Kế tiếp trong quá trình triều bái, lại trước mặt Thư Thiên Hào đưa ra đề xuất, trung kiến hội nghị Ngũ Vương. Cộng đồng bảo hộ Hỏa Phương Văn Thư mang lại nền hòa bình mà Chư Tinh Quần Đảo chờ đợi đã lâu.
- Hội nghị Ngũ Vương? Nói nghe hay lắm! Lại muốn dùng thủ đoạn này công khai tranh đoạt Hỏa Phương Văn Thư sao. Nhưng một mực lại không cự tuyệt được. Nếu cự tuyệt sẽ mất đi dân tâm, ngược lại còn thành toàn cho Thủy gia mang danh là nhân đức. Quả nhiên là thủ đọa âm độc. Phụ thân ta ứng phó như thế nào?
Sở Vân cũng không có mặt lúc đó, lúc này hỏi hạ nhân hồi báo.
Hạ nhân kia cung kính đáp:
- Đảo chủ cũng tỏ vẻ cực kỳ khát vọng nền hòa bình cho Chư Tinh Quần Đảo. Còn về Ngũ Vương hội nghị, Nhan Khuyết công tử chỉ hỏi ngược lại, đến tột cùng là do năm phương thế lực hay là cộng đồng quản lý Hỏa Phương Văn Thư.
Sở Vân nghe vậy nhịn không được đập bàn trầm trồ khen ngợi:
- Diệu! Nhan Khuyết ứng đối hay lắm, lấy lui làm tiến, chuyện này năm phương thế lực cũng không thể định đoạt. Nếu như Thủy Nhược Lan thông minh, tuyệt đối sẽ không tiếp tục đi sâu vào vấn đề này.
- Thiếu chủ anh minh, Thánh nữ Vũ đảo cũng không có tiếp tục đề cập đến chuyện này nữa, mà nói tới việc Trữ gia ủy thác, muốn chuộc lại Trữ Y Y.
Hạ nhân hồi báo.
- Trữ Y Y? Giam giữ trong đại lao Thư gia ta cũng không có chỗ hữu dụng. Chuộc, lập tức đồng ý chuộc, mấu chốt là phải khiến cho Trữ gia xuất ra càng nhiều huyết càng tốt. Cũng không phải là dễ dàng như vậy mang đi!
Sở Vân cười lạnh. Trữ Y Y đối với hắn mà nói hoàn toàn là vô dụng, nhưng đối với Trữ gia vẫn chưa hẳn, cuộc mua bán này rất có lời.
Tiếp theo hắn lại hỏi:
- Kế tiếp Thủy Nhược Lan có hành động gì không?
- Dạ, bẩm báo Thiếu chủ, sau khi hoàn tất triều bái, Thủy Nhược Lan lại dùng thân phận sứ giả, cầu kiến Viêm Gia Huy. Viêm Gia Huy cũng không gặp riêng nàng mà là nói chuyện mấy câu ở trong đại sảnh. Thánh nữ Vũ đảo tỏ vẻ nguyện ý ra mặt vì Thư gia cùng Viêm gia điều hòa mâu thuẫn.
- Hừ! Viêm gia đã quy hàng Thư gia đảo ta, cử động lần này của nàng ác độc đến cực điểm, chính là muốn chia rẽ thế lực của chúng ta, dẫn phát ra nghi kỵ cùng nội chiến trong nội bộ chúng ta, bất quá Viêm Gia Huy này quả nhiên là gừng càng già càng cay. Hiểu được nặng nhẹ, không gặp riêng nàng.
Trong mắt Sở Vân hung quang lập lóe, sát ý đối với Thủy Nhược Lan lại dày đặc thêm một phần.
Hắn từ khi xuất đạo đến nay, đã chém giết không ít cường địch. Nhưng chưa lần nào gặp phải kẻ khó chơi như vậy. Thủy Nhược Lan này phi thường khó đối phó, không giống Thiết Ngao, Phương Toái Không, Đoạn Thiên Nhai, Lão tổ Viêm gia đều công khai chiến đấu cùng ngươi. Mà thủ đoạn lén lún đâm phía sau lưng, nhưng hết lần này đến lần khác lại là quang minh chính đại, làm cho ngươi không có cách nào ra tay trước mặt mọi người, cảm giác áp bức vô cùng khó chịu. Cảnh giới thủ đoạn cùng mưu mô của nàng đã đạt đến mức độ âm mưu cùng dương mưu hợp hai làm một. Khiến cho Sở Vân có một loại cảm giác không chống đỡ nổi.
- Thiết Ngao có Long Đạo Chi, Trữ Thiên Vương có Thủy Nhược Lan. Thủy Nhược Lan sau khi gả cho Trữ Thiên Vương đã bộc phát tác dụng, ngang hàng với Long Đạo
Chi. Đó là cái nhìn của thế nhân về Thủy Nhược Lan, kiếp trước ta vốn không tin, nhưng hôm nay quả nhiên là danh bất hư truyền. Ngày mai ta sẽ độ kiếp, một khi vượt qua, phải tìm cơ hội diệt trừ Thủy Nhược Lan này.
Ta là anh hùng ngươi là giặc cỏ. Ngươi là anh hùng ta là giặc cỏ.
Nếu từ góc độ địch nhân mà xem xét Phương gia tam tử, Đoạn Thiên Nhai, Lão tổ Viêm gia không ai lại không phải là anh hùng. Nhưng là dưới ánh mắt Sở Vân ta đó chính là giặc cỏ nhất định phải tiễu trừ.
Thủy Nhược Lan cũng đồng dạng như vậy.
Dù cho nàng có mỹ lệ hơn gấp bội, cũng vẫn chỉ là giặc cỏ. Chỉ cần minh bạch một điều, dưới mặt nạ giả nhân giả nghĩa, chính là bộ mặt tràn đầy dã tâm của Thủy gia.
Mọi người đều hiểu rằng Thủy gia cùng Thư gia, căn bản là không thể điều hòa xung đột về lợi ích.
- Từ xưa anh hùng khó qua ải mỹ nhân, cho nên anh hùng thường cùng đồ mạt lộ, ví dụ cụ thể đó chính là vết xe đổ của Sở Bá Vương… Ta không phải là anh hùng, ta chỉ là Sở Vân. Giết không úy kỵ, không chùn bước, cũng không biết thương hương tiếc ngọc đối với đối với địch nhân. Chỉ cần là người cản đường ta, bất kể anh hùng hay là mỹ nhân, đều đối xử như nhau, giết giết giết!
…
Trời về đêm, bầu trời là một mảnh hắc ám, không trăng, lác đác vào ngôi sao, cô tịch điểm trên bầu trời. Gió biển mang theo cảm giác tươi mát, phả vào mặt.
Ào ào...
Âm thanh của thủy triều liên tục không dứt, từ phía bờ biển truyền thuận theo từng cơn gió truyền tới.
Sở Vân ngồi trên một tòa một đất không tên, nơi này là bên trong khu rừng rậm trên Thư gia đảo. Từ phía hắn nhìn lại, chỉ thấy một mảng lớn cây cối, nhẹ nhàng lay động theo từng cơn gió đêm. Dưới ánh sáng mờ mịt, lộ ra vẻ nặng nề. Giống như là cùng mặt biển phía xa xa dung hòa thành một, chậm rãi chảy xuôi xuống.
- Đoạn thời gian này, công việc mở rộng cơ sở hạ tầng đang hừng hực khí thế. Diện tích rừng rậm đã bị thu hẹp đi rất nhiều, bất quá thành quả của việc khai phá cũng khiến cho mọi người mừng rỡ.
Sở Vân suy nghĩ, ánh mắt chợt quét ngang qua ngọn núi lửa vô danh. Vô số công tượng được phân thành nhiều ban, thay phiên nhau tiến hành tu tạo suốt cả ngày đêm.
Sau khi tòa hùng thành được xây dựng xong, sẽ là phủ thành chủ mới. Nếu Sở Vân lại tìm được pháp môn cấu tạo lên Thiên đàn. Phủ thành chủ mới sẽ có một đầu Kiếp yêu với tư cách là thủ hộ thú. Chính thức được coi là tường đồng vách sắt rồi.
- Từ lúc trọng sinh đến nay, không ngừng chiến đấu, giống như là đi trên một sợi dây dây mắc trên vách núi, chỉ cần hơi phạm sai lầm, kết quả sẽ là vạn kiếp bất phục. Bất quá khá tốt là đều đã vượt qua, hết thảy đều đang phát triển một cách tốt đẹp. Hôm nay, Thiên Hồ cũng sắp độ Linh Yêu Kiếp, nếu là kiếp trước, quả thực là sự tình không thể tưởng tượng nổi. Mọi chuyện đều đang tốt đẹp giống như là ở trong mơ vậy.
Nghĩ tới đây, Sở Vân thở dài một hơi. Nhìn về phía Thư gia thành, chỉ trông thấy một bóng đen mờ mờ.
- Phụ thân biết rõ ta muốn độ kiếp, chỉ sợ là đã sớm không yên giấc. Còn có đám người Thủy Nhược Lan, chỉ sợ cũng biết ta chuẩn bị sắp độ Linh Yêu kiếp. Hừ hừ! Lúc này độ Linh Yêu kiếp, thế nhân đều biết, phong hiểm rất lớn. May mắn là ta có thế lực bảo hộ, bên trong tầng tầng lớp lớp vòng bảo hộ, đón đỡ không biết bao nhiêu là địch nhân. Bất quá vẫn không thể khinh thường.