Chí Tôn

Chương 118: Q.7 - Chương 118: Dạ Đế đánh lén (thượng)




- Hóa Băng!

Hai mắt Sở Vân híp lại, ngồi trên Thiên Hồ, chỉ huy nó đánh ra đạo đạo hôi quang.

Dưới hôi quang, vô số huyền băng bị trừ khử, tốc độ Sở Vân không chút thuyên giảm, tiếp tục xông qua một tầng này.

Thế nhưng hết một trận lại đến một trận, vừa hết huyền băng, lại xuất hiện vạn đạo sấm sét. Phía sau sấm sét, chnh là cuồng phong long quyển. Những thứ này đều là thiên kiếp của Đan Châu, do lưới pháp tắc Đan Châu phát động, ngăn trở tất cả mọi địch nhân

có ý đồ không tốt tiếp cận tới lưới pháp tắc.

Mặc dù chủ ý của Sở Vân hay, thế nhưng muốn tiếp cận đến lưới pháp tắc lại không dễ dàng. Vô số thiên kiếp liên miên không dứt, khiến tốc độ lên cao của hắn bị giảm mạnh.

May là hắn có Hóa Đạo Chi Pháp không hoàn chỉnh, có thể dùng bốn lạng bạt nghìn cân.

Bằng không đơn thuần dùng lực phá trận, phải mệt chết.

Dù là vậy, Sở Vân cũng cảm giác được càng lúc càng không có chút sức lực nào. Cất bước càng lúc càng nặng nề.

Lưới pháp tắc Đan Châu tựa hồ phát hiện dị trạng ở hắn, kế tiếp liền hình thành các đạo thiên kiếp hỗn hợp. Sở Vân muốn hóa giải nhiều thiên kiếp một lúc, phải đồng thời thi triển các loại Hóa Đạo Chi Pháp khác nhau.

Điều này khiến hắn phải luống cuống chân tay. Phải phóng xuất ra các loại yêu vật Tiên Thiên, phụ trợ cho mình.

Mặc dù là thế, rất nhiều khi cũng không kịp trung hòa thiên kiếp, đành phải ngạng kháng.

- Nếu ta nắm giữ Hóa Đạo Chi Pháp hoàn chỉnh, giống như Dạ Đế, chỉ cần đánh ra một tầng hôi quang, liền có thể hóa phong, hóa thủy, hóa hỏa các loại. Như vậy liền có thể xông quan thiên kiếp dễ dàng rồi.

Một bên Sở Vân cắn lăng đi lên, một bên thầm nghĩ.

Có điều, đây cũng chỉ dừng lại tại suy nghĩ mà thôi.

Hắn hiện tại đã biết, tuy rằng Hóa Đạo Chi Pháp có uy lực cường đại tuyệt luân, nhưng có một chỗ thiếu hụt cực kỳ trọng đại. Người nắm giữ nó, chỉ có thể dừng lại tại Đế cấp, cả đời không thể tấn chức lên Hoàng cấp.

Đây là vì bản thân Hóa Đạo Chi Pháp là một pháp tắc cực kỳ đặc thù, một khi nắm giữ nó, sẽ không tự chủ được tiêu biến những pháp tắc khắc bên người, cho dù là chủ nhân nắm giữ nó, cũng không thể khống chế được sự tình.

Pháp tắc không thể thay đổi, chỉ có thể lợi dụng.

Bởi vậy, Dạ Đế nắm giữ Hóa Đạo Chi Pháp, dù cho thu thập được nhiều pháp tắc, cũng sẽ bị Hóa Đạo Chi Pháp hóa đi. Quy mô lưới pháp tắc của hắn vĩnh viễn không thể đạt đến trình độ Hoàng cấp.

Lực lượng cực hạn thường sẽ vô cùng cường đại, tạo nên tồn tại đặc thù như Dạ Đế, mặc dù là Đế cấp cũng có thể uy hiếp đến Hoàng cấp. Nhưng tệ đoan thật lớn lại khiến tương lai Dạ Đế nhỏ đi rất nhiều.

Lợi hại được mất trong đó, cũng chỉ có đương sự mới cảm nhận sâu sắc nhất.

Bởi vậy cho dù Sở Vân có cơ hội thu được Hóa Đạo Chi Pháp hoàn chỉnh, hắn cũng không làm. Chính là bởi vì như vậy nên Minh Đế vẫn hy vọng thu được Hóa Đạo Chi Pháp mới có thể thu tay lại, chủ động thoát khỏi liên minh Dạ Đế.

Oanh oanh oanh.

Phía trước bỗng nhiên truyền đến tiếng nổ, một thân ảnh có chút quen thuộc rơi vào trong mắt Sở Vân.

Toàn thân diện bách hoa y sam tiên diễm, làn thu ba trong mắt lưu chuyển, da thịt trắng mịn như tuyết.

Đúng là Hương Đế, người đã từng xuất thủ cướp giật Đệ Nhị Linh Quang Mẫu Đan.

Lúc này, miệng nàng không ngừng quát, ngón tay ngọc điểm ra, dùng thế giới lực hình thành vô số đóa hoa tươi. Những đóa hoa tươi này bay ra xung quanh liền nổ tung, chống lại công kích kinh khủng từ thiên kiếp.

Hiển nhiên nàng cũng tu hành một loại Đấu Chiến Thắng Kỹ.

Tuy rằng Hương Đế cướp giật Đệ Nhị Linh Quang Mẫu Đan, thế nhưng tại thời điểm ở Hải Nhãn thâm uyên từng liên hợp với đám người Hà Đế chung sức thăm dò qua không ít bí cảnh truyền thừa, coi như người từng hợp tác.

- Dĩ nhiên đụng phải người quen, hiện tại ta càng lúc càng cật lực, có thể hợp tác với nàng. Kỳ quái…

Đầu tiên, Sở Vân vui vẻ bay về phía Hương Đế, thế nhưng rất nhanh liền nhíu mày.

Uy lực Đấu Chiến Thắng Kỹ tuyệt luân, rõ ràng Hương Đế có thể bạo phát toàn lực, đột phá phong tỏa thiên kiếp xung quanh. Thế nhưng kỳ quái ở chỗ, nàng lại đang cố khống chế, đây là chuyện gì?

Lẽ nào nàng đang luyện tập sử dụng Đấu Chiến Thắng Kỹ sao?

Sở Vân lập tức phủ định đáp án không thực tế này.

Tiên nang của Hương Đế còn chưa có năng lực tiêu hóa yêu tinh hỗn độn, thế giới lực của hiện tại rất hạn chế, không có khả năng cho nàng tiêu xài thoải mái được.

Dù là Sở Vân, sở hữu thế giới lực dự trữ hùng hậu, cũng không dám xa xỉ đến mức thôi động Đấu Chiến Thắng Kỹ chỉ vì luyện tập.

Động tĩnh của Sở Vân, lập tức khiến Hương Đế chú ý.

Khi nàng nhìn thấy Sở Vân, đầu tiên là vui vẻ, sau đó liền thét to:

- Cẩn thận, Dạ Đế ở đây!

Oanh!

Hương Đế nhắc nhở, vẫn chậm một chút.

Hầu như trong sát na lúc nàng mở miệng, một thân ảnh như u linh thoáng hiện, nương theo một quầng sáng mờ bắn về phía Sở Vân, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng được.

Quầng sáng mờ này không phải gì khác, rõ ràng là Hóa Đạo Chi Pháp đại danh đỉnh đỉnh. Có thể hóa ngũ hành, hóa lôi, hóa huyết, hóa thịt, hóa xương, hóa tất cả mọi thứ trên thế gian.

Đây cũng là một kích toàn lực Dạ Đế trù tính đã lâu.

Coi như Hoàng giả cũng phải đau đầu, càng đừng nói Đế cấp muốn tránh.

Hơn nữa sự tình đột ngột, Dạ Đế lại tinh thông thuật đánh lén, bất ngờ gây khó dễ, Sở Vân không kịp tránh.

Hương Đế sợ hãi kêu lên, nàng thấy rõ quầng sáng kia vọt thẳng tới đầu Sở Vân, một kích này của Dạ Đế cực kỳ tàn nhẫn, nếu bị bắn trúng, bất kể đại Đế nào cũng phải mất đầu.

Không chỉ riêng đầu, còn là thân tử đạo tiêu, lập tức ngã xuống.

Sở Vân dựng tóc gáy, mối nguy trước nay chưa từng có khiến lòng hắn căng thẳng, hắn không ngờ được gặp phải Dạ Đế đánh lén.

Nếu đổi một hoàn cảnh khác, bằng vào mẫn cảm thân thể Tiên Thiên, trước mối nguy cơ sinh tử sẽ sớm có báo động. Khi Dạ Đế xuất thủ trước, Sở Vân đã dự đoán được rồi.

Thế nhưng hiện tại trong thiên kiếp liên miên không dứt, lưới pháp tắc Đan Châu lại có quy mô lớn, còn là thủ đoạn của Thánh nhân, bởi vậy uy lực thiên kiếp càng thêm kinh khủng, chỉ hơi chút vô ý liền có nguy cơ trí mạng. Bởi vậy, đối mặt với nguy cơ thiên kiếp, trong lòng Sở Vân đã sớm sinh ra báo động, Dạ Đế chọn xuất thủ trong hoàn cảnh này, có thể thấy được chỗ cao minh của hắn.

Trong lúc sinh tử tồn vong, thời gian phảng phất như chậm lại.

Dưới áp lực cực lớn, Sở Vân bộc phát ra tiềm lực cực mạnh của thân thể Tiên Thiên.

Năm giác quan bùng nổ, hai mắt hắn phóng xuất ra thần quang như sấm sét, thấy Dạ Đế, thậm chí có thể quan sát được vết hằn trên mặt do đeo mặt nạ lâu ngày.

Hai tai hắn có thể nghe được tất cả thanh âm. Mặc kệ là tiếng ù ù đinh tai nhức óc của thiên kiếp, hay tiếng cười âm hiểm của Dạ Đế, hắn đều nghe rõ không lầm.

Linh quang trong cơ thể hắn, càng tỏa sáng mạnh mẽ, phảng phất như vầng thái dương trên bầu trời, vượt xa so với mức cực hạn trước đó.

Trong nháy mắt, trong đầu hắn xẹt qua trăm vạn ý niệm khác nhau, tính toán ra phương pháp hành động tốt nhất.

Quầng sáng mờ trí mạng phóng tới, một đạo bóng đen như bức màn sân khấu được vén lên. Chợt áp súc thành một khối hắc cầu nồng nặc cỡ nắm tay, che lại trước mặt Sở Vân.

Đây là Ám Ảnh, đã dừng là yêu vật của Dạ Đế, sau bị Sở Vân cướp đoạt, tu vi đã vượt qua ức năm.

Quầng sáng mờ không chút tiếng động phóng tới, phá vỡ hắc cầu, Ám Ảnh kêu lên một tiếng, tan thành mây khói.

Quầng sáng mờ vẫn lao tới, dài cỡ ngón tay, khoảng cách tới Sở Vân chỉ còn bằng một nắm đấm.

Sở Vân chỉ có thể vắt chéo song chưởng, giơ lên chống đỡ.

Quầng sáng mờ chiếu đến cánh tay hắn, nhanh chóng lan tràn. Trong nháy mắt, đã hoàn toàn hòa tan song chưởng của Sở Vân.

Dạ Đế kêu lên một tiếng kinh dị, lần này hắn xuất thủ toàn lực, mặc dù có Ám Ảnh trung hòa đại bộ phận uy lực, thế nhưng quầng sáng mờ còn lại vẫn đủ giết chết bất kể vị cường giả Đế cấp nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.