Sở Vân chợt hiểu ra.
Dạ Đế thành có quy mô to lớn, kết cấu chặt
chẽ cẩn thận, giai cấp rõ ràng, do Dạ Đế sáng chế ra. Cả tòa thành trì
đều là tổ hợp yêu binh rất lớn. Hỏa Đức Thành của Thư gia so sánh với
nó, quả thực giống như con kiến với con voi.
Rống!
Đúng
lúc này, Mặc Kỳ Lân bỗng nhiên phát ra tiếng gầm đầy phẫn nộ. m thanh
như thiên lôi cuồn cuộn, chấn động cả Dạ Đế thành, đánh vỡ sự tĩnh lặng
của chiến trường. Nó đã hiểu rõ, liền di chuyển thân thể, xoay người
chạy vộ bằng bốn chân, khí thế thật khủng khiếp vọt về phía Tháp cao.
Nhất thời, toàn thân Sở Vân đều chấn động, trái tim đập bịch bịch, vội vã cắt đứt thông tin với lệnh bi thông hành.
- Không hay rồi, không ngờ nó lại kéo Mặc Kỳ Lân quay lại. Chờ một chút,
đây chính là Dạ Đế thành, hẳn là có đại trận bảo hộ. Đây là... Thiên
Cương địa sát trận?
Hoảng loạn không cần thiết, sẽ chỉ làm mọi
chuyện càng trở nên hỏng bét. Sở Vân cố tỉnh táo, rất nhanh tìm được
phương pháp giải quyết.
Hắn dựa vào lệnh bi thông hành, thôi động trận pháp bảo hộ lớn nhất trong thành Dạ Đế.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trận pháp bảo hộ của ba mươi sáu cung, bảy mươi hai điện ngoài lại được mở ra. Một trăm lẻ tám cung điện đột
ngột mọc lên từ mặt đất, tạo thành một đại trận, bao vây Mặc Kỳ Lân ở
giữa.
Mặc Kỳ Lân rống lên, phẫn nộ đến cực điểm, há miệng thở ra
khí, dũng mãnh phun vô một luồng khí màu đen giống như Hoàng Hà lao tới
đánh tới mức các cung điện đều rung lên.
Đây là Thiên Cương Địa
Sát trận chưa hoàn chỉnh, thực sự là đại trận. Từng cung điện đều có
điện chủ cầm lệnh bài thông hành trong tay, tiến tới bảo vệ. Dù như vậy, cũng có thể miễn cưỡng ngăn cản Mặc Kỳ Lân trong chốc lát.
- Này, đây là chuyện gì vậy?
Các du hiệp nhìn thấy cảnh thượng như vậy đều vô cùng kinh ngạc.
- Không ngờ cung điện trong thành Dạ Đế, vây khốn Mặc Kỳ Lân. Chúng ta được cứu trợ!
Rất nhiều người vừa mới hoan hô một tiếng, đã bị yêu thú bên cạnh chụp
chết. Mặc Kỳ Lân bị vây khốn, nhưng hỗn chiến cũng đã diễn ra, và còn
đang tiếp tục.
- Hẳn là có người thao túng Cổ Thành!
Trong đôi mắt Bạch Cốt Quỷ Quân lóe ra ánh sáng lạnh lẽo bất định.
- Thật thú vị. Không ngờ để ta làm lá chắn. Hừ! Lợi dụng ta sẽ phải trả một cái giá rất đắt.
Hắn liền bay thẳng tới, thân hình như quỷ mỵ, phá không gian, đánh tới Tháp cao trung tâm.
Đi cùng hắn còn có Phi Vũ Kiếm Quân.
Hai người này, đều đã là Cường giả Quân Cấp, linh quang trong cơ thể như
lớn như một ngôi nhà, trí tuệ phi phàm. Thoáng chốc đã nhìn thấy mọi
việc, nhạy bén cảm nhận được ý nghĩa quan trọng của Tháp cao ở trung
tâm.
- Đáng giận!
Sở Vân cắn răng, lại mượn lệnh bi thông
hành, dùng toàn lực điều động ba đàn yêu thú tộc đàn ở khu vực gần đó,
bảo vệ ở trung tâm Tháp cao. Những yêu thú sống ở trong thành Dạ Đế, vốn chính là yêu thú bảo vệ trong thành Dạ Đế.
Sau khi Dạ Đế thành
rơi xuống, chôn sâu dưới sa mạc, những yêu thú này ở bên trong, đã chết
một phần, nhưng cũng sinh sôi nảy nở phát triển thêm một phần.
Ba đàn yêu thú tạo thành ba lượt phòng tuyến, khiến hai Cường giả Quân Cấp tạm thời bị ngăn cản ở ngoài.
- Chúng ta có phiền phức. Sờ nhanh một chút!
Sau khi bố trí xong, Sở Vân nhìn Tiếu Tiểu Hiền khẽ quát một tiếng.
Tiếu Tiểu Hiền lại càng hoảng sợ. Hắn cũng có thể nghe thấy được một vài
động tĩnh bên ngoài Tháp cao. Lại nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng chưa
từng thấy của Sở Vân, hắn cũng có thể hiểu được tình hình hiện tại.
- Ta sờ, ta đang sờ đây.
Vẻ mặt Hắn cũng tỏ ra vô cùng lo lắng. Nhưng vẫn cố gắng hành động thật
cẩn thận, phòng ngừa Ám Ảnh giật mình tỉnh giấc. Từ khi dùng đạo thuật
này, đây là lần đầu tiên hắn trải qua một thử thách gian khổ như vậy.
- Ta sờ thấy, đây là cái gì? Tròn tròn, mềm mềm, như bánh màn thầu.
Hắn vừa thì thào, vừa móc ra một bánh bao thịt.
Vẻ mặt vô cùng kinh ngạc cùng đọng lại trên khuôn mặt Sở Vân và Tiếu Tiểu
Hiền. Trong nháy mắt này, thậm chí bọn họ quên đi hoàn cảnh đáng sợ ở
bên ngoài. Mặc Kỳ Lân có thể phá trận vào bất kỳ lúc nào. Hai đại Cường
giả Quân Cấp đột phá phòng tuyến, đi
lên tìm bọn họ gây phiền phức.
- Đây là trò đùa gì vậy? Thật sự là bánh bao thịt!
Tiếu Tiểu Hiền sợ hãi than một tiếng, lại nhéo nhéo, cảm giác cũng không tệ lắm.
- Không ngờ trong những vật được chôn theo Dạ Đế còn có một bánh bao thịt! Thật uổng công lâu như vậy, này...
Sở Vân giương mắt đờ đẫn, không nói ra lời. Hắn cũng không biết phải nói gì. Tất cả vượt qua giới hạn tưởng tượng của hắn.
Nhìn bánh bao thịt trắng tròn trong tay Tiếu Tiểu Hiền, hai người đều ngẩn người.
Cho dù là muốn nghĩ vỡ đầu, cũng không tưởng tượng được, không ngờ có thể
lấy từ trong quan tài màu đen ra một cái bánh bao thịt.
Thử tưởng tượng một chút, Dạ Đế uy phong tám hướng, tung hoành thiên hạ, càn quét bốn phương, trấn áp một thời. Hắn cao to uy mãnh, thần bí khó lường,
nhãn thần lợi hại như kiếm, cưỡi Mặc Kỳ Lân, Ám Ảnh vờn xung quanh
người, đế khí vượt trời. Mắt hắn nhìn thiên hạ, quan sát sinh linh, một
tay nắm yêu binh Kiếp Yêu, một tay cầm —— bánh bao thịt?
Mới nghĩ tới đây, toàn thân hai người nhất thời run lên, chỉ cảm thấy hình tượng cao to thần bí của Dạ Đế trong lòng họ tan vỡ một cách nhanh chóng. Bọn họ vội vã lắc đầu, không dám tưởng tượng tiếp.
- Có thể được đặt vào quan tài Dạ Đế, tất nhiên không thể tầm thường được. Cho dù là bánh bao, cũng là bánh bao không tầm thường.