Hắn không chút biểu tình, giọng điệu lạnh lùng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Sở Vân, bao hàm địch ý và phân cao thấp.
- Có thể giết Thượng Quan Phong Dạ thì vẫn có một chút bản lĩnh. Ha ha,
tuy rằng ta không có Chiến lực Kiếp yêu, nhưng với mười chín Linh Yêu
đỉnh phong, cũng có bản lĩnh để chém địch vượt cấp. Tiểu Bá Vương, ngươi là kỳ tài thế hệ chỉ, chỉ mong hôm nay đừng chết trong tay của ta.
Quỷ Lệ cười âm hiểm, nhìn Sở Vân không chút thiện ý.
Không ai nghĩ hắn nói như vậy là quá cuồng ngạo bởi vì hắn là kẻ có thể quyết định thay mặt Thành chủ Cửu U. Dù chỉ hai mươi mốt tuổi, Thiên phú của
hắn vẫn cao siêu hơn Lãnh Mạc Danh một chút.
Cửu U thành và Yến
Vương Kiếm phủ, đều là thế lực siêu nhất lưu, và còn là huyết mạch vương thất. Tổ tiên Bọn họ, một người là Kiếm Vương - Yến Nhất Kiếm, một
người là Cửu Quỷ Vương Gia Long.
Đạo pháp thần thông của tổ tiên
đều giấu trong huyết mạch của bọn họ. Lãnh Mạc Danh và Quỷ Lệ, là nhân
vật thiên tài đã thức tỉnh đạo pháp thần thông, đồng thời nắm giữ trong
tay.
Thấy hai người bọn họ, mặt Sở Vân không khỏi cứng lại. Tại
kiếp trước của hắn, hai vị này cũng có tiếng tăm lừng lẫy. Tuy rằng hiện nay chưa leo lên Hào Hùng bảng, nhưng thời gian tới cũng là hai Cường
giả Quân Cấp.
Quan trọng hơn chính là, trong tay bọn họ còn đều nắm giữ một bảo thạch mật môn cấp số Linh Yêu đỉnh phong.
Một khi bọn họ gặp nạn, chỉ cần sử dụng bảo thạch mật môn này, sẽ có Cường
giả Hào Hùng cấp, Quân Cấp, xuyên qua không gian chạy tới hiện trường.
Khi khế ước cho thuê bị thất truyền, hiện tại đây là cách để thế lực
siêu nhất lưu bảo hộ truyền nhân của nhà mình.
Và người giống như bọn họ, còn có một vị khác. Chính là đại trụ trì Khổ Đà Tự, tên là
Thạch Giới. Đầu hắn bóng lóng, toàn thân mặc áo bào tro, cảm giác mộc
mạc tự nhiên. Trong tay cầm tảng đá giống mõ, cùng một cây gậy bằng vàng ngọc, phát ra từng tiếng gõ trầm bổng.
- Thạch Giới sớm đã nghe
nói tới uy danh của Tiểu Bá Vương. Hôm nay mới được gặp, quả thật là
rồng trong loài người. Không biết có thể có may mắn được bàn luận cùng
Sở Vân ngươi hay không?
Thạch Giới nói, thoáng cười, nhưng cách nói càng trực tiếp hơn so với Lãnh Mạc Danh và Quỷ Lệ.
- Nếu ngươi muốn đánh, ta sẽ phụng bồi, chỉ là sống chết đừng oán. Thạch Giới, ngươi phải cẩn thận.
Vẻ mặt Sở Vân vẫn lạnh lùng, giọng điệu cũng rất bình thản, nhưng trong lòng lại cười khổ.
Cuối cùng, ngày này cũng tới.
Tranh phong với thiên tài trong Tinh Châu!
Tuy rằng hắn đệ nhất nhân trong giới trẻ tuổi, nhưng cũng không có nghĩa là siêu việt tất cả thiên chi kiêu tử. Sở Vân cũng hiểu rõ về điểm này.
Hắn cũng dự liệu sẽ có một ngày như vậy, nhưng thật không ngờ ngày này lại
tới đột nhiên như vậy, lại nguy cơ trùng trùng như vậy.
Mặc kệ là Lãnh Mạc Danh, hay Quỷ Lệ, hoặc là Thạch Giới, Tiếu Tiểu Hiền, đều là
thiên tài trong thiên tài. Tư chất thiên phú còn muốn siêu việt hơn cả
đám người
Nhan Khuyết, Hoa Anh.
Nếu Sở Vân không có các loại đan dược, Long Tình quả cùng với Thông Linh Xà trợ giúp, đã sớm bị bọn họ bỏ xa phía sau rồi.
Chỉ có điều, ngay lập tức, trong lòng Sở Vân lại cảm thấy hăng hái.
Cái này cũng không có gì đáng sợ.
Ngay cả Trữ Thiên Vương là Cường giả Vương Cấp như vậy cũng ngã quỵ trong
tay của mình. Ngay cả Thiết Ngao địa vị ngang với Trữ Thiên Vương cũng
bị mình ép tới mức tự sát mà chết.
Và đụng độ với những người này, cũng là con đường đi tới đỉnh phong. Tình cảm của hắn chợt sôi trào mãnh liệt.
- Chậm đã. Ngươi muốn khiêu chiến với Sở Vân, cũng phải nhìn xem ngươi có tư cách này hay không đã.
Thạch Gia Minh bỗng nhiên đứng ra.
- Ngay cả Thạch Giới đại sư cũng không có tư cách? Tiểu tử, ngươi là lính mới? Chưa nghe nói qua về Khổ Đà Tự sao?
Lập tức trong đám người có người cười rộ lên.
- Ta chẳng quan tâm ngươi là Thạch Giới, hay Cỏ giới gì. Ngay cả đằng
bảng cũng không có ghi tên của hắn. Vậy ta tới thu thập được rồi. Giết
gà không cần dùng tới dao mổ trâu!
Thạch Gia Minh nói xong, thể hiện một phần khí phách hiếm thấy.
- Tốt, để ta vận động trước một chút cũng tốt. Giống như Sở Vân đã nói, sống chết không oán.
Thạch Giới bước ra.
Nhìn thấy Thạch Gia Minh chủ động đứng ra, chống lại Thạch Giới để bảo hộ
mình, đầu lông mày Sở Vân khẽ nhíu lại, muốn khuyên can:
- Gia Minh huynh...