Chí Tôn

Chương 76: Q.5 - Chương 76: Kiếp Yêu đầu tiên của Sở Vân (thượng)






Nàng vận áo khoác hồng cẩm, quần bông nhỏ, đôi giày thêu hoa, hình như là phong cách trang phục của thời đại Đường Cẩm quốc. Ở vành y phục, chỗ cổ tay áo, cổ áo, đều có đường viền lông trắng mềm mại.

Nàng tựa như tinh linh nhỏ, bộ dáng mơ mơ hồ hồ, cực kỳ khiến người khác thương yêu.

Sở Vân mỉm cười nắm bàn tay nhỏ bé, trắng xinh của nàng, nhéo nhẹ cái mũi của nàng, rờ rờ khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng. Tiểu la lỵ Nguyệt Thỏ khẽ nhíu mày, cúi đầu xuống, vẻ mặt đỏ bừng, nhận lấy sự âu yếm của Sở Vân.

Cứ như vậy, tu vi của Nguyệt Thỏ đạt đến Linh Yêu đỉnh phong, lại còn phối hợp với rất nhiều đạo pháp thời gian lấy được từ Dạ Đế thành, làm nàng một bước trở thành một trong ba Đại Yêu thú chủ lực của Sở Vân.

Còn lại hai vị, tự nhiên là Thiên Hồ cùng Thông Linh Xà.

Về phần tám đầu Kiếp Yêu kia, bởi vì có khế ước minh hữu, nên không thể chân chính xem như chính quy của Sở Vân.

Bất tri bất giác, yêu vật trong tay Sở Vân đều đã trưởng thành. Số lượng Linh Yêu đỉnh phong đã vượt qua mười đầu.

Trong đó, Thiên Hồ, Thông Linh Xà, Nguyệt Thỏ, Hồng Yêu không màu, Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi cùng với Ngũ Đức Luân đều là tồn tại có tiềm lực phi thường, cấp số tuyệt phẩm.

Nếu không có gì ngoài ý muốn, người thứ nhất được lựa chọn tấn thăng Kiếp Yêu sẽ ở trong bọn họ.

Về phần một số yêu vật như Cụ Phong Cung, Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ, bởi vì tư chất thượng đẳng, tu vi Linh Yêu đỉnh phong, đã là đến đỉnh rồi, hầu như không thể đề thăng nữa.

Tật Phong Kính Thảo Hài, Mệnh Tuyền Ngọc Tỷ, tuy đều là cấp số tuyệt phẩm, nhưng hiệu quả rất ít, tiềm lực đề thăng cũng không giống như Thiên Hồ.

Trong yêu vật cấp số tuyệt phẩm, tinh tế so sánh, cũng phân ra ba bảy loại.

Long Nguyện Thụ, vẫn là yêu thực thần bí mà Sở Vân nghiên cứu không ra, hiện nay chỉ có thể để nó phát triển tự do.

Còn có một kiện yêu binh, so với Long Nguyện Thụ còn thần bí khó lường hơn, đó chính là cái chén màu lam, nói là chén, không bằng nói là bát có lẽ chuẩn xác hơn. Ở trong Dạ Đế thành, đã từng cứu Sở Vân một mạng, ngay cả Ám Ảnh cũng bị nó hù chạy.

Lực lượng của nó cũng không phải mạnh hơn Ám Ảnh. Mà là trong bát cổ có khí tức Thiên Ngoại Tinh Ma, Ám Ảnh bị cỗ khí tức này dọa chạy.

Hiện tại Sở Vân mỗi ngày đều trích ra một chút thời gian, xem xét yêu binh này, nhưng hiệu quả rất ít.

Giống như Du Nha đại sư từng phỏng đoán qua, yêu binh này đến từ viễn cổ, cần linh quang đạt đến trình độ của Ngự Yêu Sư, mới có thể chân chính khống chế sử dụng.

“Không biết, khi ta hấp thu toàn bộ linh quang của Bạch Cốt Quỷ Quân, tấn thăng cường giả Quân Cấp, có thể đạt được tiêu chuẩn sử dụng bát cổ này hay không nữa?”

Sở Vân kỳ vọng trong lòng.

Vào ba ngày sau, Hồng Yêu không màu triệt để hồi phục. Chiến lực khôi phục, lần nữa trở về bên người Sở Vân.

Linh quang trong cơ thể Bạch Cốt Quỷ Quân, lại chỉ mới hấp thu không được phân nửa. Linh quang của cường giả Quân Cấp, thật sự là tràn trề vượt quá tưởng tượng.

Bạch Toa Toa chuẩn bị công tác độ kiếp vì Hồng Nguyệt Loan Đao, hiện tại đã gần xong. Ngay cả địa điểm độ kiếp cũng đã lựa chọn. Đó là sâu trong sa mạc, chỗ hoang mạc vắng vẻ không người.

Thiên Kiếp của Kiếp Yêu, uy lực khủng bố tuyệt luân, nếu như độ kiếp trong Vương cung Đôn Hoàng, dư âm của Thiên Kiếp tuyệt đối có thể làm toàn bộ Đôn Hoàng Vương cung bị hư hỏng hoàn toàn.

Ở trước lúc Bạch Toa Toa độ kiếp một ngày, Sở Vân giải khai phong ấn của Bao Tử.

Ngay tại khắc phong ấn hoàn toàn cởi bỏ, liền phát sinh chuyện ngoài ý muốn.

Đùng một tiếng, một cỗ khí thế khổng lồ của Kiếp Yêu liền từ trên thân Bao Tử bộc phát ra, xộc thẳng lên trời, tràn ngập vòm trời.

Phút chốc, hô hấp Sở Vân bị kiềm hãm, liền thấy Bao Tử hóa thành một đạo cầu vồng trắng hồng, ở trước mắt hắn phi độn đi, nháy mắt đã xa mấy trăm trượng. Tốc độ cực nhanh, làm hắn đứng nhìn trân trối.

May mà Sở Vân đã chuẩn bị cẩn thận, trước lúc giải khai phong ấn, hắn gọi ra Các Tiên Phi dựng lên Bất Quái trận. Nếu mà là không trung ở Đôn Hoàng Vương thành, Bao Tử đã sớm bay mất rồi. Thế nhưng lúc này không gian không trung lại là Bát Quái chiến trận, nó có bay xa đến đâu, cũng chỉ nằm trong tay Sở Vân.

“Bao Tử này, không ngờ lại là một đầu Kiếp Yêu.”

Sở Vân luôn nghĩ Bao Tử này rất cổ quái, thế nhưng chân tướng lại làm hắn kinh hãi.

Trên thế giới này, có yêu thú, yêu thực, còn có yêu binh. Nhưng hắn cho tới bây giờ còn chưa nghe nói, còn có yêu bao. Mà điểm quan trọng chính là, Bao Tử này, không ngờ lại là đầu Kiếp Yêu.

Thế giới này này muốn điên đảo rồi sao?

- Chạy đi đâu?

Hắn hét lớn một tiếng, thận trọng triệu xuất toàn bộ yêu vật trong tay, tạo thành một đạo quân tiên phong, đuổi theo Bao Tử, tầng tầng bao vây nó.

Ngay lúc thần sắc Sở Vân ngưng trọng, cho rằng phải có một hồi đại chiến, thì Nhục Bao Tử (bánh bao thịt) hóa thành một tiểu đồng tử nam hài, gào khóc:

- Đừng ăn ta, xin các người đừng ăn ta.

Toàn bộ hóa đá.

Tuy Bao Tử này là một đầu Kiếp Yêu, nhưng chỉ sợ là trên toàn bộ Tinh Châu, nó chính là đầu Kiếp Yêu nhát gan nhất.

Hắn so với Nguyệt Thỏ còn nhát gan hơn, không, chính xác mà nói, Nguyệt Thỏ là xấu hổ, mà hắn mới chân chính là nhát gan sợ sệt.

Tiểu nam hài giống như ba tuổi này, thân người trắng trẻo, tay chân đều mập mạp, giống như là trái bóng. Hắn cực giống đồng tử ở trong tranh tết. Lúc này hắn dùng tay nhỏ xoa xoa đôi mắt, nước mắt giống như suối chảy ra, tạo ra một thác nước nhỏ.

- Nước mắt này không phải bình thường, không ngờ lại là đan dược thượng đẳng, Tử Lâm Túy Tiên Tuyền.

Một vị Các Tiên Phi phát hiện chuyện này, liền mở miệng kinh hô một tiếng.

- Còn chưa đâu, hương thơm trong không khí quanh người hắn cũng là đan hương thượng đẳng, Ngâm Nguyệt Long Thai Hương.

Một vị Các Tiên Phi khác tiếp tục ngạc nhiên nói.

- Nhục Bao Tử này, quả thực rất cổ quái. Khó trách lại là vật bồi táng của Dạ Đế.

Sở Vân cảm khái một tiếng, đối với Bao Tử này cực kỳ hiếu kỳ. Nghe lời hắn nói, Nhục Bao Tử khóc càng thêm nhiều.

- Đừng ăn ta, ta không giống bánh bao thịt đâu. Ngươi xem ta da rất dày thịt rất béo, không thể ăn, thật không thể ăn. Hơn nữa ta còn không có vệ sinh, bình thường đều đại tiểu tiện tùy hứng, mà nước tiểu còn dính lên người nữa.

Nói xong, hắn thật sự tiểu tiện.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn mím lại, dùng hết sực tiểu tiện tung tóe, bắn cả lên trên người bản thân. Một cỗ hương khí ngập trời lập tức tràn ra toàn bộ không gian, xộc vào mũi.

- Ông trời của ta, đây là hương vị của Thanh Mộc tửu vạn năm, nước tiểu đồng tử của hắn không ngờ lại là đan tửu thượng đẳng.

Trong Các Tiên Phi có người rống lên.

Đây chính là một tiểu Bao Tử thần kỳ vô hạn, ngay cả nước tiểu đồng tử cũng là đan tửu thượng đẳng cực kỳ trân quý.

- Ta không ăn ngươi, ngoan, chỉ cần ngươi chịu nghe lời ta, ta sẽ không ăn ngươi nữa.

Sở Vân đôi mắt khẽ chuyển, trên mặt lộ ra nét cười, bắt đầu tiến hành dụ hoặc.

- Ngươi thực sự không ăn ta sao? Được, nhưng mà chủ nhân của ta là Dạ Đế đại nhân đó.

Tiểu Bao Tử ngậm ngậm ngón tay trong miệng, bộ dáng thánh thiện, nước mắt lưng tròng. Hồn nhiên làm cho Sở Vân cũng không tự chủ được sinh ra một cỗ ân hận.

- Dạ Đế đã chết, là ta đã cứu tỉnh ngươi. Ta chính là tân chủ nhân của ngươi.

Sở Vân nói.

- Nhưng mà… Nhưng mà Dạ Đế đại nhân chỉ thụ trọng thương ở trong Thiên Kiếp, hắn chỉ ngủ say, cũng chưa chết mà.

Thần tình Tiểu Bao Tử do dự, không chút cố kỵ nói ra một bí mật kinh thiên.

- Cái gì? Dạ Đế chỉ ngủ say, vẫn chưa tử vong sao?

Sở Vân khiếp sợ.

Thần tình Các Tiên Phi cũng đơ lại, nghẹn họng nhìn trân trân.

Chuyện này thật không thể tưởng tượng, nhân vật của thời đại thượng cổ, cả mấy trăm vạn năm, không ngờ chỉ ngủ say vẫn chưa tử vong.

“Thảo nào Mặc Kỳ Lân, Ám Ảnh vẫn thủ hộ ở trong Dạ Đế thành, còn chưa rời khỏi. Dạ Đế không ngờ không chết.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.