Chí Tôn

Chương 95: Q.4 - Chương 95: Mạo hiểm ám sát (thượng)






Ngành đào tạo quân đội Thư gia có một đội hình khổng lồ, nhân số đông đảo, tay nghề cũng khá. Coi như đứng đầu trên Chư Tinh Quần Đảo.

Thời gian Trầm gia đảo chủ đến đã quá cấp bách, sắc mặt Viên gia đảo chủ và các trường lão trong gia tộc trông rất khó coi.

- Hoàng Hiếu...

Nghe thấy cái tên này khiến cho bọn chúng đọng ở trên miệng rất nhiều từ ngữ.

Mấy tháng trước cái tên này vẫn chưa có tiếng tăm gì, là một tên vô danh tiểu tốt không ai biết đến. Người đời cười nhạo Sở Vân hao tổn công sức, tại Thải Hồng Đảo mời một phế nhân xuất quan. Thế nhưng thế sự biến đổi khôn lường, sau khi Hoàng Hiếu lĩnh binh dùng binh lực yếu ớt, tự mình đánh tan hạm đội Thiết gia.

Sau trận chiến này bỗng nhiên nổi tiếng, Hoàng Hiếu trở thành đại tướng đứng đầu Thư gia, thống lĩnh quân đội, làm cho bọn đạo chích phải khiếp sợ. Luôn sẵn sàng ra trận, ăn uống tại quân doanh, chinh đốn quân đội, huấn luyện quân sĩ.

Trong vài lần diễn tập nhỏ, hắn đánh tan, làm tổn hại không ít hải tặc lâu năm với tốc độ như thiểm địa. Những hành động liên tiếp này, giống như cái tát liên hoàn đánh cho những kẻ còn đang ngầm chê cười đều không há miệng nói lên lời.

- Đây đúng là một lương tướng!

- Tướng quân tận tâm tận lực như vậy, ngay cả tộc nhân chúng ta đều cảm thấy hổ thẹn.

- Hắn dùng binh giống như thiên mã lướt gió, không so đo tính toán. Đây mới là điểm đáng sợ.

- Khả năng chỉ huy của hắn lúc lâm trận quả thực đã trở thành một nghệ thuật. Sở Vân thật may mắn, lại có thể tìm được lương tài như vậy.

Hàng loạt những lời nhận xét khiến Hoàng Hiếu nhanh chóng xác lập được uy tín. Tên của hắn không còn ai dám coi thường nữa.

- Tên Hoàng Hiếu này, chúng ta nên làm thế nào để đối phó lại?

Các vị cấp cao của Viên gia nghĩ tới, vô cùng buồn rầu.

- Không bằng tới Trần gia cầu viện?

Có trường lão đưa ra ý kiến.

- Vô ích thôi! Trước đó không lâu, Thư gia dùng danh nghĩa Hỏa Đức Văn Thư, quy hoạch hải đảo Long gia cho Trần gia. Trần gia có đại nghĩa, vả lại có thù oán với Long gia tất nhiên sẽ khởi binh. Bây giờ hai gia đảo đang đánh nhau, tình thế nước sôi lửa bòng.

Viên gia đảo chủ nói xong, thở dài một tiếng.

- Thôi đành. Trước hết khởi binh kháng địch. Chuyện cầu viện cùng phải tiến hành.

Cùng lúc đó tại Vệ gia đảo.

Bầu không khí nghị sự trên đại sảnh cùng hiện lên vẻ thấp thòm lo âu.

- Tại sao lại có thể như vậy? Theo lý mà nói, hẳn là Thư gia đã nghỉ ngơi lấy lại sức. Bọn họ có tài nguyên, có nhân lực, tốc độ phát nhanh gấp hàng chục lần chúng ta. Cư nhiên lại dùng binh vào lúc này rồi!

- Thật đáng ghét! Chúng ta chỉ cần hơn nửa tháng nữa, dưới sự trợ giúp của Thiết gia là có thể hoàn thành hệ thống phòng ngự. Thư gia chọn thời điểm này, quả thật quá ác nghiệt.

- Chiến hạm Thư gia vô cùng vô cùng đáng sợ. Càng đáng sợ hơn, lần này chính là do Tiểu Bá Vương thống lĩnh. Chúng ta phải làm thế nào để chống lại?

Chiến tích một mình Sở Vân địch vạn người, vẫn còn khắc sâu trong lòng mọi người. Nhất là gần đây hắn đánh bại Tiểu Tiễn Thần trước mặt mọi người, người đời ai cũng biết hắn sở hữu nằm đầu chiến lực cấp Linh Yêu.

Nhân vật như vậy thật kinh khủng, lại còn thống 50 chiến hạm, năm nghìn binh sĩ ào ạt chém tới. Sẽ chẳng ai cảm thấy thoải mái trong lòng.

- Trước tiên chỉ có thể ngăn cản lại. Sau đố cấp tốc cầu viện Thiết gia. Cho dù Sở Vân hung mãnh tới cờ nào, chống đỡ cho tới khi viện Thiết gia tới, chúng ta sẽ có hi vọng!

Vệ gia đảo chủ trầm ngâm một lát, lúc này mới mở miệng nói.

Sau khi bị Sở Vân cướp sạch, tình thế rất bấp bênh. Miễn cường đầu hàng Thiết gia, hiện nay đại binh Thư gia tiếp cận, quả thực Thiết gia chính là hi vọng cuối cùng của bọn họ.

Thư gia tự tin xuất binh, giống như tảng đá lớn ầm một tiếng nện xuống phá tan sự yên tĩnh, trên thực tế chẳng khác nào mạch nước ngầm trong hồ nước cuộn trào mãnh liệt.

Một hòn đá kích động làn sóng.

Toàn bộ các thế lực trên Chư Tinh Quần Đảo đều tập trung vì tin tức này.

- Tại sao có thể xuất binh sớm như vậy? Bất chợt xuất chinh nhằm thống trị quần đảo sao?

Trên khuôn mặt Thiết Ngao lãnh khốc tới cực điểm.

- Ta sớm đoán được ngày hôm nay. Xung quanh Vệ gia đảo, từ lâu đã bí mật thành lập hạm đội. Ha ha. Sở Vân, chiến tích bất bại của ngươi sẽ dừng tại đây.

- Thật đáng nghét. được Thư gia tính kế. Thật không ngờ bọn chúng xuất binh nhanh đến như vậy.

Vẻ mặt Trần gia đảo hiện lên nỗi khổ tâm.

- Hỏa bình không được bao lâu. quả thực lại rối loạn rồi sao? Thực sự làm cho người ta cảm thấy phấn chấn, giống như cá gặp nước. Phụ thân, người ở suối vàng nếu biết, hãy nhìn hài nhi thống lĩnh Hoa gia trở lên giàu mạnh.

Sau khi Hoa Anh nghe được tin này, liền cười rộ lên.

Những năm tháng này, hắn quản lý Hoa gia đảo, cũng tôi luyện được rất nhiều. Trong liên quân bao vây Thiết gia, hắn đã từng tỏa ra ánh sáng lớn, khí độ cũng trở nên phi thường.

Thiếu niên chí ở bốn phương, thường hay mộng tường. Hoa Anh hắn lại càng như vậy.

- Đánh đi, đánh đi chứ. Chỉ cần cho ta thời gian, dựa vào đầu óc của ta, phát triển vượt bậc các thế lực khác. Sự nhỏ yếu của Hoa gia chỉ là tạm thời!

Đầu tháng 9 năm Tinh Lịch 754.

Tiến hành trận hải chiến đầu tiên giữa hạm đội đệ nhất của Thư gia đảo và Viên gia.

- Ta chính là Vũ Đại Đầu. kẻ nào dám tới đây đánh cùng ta?

Vũ Đại Đầu chính là tướng tiên phong, cầm Thiết Tuyến Long Du Thương trong tay, thống lĩnh hạm đội tiên phong, thế mạnh như hổ xông về phía trước.

- Tên tiểu tử càn rỡ!

Ba vị tướng lĩnh Viên gia cùng tới xuất hiện dưới trướng.

Rất nhanh song phương rơi vào trận chiến kịch liệt, đạo pháp phụt lên, đao thương kiếm ảnh trùng trùng điệp điệp. Sau khi trải qua 103 hiệp, Vũ Đại Đầu vỡ bại rút lui.

- Giết!

- Tiểu tử đừng chạy!

Ba vị tướng lĩnh Viên gia đuổi theo không bỏ.

- Toàn quân xuất kích!

Hoàng Hiếu thấy đối phương trúng kế, liền vung tay lên, toàn bộ hạm đội áp sát.

- Không ổn rồi, chúng ta đã trúng kế.

Lúc này ba vị tướng lĩnh Viên gia kinh hãi cũng đã muộn.

- Mau mau cứu viện.

Viên gia đảo chủ vô cùng sợ hãi, nếu như mất đi tam tướng đúng là tổn thất quá lớn.

Kế vỡ bại của Hoàng Hiếu, lập tức khiến cho kế hoạch kéo dài thời gian của Viên gia bị thất bại, đại quân song phương đều dốc toàn lực đối phó, rơi vào trận đại chiến kịch liệt.

Sau nửa canh giỜ...

- Thật đáng sợ, vì sao lại mạnh như vậy!

- Tên Hoàng Hiếu này quả thực không phải người. đúng là hạng người chỉ huy rất điêu luyện... Thảo nào trước kia Thiết Ngao cũng bại trận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.