Nhưng ngay sau đó, con mắt hắn mở lớn, toàn thân run lên, thiếu chút nữa đánh rơi quyển trục phong ấn trong tay xuống đất.
- Ta nhìn thấy gì? Lưới pháp tắc của đại thế giới Tinh Châu!
Sở Vân giật mình kêu lên, không thể tin được vào điêu mình nhìn thấy trước mắt.
Sau khi mở ra Thiên Nhãn, tất cả cảnh tượng trước mắt, sau lưng, đều cất
dấu một góc lưới pháp tắc thâm thúy ảo diệu. Những đường tung hoành đan
vào nhau, kéo dài, là biểu hiện cụ thể của đạo lý Tinh Châu.
- Đêm qua ta may mắn nhìn thấy lưới pháp tắc Tinh Châu. Sao hôm nay, vận khí cũng tốt như thế, lại thấy được lưới pháp tắc?
Sở Vân thực sự cảm thấy kinh ngạc.
Tuy nhiên lúc này, linh quang của hắn đã đầy đủ, trạng thái tốt nhất, trí tuệ cao thâm.
Hắn nhanh chóng thấy được sự kỳ quái trong đó.
- Không đúng. Khí vận của ta hẳn phải tiêu hao tới mức thấp nhất. Đêm qua ngay cả một kỳ ngộ linh quang, cũng không nắm bắt được. Sao hôm nay lại có kỳ ngộ như thế?
Hắn hít sâu một hơi, quyết định đánh cuộc một phen!
Hắn chủ động đóng Thiên Nhãn, lưới pháp tắc trước mắt lập tức biến mất. Tất cả cảnh tượng lại khôi phục lại nguyên trạng.
Sau đó hắn lại mở Thiên Nhãn...
Ông trời!
Hắn thiếu chút nữa đã kêu lên một tiếng kinh ngạc. Hắn lại thấy được lưới pháp tắc Tinh Châu.
- Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?
Trên mặt Sở Vân lộ vẻ xúc động, hít thở cũng thoáng trở nên dồn dập. Hắn
liếm liếm môi, ngẫm nghĩ lại. Hầu như chỉ trong một phút, ánh mắt hắn
liền tập trung trên quyển trục phong ấn đang cầm trong tay.
- Chẳng lẽ là vì nó?
Sở Vân thoáng chần chừ một chút, cầm quyển trục trong tay đặt sang một bên.
Thiên Nhãn!
Trong mắt hắn biến đổi khôn lường, một biến đổi bất ngờ - không có thấy lưới pháp thuật Tinh Châu.
Hắn nhặt quyển trục phong ấn ở bên cạnh lên, tay vừa mới tiếp xúc đến mặt
ngoài quyển trục, lưới pháp tắc Tinh Châu lại hiện ra trong mắt hắn.
Quả nhiên là do quyển trục phong ấn này gây ra!
Sau khi hiểu được nguyên nhân này, Sở Vân kích động đến mức toàn thân đều run rẩy.
Mừng rỡ như điên!
Điều này nghĩa là gì?
Hắn vô cùng minh mẫn hiểu ra điểm này – điều này có nghĩa là - chỉ cần hắn
nắm quyển trục phong ấn, mở lại Thiên Nhãn, hắn có thể chắc chắn quan
sát được lưới pháp tắc Tinh Châu!
Đây là một khoản tài phú lớn tới cỡ nào! Kỳ ngộ trong kỳ ngộ!
Đại Đạo thiên địa, hiện ra trước mặt hắn, mặc sức cho hắn tìm hiểu!
Bởi vậy hồn phách của hắn nâng cao tới mức khó có thể tưởng tượng được. Do đó lại kéo dài linh quang, tu
vi của hắn tăng trưởng nhanh như gió!
- Rốt cục trong quyển trục phong ấn này, có cái gì vậy?
Trong lòng Sở Vân thật sự quá mức hiếu kỳ. Sự hiếu kỳ mãnh liệt trước nay chưa từng thấy.
Tay cầm phân quyển trục phong ấn này, không ngờ có thể khiến hắn gần sát
Đại Đạo như thế, mở ra Thiên Nhãn nhất định có thể thấy lưới pháp tắc
của đại thế giới Tinh Châu!
Đây là một phần sức mạnh khó có thể tưởng tượng được!
Quá sợ hãi, Sở Vân lại hiểu ra:
- Khó trách khí vận đêm qua, tiêu hao kịch liệt đến như thế. Ngay cả một
chút linh cảm cũng nắm bắt không được. Thì ra kỳ ngộ này, thật sự là lớn đến mức dọa người.
Từ khi sống lại đến bây giờ, Sở Vân tấn chức
đến Hầu cấp, tất cả tích lũy cũng bị tiêu hao hết. Việc tăng trưởng tu
vi lâm vào một thời kỳ thong thả.
Tố chất thân thể, chỉ có thể
dựa vào Dịch Cân Tẩy Tủy Dược, liên tục nâng cao với biên độ nhỏ. Phương diện linh quang đã không có tù binh. Thông Linh Xà cũng không có nơi để dụng võ. Về phần phương diện hồn phách, Sở Vân vẫn thiếu phương pháp
thích hợp để tiến hành đề thăng.
Nhưng hiện tại cũng tốt.
Có quyển trục phong ấn, khiến hắn có thể quan sát được lưới pháp tắc của
đại thế giới Tinh Châu. Tiêu hao linh quang, cô đọng hồn phách. Sau khi
hồn phách cô đọng, lại quay lại bồi dưỡng linh quang. Hơn nữa có sự trợ
giúp của Dịch Cân Tẩy Tủy Đỉnh, lại hình thành một tu hành tuần hoàn
tốt. Khiến tốc độ tu hành của Sở Vân lại tăng lên.
Lưới pháp tắc
của đại thế giới Tinh Châu, thâm ảo mênh mông, đối với Sở Vân mà nói,
cực kỳ khó hiểu, khó có thể lý giải. Tuy nhiên Sở Vân chính là người có ý chí kiên cường đến cực độ, cắn răng kiên trì xuống.