Chí Tôn

Chương 27: Q.5 - Chương 27: Đi theo kẻ đi theo (thượng)






Rất nhiều sa đạo cũng được tạo ra như thế, nhưng lại là một ngõ cụt. Mai táng không ít tính mạng của những người tới thám hiểm.

Nghĩ tới đây, Sở Vân liền toát mồ hôi lạnh. Tuy rằng bản thân mình bị cuốn vào giữa một sa đạo mới, nhưng vô cùng may mắn chính là, sa đạo mới này cũng không phải là ngõ cụt, có thể thông tới Di tích Cổ Thành.

- Chỉ có điều không rõ đây là chỗ nào đây?

Sở Vân cầm địa đồ trong tay, nhìn lại nhìn. Địa đồ trong tay hắn chính là tâm huyết kết tinh của Đôn Hoàng sau vô số lần thăm dò.

Nhưng trên bản đồ này, Sở Vân lại không tìm được vị trí của mình.

Diện tích Di tích Cổ Thành thật sự quá lớn. Hơn mười một thành thị nhập tại một chỗ, cũng không có diện tích rộng như vậy. Tuy rằng địa đồ của Vương thất tường tận, nhưng thực sự mà nói, mới là một phần mười phạm vi bên ngoài Di tích Cổ Thành, cũng không bao gồm phía trong.

- Ta bị sa lưu đưa đến đâu đây?

Sở Vân rơi vào đường cùng, không thể làm gì khác hơn là bỏ đi ý định tụ họp với đám người Thạch Gia Minh.

- Xem ra lúc này đây, ta phải thám hiểm một mình vậy.

Sở Vân lắc đầu, thở dài một tiếng.

Lời hắn nói còn chưa dứt, Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền ở trong ngực liền chấn động.

Ngay sau đó, từ đáy truyền đến tiếng cười của ba mươi mốt vị tiên phi.

- Công tử đã quên chúng ta vẫn ở cùng với công tử sao?

- Cổ Thành thật tráng lệ a...

- Kỳ thực công tử ở một mình cũng tốt mà. Tự do tự tại. Chúng ta cũng không sợ bị phát hiện.

...

Sở Vân cười rộ lên. Từ ký kết khế ước liên minh xong, hắn và Các tiên phi cũng tự do giao lưu hơn. Có thể thông qua khế ước linh quang nói chuyện với nhau.

Có các nàng làm bạn, mình sẽ không chỉ không cô đơn, lại có thêm ba mươi mốt người mưu trí, chuyên gia về các mặt. Quả là một sự trợ giúp quá lớn.

- Xung quanh có ai không? Ta muốn đi ra ngoài hít thở không khí.

Hồng Thường Tiên Tử là người đầu tiên không thể kiềm chế được, muốn được thoả thích nhìn ngắm phong cảnh Cổ Thành.

- Tạm thời không nên lộn xộn. Ta phát hiện ra có một đội quân đang đi về phía này.

Bỗng nhiên, Thúy Phong tiên tử mở miệng nói. Nàng rất am hiểu về đạo pháp dò tìm.



- Đi mau, dựa theo địa đồ, chúng ta cách mục tiêu không xa.

Thượng Quan Phong Dạ đi ở phía trước. Hắn cao tám thước, mắt sâu, mũi chim ưng, khí chất của một người ngang ngược có dã tâm.

Theo sát phía sau hắn, chính là Tả quân sư Lý Cương. Hắn vừa gầy lại vừa lùn, mắt nhỏ bằng hạt đậu xanh, lộ ra sự vẻ hiểm ác. Trên môi là một bộ râu vểnh, trông có vẻ hèn mọn.

Phía sau, chính là một đội tròn bốn mươi người. Những người này đều có thân hình cao lớn, mang theo nhuệ khí tinh binh bách chiến.

Nhìn bọn họ đi qua trước mắt mình, tuy Sở Vân dùng Hồng Yêu không màu che giấu hành tung, nhưng cũng không khỏi cảm thấy khẩn trương.

Thượng Quan Phong Dạ có chiến lực Kiếp Yêu, chỉ tính mình hắn cũng mạnh hơn mình. Tả quân sư Lý Cương, là một vị toán sư, càng là nhân vật phiền phức. Còn bốn mươi người đi phía sau bọn họ, vừa nhìn cũng biết là những người lão luyện trong quân đội, từng chinh chiến nhiều lần. Trên người mỗi người đều mơ hồ tràn ngập khí tức máu tanh.

Nếu là để bọn họ phát hiện ra mình, Sở Vân không hề nghi ngờ việc bọn họ sẽ động thủ giết hắn trước.

Dù sao con trai của hai người bọn họ đều chết ở trong tay Sở Vân. Hiện nay, chuyện này đã được truyền ra ngoài, mọi người trong Đôn Hoàng quốc đều đã biết.

- Diện tích Di tích Cổ Thành lớn như vậy, không ngờ ta vừa đến Cổ Thành, liền có thể gặp được bọn họ. Đây thực sự là số phận an bài. Thượng Quan Phong Dạ, người này không bao giờ thể hiện thái độ ra mặt, lòng dạ thâm sâu. Nhưng hiện tại nhìn hắn khẩn cấp như vậy. Rốt cuộc có cái gì có thể hấp dẫn hắn như vậy?

Nhìn đoàn người đang dần dần đi xa, thoáng cái, lòng hiếu kỳ của Sở Vân liền thức dậy.

- Đi cùng xem sao.

Lúc này hắn liền đưa ra quyết định.

Tuy rằng thực lực của đối phương vượt xa hắn, nhưng hắn có Hồng Yêu không màu có thể ẩn thân. Tuy rằng quân sư của đối phương là vị toán sư, nhưng Sở Vân cũng có Vô tướng thuật nên có thể an nhàn đi theo.

Hơn nữa trên người bọn họ nhất định có địa đồ ở đây.

Đây mới là thứ mà Sở Vân rất coi trọng.

Tại Đôn Hoàng quốc, mỗi một thế lực đều có lịch sử lâu dài, cũng tổ chức thành viên tiến hành thăm dò Di tích Cổ Thành. Sau nhiều năm tháng tích lũy, thêm những nỗ lực vô cùng gian khổ, thêm cả mồ hôi và sinh mệnh, cũng tích lũy địa đồ hé mở về Cổ Thành.

Cũng giống như địa đồ trong tay Thạch Gia Minh, Thượng Quan Phong Dạ thân là đệ tử thế gia, tự nhiên cũng có một bức địa đồ tương tự. Bởi vì đều thăm dò ở khu vực khác nhau, nên hai tấm địa đồ tự nhiên sẽ không giống nhau.

Nhìn bộ dạng của Thượng Quan Phong Dạ dường như rất quen thuộc với nơi đây, chứng tỏ địa đồ trong tay hắn nhất định là trong phạm vi xung quanh này của Cổ Thành.

- Nếu như có thể đoạt được địa đồ trong tay hắn, so sánh một chút, là ta có thể xác định được vị trí của chính mình. Đến lúc đó có thể tìm được đường tới Kim sa kỳ thư, thậm chí gặp lại nhóm người Thạch Gia Minh cũng không phải không có khả năng.

Sở Vân vừa mới định động thủ, bỗng nhiên nghe thấy giọng nói của Thúy Phong tiên tử từ đáy lòng hắn vang lên:

- Có một người dùng đạo pháp ẩn núp rất cao minh. Thiếu chút nữa ta cũng đã bỏ qua. Không nên vọng động, có một người đang dùng tiềm hành lén lút đi theo đám người mới đi qua kia.

Trong lòng Sở Vân liền chấn động, kịp thời dừng động tác của mình lại. Trong mắt hắn chợt lóe tinh quang, hỏi:

- Càng lúc càng thú vị. Không ngờ có một người cũng có dự định tương tự với mình. Thực lực của hắn ra sao?

- Không rõ ràng lắm, không cảm nhận được. Hắn giống như một đám sương mù. Nếu không phải vừa rồi dùng toàn lực thôi động các loại đạo pháp dò tìm, bắt đến một sở hở rất nhỏ khi hắn di động, thì có lẽ ta còn chưa phát hiện ra hắn. Ta không thể dùng cách dò tìm khác, nếu dùng lung tung ngược lại sẽ bị đối phương phát hiện. Chỉ là chí ít yêu vật tiềm hành mà hắn dùng đến, đạt tu vi Linh Yêu đỉnh phong.

Thúy Phong tiên tử nói vậy khiến trong lòng Sở Vân liền trầm xuống. Hắn hiểu rõ trình độ trinh thám của Thúy Phong tiên tử cao siêu tới cỡ nào. Thậm chí nàng còn có hai đạo pháp tuyệt phẩm trinh thám, lại không thể thấy rõ thực lực của Hành giả thần bí này.

- Đi theo sẽ có sự mạo hiểm rất lớn. Sở Vân, công tử xác định muốn đi theo sau bọn họ sao?

Thúy Phong tiên tử hỏi.

- Đương nhiên.

Sở Vân không có chút do dự liền khẳng định. Không theo sau, tất cả đều không có khả năng. Theo qua, mới có khả năng tạo ra cơ hội.

Hắn vô cùng cần tới địa đồ đó. Mặc kệ là trong tay Thượng Quan Phong Dạ, hay người tiềm hành, hắn muốn một tấm là đủ rồi.

- Mặc dù công tử có Hồng Yêu không màu, công tử theo phía sau như vậy, sẽ bị người tiềm hành kia phát hiện mất. Để ta tới giúp công tử một tay vậy.

Dạ Lôi tiên tử chủ động mở miệng nói. Nàng cũng là cao thủ am hiểu tiềm hành.

Cứ như vậy, đoàn người Thượng Quan Phong Dạ đi phía trước mở đường. Người theo đuôi phía sau là người tiềm hành thần bí kia. Mà Sở Vân thì đi xa xa sau cùng…

Rống...

Một tiếng kêu thảm thiết. Thân thể Sa Ma tan vỡ ra, hóa thành một khối yêu tinh tản ra tinh quang.

- Đáng tiếc khối này là Đại Yêu tinh.

Lý Cương vuốt chòm râu của hắn, nhìn thoáng về khối yêu tinh này, nhưng không động thủ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.