Nay lập tức, tốc độ của hắn giảm xuống, rơi lại phía sau Đám người Sở Vân.
- Không ngờ các ngươi dám làm như thế! Vô sỉ, đê tiện!
Tể tướng Thiết Sơn phát ra tiếng kêu gào kịch liệt. Hai mắt của hắn mở
trừng trừng, lửa giận trong con ngươi gần như muốn phun ra ngoài.
Thạch Gia Minh cười ha hả. Tể tướng Thiết Sơn là đối thủ làm cho người khác
đau đầu nhất, bởi vì tính hắn trời sinh âm độc, là tể tướng tiền triều,
cũng là kẻ ngang ngược có dã tâm lớn nhất, am hiểu các loại âm mưu thủ
đoạn.
Nhưng một người như vậy, không ngờ ở giây phút này lại hổn
hển, nói người khác vô sỉ đê tiện. Thật sự là khiến người khác phải buồn cười.
Phỉ Thúy Mộng Cảnh! Phỉ Thúy Mộng Cảnh! Phỉ Thúy Mộng Cảnh!
Thạch Gia Minh điên cuồng thôi động đạo pháp, Tể tướng Thiết Sơn phát ra
tiếng rên rĩ thê lương. Tốc độ giảm xuống tới đáy, bị Mặc Kỳ Lân đuổi
kịp.
Hắn phải triệu hồi ra Kiếp Yêu duy nhất của mình, tiến hành chống đỡ.
Nhưng toàn thân Mặc Kỳ Lân có lớp vẩy màu đen bao phủ, khí thế ngập trời, sức mạnh tuôn trào mãnh liệt, bẻ gãy nghiền nát, đánh đâu thắng đó, không
gì cản nổi.
Sau ba chiêu, Kiếp Yêu của hắn bị Mặc Kỳ Lân phun lên người, hóa thành tro bụi. Chính mình tức thì bị Mặc Kỳ Lân dùng một tay chụp xuống một cái. Hắn như pháo đạn, bắn ra thật xa, nện vào bức tường của một cung điện đổ nát, trở thành một bãi thịt nát, máu đỏ.
Đây là một đời người ngang ngược có dã tâm, chia rẽ Đôn Hoàng quốc, chính
là nhân vật quyền cao chức trọng. Hơn nữa còn là cao thủ ngự yêu sư cấp
số Hào Hùng, khiến bất kỳ kẻ nào cũng không dám xem thường. Nhưng hiện
tại, hắn lại chết thảm trong Sa
Nhãn Đôn Hoàng.
Vẻ mặt
Thạch Gia Minh đầy phức tạp. Tể tướng Thiết Sơn bị liệt vào cản trở lớn
nhất trong việc thống nhất Đôn Hoàng quốc. Lúc này, hắn lại chết ở chỗ
này. Trước đây, nàng tuyệt đối không dự liệu được tình huống này sẽ xảy
ra.
Nàng thậm chí còn muốn cảm ơn sự nỗ lực của Tể tướng Thiết
Sơn. Nhờ có sự chống đối của hắn, mới khiến mọi người có chút thời gian
thở dốc, đổi hướng thêm một lần nữa.
- Đám vô sỉ này, cút hết ngay cho ta!
Quỷ Lệ giận tím mặt, điên cuồng hét lớn. Khi hắn nhìn thấy đám người Sở Vân chạy đến bên cạnh, cũng thu hút Mặc Kỳ Lân qua đây, nhất thời sắc mặt
xấu xí tới cực điểm.
- Ha ha ha, Quỷ Lệ chúng ta lại gặp nhau. Cuối cùng ngươi cũng có ngày hôm nay!
Tiếu Tiểu Hiền vui sướng cười to, có cảm giác của một tiểu nhân đắc chí.
- Là ngươi! Tiếu Tiểu Hiền. Không ngờ ngươi dám hãm hại ta!
Quỷ Lệ thấy Tiếu Tiểu Hiền, tức giận muốn phát cuồng. Hắn và Tiếu Tiểu Hiền từng gặp nhau vài lần. Mỗi lần chiến đấu đều là cân sức ngang tài. Tiếu Tiểu Hiền âm hiểm. Quỷ Lệ tàn nhẫn. Vì thế hai bên đều kết thù hận.
- Ngươi thấy không, ta đã đối xử với ngươi rất tốt. Cố gắng hưởng thụ đi.
Tiếu Tiểu Hiền cười đến mức vô cùng rực rỡ.
Lời hắn còn chưa dứt, yêu vật của Quỷ Lệ đã bị Kim Ngọc Tiên Điệp kiềm chế, tốc độ bắt đầu giảm xuống.
- Cả đám các ngươi, toàn bộ sẽ không được chết tử tế! Ta thành quỷ cũng sẽ không tha cho các ngươi.
Quỷ Lệ hận không thể ăn sống nuốt tươi đám người Sở Vân. Trước mắt hắn, đám người Sở Vân đã vượt lên trước. Mặc Kỳ Lân cũng đã đuổi tới.
- Sư thúc cứu ta!
Bất đắc dĩ, Quỷ Lệ phải lấy bảo thạch mật môn ra. Mật môn màu xanh ngọc,
xoay tròn trong không trung phóng ra ánh sáng màu xanh lam. Một người
cao lớn giống như Ma Thần, mơ hồ xuất hiện trong luồng ánh sáng đó.
- Sư điệt chớ hoảng! Là ai? Không ngờ có kẻ can đảm như vậy, dám mạo phạm truyền nhân Cửu U thành ta?
Giọng nói ngoan độc bá đạo, vang vọng trong không gian.
Thân phận của Quỷ Lệ trong thành Cửu U vô cùng trọng yếu. Trên người hắn có
thể mang theo bảo thạch mật môn quý hiếm, chính là để khi gặp cảnh khốn
cùng có thể cầu cứu bậc trưởng bối trong môn phái bảo hộ cho mình.
- Bạch Cốt Quỷ Quân ở đây, ai dám đụng đến sư điệt Quỷ Lệ của ta?
Trong lúc đó, người giám hộ cho Quỷ Lệ thông qua bảo thạch mật môn, thực sự bước vào Dạ Đế thành.
Vóc người hắn cao gầy, chỉ thấy xương bọc da, tóc đen tung bay, trong mắt
ánh lên đốm lửa màu xanh mượt. Một đoàn âm phong, bay xung quanh hắn.
Trông hắn khí phách nghiêm nghị, thật giống với Ma Thần, tràn ngập khí
thế bá đạo hung hăng ngang ngược, âm
hung ác lạt.