Túy Tuyết Đao đẳng cấp Linh Yêu lại được Thủy Đức chân thân tăng phúc, hơn nữa còn được gia trình bởi đạo pháp Tăng Quang Thiêm Thải, phạm vi phóng thích của Ngân Quang Tuyết đạt tới phương viên trăm dặm. Hoàn toàn bao phủ tất cả chiến hạm của liên quân.
Tuyết trắng bay tán loạn, hàn ý lạnh thấu xương. Trong thời gian ngắn, tuyết càng rơi càng lớn, dần dần có xu thế phô thiên cái địa.
Ngân quang lấp lánh, cơ hồ khiến cho người ta có cảm giác hoa cả mắt. Ngoại trừ tướng lãnh, tất cả binh sĩ đều có cảm giác hàn khí lạnh buốt, quả thực không khác gì đang là mùa hè chợt bước vào ngày đông giá rét. Loại khí trời đột biến này, khiến cho rất nhiều người không khỏi rùng mình một cái.
Quá lạnh!
Động tác của binh sĩ đều biến thành chậm chạp. Ngân Quang Tuyết có ảnh hưởng cực lớn đến những người này! Chỉ là do công kích mang tính không phân biệt, lúc hai quân đối chiến, cũng sẽ ảnh hưởng đến phe mình, cho nên chỉ chỉ có thể sử dụng ở trong trường hợp này.
Ầm!
Sở Vân bổ xuống một đao, đao khí như vòi rồng, chỉ thoáng cái, hàn phong ù ù thổi, tuyết trắng điên cuồng gào thét.
- Cái gì?
Đám tinh binh Phi Hầu đều trợn trừng mắt, thời khắc ánh đao đánh úp lại, trong lòng bọn chúng tràn đầy kinh hoàng, cảm thấy một loại khủng bố đến cùng cực. Giống như là toàn bộ thiên địa, đều đang phát uy với bọn chúng. Tràn ngập trong lòng của bọn chúng là cảm giác vô pháp ngăn cản.
- Xông lên!
- Vì gia chủ, tận trung!
- Sở Vân cho dù mạnh mẽ thì cũng chỉ có một người!
Bất quá, tinh binh vẫn là tinh binh, bách chiến hãn tốt, chỉ khiếp sợ trong giây lát, bọn hắn dựa vào sự dũng mạnh từ bên trong cốt tủy cùng với lòng trung thành tuyệt đối với gia tộc, vẫn xông lên chém giết về phía Sở Vân.
- Từ phương diện này mà nói, tinh binh so với tướng lãnh còn trung thành hơn. Bởi vì tướng lãnh còn có thể phản bội chạy trốn, nhưng tinh binh tuyệt đối không. Đây là nguyên nhân vì sao Thư gia ta đánh bại nhiều thế lực như vậy, nhưng đến tận hôm nay vẫn chỉ có ba chủng tinh binh.
Sở Vân nhìn đám tinh binh Phi Hầu đang liều mạng xông tới, nhịn không được thở dài.
Hắn rất muốn thu phục những tinh binh này, nhưng hắn biết đây là chuyện tuyệt đối không có khả năng.
Ánh đao mang theo tất cả, tuyết phong phiêu diêu như cự thú gào thét. Lực công kích khủng bố, xé rách tất cả mọi thứ trong phạm vi mười trượng. Tinh binh Phi Hầu cho dù là tinh nhuệ, nhưng cũng chỉ là tinh binh mà thôi. Vô số chân gãy tay cụt, theo Ngân Quang
Tuyết cuồng vũ nhảy múa. Trong khu vực chiến hạm, một mảnh hình quạt bị xoắn thành vô số mảnh vỡ, mảnh gỗ vụn hòa cùng huyết nhục bị đao phong bạo tuyết cuốn lên, đóng lại thành từng khối. Sau đó rơi xuống chiến hạm phát ra từng đợt thanh âm rầm rầm.
- Bất kể tổn thất toàn quân tiến công. Mục tiêu Tiểu Bá Vương!
Có thủ lãnh ổn định lại trân cước, đứng ở hậu phương gào lớn. Vô số đan hỏa, thủy tiễn, băng đạn, phong dục... Đủ loại đạo pháp công kích, vạch phá gió tuyết, lập tức bao phủ không gian xung quanh Sở Vân.
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ mạnh liên tục không dứt, liên tiếp vang lên. Đây là công kích đồng loạt của mấy vạn liên quân, Thủy Đức chân thân của Sở Vân nhanh chóng co rút lại. Hình thể suy giảm với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Sở Vân sợ nhảy dựng lên:
- Đàn kiến đông đảo vẫn có thể nuốt được voi. Huống chi là mấy vạn đại quân! Nếu ta có trong tay Kiếp Yêu, còn có thể chính diện đối kháng. Hôm nay không thể không tránh đi phong mang!
Chỉ ngắn ngủi trong một lát, Thủy Đức chân thân đã phải gánh chịu đủ loại đạo pháp công kích, tính ra không dưới một vạn. Thiên Hồ dùng yêu nguyên đổi lấy lực phòng ngự. Sở Vân thông qua linh quang có thể cảm thấy, yêu nguyên của Thiên Hồ đang nhanh chóng giảm xuống với một tốc độ cực kỳ kinh khủng, một khi Thiên Hồ hao hết yêu nguyên, bản thân mình sẽ phải trực diện đối mặt với công kích.
Sở Vân không dám coi thường, lập tức nhảy vào lòng biển, thúc dục đạo pháp Bát Phương Triều Bái, tiến hành hấp thu nguyên khí khôi phục yêu nguyên. Công kích của liên quân vẫn tiếp tục diễn ra. Vô số đạo pháp, mang theo đủ loại màu sắc, tỏa ra ánh sáng rục rỡ, mang tòa bộ diện tích mặt biển Sở Vân vừa nhảy xuống, ngạnh sanh nén xuống một trước.
Nước biển bị công kích một cách vô nhân đọa, bị bắn xuyên, bị đóng băng, bị hỏa thiêu, bị thiết cát... Công kích của liên quân cực kỳ khủng bố. Mặc dù Sở Vân lặn xuống thật sâu vẫn cảm thấy sóng ngầm mãnh liệt.
Công kích ảnh hướng đến sâu phía dưới đáy biển, khiến cho hắn cảm giác được thân thể mình giống như là bị mấy chục cỗ lực lượng bất đồng giằng xé. Bất cẩn một chút sẽ bị dòng hải lưu cuốn đi nơi nào không biết.
- Đánh lui Sở Vân rồi!
- Chúng ta mấy vạn người, hắn cũng không phải là thần, một người sao có thể kháng cự được mấy vạn người!
Nhìn thấy Sở Vân bị công kích điên cuồng, rất lâu sau không lộ diện, nhóm người lãnh đạo liên quân còn sót lại thở ra một hơi dài. Trừ phi có chiến lực Kiếp Yêu, nếu không căn bản không thể chống lại một đại quân lớn như vậy.
- Lần này tổn thất quá thảm trọng! Thủ lĩnh các phương cơ hồ đều bị Sở Vân đồ sát, may mà ta chạy nhanh!
Mấy người lãnh đạo còn sót lại tụ tập vào một chỗ, vừa đầy kinh hồn táng đảm vừa âm thần cảm thấy bản thân may mắn.
- Trận chiến này không thể đánh nữa! Thủ lĩnh các phương gần như là bị đồ diệt hoàn toàn, trong liên quân thế lực khắp nơi giao thoa, chúng ta cũng chỉ có thể chỉ huy thế lực của mình mà thôi.
- Nhưng quyết không thể cứ để như vậy mà cho qua! Đợt phản kích sau đó, chúng ta sẽ tận lực rút hết sạch lực lượng lao động trên chủ đảo cùng các phân đảo. Không đạp đổ được Thư gia, chúng ta sẽ bị thụt lùi đi năm mươi năm phát triển!
Nhóm người lãnh đạo đều nghiến răng nghiến lợi, cảm thấy áp lực khổng lồ. Chiến tranh là một con dao hai lưỡi, vừa đâm được địch nhân, cũng tổn thương chính bản thân mình.
- Tà tâm không thay đổi, đã như vậy, các ngươi chết hết đi!
Đúng lúc này, bên tai bọn chúng truyền vang lên thanh âm.
- Sở Vân!
Nhóm người lãnh đạo vốn tưởng rằng Sở Vân đã chạy trốn, không ngờ, hắn lại dám xuất hiện!
Lúc này bọn hắn không còn may mắn như trước, toàn bộ đều bị Sở Vân thu hoạch tính mạng. Ánh đao lóe lên, tất cả đầu lâu đều bay lên.
- Đã một lần còn chưa mở mắt ra. Đáng chết!
Sở Vân nhìn qua đám thi thể trên mặt đất, nội tâm cười lạnh. Vừa nãy không phải là hắn rút lui, mà là ẩn thân dưới đáy biển, theo dõi hành động của bộ chỉ huy liên quân tạm thời.
- Sở Vân?! Hắn lại tới nữa!
- Công kích! Công kích!
Nhưng lần này, Sở Vân cảm thấy áp lực đã giảm nhiều, không còn người chỉ huy, công kích đạo pháp của một đại quân liên hợp lộ ra sự mất trật tự một cách dị thường. Trên không trung, rất nhiều đạo pháp va chạm với nhau, sau đó tự bạo.