Chí Tôn

Chương 164: Q.6 - Chương 164: Lý do sống lại (thượng)




- Sau khi Dạ Đế sống lại, cô đọng các loại Hóa Đạo Chi Pháp thành một thể, hình thành đạo pháp thần thông – ‘Hóa Đạo’. Ôi, đạo pháp này đối với lưới pháp tắc là mối nguy hại quá lớn. Ta cũng biết tầm quan trọng của lưới pháp tắc đối với thế giới tiên nang. Nhờ có lưới pháp tắc mới có thể khởi động trật tự không gian trong Hỗn Độn Hải. Một khi Dạ Đế động thủ, hóa đi lưới pháp tắc, Tinh Châu sẽ bị hủy diệt, thương tổn không gì sánh nổi. Đến lúc đó, Hỗn Độn Hải gào thét, cắn nuốt tất cả.

- Ta đã chuyển sang Chuyển Sinh Hợp Đạo. Tinh Châu chính là ta, ta chính là Tinh Châu. Một khi Hỗn Độn Hải đến, ta cũng sẽ bị thương nặng. Ta không thể dễ dàng tha thứ Dạ Đế tiếp tục kiêu ngạo, vừa vặn ta tìm được Long Nguyện Thụ. Long Nguyện Thụ có thể tiêu hao Long Tình, yêu vật hoàn thành ước nguyện thần kỳ của loài long. Nguyện vọng của Thương Lam Hải Long trước khi chết, là trở lại hai mươi năm trước.

Nguyện vọng này quá lớn, chỉ dựa vào Long Nguyện Thụ và long tình của Thương Lam Hải Long cũng không thể hoàn thành. Ta đã triệu tập khí vận Tinh Châu, thu vào Long Nguyện Thụ. Khiến cho thời gian Tinh Châu lùi lại hai mươi năm, một lần nữa bắt đầu. Đồng thời, ta cũng lựa chọn ngươi làm người chống lại Dạ Đế.

Sở Vân nghe được những lời ấy, trong lúc nhất thời trừng mắt, vẻ mặt ngây ngốc choáng váng.

Cuối cùng, việc sống lại đã thực sự được làm sáng tỏ. Mà hắn, đã có phần không tiếp nhận nổi.

Năng lực của Tinh Thánh vượt qua tưởng tượng của hắn. Không ngờ thật sự có thể khiến thời gian Tinh Châu, lui lại hai mươi năm. Tuy nhiên điều này cũng không phải khó có thể lý giải.

Thật ra Sở Vân cũng đã làm được đến bước này.

Trong trận chiến đấu giữa hắn và Long Đế, hắn đã vận dụng Nguyệt Thỏ, kết hợp lực của thế giới tiên nang, dùng thời gian hồi tưởng, thành công sống lại ba con yêu vật bên ta, do đó giành được cục diện chiến thắng.

Tinh Thánh cũng làm tương tự như thế, chỉ là năng lực của hắn cao hơn nhiều so với Sở Vân, trực khiến cả Tinh Châu to lớn như vậy lui lại hai mươi năm. Sở Vân đoán rằng, trong số Yêu vật Tiên Thiên Tinh Thánh dùng làm mắt trận, tất nhiên cũng có loài thuộc tính thời gian giống Nguyệt Thỏ.

Điều Sở Vân chân chính khó có thể lý giải chính là, Tinh Thánh lấy thân phận Thánh cấp, muốn đối phó với Dạ Đế, vì sao còn muốn tốn công tốn sức như vậy? Trực tiếp động thủ diệt Dạ Đế không phải là được rồi sao?

- Lại nói tiếp, Thánh giả bất quá là cũng chỉ là một cảnh giới của Ngự yêu sư, không phải vạn năng.

Tinh Thánh tiểu hài tử khẽ thở dài một tiếng.

- Nhất là Thánh giả sau khi Hợp Đạo, đồng thời ngôn xuất pháp tùy cũng phải tuân thủ pháp quy thiên đạo. Thánh giả tức là thế giới. Nếu Thánh giả trái với pháp tắc, chính là tự mình phản đối mình. Quan trọng nhất chính là, Cửu Châu trong thiên hạ có cửu thánh. Cửu thánh kiềm chế lẫn nhau, rút giây động rừng. Nhất là trong các Tinh Châu, thế giới tiên nang của ta là trẻ tuổi nhất trong Cửu Châu, có sức sống nhất. Bởi vậy Thánh giả các châu đều mơ ước. Bất kỳ lúc nào ta cũng cần trấn giữ Tinh Thánh điện.

Thiên hạ có chín Đại Thánh giả, cũng không phải thực sự hòa thuận với nhau. Mối liên quan với nhau rất phức tạp. Khi là đối địch, khi thì liên minh. Hiện nay kiềm chế

với nhau, giống như một ván cờ phức tạp, hạ xuống trở thành một cân bằng chết.

Bởi vậy, Thánh giả thường trấn giữ ở trung tâm thế giới, trung tâm lưới pháp tắc, quản lý toàn bộ thế giới tiên nang. Nếu không có thánh nhân quản lý, thế giới tiên nang giống như đồng ruộng thiếu nông phu trồng trọt, tổn thất lớn hơn cả thu hoạch.

Thánh nhân không dễ dàng rời núi, một khi rời núi chắc chắn phải là vì tình thế đã hiểm ác đến cực hạn, nếu không ra tay, thế giới cũng phải sụp đổ hủy diệt.

Nhất là Tinh Châu chính là thế giới trẻ tuổi nhất, tám châu khác đều có Thánh nhân âm thầm can thiệp, muốn bước một chân kéo dài đến trong Tinh Châu.

Trong Tinh Châu, có rất nhiều người của châu khác. Khổ Đà Vương ngày xưa chính là ví dụ điển hình. Hắn tới Tinh Châu, sáng lập Khổ Đà Tự, giống như là Đà Châu tấn công đội quân canh gác phía trước của Tinh Châu. Tuy rằng Cửu U Vương là người trong Tinh Châu, nhưng khi ở Quỷ Châu bị xúi giục, thành lập Cửu U thành, cũng là căn cứ tiền tuyến của Quỷ Châu ở Tinh Châu.

Thật ra, sau lưng việc này đều có Đà thánh, Quỷ thánh ở phía sau màn bày bố. Đây là Thánh nhân. Bọn họ lấy thiên hạ làm bàn cờ, lấy sinh linh vạn vật làm quân cờ, tồn tại cao nhất ở phía sau màn thao túng vận mệnh.

- Địa phương nào có người sẽ có giang hồ. Địa phương có giang hồ thì có tranh chấp. Thánh giả cũng không phải tiêu dao như các ngươi tưởng tượng... Tương lai

khi ngươi quản lý thế giới tiên nang sẽ phát hiện, sinh mạng di chuyển càng ngày càng nhiều, sẽ càng ngày càng phải quan tâm, công việc sẽ càng ngày càng nặng nề, thời khắc đều không được phân tâm.

Tiểu hài tử Tinh Châu khẽ nhíu mày, trong giọng nói bao hàm vài khổ ý.

Sở Vân luôn cố gắng lắng nghe tất cả các thông tin qua giọng nói của Tinh Thánh.

Khi nghe được điều này, hắn cũng không khỏi nhíu mày:

- Ta dường như có hiểu một chút. Tuy rằng cường giả Thánh cấp chính là mức độ cuối của Ngự yêu sư. Nhưng thứ nhất phải trấn thủ và quản lý thế giới tiên nang, thứ hai phải đối phó với Thánh giả khác. Phần lớn tinh lực đều phân tán. Bởi vậy muốn đối phó Dạ Đế, ngược lại có vẻ lực bất tòng tâm.

- Đây không phải lực bất tòng tâm.

Tiểu hài tử Tinh Thánh lắc đầu.

- Ngươi mới chỉ là Vương cấp cao đoạn, có chút không hiểu cũng phải. Thánh giả như người chơi cờ, sinh linh là quân cờ. Phương pháp Thánh giả thường dùng nhất, rốt cuộc đã không phải là tự mình ra trận, đánh đánh giết giết. Mà là khéo léo bố cục, thông qua khổ tâm bố trí, đạt được mục đích của chính mình...

Khi trở thành Thánh giả, nhất là thánh nhân đã Chuyển Sinh Hợp Đạo, đã đạt tới trình độ bất diệt nào đó. Thế giới chính là hắn, hắn chính là thế giới.

Hai Thánh Nhân khai chiến, chính là hai thế giới công kích với nhau, chính là thế chiến. Nếu Thánh Nhân bị buộc đến đường cùng, tự mình lên sân khấu, vậy nhất cử nhất động đều có uy lực khủng khiếp, có thể nghiêng trời lệch đất, hủy thiên diệt nguyệt.

Thánh nhân cũng không nguyện thấy tình huống phải ra tay. Bởi vì một khi như thế, thế giới tiên nang đã khổ công bày bố sẽ tổn thất cực kỳ nghiêm trọng. Là đả thương địch thủ một nghìn tự hại mình tám trăm. Tổn hại người lại không lợi cho mình là một chuyện ngu xuẩn.

Sở Vân nghe được cái hiểu cái không, xét đến cùng vẫn do tu vi của mình, cách Thánh cấp quá mức xa xôi.

Hắn cũng chỉ hiểu qua loa đại khái, nhưng đã cố gắng nhớ kỹ những lời Tinh Thánh nói hôm nay Tinh Thánh, chờ đợi về sau khi tu vi cảnh giới đều tăng lên, lại tiếp tục tìm hiểu.

- Đúng rồi! Dạ Đế đã thành công giết chết được Thiên Ngoại Tinh Ma, chân chính sống lại. Nói như vậy, chẳng phải ta cũng đã thất bại? Tinh Thánh tiền bối chẳng lẽ còn có thể hồi tưởng thời gian sao?

- Ha ha.

Tiểu hài tử mỉm cười vài tiếng.

- Ngươi nghĩ hồi tưởng thời gian dễ dàng như vậy sao? Ta bất đắc dĩ mới dùng một lần, hao phí rất nhiều khí vận mới nghịch chuyển được hai mươi năm. Hiện nay quay lại một lần nữa, vậy ta cũng gánh vác không dậy nổi tổn thất về khí vận đó. Dạ Đế đầy tài hoa. Ngay cả Cửu Châu cũng không có nhiều người như vậy. Có thể lấy thân phận Đế cấp, ảnh hưởng đến bố cục kỳ tài của Thánh Nhân. Nhưng khi hắn ngưng tụ thành thần thông ‘Hóa Đạo’, chung quy hắn không thể tấn chức đến Hoàng giả. Đây là một con đường sai lầm.

- Đây cũng không phải là thất bại. Ta để ngươi sống lại cũng không phải là muốn giết chết Dạ Đế. Chỉ cần ngươi thả Long Đế ra, để Tinh Châu có giữ cân bằng với sức mạnh của hắn, cũng đã đạt tới mục đích của ta. Đáng tiếc ở kiếp trước, ta nâng đỡ Trữ Phàm Trần, nhưng không đủ để khiến hắn trưởng thành đến trình độ chống lại Dạ Đế. Hắn cũng không thành công đánh thức Long Đế. Kiếp này, ngươi không chỉ có thả ra Long Đế, thậm chí có tiên nang tuyệt phẩm, có thể chống lại Dạ Đế. Đã thành công vượt qua kế hoạch ban đầu của ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.