- Phải cứu chữa, nhất định phải cứu chữa!
Hắn hạ mệnh lệnh, sau đó vội vàng chạy tới nhà tù.
Cuồng Nho Tướng Quân nằm bất động trên mặt đất, con mắt mở ra thật to, bộ
dáng chết bất đắc kỳ tử. Dưới thân hắn là một vũng máu, trên vách tường
nhà tù còn có một hàng chữ. Chính là hắn cắn ngón tay, dùng máu viết ra.
- Thất bại dưới tay một tên tiểu tử, đó là chuyện đáng xấu hổ nhất của đời ta! Quốc chủ, thần kiếp sau sẽ báo đáp!
Hoa Anh thấy vậy, liền thở dài:
- Không ngờ Cuồng Nho Tướng Quân lại cao ngạo như vậy, chuyện này ta đã sai. Ta đã đánh giá thấp tâm tính của hắn.
- Cũng không phải lỗi của ngươi.
Nguyên nhân chuyện này, Sở Vân tường tận hơn Hoa Anh.
Có lẽ trong khí hắn rời đi, hồn phách của Cuồng Nho Tướng Quân lại ngưng tụ lại, thoáng chốc thức tỉnh.
Sau khi hắn tỉnh lại, tự nhiên nhận thấy linh quang trong cơ thể mình bị
tiêu hao hơn phân nửa, hơn nửa còn cảm nhận được phần biến mất cũng
không thể thông qua hồn phách mà sản sinh ra.
Với tâm trí của hắn, tự nhiên sẽ suy đoán ra Sở Vân.
Thoáng chốc, hắn hiểu, chính mình phải chết là điều không thể nghi ngờ. Sở Vân tạm thời không giết hắn, bởi vì Sở Vân có một loại bí pháp có thể hấp
thụ linh quang của chính mình, giúp Sở Vân hắn được lợi.
Linh
quang là lực lượng hạch tâm của ngự yêu sư, thoáng chốc hắn mất đi hơn
phân nửa tích lũy trăm năm, tự nhiên nản lòng thoái chí tới cực điểm.
Tự mình cảm thấy đó là một sỉ nhục, hơn nữa không muốn Sở Vân đạt được lợi ích trên cơ thể của chính mình, cho nên hắn đã tự sát.
Người duy nhất biết được sự tồn tại của Thông Linh Xà, chỉ có Thư Thiên Hào. Đám
người Hoa Anh, Nhan Khuyết cũng không biết được bí mật này, bởi vậy sinh ra nhiều suy nghĩ lệch lạc.
Bất quá Cuồng Nho Tướng Quân hắn tự sát, giúp hắn giữ được danh tiếng. Cũng để Sở Vân trông thấy hắn vẫn còn toàn thây.
- Thiếu chủ, không thể cứu sống được. Nhiều nhất cũng chỉ giữ được ba
ngày. Vả lại không thể tự ý di chuyển, nếu như di chuyển sinh mệnh sẽ
tan biết.
Mấy vị y sư vội vàng chạy tới, quây quanh Cuồng Nho
Tướng Quân một hồi lâu, lúc này mang theo thân hình ướt đẫm mồ hôi lạnh
tới bẩm báo.
- Được rồi, các ngươi hãy lui đi.
Sở Vân thở dài, vẫy tay ra hiệu bọn họ lui ra ngoài. Thế nhưng, bỗng nhiên khẽ cười một tiếng.
Điều này khiến hai đại quân sư Hoa Anh và Nhan Khuyết có chút nghi hoặc. Sau cùng, Hoa Anh không kiềm nổi hiếu kỳ, liền hỏi:
- Không biết thiếu chủ người, có điều gì đáng cười?
- Ta cười, vì Cuồng Nho Tướng Quân hay Thiết Ngao đều là anh hùng hào
kiệt. Thế nhưng, chính là nhờ bọn họ, sự thống trị của chúng ta mới
không cảm thấy tẻ nhạt. Ba ngày sau, chúng ta sẽ an táng Cuồng Nho Tướng Quân. Chuyện này cũng không cần phải che đậy.
- Rõ...
Hoa Anh và Nhan Khuyết đều khom người lĩnh mệnh đi.
Đêm đó, Sở Vân ăn lượng lớn Long Tình Quả, một nửa linh quang còn lại trên
cơ thể Cuồng Nho Tướng Quân đều đã hấp thụ vào cơ thể của chính mình.
Sáng sớm ngày hôm sau, Dịch Yên tới gặp hắn nói lời chào từ biệt.
- Hiện tại, đại quân Thủy gia đã đại bại. Tạm thời trên Chư Tinh Quần Đảo cũng không còn toán sư, ta còn phải cảm tạ nàng đã xuất thủ. Bằng
không, trận chiến này không biết sẽ thế nào.
Sở Vân đồng ý thỉnh
cầu của Dịch Yên. Trong trận chiến này, nàng có công lao rất lớn, nếu
như không có nàng áp chế Trinh Hữu Tài. Có lẽ địch quân chính là một hồi ác mộng.
- Chỉ là, trước khi đi, ta muốn nàng tính giúp ta một lần nữa về Thiết gia.
Sở Vân lại đưa ra yêu cầu.
- Ngươi không phải cũng là toán sư sao?
Dịch Yên liếc mắt nhìn Sở Vân, ngữ khí mang theo vẻ u oán khó phát hiện.
Sau câu nói oán giận của nàng, nàng lại dốc toàn bộ sức lực suy tính giúp Sở Vân:
- Nhất định Thiết gia có địch ý, tựa hồ sắp tới có hành động. Nhưng toán
lực của ta có hạn, suy tính một ngày một đêm cũng không ra. Tuy nhiên
ngươi hãy yên tâm, kết quả không có gì đáng ngại, đại cát đại lợi.
- Đại cát đại lợi...
Sở Vân nhấm nháp những từ này, tựa hồ liên tưởng đến điều gì đó.
…
- Cái gì, đại quân Thủy gia đã thất bại? Ngay cả Cuồng Nho Tướng Quân,
một trong mười đại danh tướng của Tinh Châu cũng đã bị bắt giữ?
- Vốn liên quân hai nhà Thiết gia và Thư gia bị vây hãm rơi vào thế hạ
phong. Nghe nói, Tiểu Bá Vương Sở Vân và Chư Tinh Mãnh Hổ Thư Thiên Hào
liên thủ mới có thể
giải thoát cục diện, sau đó trở mình.
- Đúng là hổ phụ sinh hổ tử... Thư Thiên Hào không có gì đáng nói, nhưng
nghe nói trên chiến trường, Sở Vân đã sử dụng tới chín đầu Linh Yêu.
Người này quả thực là thiên tư trác tuyệt, trăm năm có một.
Chỉ qua một đêm, tin tức trận chiến trên biển đã truyền khắp Tinh Châu.
Trận chiến này khiến thiên hạ ngạc nhiên, người đời chấn động.
- Chiến tranh, quả thực khó có thể đoán trước.