Bỗng nhiên một ngày nào đó, hắn bị lưu tinh đập vào chết ngất, sau khi tỉnh dậy, bởi vì sinh tử kích thích khiến cho tính tình thay đổi hoàn toàn, duy ngã độc tôn. Cải danh làm Trữ Thiên Vương, thường xuyên thốt ra những lời khiến người ta phải giật gân.
Từ đó, hắn không thể thu thập, kỳ ngộ liên tục, phi thẳng trời cao. Rốt cục trong ký ức của Sở Vân, hắn trở thành cường giả Vương Cấp, có chiến lực Kiếp Yêu.
Cùng với Đôn Hoàng Nữ Vương, Lãnh Kiếm Vương, Quỷ Vương được mệnh danh là Tứ Đại Tiểu Vương Giả.
Chiến lực của hắn hùng hồn, hành sự bá đạo, mưu quyền soán vị Trữ gia đảo chủ thành công. Sau đó, cực kỳ hiếu chiến, trắng trợn công phạt chinh phục đảo của hắn. Bản đồ Trữ gia nhanh chóng được mở rộng, chỉ có Thiết gia chống lại được hắn. Trong ký ức cuối cùng, duy chỉ có hai thế lực Thiết gia và Trữ gia tranh đoạt Chư Tinh Quần Đảo. Đồng thời bởi sự xuất hiện của hắn khiến cho thế lực Trữ gia đại chiếm thế thượng phong.
Cũng chính là hắn, cưới Trữ Y Y làm vợ.
“Ngày sau hắn chính là Trữ Thiên Vương sao? Chỉ là lúc này không có bị lưu tinh đập vào, dẫn đến tính cách thay đổi.”
Trong mắt Sở Vân lóe ra tinh mang, sát khí đằng đằng.
“Được, ở đây gặp được ngươi đúng là ý trời. Mặc kệ ngươi có biến đổi hay không, tại đây ta sẽ giết chết người này, diệt trừ mối họa ngày sau!”
- Phía trước xuất hiện ba thông đạo, trong đó hai đường kia đã bị bọn họ chiếm. Chúng ta muốn đi vào chỉ còn có con đường còn lại?
Đi được một lát, Kim Bích Hàm và Sở Vân đã thâm nhập tới lăng mộ. Nhìn ba đạo môn xuất hiện trước mắt, Kim Bích Hàm nhìn Sở Vân hỏi.
Sở Vân quan sát một hồi, ôm cánh tay cười nhạt:
- Thiên La Hầu có thể được các cường giả hoan nghênh, có thể thấy hắn rất thông hiểu lòng người. Thiết kế lăng mộ giữa yêu thực Xà Tảo, càng cho thấy tâm tư của hắn hoạt bát nhanh nhẹn. Ba thông đạo này rất có khả năng đều là ngõ cụt, đều là bộ phận cạm bẫy then
chốt. Chúng ta hãy chờ ở chỗ này, lấy khỏe đánh mệt. Mặc cho bọn họ thu hoạch, chúng ta cũng cứ ở đây chờ là được.
- Quả là diệu kế!
Kim Bích Hàm gật đầu tán thành.
Lúc này hai người vẫn ẩn núp. Quả nhiên sau một thời gian dài, hai đội quân của Trữ gia và Viêm gia đều chật vật đi tới. Quân đội đều bị hao hụt, thương tích khắp người. Rất hiển nhiên trong thông đạo đã ăn thiệt thòi không nhỏ.
- Còn một thông đạo cuối cùng, nhất định chính xác.
Có người vội vàng kêu lên.
- Các ngươi có thể rút lui.
Thiếu chủ Viêm gia vỗ vỗ Đại Yêu thú Tam Đầu Hỏa Man Sư của hắn, thái độ kiêu căng lạnh lùng.
- Rút đi? Vẫn còn chưa hỏi Mãng Lôi Giản ta có đồng ý hay không!
Lông mày trắng như tuyết của Cổ Phá U khẽ lay động, mặc dù đã nhiều tuổi nhưng khí phách vẫn mạnh mẽ, tính tình nóng nảy như xưa.
Trông thấy song phương bất hòa, đang muốn đánh nhau. Bỗng nhiên Trữ Phàm Trần lại nói:
- Cũng tốt, rốt cuộc chỉ còn một đường thông đạo để cho các ngươi tới. Chúng ta đi thôi.
- Cái gì?
Cổ Phá U trợn trừng mắt, không tin vào tai mình.
- Cổ tiền bối, lần này ta mới là người phụ trách do gia tộc phái đi?
Trong lúc này Trữ Phàm Trần, biểu hiện khí phách bất khuất trong hắn.
- Hừ, vốn nghĩ ngươi hiểu rộng biết nhiều, đầu óc mau lẹ, có thể có cách phá giải bẫy rập then chốt. Lão phu đối với ngươi có chút hảo cảm. Hôm nay xem ra ngươi cũng không có gì hơn người, thực quá nhát gan sợ phiền phức!
Cổ Phá U hừ lạnh một tiếng, giảm bớt khí thế.
- Nếu như ngày sau gia chủ hỏi tội, đừng trách lão phu nói thẳng. Những người ở đây đều là nhân chứng. Cũng không phải lão phu lười nhác giở thủ đoạn.
Trữ Phàm Trần vội vã cười làm lành.
- Coi như các ngươi biết thời thế. Chúng ta đi vào.
Thiếu chủ Viêm gia liếc mắt nhìn Trữ Phàm Trần, cùng với quân đội nối đuôi nhau vào thông đạo thứ ba.
- Được rồi. Chúng ta hãy tiến vào trung tâm lăng mộ.
Nhìn thiếu chủ Viêm ra đi xa, Trữ Phàm Trần cười rộ lên.
Sở Vân ở trong bóng tối, mơ hồ quan sát thấy. Trữ Thiên Vương lúc này còn chưa có cơ hội lột xác, nên vẫn dùng cái tên Trữ Phàm Trần.
Nhìn thoáng qua, hắn nho nhã yêu đuối, vẻ mặt tầm thường, không đáng chú ý. Nhưng trên thực tế, thần quang ẩn bên trong, lòng dạ thâm sâu. Hành sự gian trá, thỉnh thoảng trong đôi mắt toát ra một đạo tinh mang.
Trong lúc hắn lục lọi trong phòng khách, bỗng nhiên một cơ quan mở ra. Thông đạo thứ tư mở ra, bên trong tối đen như mực, âm phong từng trận từng trận thổi tới, giống như quái thú thời tiền sử đã mở miệng.
- Ha ha ha, Trữ Phàm Trần ngươi quả thực rất thông minh. Khiến cho lũ người Viêm gia đi ăn phân, chúng ta mới chân chính đi tìm kiếm mật tàng.
Cổ Phá U ngửa mặt lên trời cười lớn.
- Không dám, chỉ là may mắn mà thôi.
Trữ Phàm Trần cúi thấp người, dáng vẻ rất khiêm tốn. Nhưng người ngoài cuộc tỉnh táo, người trong cuộc u mê. Sở Vân rõ ràng nhận thấy trong mắt hiện lên một tia kiêu ngạo.
Sự kiêu ngạo của ta, ngươi không hiểu.
Người đời mê muội, chỉ mình ta sáng tỏ.
- Ẩn nhẫn như vậy...
Mí mắt Sở Vân nhảy dựng lên, trong lòng thừa nhận nếu không có ký ức kiếp trước trợ giúp, hắn cũng không thể nhìn ra mánh khóe của Trữ Phàm Trần. Trữ Phàm Trần này giống như rắn độc ẩn núp trong bụi cỏ. Nếu thực sự coi hắn như cây cỏ dại ven đường, tình cảnh nhất định rất bi thảm.
So đi tính lại, Sở Vân càng cảm thấy thích thú địch nhân giống như thiếu chủ Viêm gia.
“Nhân lúc hắn còn chưa lột xác, nhất định phải tiêu diệt hắn!”
Sở Vân âm thầm xiết chặt song quyền.
- Chúng ta phải theo sau sao?
Kim Bích Hàm nhìn thấy một đám người Trữ gia, toàn bộ đi vào thông đạo thứ tư, thần tình khó tránh khỏi vội vàng.
Sở Vân cười nói:
- Yên tâm đi. Cơ quan trong lăng mộ là Tứ Trùng Phệ Long, ta đã nhìn ra. Thông đạo thứ tư này cũng là giả. Sau khi phá hủy bốn thông đạo, sẽ hiện ra yêu vật bảo vệ mộ. Chỉ có giết chết yêu vật này mới có thể trông thấy quan tài chân chính.
- Tâm cơ Thiên La Hầu thật sâu xa!
Kim Bích Hàm không kiềm chế được liền tặc lưỡi.
Sau một lát, đầu tiền là người Viêm gia đi ra, trông thấy thông đạo thứ tư liền giật nảy mình.
- Thằng đốn mạt Trữ gia, cư nhiên dám tính toán với bản thiếu gia!
Sắc mặt thiếu chủ Viêm gia sầm lại, vung tay lên.
- Đi, đi vào tìm bọn chúng tính sổ!
Một đám người nối đuôi nhau mà vào. Không tới nữa khắc, trong thông đạo thứ tư truyền tới âm thanh chém giết kịch liệt.
Ca ca ca...
Đợi khi bọn chúng phá hủy triệt để thông đạo thứ tư. Sở Vân cùng Kim Bích Hàm ẩn núp trong đại sảnh, bỗng nhiên phát ra âm thanh. Sàn nhà sụp đổ, từ từ hiện lên một tòa Địa Đàn.