Sở Vân đã không còn lựa chọn nào khác, sau khi nhìn thấy Ly Sơn, hắn lập tức di chuyển đao nhọn, để Túy Tuyết Đao đưa hắn bay đi.
Xoát xoát xoát!
Nhưng còn chưa tới chân núi, đã thấy trên Ly Sơn bắn ra vô số ánh sáng.
Những ánh sáng chín máu sặc sỡ, sáng lạn đến cực điểm. Số lượng khó có thể
đếm hết, khí thế bàng bạc ùn ùn kéo đến, xuyên thủng không gian, cuồn
cuộn trong Kiếp Vân, vẽ ra quang hà kinh diễm.
Sở Vân quá sợ hãi. Số lượng rất kinh người, chắc chắn phải đến trăm vạn. Đừng nói lúc này
hắn chỉ có Túy Tuyết Đao, cho dù có mặc Đại Lôi Trạch Huyền Kim Khải
trên người cũng không muốn chống lại nó.
Hắn vội vàng thôi động
ánh sáng Hóa Đạo, ánh sáng Hóa Đạo quả thực là khắc tinh của tất cả vạn
vật, những tuyến xạ sặc sỡ, cũng thuộc loại các hệ đạo pháp, bắn tới
trước người Sở Vân, gặp ánh sáng Hóa Đạo, lập tức biến mất không thấy
tung tích.
Sở Vân dùng Hóa Đạo ánh sáng, bay lên núi. Nhưng rất
nhanh hắn phát hiện ra, khoảng cách Ly Sơn càng gần, áp lực càng cường
đại. Những ánh sáng này thật sự quá nhiều, quá dày đặc.
Với số
lượng kinh khủng như thế, Túy Tuyết Đao cũng khó vượt qua. Dù sao nó đã
trải qua đại chiến, đã sắp đạt tới cực hạn, với những hỏa lực công kích
dày đặc, yêu nguyên trong thân đao nhanh chóng tiêu hao, đã thấy gần tới đáy.
Lúc này, Tam Vương cũng cấp tốc đuổi tới.
- Chẳng lẽ Sở Vân ta sẽ chết như thế sao?
Sở Vân thầm thở dài, hắn vô cùng không cam lòng. Nếu mình sắp bị giết,
điều khiến hắn không yên lòng nhất chính là Thư Gia. Đây rõ ràng là một
âm mưu rất lớn.
- Chờ một chút! Những cái này là?
Đột
nhiên, tròng mắt Sở Vân co lại, lộ ra thần sắc vô cùng kinh ngạc. Khoảng cách với Ly Sơn gần như vậy, lúc này hắn mới xuyên qua sương mù rực rỡ, thấy rõ cảnh tượng trên Ly Sơn.
Hắn chấn động.
Bởi vì trên Ly Sơn, không ngờ Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi sinh trưởng rậm rạp khôn cùng!
Những hoa chi này, cành lá xum xuê, phía trên còn đầy Long Tình Quả, nhiều tới mức các cành đều trĩu xuống.
- Dĩ nhiên là như vậy!
Trong nháy mắt, Sở Vân chợt hiểu ra. Cuối cùng hắn đã hiểu vô số ánh sáng kia là gì.
Đây chính là Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi phát ra công kích. Chỉ là hoa chi
thật sự nhiều như vậy, cảnh tượng cùng nhau công kích, quả thực là kinh
thiên động địa, quỷ thần đều khiếp, khiến trong lúc nhất thời Sở Vân gặp được cảnh tượng này.
- Đây còn chỉ là hoa chi của một phần thân
núi, công kích ta, uy lực cũng đã kinh khủng như thế. Nếu toàn bộ sơn
hoa chi đồng loạt công kích, không hiểu sẽ kinh khủng cỡ nào! Chờ một
chút, được cứu rồi!
Bỗng nhiên linh quang Sở Vân chợt lóe, vừa rồi còn định xông lên, lại đổi ý lao xuống chân núi.
Hành động này lập tức thu được hiệu quả.
Hắn vừa thấy rõ ràng, càng tiếp cận đến đỉnh núi Ly Sơn, Long Nhãn Hoa Chi
lại càng tươi tốt, phẩm chất Long Tình Quả, cũng càng cao.
Hắn
vốn hướng thẳng lên sườn núi, tiếp nhận sự công kích điên cuồng mãnh
liệt mạnh mẽ. Nhưng hiện tại lại lao xuống chân núi, bởi vì liên quan
đến độ dốc, rất nhiều hoa chi ngăn cản nhau, không thể công kích tới Sở
Vân, khiến áp lực của hắn giảm đi, thành công lao xuống đến mục đích,
tiến vào Ly Sơn.
- Đây là!
Một bước lên vùng đất đỏ như
máu của Ly Sơn, Sở Vân liền cảm thấy một cỗ tử khí bàng bạc, đau thương, xông lên đánh về phía tâm thần hắn.
Hắn thiếu chút nữa không đứng vững, muốn ngã quỵ xuống.
“Nguy hiểm thật! May mắn ta tấn chức đến Vương cấp, linh quang trong cơ thể
và hồn phách đều hết sức đề cao. Nếu không, một đòn này, sẽ bị tử khí
chất chứa trong Ly Sơn xông lên đánh vào hồn phi phách tán, linh quang
tiêu vong."
Sở Vân ổn định thân thể, không tự giác phía sau lưng đã đổ mồ hôi lạnh ướt đầm.
Tình hình vừa rồi, thật là rất hung hiểm.
Ly Sơn là mộ địa long tộc, vốn chính là nơi tử vong. Toàn bộ đất trên Ly
Sơn đều bị long huyết nhuộm dần, đất biến thành màu đỏ. Trong Ly Sơn ẩn
chứa tử khí khó có thể đánh giá, ít nhất được là cường giả Vương cấp mới có tư cách bước vào trong đó.
Nếu không, coi như là Hầu cấp đỉnh phong cũng chỉ thoáng cái đã bị tử khí xông lên đánh, lập tức chết mắt trợn trắng.
- Khó trách trên lịch sử Tinh Châu, chỉ có tiến vào Ly Sơn, cũng chưa có người nào thành công xông ra ngoài.
Sở Vân thầm giật mình, đồng thời trong lòng cũng hoảng sợ.
Đây là đúng nghĩa với tên gọi là đường cùng. Hắn đúng là hoàn toàn không
biết nên làm gì. Phần lớn Các Cực Nhạc Tiên Phi đều trọng thương hôn mê. Một mình hắn lẻ loi, chỉ có Túy Tuyết Đao ở bên người, vô cùng nguy
hiểm.
Nếu không phải tình thế buộc, hắn sẽ tuyệt đối không xâm nhập Ly Sơn.
Nhìn lại, ba vị cường giả Vương cấp kia vẫn không có ý định buông tha truy
sát hắn. Một đám thôi động Hóa Đạo Chi Pháp, công kích xạ tuyến đầy
trời, phi hành đến, muốn leo lên Ly Sơn.
“Muốn giết ta, cũng không dễ dàng như vậy đâu!”
Trong lòng Sở Vân hừ lạnh một tiếng, quay đầu rời đi, bắt đầu lên, trèo về hướng đỉnh núi.
Hiện nay hắn cũng có linh quang Vương cấp, trí tuệ sâu không lường được.
Ý niệm trong đầu vừa thoáng chuyển, cũng đã dự đoán được, một khi Tam
Vương tiếp cận Ly Sơn, phát hiện bí mật Hoa Chi, chắc chắn bọn họ cũng
lao xuống chân núi. Đến lúc đó nếu hắn không đi, sẽ bị bọn họ dễ dàng
giết chết.
Hẳn là phải cảm ơn Tam Vương này. Phần lớn Hoa Chi đều bị bọn họ thu hút qua, vì thế giúp Sở Vân kiềm chế rất nhiều hỏa lực.
Hơn nữa dưới chân núi, tu vi của những Hoa Chi này cũng không sâu. Tiểu
yêu rất nhiều, Đại Yêu ít, hiếm thấy Linh yêu. Phẩm chất Long Tình Quả
cũng không cao. Cường độ công kích phát ra không quá lớn. Đương nhiên
quan trọng nhất chính là bản thân Sở Vân ở trên thân Ly Sơn, khiến Hoa
Chi có
ưu thế lớn nhất, lại không nơi dụng võ.
Sở Vân cầm Túy Tuyết Đao trong tay, một đường tiến lên. Hắn không dám đi chậm lại.
Tiến lên đến độ cao một trăm trượng, tu vi Hoa Chi càng ngày càng thâm hậu,
áp lực càng lúc càng lớn. Cuối cùng tốc độ của Sở Vân bắt đầu chậm lại.
Tuy nhiên đúng lúc này, tiên nang bên hông hắn mở ra. Một yêu binh bắn ra.
Đây là Luân Hồi Kính.
Nó là chiến lợi phẩm đối địch khi hắn ở trong thế giới Long Môn, thôi động đạo pháp đặc biệt này, có thể phản kích đạo pháp công kích của kẻ địch
trở về.
Cái gương này, vốn bị Lục Kình Vương một quyền nổ tung.
Chỉ có điều hiện tại đã tu bổ sơ bộ. Tuy rằng trên mặt kính còn có rất
nhiều vết rạn, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng sử dụng.
Người đúng
lúc tu bổ nó cho tốt, tất nhiên là Cực Nhạc Tiên Phi. Sau khi Sở Vân lắp ráp được Cực Nhạc Hoan Hỉ Thuyền, lại thêm vài vị tiên phi mới. Trong
đó chính là hai vị đại sư luyện binh, còn có một vị là đại sư đào tạo.