Chí Tôn

Chương 30: Q.5 - Chương 30: Dọn sạch lên thuyền (hạ)




Thượng Quan Phong Dạ lập tức kêu to. Bảo khí này tỏa ra ánh sáng quá mức chói mắt. Hiện tại, tinh thần hắn không thịnh, chiến lực suy giảm lớn. Quan trọng nhất là bảo tàng gần tới tay, không dám có chút sơ ý.

Nhưng không như hắn mong muốn. Đúng lúc này, một ánh chớp bùng lên, một loạt những tiếng kêu thảm thiết vang lên. Thoáng cái, mười ba người đã chết.

- Ha ha ha...

Người tiềm hành hiện thân, cười vô cùng đắc ý. Đó là một thanh niên, bề ngoài nhìn qua khoảng hai mươi tuổi, mi thanh mục tú thật sự có chút anh tuấn. Vóc người cũng rất cao, đứng thẳng cũng sẽ có chút khí độ ngọc thụ lâm phong.

Nhưng hết lần này tới lần khác hắn rụt vai, nghiêng đầu, dương đầu lông mày, bộ dạng khiếm nhã. Toàn thân toát ra khí chất vô cùng hèn mọn dâm đãng, khiến tướng mạo của hắn tốt như vậy lại trở thành hoàn toàn bại hoại.

- Tây Tiện Tiếu Tiểu Hiền!

Thượng Quan Phong Dạ lạnh giọng quát một tiếng, con mắt nheo lại thành một khe hở, ánh mắt băng lạnh lại phẫn nộ.

- Ha ha, chỉ là biệt hiệu truyền trong chốn giang hồ. Không ngờ Thượng Quan huynh cũng là một trong những người ngưỡng mộ ta.

Tây Tiện Tiếu Tiểu Hiền cười ha ha.

Hắn mặc quần áo văn sĩ màu trắng, trong tay cầm quạt giấy phe phẩy, cười rộ lên, hai vai run run, toàn thân run. Tiếng cười đắc ý vô cùng, làm cho mọi người xung quanh càng mạnh liệt muốn đánh hắn một trận tơi bời.

- Ngưỡng mộ ngươi cái rắm! Ngươi là một nam tử theo đuôi hèn mọn. Không ngờ không làm cái đuôi của nữ tử, lại bất ngờ chạy tới theo đuôi lão tử!

Lòng dạ Thượng Quan Phong Dạ vốn quá sâu, nhưng lúc này tâm lực tiều tụy, tinh thần uể oải, lại bị Tây Tiện kích động nghiêm trọng như vậy, giọng điệu tương đối xúc động.

- Thì ra ngươi ngưỡng mộ ta sâu như vậy, ngay cả cái mông xinh đẹp của ta ngươi cũng muốn ngưỡng mộ. ́y, ngươi không nên phản ứng kịch liệt như vậy, không phải là một tòa bảo điện sao? Ta hiểu, ngươi muốn đưa cho ta phải không?

Tiếu Tiểu Hiền nói, còn nhìn về phía Thượng Quan Phong Dạ mà rướn rướn đầu lông mày.

- Hừ! Ngươi muốn ngồi mát ăn bát vàng sao? Cũng không nhìn xem Thượng Quan Phong Dạ ta là ai à? Các ngươi canh giữ ở cửa cho ta. Tây Tiện, ngươi để mạng lại!

Thượng Quan Phong Dạ giận tím mặt, phát ra tiếng gầm rung trời. Hắn mạnh mẽ mở tiên nang. Từ trong bay ra năm đạo kỳ quang, lần lượt hóa thành sáu vị Linh Yêu đỉnh phong, giáp lộ ra Phong Lôi chi âm, tiến về phía Tiếu Tiểu Hiền.

- Ngươi có Ngũ hành chiến trận, ta cũng có chiến trận!

Tây Tiện khinh miệt cười, cũng vỗ tiên nang, từ trong cũng bay ra sáu Linh Yêu đỉnh phong.

Hai bên đụng nhau ầm ầm giữa không trung, rồi cùng lúc biến mất. Rõ ràng đã tiến vào không gian trận pháp, tiến hành quyết đấu.

- Cơ hội tốt!

Đã không có Kiếp Yêu trấn giữ, mọi người còn lại không phải là đối thủ của Sở Vân.

Đầu tiên, hắn tiềm hành đến bên cạnh Lý Cương, đang chuẩn bị xuất đao.

Đột nhiên bàn tính trong tay Lý Cương chợt rung động mạnh. Các hạt châu trên bàn tính va chạm vào nhau, phát ra những tiếng động đầy cấp bách.

- Người nào?

Lý Cương chợt biến sắc, lập tức lùi về phía sau. Đáng tiếc, phía sau hắn là cửa điện đã khép lại.

- Người muốn mạng của ngươi!

Sở Vân ngang nhiên hiện thân, ánh đao sáng loáng nhìn về phía Lý Cương.

- Sở Vân!

Lý Cương hoảng hốt. Bản thân hắn là toán sư, cũng không am hiểu tranh đấu. Mặc dù có kẻ thù đứng ngay trước mặt, nhưng chuyện tới trước mắt, đầu óc hắn cũng tìm cách rút lui.

̀m

Một tiếng trầm muộn, ánh đao điên cuồng mạnh mẽ, chém vào bàn tính. Lý Cương nhân cơ hội, chợt tránh sang một bên.

- Giết!

Lúc này, những người khác đều phản ứng lại, bao vây lấy Sở Vân.

Sở Vân cười lạnh một tiếng, triệu ra tám Linh Yêu còn lại. Đồng thời tung Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền. Kể cả Túy Tuyết Đao, tổng cộng bốn mươi đầu Linh Yêu, thoáng cái đã khống chế được cục diện.

- Nhiều Linh Yêu như vậy sao!

Lý Cương sợ đến mức chân mềm nhũn ra. Hắn rất muốn kêu cứu, nhưng Thượng Quan Phong Dạ và Tây Tiện đã ở trong không gian trận pháp, đâu còn có thể nghe được động tĩnh từ bên ngoài?

Bọn họ cố hết sức để chống lại, nhưng tinh thần uể oải không phấn chấn được, khả năng điều khiển đã giảm xuống đến mức thấp nhất. Sở Vân vốn đã chiếm ưu thế, hiện tại lại càng sấn tới. Sau một lát, hắn đã tiêu diệt hoàn toàn tất cả những lực lượng phản kháng.

- Nhanh, nắm lấy thời gian!

Sau khi giết chết những người đó, Sở Vân cũng không thèm dọn dẹp chiến trường, trực tiếp đẩy cửa điện ra, đi vào bên trong.

Bảo vật phát ra hào quang chín màu nằm đầy rẫy trước mắt hắn. Lục ba phủ thúy, Long đảm thạch, Thái trạch lôi cương, Khí du phi, Sương ngân khối, Bảo anh tu...

Một đống đống thiên tài địa bảo, mới tới thành phố đều bảo vật vô cùng quý giá.

- Hả? Đó là Hồng trần thổ! Tốt, đây là một trong những thổ tinh của thiên hạ. Phi Lai Phong của ta thu nạp những thổ nhưỡng này, uy lực sẽ càng lớn mạnh hơn nữa.

- Kim khuyết chân tinh. Không tồi. Trùng hợp, Trấn Yêu Tháp của ta cũng cần nó!

- Hồn tinh, không ngờ có Hồn tinh lớn bằng xe ngựa. Có nó, tu vi Thông Linh Xà của ta sẽ tăng vọt!

Sở Vân vội vàng quét mắt nhìn khắp nơi một lượt, phát hiện không ít vật liệu tốt. Trong đó rất nhiều vật mà hắn đã sớm cần đến.

- Không ngờ ở đây có Hư không thạch. Ta không nhìn lầm đấy chứ?

Phi Dương tiên tử đứng trước một khối đá to bằng lòng bàn tay, vẻ mặt vô cùng chấn động.

- Loại Hư không thạch này, có thể mở rộng không gian tiên nang. Chính là trân bảo trên thế gian. Cả đời ta cũng chỉ thấy hai khối. Không ngờ ở đây có khối thứ ba!

- Long sào quả Thanh vương! Đây là dược liệu chủ yếu chế luyện Thiên liệu đan. Ở thời đại kia của chúng ta cũng đã không thấy xuất hiện. Không ngờ ở đây lại có một viên dự trữ.

Hai mắt Hạ Phàm Tiên Tử tỏa sáng, nàng vẫn đứng im, giọng điệu cón phần run rẩy.

Các loại thiên tài địa bảo khiến người ta nhìn vào hoa cả mắt. Trong đó rất nhiều vật rất quý hiếm. Đây là một bảo tàng cực kỳ phong phú. Thảo nào Thượng Quan Phong Dạ nóng ruột như vậy. Chỉ cần nắm chắc nó là có thể tăng thực lực, thay đổi thế cục.

Chỉ là hiện tại, tất cả đều thuộc về Sở Vân.

- Mang hết cả đi!

Sở Vân kêu to.

Đồng thời, hắn cảm thấy may mắn —— may mà có Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền ở đây, bằng không thật đúng là không có cách nào mang hết đống tài phú cỡ bằng cả ngọn núi nhỏ này.

Ban đầu, Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền là yêu binh thần kỳ do quốc chủ Đường Cẩm quốc chế tạo ra. Cuối cùng, vì nó đã phải trả giá rất nghiêm trọng, diệt quốc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.