Cung điện hùng vĩ, khí thế, so sánh với Thanh Dương Cung, nó càng thêm
cao ngất, huy hoàng, tinh quang bất chợt lóe ra, khiến nó càng thêm thần bí.
Ở kiếp trước, vốn không ai có thể đột phá tiến vào, họ tìm
được Kim Sa Kỳ thư, cũng bởi vì bất ngờ phát hiện lỗ thủng trong đại
trận hộ điện.
Dù sao bị năm tháng bào mòn, bất luận vật gì cũng phải bị hao tổn.
- Trước tiên ta hãy vận dụng lệnh bài thông hành. Nếu thực sự không được
thì hãy chọn biện pháp đã dùng trong kiếp trước, chui qua lỗ thủng tiến
vào.
Dĩ nhiên, trong lòng Sở Vân đã có chủ ý. Nói chung, đã chuẩn bị rất đầy đủ, hẳn là có thể có thu hoạch.
Nhưng hiệu quả của lệnh bài thông hành nằm ngoài dự kiến của hắn.
Vừa mới mang lệnh bài thông hành ra, đại trận hộ điện lập tức bị phá giải lộ ra cửa Kim Sa cung.
Tất cả mọi người đều lộ vẻ xúc động. Bạch Toa Toa giật mình, nói không ra lời.
Thế này nghĩa là gì?
Điều này nghĩa là toàn bộ bảo địa trong Di tích Cổ Thành đều không bố trí phòng vệ, khiến bọn họ có thể tùy ý mang đi!
Tim mọi người đều đập thình thịch.
- Phát tài rồi! Phát tài rồi!
Mắt Tiếu Tiểu Hiền sáng lấp lánh, thì thào tự nói với mình.
- Nhanh! Tất cả cùng vào, sau đó đóng cửa lại.
Sở Vân nói.
Đây là phạm vi phía ngoài Cổ Thành. Hiện nay, người thám hiểm càng ngày
càng nhiều. Người đến người đi, nhiều người, ánh mắt mắt hỗn tạp, phải
hành động thật nhanh.
Tất cả mọi người vội đi vào, khép kín cửa
lại. Ở bên ngoài nhìn vào, căn bản là không thấy có gì khác lạ. Bởi vì
tất cả những đại trận bảo vệ điện trong Di tích Cổ Thành đều là trận
pháp mà chỉ khi tự bước vào phạm vi trận pháp mới được khởi động, và chỉ ảnh hưởng tới người bước vào trận pháp.
- Đây là cung điện cất dấu đạo pháp!
- Thật nhiều ngọc giản ghi chép đạo pháp, đều xếp thành từng đống từng đống một.
- Các ngươi nhìn, giữa Ngọc giản ở giữa còn có một cái bàn!
Rất nhanh sau khi có người kinh ngạc kêu lên, mọi người mới phát hiện. Bàn
được mở ra, chiếc ghế bằng gỗ tử đàn được đặt kèm bên cạnh nằm rải rác ở khắp các nơi trong cung điện.
- Là ai nghiên cứu đạo pháp ở chỗ này?
- Nhất định là có Ngự yêu sư đã từng ở trong Cổ Thành. Bọn họ đã từng ở chỗ này, nghiên cứu tường tận về các loại đạo pháp.
- Không ai biết Cổ Thành là gì, lúc nào, bởi vì sao được xây dựng lên. Vì sao lại nằm trong lòng đất không có chút ánh sáng này. Hay là xem bọn
họ đã nghiên cứu ghi chép lại, xem có thể tìm được đáp án không?
Bỗng nhiên, có người đề nghị nói.
Kiến nghị này khiến mọi người đều tán thành. Họ lưu lại mười người bảo vệ
cửa chính, mọi người còn lại lập tức hành động, bắt đầu lật tìm trong
các bàn học.
Quả thực có ghi chép về các loại nghiên cứu.
- Hôm nay nghiên cứu Hỏa Tinh thuật, Hỏa Đằng thuật, tẩu hỏa. Rất tâm đắc sáng chế đại hỏa liệu thuật, đạo pháp thượng đẳng...
- Kết hợp quang minh vạn trượng, quang phiên phi… Hơn mười loại đạo pháp. Cải thiện Thủy Liệu Thuật, khiến hạ đẳng thăng cấp đến tuyệt phẩm.
Tại bàn học ở giữa cung điện, mọi người lại thấy một ngọc giản khác.
- Hôm nay bỗng nhiên tỉnh ngộ. Đạo pháp là pháp tắc thiên địa, không phải đạo pháp chúng ta sáng tạo ra, mà là xác nhập đạo pháp trong pháp tắc,
hình thành đạo pháp mới. Nếu như kết hợp đạo pháp khắp thiên hạ vào cùng một chỗ, có thể thôi diễn pháp tắc trong trời đất hầu như không còn.
Vậy chẳng phải là cảnh giới của thánh nhân sao? Ta tạm thời gọi nó là
‘Hợp Đạo’!
- Thành chủ không đồng ý với suy đoán về Hợp Đạo. Chỉ
là cũng không phải không có thu hoạch, Thành chủ không hổ danh kỳ tài
ngút trời, không ngờ lại suy diễn ngược lại, sáng tạo ra một phương pháp ‘Hóa đạo’. Lão phu thật sự bội phục sát đất…
- Hóa, hóa đạo?
Nhìn đến đây, Sở Vân liền giật mình!
Sở Vân nhìn đến đây thì vô cùng khiếp sợ.
Hắn đã được lĩnh hội sự huyền bí của Hóa Đạo. Hóa Lôi, Hóa Hỏa, Hóa Phong,
Hóa Thủy, Hóa Ám vân vân. Tất cả đều cung cấp cho hắn sự trợ giúp cực
lớn. Vẫn là chỗ dựa tin cậy khi hắn độ kiếp, đánh bại cường địch.
Nghe đồn, đạo pháp tuyệt phẩm này vô cùng nghịch thiên, dẫn đến thiên địa
không dung, không thể hợp làm một, chỉ có thể chia làm hơn mười phần,
truyền trong Tinh Châu.
Một khi hợp nhất, sẽ đánh xuống kiếp số vô song.
Không phải Cường giả có khí vận lớn, không thể tập hợp.
Hóa Đạo, Hóa Đạo, tên cũng như nghĩa —— ngay cả đại đạo thiên địa cũng có thể hóa đi.
Đây là ma tính của vô song, dựa vào vạn vật trong trời đất, nghịch thiên nghịch địa.
- Hiện nay ta có yêu vật khí vận của sáu vị vương giả, đồng thời lại có
một phần số mệnh Cửu Sắc Lộc, Tầm Bảo Thử, có thể đương đầu với vận may. Thật ra, ta vẫn muốn thu thập Hóa Đạo Chi Pháp, thật không ngờ cơ duyên lại ứng với chỗ này.
Trong lòng Sở Vân kích động, nuốt nước bọt, lại tiếp tục nhìn xuống.
-... Ta thật không ngờ, lý niệm của Hợp Đạo, trái lại đã thúc đẩy Thành chủ
dẫn tới nghiên cứu Hóa Đạo. Chỉ là rất rõ ràng, Hóa Đạo so với Hợp Đạo,
càng phù hợp với cá tính của Thành chủ. Hắn càng ngày càng thấu triệt
Hóa Đạo...
-... thực lực của Thành chủ thâm sâu không thể tưởng
tượng được. Hắn tự mình xuất thủ, tất nhiên hiệu quả trác việt. Hóa Đạo
không những hóa được ngũ hành, lại có thể Hóa Phong, Hoá Lôi, Hóa Quang, Hóa Ám...
Phủi đi bụi bậm, lịch sử dần dần trở về với diện mạo
ban đầu. Thì ra Hóa Đạo Chi Pháp tiếng tăm lừng lấy lại là do vị Thành
chủ này sáng chế.
Vậy hắn là ai? Sở Vân có thể cảm thấy, trong
những hàng chữ này thể hiện sự tôn sùng của Kim sa điện chủ đối với vị
Thành chủ này. Sự tôn sùng này tuyệt đối xuất phát từ tận đáy lòng.
-... Hôm nay Thành chủ triệu kiến bảy mươi hai điện chủ ngoại vi thành chúng ta. Hắn rất hưng phấn biểu diễn Hóa Đạo Chi Pháp hoàn toàn mới. Thực sự quá vĩ đại! Hóa Đạo Chi Pháp đã từ cơ sở ban đầu, diễn sinh ra. Có thể
Hóa Sa, Hóa Yên, Hóa Vũ, Hóa Băng các loại. Nó có thể khắc chế hầu như
các đạo pháp trong thiên hạ! Nhưng đạt được thành quả to lớn như vậy,
dường như Thành chủ vẫn chưa hài lòng. Hắn nói với chúng ta. Đây chỉ là
Hóa thiên đạo, hẳn có thể hóa nhân đạo. Hắn vẽ ra một tương lai muốn
nghiên cứu.
Ta không biết các điện chủ khác nghĩ như thế nào, nhưng tương lai này khiến ta sợ hãi...
-... Khó có thể tin, Thành chủ tiếp thu ý kiến của mọi người. Hắn thực sự
làm được. Trong Hóa Đạo lại tăng thêm đạo pháp Hóa Huyết, Hóa Cốt, Hóa
Da, Hóa Thịt vân vân. Một Linh Yêu đỉnh phong toàn lực phòng ngự, trong
đạo pháp này, thoáng qua liền hóa thành hư ảo. Trong lúc đó, nó dường
như không tồn tại trong trời đất. Uy lực khủng bố như vậy càng làm ta
cảm thấy sợ hãi. Đây là một cảm giác nhìn trời đất bị phá vỡ. Nhưng hiển nhiên, điện chủ còn chìm đắm trong vui sướng và cuồng nhiệt...
Sở Vân nhìn đến đây, kinh ngạc không gì sánh được. Hắn đã từng hỏi thăm,
Hóa Đạo truyền trong thế gian, chỉ có Hóa ngũ hành như Hóa Phong Hoá
Tuyết vân vân.
Cũng không thấy lưu truyền Hóa Huyết, Hóa Cốt.
Xem ra Hóa Đạo cũng không được lưu truyền toàn bộ trong Tinh Châu. Rất khó
tưởng tượng được, uy lực Hóa Đạo thực sự mạnh tới cỡ nào. Linh Yêu đỉnh
phong toàn
lực phòng thủ, cũng biến thành tro bụi.
Sở Vân
ngẫm lại, cũng thấy lạnh cả người. Uy lực của Hóa Đạo làm cho người ta
sợ hãi. Sao có thể chống được loại đạo pháp này? Trời đất còn chống
không được, huống chi người?
Đây quả thực là ma vật nghịch thiên, khắc tinh sinh linh trong trời đất.
-... Hóa Đạo đã mạnh tới mức không thể tưởng tượng được. Nhưng Thành chủ lại tức giận với chúng ta. Hắn rất không hài lòng. Hắn nói: Hóa Đạo Chi
Pháp của trẫm có thể hóa giải vạn vật. Nhưng chỉ có thể hóa đi vạn vật
hiện tại, không thể hóa hết vạn vật trong quá khứ, cũng không thể hóa đi vạn vật trong tương lai. Trẫm muốn Hóa Đạo Chi Pháp diễn sinh đến các
lĩnh vực thời gian, không gian, vũ trụ...
- Trẫm?
Sở Vân bị sự điên cuồng và dã tâm của vị Thành chủ thần bí này dọa kinh hãi, đồng thời nhạy bén chú ý tới cách xưng hô này.
Trên Tinh Châu, không ai có thể tự xưng là "Trẫm". Ngay cả quốc chủ các đại
quốc đảo cũng không dám tự xưng "Trẫm". Thậm chí bọn họ cũng không thể
tự xưng "Vương".
Bởi vì cách xưng hô "Vương" này, chỉ nhằm để tôn xưng ngự yêu sư Vương Cấp.
Nhiều lắm chỉ có huyết mạch hậu duệ của Cường giả Vương Cấp mới xưng là
"Vương thất". Ví dụ như tổ tiên Kim Bích Hàm, chính là một vị Cường giả
Vương Cấp.
Gia tộc của nàng tự xưng là Đôn Hoàng vương thất.