Toàn bộ đã bị Đạo Pháp Hồng Lưu rửa sạch, ngay cả một hạt bụi nhỏ cũng không còn lưu lại.
Kim Long Thôn Nhật Đao của hắn đã bị tan tành khối yêu tinh, kim mang xáng
lạn, lặng lẽ trôi nổi giữa không trung. Thế nhưng Ngũ Hành Thiên Luân
vẫn còn y như cũ. Vừa nãy, Đạo Pháp Hồng Lưu rõ ràng không thể tiêu hủy
nó.
Sức mạnh tổng thể của một tổ hợp yêu binh, quả thực không
phải một ngọn cơ đơn độc, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Nhất là loại Ngũ Hành Thiên Luân này, được phối hợp bởi năm loại đạo
pháp kim mộc thủy hỏa thổ, tổng lực công thủ, thương tổn được chia đều.
Chiêu đạo pháp Thiên Vũ Bảo Luân kia nhất định là đạo pháp tuyệt phẩm, tạo
nên lực phòng thủ cường đại. Vận dụng ngũ hành tương sinh tương khắc, để phòng ngự đối với đạo pháp công kích nó.
Bất quá, bốn Đạo Pháp
Hồng Lưu nhất tề đánh xuống, hiện tại trên Ngũ Hành Thiên Luân cũng đã
bị rạn nứt, tu vi giảm xuống không phanh, trực tiếp bị giảm xuống cấp
Tiểu Yêu, gần như đã bị tan biến.
Bấy giờ Sở Vân cẩn thận thu hồi Ngũ Hành Thiên Luân. Hắn đang cần một yêu vật phòng ngự, mà Ngũ Hành
Thiên Luân này rất hợp với tâm ý của hắn. Còn tu vi có thể đề thăng, vết rạn nứt đã có Du Nha Đại Sư, vậy có gì phải lo?
Về phần khối yêu tinh của Kim Long Thôn Nhật Đao, Sở Vân đành phải bất lực. Bởi vì tám
đầu Linh Yêu của hắn đều đã tới tới cấp đỉnh phong, tiến thêm bước nữa
là trở thành Kiếp Yêu.
Cho nên không thể nào hấp thụ khối yêu
tinh này, khiến hắn có phần tiếc nuối, thế nhưng cũng không thể làm gì
khác. Kiếp Yêu kiếp vô cùng kinh khủng, hiện tại hắn vẫn chưa có đủ tự
tin để vượt qua.
Ngoài khối yêu tinh này ra, tất nhiên còn vài
khối yêu tinh khác. Tuy rằng Cuồng Sư dùng Ngũ Hành Thiên Luân và Kim
Long Thôn Nhật Đao là yêu binh chính, thế nhưng cũng không thể thiếu đi
yêu vật phụ trợ. Nguyên bản những yêu vật này đều được cất trong Tiên
Nang, bị Đạo Pháp Hồng Lưu trực tiếp đánh xuống hóa thành từng khối yêu
tinh.
Những khối yêu tinh này, tám đầu Linh Yêu của Sở Vân không thể hấp thụ, đành phải bỏ đi.
- Sở Vân, ngay cả Cuồng Sư cũng phải chết dưới đao của ngươi...
Hồng Thường Tiên Tử từ từ bay đến, ánh mắt lóe sáng, trong lời nói cảm khái còn kèm thêm một chút do dự.
Sở Vân hiểu thấu tâm tư của nàng, liền cười nói:
- Nàng yêu tâm, ta không giống như Cuồng Sư.
- Ta có thể tin ngươi?
Thân thể mềm mại của Hồng Thường Tiên Tử liền run lên, chăm chú nhìn vào đôi mắt của Sở Vân.
Sở Vân nhún vai:
- Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền đó, ta cũng đã đoán ra, quả thực khiến ta phải kinh ngạc.
- Ngươi cũng biết Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền... Nếu như có được bảy mươi hai vị Linh Yêu, sẽ có thể trường sinh bất tử, quả thực ngươi không động
lòng sao?
Hồng Thường Tiên Tử dò hỏi.
- Tại sao phải động
tâm? Bảy mươi hai vị Linh Yêu, đối với Thư gia mà nói chính là sự trợ
giúp đúng lúc. Bất tử, ai mà không muốn đây? Ha ha, bất quá chúng ta là
bằng hữu, Sở Vân ta chưa bao giờ xuất thủ với bằng hữu.
Sở Vân thu hồi tám đầu Linh Yêu, hắn thẳng thắn nói, dùng hành động thực tế để biều hiện thiện ý.
- Bằng hữu...
Hồng Thường Tiên Tử lặp đi lặp lại những lời này, bỗng nhiên cười rộ lên, tười tĩnh nói:
- Thực sự hai chữ này khiến lòng ta ấm áp. Lần này ngươi cứu ta, khiến ta nợ ngươi một ân tình. Sớm muộn gì Thư gia và Thủy gia sẽ có một trận
quyết chiến, hãy cho Hồng Thường Tiên Tử ta góp chút công sức.
- Ha ha ha, ta mong còn chẳng được!
Sở Vân cười một tiếng.
- Bất quá, chỗ này không thể ở lâu, sắp có cường địch tới đây, chúng ta hãy mau chóng rời khỏi nơi này.
Cơ hồ bọn họ vừa mới dời đi, lập tức Cuồng Nho Tướng Quân dẫn theo một đội quân đi tới.
- Chúng ta đã đến chậm một bước!
Cảm nhận được huyết khí và ánh đao vẫn còn lưu lại trong không khí, sắc mặt Cuồng Nho Tướng Quân đã hiện lên vẻ thiếu may mắn.
- Tại sao có thể như vậy? Chúng ta đi với tốc độ tối đa, không ngừng nghỉ tới đây. Tại sao lại có kẻ nhanh chân tới cướp mất?
Trinh Hữu Tài cảm thấy khó hiều nói.
Ngừng lại một chút, hắn lại lắc đầu thở dài nói:
- Chính là toán sư của Thư gia đã tính ra chúng ta, bọn họ cách nơi này
tám ngàn hải lý, còn chúng ta cách nơi này chín ngàn hải lý, chênh lệch
một ngàn hải lý, tính ra cũng không hơn là bao...
- Ngươi đã quên rằng, trong thời gian chúng ta tìm kiếm Mê Tung Ám Tiều. Trước kia Sở
Vân đã tìm kiếm được Tinh Hải Long Cung của Hải Long Vương và mật tàng
truyền thừa của Vạn Thú Vương, hiện nay đã được giới khảo cổ công nhận
là tài năng mới trong lĩnh vực khai quật. Tiến độ của hắn trong việc
truy tìm tung tích của Mê Tung Ám Tiều nhất định sẽ nhanh hơn chúng ta.
Ngữ khí của Cuồng Nho Tướng Quân trầm xuống, càng lúc càng phát hiện ra ưu
thế của Sở Vân, sát khí của hắn lại càng bốc lên. Hiện tại hắn cảm thấy
rất hối hận, hận rằng trước kia không xuất thủ diệt trừ mối họa này.
- Rốt cục đây là cơ duyên gì, có ảnh hưởng như thế nào đến trận quyết
chiến của hai bên? Trinh quân sư, ngươi có thể tính ra không?
Cuồng Nho Tướng Quân lại hỏi.
- Ai, quả thực rất khó. Chỉ thoáng tính đến, đã có liên quan tới Đường Cẩm Quốc năm xưa.
Trinh Hữu Tài thở dài một tiếng.
- Đường Cẩm Quốc... Hừ! Mà thôi, bọn chúng có được cơ duyên, chúng ta
cũng có viện quân. Quốc chủ đã bí mật phái cấm vệ quân tới đây tương
trợ, ba mươi người bọn họ đều có chiến lực cấp Linh Yêu, dũng mãnh thiện chiến, đặc biệt rất trung thành.
Cuồng Nho Tướng Quân cảm thấy
sĩ khí của thuộc hạ trầm xuống, không còn cách nào khác đành phải nói ra bí mật quân sự, để kích thích lòng quân.
- Cái gì? Quốc chủ phái cấm vệ quân tới đây?
Bí mật này, ngay cả Trinh Hữu Tài cũng nghe thấy lần đầu. Nguyên bản biểu
tình của hắn rất u tối, nhất thời sáng lạn, hai mắt tỏa quang mang.
- Cấm vệ quân chính là con át chủ bài của Giang Hán Quốc, mỗi người đều
là dũng sĩ hung mãnh thiện chiến. Ba mươi người? Nếu như có gấp đôi, khả năng thống nhất Chư Tinh Quần Đảo còn có thể có biến số gì nữa?
- Ba mươi người đã là quá nhiều, số mệnh Chư Tinh Quần Đảo đã quá nồng
đậm. Ngươi thử nghĩ xem, tuy chúng ta là người sinh sống tại Giang Hán
Quốc, thế nhưng đã làm được gì cho Giang Hán Quốc, ngay cả nắm giữ ba
đầu yêu vật số mệnh thời thượng cổ cũng không chắc chắn, nhiều lần bị
địch nhân công kích. Huống hồ cấm vệ quân được đào tạo có giới hạn, hiện nay toàn bộ đội ngũ cũng chỉ có một trăm người. Ba mươi người đã là lực lượng quá cường đại, ta tính sẽ sử dụng bọn họ như một đội kỳ binh.
Cuồng Nho Tướng Quân giải thích nói.
- Ha ha ha, ta sẽ đợi thu hoạch của ba mươi vị cấm vệ quân này trong trận đại chiến sắp tới. Quân địch nhất định sẽ vô cùng kinh hãi!
Trinh Hữu Tài xóa tan mọi chiến trường, cười ha hả.
- Đi qua phiến hải vực này, chính là doanh trại tiền quân của ta. Bất quá Hồng Thường, nàng thực sự muốn xuất hiện với thân phận Phi Hổ sao?
Trong đêm trăng, trên biển sóng gió cuồn cuộn, trên mũi hoa thuyền Sở Vân đang đứng sánh vai cùng Hồng Thường Tiên Tử.
- Thân phận Phi Hổ này, chẳng qua là vì muốn thu thập bảy mươi hai yêu
binh tiên phi mới sử dụng mà thôi. Thân phận này công bố ra cũng có thể
thu hồi lại. Hơn nữa chuyện này, ta còn cần có người trợ giúp. Bây giờ,
ta đã thu thập được hai mươi lăm kiện yêu binh, thế
nhưng muốn
đánh thức các nàng tỉnh lại, nhất định phải tạo nên nền móng Cực Nhạc
Hoan Hỷ Thuyền. Ta chỉ là tiên phi đứng đầu, cũng không phải đại sư
luyện binh. Ta biết Thư gia ngươi có một vị Du Nha Đại Sư là Tông Sư
luyện binh.
Hồng Thường Tiên Tử mở miệng nói.
- Chuyện này không thành vấn đề.
Sở Vân nghe vậy vui mừng nói.
- Bỗng nhiên có thêm hai mươi lăm chiến lực cấp Linh Yêu, ta vui mừng còn không hết. Huồng hồ tất cả đều là kiều nữ, ắt đều am hiểu thứ gì đó.
Nếu như thức tỉnh, cho dù không trực tiếp chiến đấu, cũng là luyện đan
sư, luyện binh sư. Lúc này, chúng ta cũng đang rất cần luyện binh sư để
xây dựng thiên đàn.
- Chuyện cũng vừa khéo, trong hai mươi lăm vị tỷ muội của ta, có một vị Phi Dương Tiên Tử cũng là đại sư luyện binh.
Khóe miệng Hồng Thường Tiên Tử chúm chím cười, toát ra vẻ vui sướng.