Phá Quân Hầu căm ghét đến mức hai mắt đỏ ngầu. Tuy nhiên trong lòng hắn
không thừa nhận cũng không được. So với năng lực chỉ huy, hắn thật sự
hơi kém Hoàng Hiếu một bậc. Hơn nữa chiến kỳ trong tay Hoàng Hiếu nhiều
hơn so với hắn. Bởi vậy từ khi khai chiến đến bây giờ, Phá Quân Hầu vẫn
bị Hoàng Hiếu theo sát, chiếm thế hạ phong.
- Hừ! Tuy ngươi có tu vi Hào Hùng cấp, linh quang của Bản hầu gia hơn ngươi mấy chục lần. Cứ
như vậy chờ ngươi tiêu hao dần, xem ai có thể tiêu hao hơn ai!
Trong lòng Phá Quân Hầu rít gào, đồng thời hắn lại cảm thấy thực sự bất đắc
dĩ. Đây là phương pháp duy nhất hắn nghĩ có thể chiến thắng đối phương.
- Linh quang trong cơ thể, ư đã ảm đạm đến mức chỉ có thể chống đỡ đuọc nửa canh giờ. Phải cường công, tốc chiến tốc thắng!
Đồng thời, trong lòng Hoàng Hiếu đã nảy sinh suy nghĩ. Một khi linh quang
của hắn giảm mạnh, trên chiến trường thiếu sự chỉ huy của hắn, Thư Gia
chắc chắn năm bè bảy mảng, thất bại thảm hại.
Giết!
Chiến
kỳ trong tay Hoàng Hiếu nhanh chóng vẫy, liên tục điều động, đại quân
Thư Gia lập tức hình thành một thế tấn công mãnh liệt. Phá Quân Hầu bất
ngờ không kịp phòng, trơ mắt nhìn trên chiến trường trận địa bên mình bị đại quân Thư Gia tràn tới cuốn sạch vài đội.
- Ngươi nghĩ thật hay! Tinh binh San Hô, lên cho ta!
Phá Quân Hầu chỉ chiến kỳ. Một tinh binh mặc san hô giáp trụ phóng châm, đi đến chiến trường, vững vàng như trụ cột, lập tức ổn định đầu trận tuyến Đông Hải Phái.
- Tinh binh San Hô nổi tiếng về sức phòng ngự?
Hoàng Hiếu thấy cảnh tượng như vậy, khóe miệng cong lên.
- Chờ ngươi đã lâu.
Hắn nói còn chưa dứt lời, một mặt Quy Chân Kính bắn ra cột sáng trắng, trực tiếp chiếu vào giữa Tinh binh San Hô.
Xoát!
Ngay sau đó, ba nghìn Tinh binh Dạ Vũ, do Tiếu Tiểu Hiền thống lĩnh, bỗng nhiên hiện ra giữa phương trận của Tinh binh San Hô.
- Chết đi!
Tiếu Tiểu Hiền cười lạnh một tiếng, hai tay đeo Trích Tinh Thủ Sáo, nhẹ nhàng vẽ ra xung quanh hai đường cong.
Nơi đường cong đi qua, trong nháy mắt cổ họng hơn mười vị Tinh binh San Hô
bị bóp nát, một đám mắt trắng dã, yếu ớt ngã xuống đất.
Tinh binh Dạ Vũ Phía sau hắn, một đám đều ẩn hình. Thân ảnh lúc ẩn lúc hiện trong phương trận quân địch, mỗi lần xuất hiện, đều lấy đi ít nhất sinh mạng
của một
kẻ địch.
Phá Quân Hầu thấy vậy quá sợ hãi. Tinh
binh San Hô gặp sự kìm chế của binh chủng, thương vong vô cùng nghiêm
trọng. Hắn vội vàng kêu to:
- Huyền Vũ Chân Quân, ngươi dẫn dắt Tinh binh Thủy Dẫn, nhanh đi trợ giúp. Cần phải giết chết đội quân kia của quân địch!
- Không có vấn đề. Ta đã sớm nóng lòng chờ!
Hai mắt Huyền Vũ Chân Quân phát ra ánh sáng lạnh lẽo dữ dội, dẫn đầu ngàn quân, xung phong đi về hướng Tinh binh Dạ Vũ.
- Ha ha hắc, hai vị quân sư đã sớm dự đoán sẽ có trợ giúp. Đến nếm thử sự lợi hại Tử Chuy Quy lớn đi!
Tiếu Tiểu Hiền cười một tiếng đầy đê tiện, ngăn cản Huyền Vũ Chân Quân.
- Cao thủ Quân cấp?
Huyền Vũ Chân Quân bất đắc dĩ, bị Tiếu Tiểu Hiền gắt gao giữ lại.
- Đáng giận!
Phá Quân Hầu thấy cảnh này, gấp đến độ muốn dậm chân. Lúc này bên tai lại
truyền đến một tiếng hét thảm. Hắn như bị điện giật nhìn lại.