Chí Tôn

Chương 183: Q.3 - Chương 183: Sở Vân, sao ngươi lại ở đây? (thượng)






- Thiết Ngao cũng là nhân vật thiên tài trăm năm khó gặp, chính xác là hoàn toàn có thể địch lại địch lại Sở Vân. Bất quá, hiện tại hắn đang tiến quân theo đường khác. Trừ phi công chiếm Thư gia đảo, nếu không hắn không thể nào tới trợ giúp chúng ta.

- Ngoại trừ Thiết Ngao ra, còn một người khác.

Vị mưu sĩ này nói tiếp.

- Người này thâm bất khả trắc, là nhân vật vô cùng nổi tiếng trên Kỳ nhân bảng. Nếu hắn ra tay, hoàn toàn có thể áp chế được Sở Vân, đánh cho hắn không ngóc đầu lên được.

- Là ai?

Mọi người vội vàng hỏi.

- Còn có thể là ai? Chính là Thụy lão nhân!

- Ai, Thụy lão nhân một mực theo phe trung lập, sao có thể giúp chúng ta?

- Lời này nói cũng như không.

Hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều. Trong lúc nhất thời mấy người lãnh đạo liên quân đều có chút u ám.

- Đừng nóng vội, ta cũng biết rằng hy vọng là không lớn. Hai người trước không được, nhưng còn có một người hy vọng rất lớn.

Người kia lại nói.

- Ta cũng không dây dưa kéo dài nữa. Người này ngoại hiệu là Cuồng Sư, chính là đệ nhất hải tặc trong Chư Tinh Quần Đảo. Trong tay có sáu đầu Linh Yêu, thực lực hung mãnh đến cực điểm. Tính tình bản thân lại cuồng ngạo, cơ hồ không một ai dám dây vào hắn.

Trong đám hải tặc Chư Tinh Quần Đảo, đứng ở vị trí thứ ba là Tàn Lang, bởi vì khinh thị Sở Vân, bị một đao của Sở Vân chém chết. Đứng ở vị trí thứ hai là Phi Hổ, đang hợp tác cùng Sở Vân. Mà người đứng ở vị trí đầu tiên, chính là Cuồng Sư, tính tình cuồng ngạo, trong tay có được sáu đầu Linh Yêu. Đoàn hải tặc của hắn chỉ có một người. Hắn là thuyền trưởng cũng là thuyền viên. Thậm chí hắn còn không có một chiếc thuyền hải tặc thuộc về bản thân. Bởi vì chỉ có một mình hắn căn bản không điều khiển được một chiến thuyền. Hắn đã từng là đội trưởng đội cận chiến dưới trướng của Vua hải tặc, là một truyền kỳ còn sống. Có rất nhiều người tin rằng, sau khi Hải Long Vương Khương Bác chết đi, đệ nhất, đệ nhị cường giả Chư Tinh Quần Đảo chính là hắn cùng Thụy lão nhân. Trong hai người, ai mạnh hơn ai, căn bản là không thể so sánh được.

- Cuồng Sư, người như vậy căn bản sẽ không thể nghe theo sự xếp đặt của chúng ta. Không đoạt thương thuyền của chúng ta đã là chuyện tốt lắm rồi.

- Trong chúng ta, có ai là chưa từng bị Cuồng Sư cướp bóc? Mời hắn xuất mã đối phó với Sở Vân, đây không phải là nói mộng đêm khuya hay sao?

- Mưu sự tại nhân! Thư gia có thể hợp tác cùng nữ hải tặc Phi Hổ thần bí nhất, vì cái gì chúng ta không thể hợp tác cùng Cuồng Sư? Chỉ cần trả một cái giá thật lớn khiến cho Cuồng Sư thoả mãn, ta tin tưởng sẽ có thể mời hắn ra tay. Hơn nữa đã là hải tặc, hắn tất nhiên sẽ thích nhất cục diện hỗn loạn, chư hầu xuất hiện khắp nơi. Nếu Thư gia chiến thắng chúng ta, chắc chắn sẽ tiến thêm một bước dài trong hành trình nhất thống Chư Tinh Quần Đảo. Đây là điều tất cả hải tặc đều không muốn thấy.

Người kia nói một cách từ từ, rất có trật tự.

- Đó là một biện pháp tốt, có thể thử một lần.

Nhóm người đứng đầu nghe xong, con mắt đều sáng ngời.

- Bất quá nước xa không cứu được lửa gần, chiến đấu kế tiếp, chúng ta phải đối diện với trùng kích của Sở Vân. Nên làm như thế nào bây giờ?

Có người lại đưa ra nghi vấn.

- Biện pháp tốt nhất lúc này chính là chúng ta truyền tin để thế lực riêng mỗi nhà điều động thêm viện quân đến. Đại tướng Phương gia Phương Hồng, không phải là đã có cừu oán từ trước cùng Sở Vân hay sao? Trong tay hắn có kim, ngân đồng tử, hai đầu đại chùy chiến lực cấp Linh Yêu. Chỉ cần hắn đến chúng ta hoàn toàn có thể tạm thời ngăn cản thế tiến công của Sở Vân.

- Ha ha. Báo cho chư vị một tin mừng, kỳ thực đại tướng Phương Hồng nhà ta đã trên đường tiến đến nơi này!

Đúng lúc này, người của Phương gia bỗng nhiên cười rộ lên.

- Tốt! đại tướng Phương Hồng đã trên đường tiến đến đây, ít nhất cũng không để cho Sở Vân uy phong như ngày hôm nay.

- Nếu phía Thiết Ngao đột phá được công chiếm Thư gia đảo chủ, đánh úp hậu phương Thư gia quân, khiến cho bọn chúng không thể không quay lại cứu viện. Bên này chúng ta đuổi giết, chắc chắn sẽ bên ta sẽ đại thắng!

Lúc này, Hoàng Hiếu đánh tan tác đại quân của Thiết Ngao mới vừa chấm dứt lúc xế chiều. Tin tức còn chưa truyền tới bên này. Bất kể là Thư gia, hay là liên quân, hoàn toàn chưa biết được tin tức này. Nhưng mấy người này càng nói càng hăng, kẻ nào hai mắt cũng đều tỏa sáng.

- Chúng ta đánh bại Thư gia quân chắc chắn không thể nương tay, đồ diệt Thư gia đảo, chấm dứt hậu hoạn.

- Thư gia thâu tóm Viêm gia, cướp sạch Vệ gia chủ đảo, Trữ gia chủ đảo, còn mở ra được mật tàng của Tinh Hải Long Cung. Khố tàng trên chủ đảo nhất định sẽ cất chứa đầy kỳ trân dị bảo.

- Không chỉ có như thế, Thư gia chủ đạo còn một vị luyện binh đại sư tên là Du Nha vô cùng lợi hại. Bên ta chỉ cần cầm tù hắn, ta chỉ cần hắn cùng một ít chiến lợi phẩm.

- Hừ! Ngươi nghĩ hay thật. Du Nha nhất định phải thuộc về ta. Bất quá ta đề nghị không đồ diệt Thư gia đảo. Nguồn binh nguyên (cung cấp binh lính) của nó rất sung túc, hoàn toàn có thể đô hộ nó. Biến nam nhân Thư gia thành lính đánh thuê. Ngày sau nếu xảy ra

đại chiến, ngạnh chiến, khổ chiến, cũng có thể phải bọn chúng đi đầu!

- Chủ ý hay! Quả là một chủ ý hay!

Đúng lúc này một thanh âm lạ lẫm vang lên trong khoang thuyền.

- Ha ha! Đương nhiên là chủ ý hay rồi!

Đám người này vẫn còn chưa kịp phản ứng, đều ngửa đầu cười to, tràn đầy thoải mái.

- Khoan! Sao thanh âm này lại quen tai vậy?

Đại tướng Nghi Tinh là người phản ứng lại trước tiên. Âm thanh phát ra từ phía bên tay trái của hắn, nhưng khi hắn quay đầu nhìn lại, lại không phát hiện ra người nào. Trong mắt hắn tràn đầy nghi hoặc, nhưng chỉ một giây sau, đồng tử hắn co rút lại, nhớ ra được chủ nhân của thanh âm. Khuôn mặt hắn lập tức biến thành tái nhợt, trên mặt tràn đầy biểu lộ hoảng sợ.

- Sở Vân!

Hắn kinh hãi hét lên một tiếng.

- Muộn rồi!

Sở Vân cười lạnh một tiếng, thân ảnh hiện ra. Đồng thời xuất đao như thiểm điện, ánh đao lóe lên tức thì.

Phốc!

Đầu lâu đại tướng Nghi Tinh lập tức bay vọt lên trên, máu tươi từ trên cổ phun cao bắn đầy lên nóc thuyền. Trùng hợp cái thủ cấp lại rơi trúng vào ngực vị mưu sĩ. Người này này vô thức đưa tay ra đỡ lấy, ánh mắt nhìn xuống, chỉ thấy thủ cấp của Nghi Tinh đang trợn trừng mắt nhìn mình, khuôn mặt tràn đầy vẻ hoảng sợ.

- A…

Hắn lập tức phát ra một tiếng kêu thảm thiết tới cực điểm, biến hóa này quá đột ngột, khiến cho hắn không thể nào tiếp thu nổi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.