Tuy nhiên, đúng lúc này, Kim Bích Hàm áp tải thủ lĩnh trung niên, quẳng từ phía xa bay lại.
- Thế nào?
Tiếu Tiểu Hiền hỏi.
- Tìm được bảo thạch mật môn. Đã khống chế được cục diện.
Kim Bích Hàm nói.
- Tiểu tử này lại còn có đồng đảng!
Nhất thời, ánh mắt Lực Long Địa Quân cứng lại, chỉ cảm thấy lửa giận trong ***g ngực giống như núi lửa, nháy mắt phun trào.
- Vô pháp vô thiên, quả thực là vô pháp vô thiên! Những tiểu bối các
ngươi, chuẩn bị thừa nhận lấy sự tức giận của Lực Long Địa Quân ta đi!
Hắn rít gào lên, muốn động thủ.
Thình lình, Kim Bích Hàm khẽ cười một tiếng:
- Không phải là linh áp Quân cấp sao, khi ta không có sao?
Ầm!
Ngay sau đó, một cỗ linh áp bàng bạc từ trên người nàng phát ra, xông thẳng tới tận trời.
- Sao?
Lực Long Địa Quân tạm dừng, đứng ngay tại chỗ kinh ngạc.
Hai mắt hắn trừng lớn, nhìn về phía Kim Bích Hàm, giống như là gặp quỷ.
Hắn đang nằm mơ?
- Sao có thể! Làm sao lại xuất hiện ra hai thiếu niên Quân Cấp?
Hắn vô cùng khiếp sợ, khó có thể tưởng tượng cảnh tượng phát sinh ở tại trước mắt.
Thiếu niên Quân Cấp, toàn bộ Tinh Châu cũng chỉ có hai người. Một người là
Túy Tuyết Hồ Quân, một người là Nhị Lang Thiên Quân. Bản thân Lực Long
Địa Quân là
cao tầng, không chỉ sớm biết điểm này, còn thông qua con đường Hoang Long Hội, biết tướng mạo của Sở Vân và Nhị Lang.
Cho nên hắn biết rõ, tuy rằng hai người trước mặt này, tuổi còn trẻ, là
Quân Cấp, nhưng căn bản không phải là Sở Vân và Nhị Lang Thiên Quân.
Sao đột nhiên xuất hiện nhiều thiên tài như vậy?
Đáng chết!
Sau khi khiếp sợ, hắn chợt ý thức có điều không ổn. Đối phương là hai thiếu niên Quân Cấp, mà Thạch Chuy Thành chỉ có một mình hắn là Quân Cấp. Hắn đối phó
một trong hai người đó, không có gì khó khăn. Nhưng chống lại hai người, có nguy cơ bị thua.
Mới nghĩ đến đây, sự tức giận bàng bạc của hắn bỗng nhiên tan biến không
tung tích. Ngược lại, áp lực giống như ngọn núi nặng, đè trong lòng hắn.
- Chẳng lẽ nói, Lực Long Địa Quân ta trấn giữ Thạch Chuy Thành nhiều năm
như vậy, vào giây phút cuối cùng, cuối đời lại khó giữ được?
Thạch Chuy Thành hoàn toàn tĩnh mịch.
Hai linh áp xa lạ khiến thành viên của Hoang Long Hội chờ mong xem trò hay, trở nên câm như hến.
Hai Quân Cấp!
Phiền phức lớn!
- Lực Long Địa Quân, Hoang Long Hội các ngươi lại dám đánh cướp chúng ta, lá gan không nhỏ. Thế lực siêu nhất lưu, chính là bá đạo như vậy sao,
lấy thế khinh người sao?
Kim Bích Hàm kéo thủ lĩnh trung niên, ném hắn ngã trên mặt đất, khởi binh vấn tội.
- Các ngươi muốn thế nào?
Lực Long Địa Quân trợn mắt, nghiến răng nghiến lợi, rít lên qua kẽ răng những lời này.
Thủ lĩnh trung niên mặc trang phục tiểu đầu mục Hoang Long Hội. Lực Long Địa Quân lập tức hiểu ngọn nguồn câu chuyện.
Hoạt động cướp bóc của Hoang Long Hội đã tồn tại từ lâu, đã thành truyền thống.
Trên thực tế, ở trong Đại Hoang quốc, không chỉ Hoang Long Hội, m Dương Lâu cũng làm như thế.
Gần như các thế lực du hiệp bản thổ, đều đã phái đội cướp bóc, du đãng trên đất hoang dã, chờ người cô độc đi lạc, muốn đi qua, có thể phát chút
tiền của phi nghĩa.