Chí Tôn

Chương 170: Q.5 - Chương 170: Lại liên thủ (hạ)




Trong lòng Sở Vân hơi chấn động, vẫn dừng lại ở chỗ cũ, không hề động đậy. Thiện ý khó hiểu này của Vạn Độc Vương, khiến trong lòng hắn có chút bối rối.

- Tiểu tử kia, ngươi suy nghĩ quá nhiều, không phải đề phòng thiện ý của ta.

Vạn Độc Vương cười khẽ một tiếng. Trả lời vấn đề của Sở Vân, nàng chỉ nói bốn chữ - "Tiên nang thượng đẳng"!

Tửu Hào Vương, Lạc Anh Vương không có tiên nang thượng đẳng, Vạn Độc Vương đã có!

Chỉ nàng vẫn thần bí khó lường, tin tức về nàng là ít nhất trong bảy đại Vương giả.

Phần lớn mọi người chỉ biết nàng là cường giả Vương cấp, thủ đoạn độc ác, am hiểu chỉ huy yêu vật độc hệ mà thôi.

Sở Vân vỗ đầu, chợt hiểu ra.

Không sai.

Tiên nang trung đẳng chỉ có thể chứa yêu vật, nhưng tiên nang thượng đẳng, đã tương đương với một thế giới nhỏ, có thể chứa người.

Tiếu Tiểu Hiền bị thương, hiện tại không phải đang ở trong tiên nang Thế Ngoại Đào Nguyên của Sở Vân dưỡng thương sao?

Nếu tiến vào tiên nang thượng đẳng của Vạn Độc Vương, có thể dính linh quang của cường giả Vương cấp, đi theo nàng tiến vào thế giới tầng thứ bảy.

- Tuy nhiên, ngươi muốn đi vào Bách Độc Mẫu Sào của ta, trước hết phải tín nhiệm bản vương. Giao tiên nang thượng đẳng trên người ngươi cho bản vương giữ hộ.

Vạn Độc Vương lại nói.

Tiên nang ngang nhau không thể chuyên chở lẫn nhau. Đây là một kiến thức phổ thông của giới Ngự yêu sư.

Trong tiên nang tồn tại không gian khác nhau, lưới pháp tắc lại càng không giống nhau. Nhất là tiên nang thượng đẳng, thế giới bên trong cũng không giống nhau. Một cái bao một cái, sẽ khiến lưới pháp tắc bên trong bị quấy nhiễu nghiêm trọng, cuối cùng tan vỡ.

Tiên nang trung hạ đẳng có thể để vào bên trong tiên nang thượng đẳng. Nhưng tiên nang thượng đẳng, không thể chuyên chở bằng tiên nang hạ trung đẳng, nếu không sẽ khiến tiên nang hạ đẳng bị vỡ ra.

Những địa phương như Thế giới Long Môn, Vô Tận Chi Sâm, tuy rằng từng là tiên nang thượng đẳng, nhưng hiện nay đã dung hợp với Tinh Châu, dựa vào thế giới Tinh Châu.

Cho nên có thể cho tiên nang thượng đẳng tiến vào trong đó, mà không bị nổ vỡ.

Đạo lý này, thật ra cũng không khó lý giải. Tương đương với chậu lớn chụp chậu bé.

Sở Vân chần chừ. Trong tay hắn có hai tiên nang thượng đẳng, nhưng lại rất quan trọng. Nhất là Tiếu Tiểu Hiền, còn dưỡng thương ở bên trong. Thích hợp để đưa chúng nó phó thác cho Vạn Độc Vương sao?

Nhất là người này, nổi tiếng ở Tinh Châu lấy phong cách "Tàn nhẫn thần bí" để hành sự. Cho dù liên tiếp biểu đạt thiện ý với mình, thậm chí đưa ra tiểu bảo thạch mật môn, nhưng trên thế giới này, chưa bao giờ có sự yêu mến vô duyên vô cớ, cũng không có thù hận vô duyên vô cớ. Không phải sao?

Nhưng trên thế giới này, chưa bao giờ có yêu vô duyên vô cớ, cũng không có hận vô duyên vô cớ, không phải sao?

- Còn nữa, lão thân chỉ có thể mang một mình ngươi đi vào. Tiểu công chúa bên cạnh ngươi không thể vào được. Ngươi hiểu?

Vạn Độc Vương lại nói.

Nhất thời Sở Vân nhíu mày, có chút phản cảm với giọng điệu trên cao nhìn xuống của Vạn Độc Vương.

Hắn cũng không muốn để Kim Bích Hàm một mình ở trong này. Vạn Độc Vương cũng nói, chỉ dẫn một mình hắn đi vào. Nói như vậy, Tiếu Tiểu Hiền đang suy yếu cũng phải ở lại tầng thứ sáu. Tại đây cường địch luôn rình rập, hắn càng thêm lo lắng.

- Cảm ơn sự ưu ái của tiền bối, tuy nhiên ta nghĩ vẫn thôi đi. Không làm chậm trễ thời gian của tiền bối.

Sở Vân khéo léo cự tuyệt.

- Hừ! Tiểu tử, ngươi đã đưa ra quyết định sai lầm. Lão thân còn có thể tới tìm ngươi. Về phần vị công chúa bên cạnh ngươi này, lão thân khuyên ngươi vẫn sớm dứt bỏ.

Vạn Độc Vương có chút không hài lòng, sau khi nói ra những lời này, đưa cháu gái mình vào trong tiên nang.

Ngay sau đó, nàng vèo một tiếng, thân hình giống như quỷ mị, đâm vào Long Môn, biến mất không thấy.

- Các ngươi ở lại tầng thứ sáu, đi săn nhiều Yêu thú một chút. Bản hầu đi một lát sẽ trở lại.

Tri Liễu Hầu thôi động linh quang trong cơ thể, thân thể vẽ lên một đạo kiếm hồng trong không trung, sau đó biến mất.

Vô Thường Hầu thoáng nhìn về phía đám người Sở Vân, trong lòng do dự một hồi, cuối cùng vẫn lựa chọn tầng thứ bảy thế giới Long Môn. Hắn cũng tiến vào Long Môn.

- Ta không tin thứ này quỷ quái như vậy!

Hắc Sơn Man Quân phẫn uất không thôi, phát ra linh áp Quân Cấp, nhưng vẫn không làm nên chuyện gì. Long Môn đối với hắn mà nói, giống như kính trong hoa, trăng trong nước, thấy được, sờ không được.

Rất nhiều người đều thử vài lần. Đám người Sở Vân cũng không ngoại lệ, nhưng đều vô ích.

- Ôi, thật sự là không cam lòng à. Sao tiêu chuẩn của Long Môn tầng thứ bảy sao lại cao như vậy?!

- Cũng không biết thế giới tầng thứ bảy, đến tột cùng có cái gì. Các đại nhân này đi vào thu hoạch được những gì đây?

- Đừng than thở. Ở trong này lãng phí thời gian, còn không bằng đi săn Yêu thú ở tầng thứ sáu, có lời hơn một chút.

...

Một khắc sau, phía trước của Long Môn đã vô cùng vắng vẻ. Phần lớn đã đi hết, chỉ còn lại có một vài Ngự yêu sư đặc biệt không cam lòng. Tốp năm tốp ba nhìn Long Môn, oán giận không biết làm thế nào.

- Mông Phi, Tôn Viêm, những người này đều đi rồi. Chúng ta cũng đi thôi. Ở tại chỗ này, không có lợi ích gì.

Kim Bích Hàm tiếc hận nói.

Sở Vân lại mỉm cười, nhìn về phía Nhị Lang Thiên Quân.

Nhị Lang Thiên Quân về hướng hắn gật đầu.

- Các ngươi làm gì bí hiểm vậy?

Kim Bích Hàm tò mò nhìn lại.

Ngay sau đó, thân thể nàng chấn động, môi khẽ nhếch lên. Trong đôi mắt đẹp lộ ra vẻ nghi ngờ kinh ngạc.

Chỉ thấy Sở Vân mở Thiên Nhãn, trên trán cũng có một chút ánh sáng lóng lánh. Con mắt thứ ba của Nhị Lang Thiên Quân, Trực Giác Chân Đồng tản mát ra ánh sáng ngọc lưu ly, hai mắt cũng biến đổi hư ảnh.

- Thấy được!

Trong mắt hai người bọn họ, tinh quang đại thịnh, đồng thời trong lòng rung lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.