Chí Tôn

Chương 40: Q.6 - Chương 40: Ta đều tham gia (hạ)




Đó là đại hội Thư viện cộng đồng tổ chức.

Về các phần lắp ráp của Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, Sở Vân cũng không đụng tới nữa.

Tuy nhiên hắn cũng không nóng vội. Lúc này, đại hội Thư viện vừa mới bắt đầu.

Càng ngày sẽ càng có nhiều Ngự yêu sư tới thuê cửa hàng hoặc là bày bán bên ngoài.

Rời khỏi khu đông chuyên dành cho trao đổi, đoàn người tới khu nam của liên minh Thư viện. Nơi này là địa điểm tham gia tỷ thí.

Nhân viên Thư viện tiếp đãi bọn họ, là một vị trên mặt có chút tàn nhang, tướng mạo bình thường, nhưng là một thiếu nữ nhỏ nhắn dễ thương. Thái độ của nàng rất thân thiện.

Đầu tiên khom người trước năm người, sau đó mới hỏi:

- Xin hỏi trong các vị, ai là người muốn báo danh tham gia giao lưu trong đại hội Thư viện.

Hạng mục giao lưu là gì?

Muốn tham gia giao lưu, luận bàn, cần một lá thư tiến cử của Thư Viện. Không hề nghi ngờ mỗi một người được tiến cử, đều là nhân tài kiệt xuất trong các lĩnh vực. Bởi vậy cho dù đám người Sở Vân đều thay đổi diện mạo, nhưng thái độ nhân viên Thư Viện đều rất khách khí, thể hiện sự tôn kính một cách chân thành.

- Chúng ta đều tham gia.

Sở Vân mỉm cười nói.

- Các vị đều, đều gì cơ?

Nữ sinh mặt tàn nhang thực sự có chút kinh ngạc. Thật không ngờ năm người ở trước mặt đều là người tham gia. Nàng ngây ra một lúc, con ngươi mở lớn. Theo kinh nghiệm của nàng từ trước tới nay, bình thường những người tham gia đều là các nhân tài kiệt

xuất. Xung quanh mọi người đều có người đi theo, giống như những vì sao vây quanh mặt trăng.

Ban đầu khi nàng nhìn thấy đoàn người Sở Vân tiến đến, còn tưởng rằng người dự thi thực sự, nếu không phải Tửu Hào Vương, thì chính là Tiên Nang Vương. Dù sao bọn họ cũng là Vương giả, cho dù ngụy trang, khí chất cũng có khác với người thường.

Nhưng nữ sinh này thật không ngờ, trong nhóm người không có "sao", đều là “mặt trăng"!

- Chờ một chút, không phải bọn họ không biết quy định tham gia luận bàn chứ? Hoặc là tới tìm ta để hỏi thăm? Nghe các học tỷ từng nói, mỗi giới đều có vài du hiệp không có việc gì làm, thích trêu đùa đệ tử Thư Viện! Ta sẽ không không may mắn như vậy chứ?

Trong lòng tiểu cô nương tự nhiên khẩn trương hơn. Bọn họ những người tiếp đón. Thật ra họ đều những thư sinh ưu tú trong Thư Viện, được đưa đến nơi này tiếp đón các nhân vật khắp nơi, tiến hành thể nghiệm và rèn luyện.

- Vậy, vậy mong các vị đưa thư tiến cử ra.

Tiểu cô nương càng nghĩ càng khẩn trương, nói chuyện cũng có phần lắp bắp.

- Được.

Sở Vân mỉm cười đưa thứ tiến cử của hắn ra. Đồng thời bốn người khác, cũng đưa lá thư tiến cử ra.

- Thật sự, thật sự là năm lá thư tiến cử!

Nữ sinh mặt tàn nhang này hoàn toàn giật mình. Năm lá thư tiến cử ở ngay trước mắt.

Cảnh tượng này cực kỳ đồ sộ. Ngay cả một vài thư sinh đứng phụ tác tiếp đón đứng bên cạnh nàng, ánh mắt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Tiểu cô nương, nhanh lên đi. Chúng ta còn đang vội.

Thụy Lão Nhân ôn hòa nói.

Thân thể nữ sinh mặt tàn nhan chấn động, phản ứng lại, vội vàng cúi đầu nhận sai:

- Dạ dạ dạ, tiền bối giáo huấn rất đúng. Tại hạ sẽ làm ngay.

Nàng nghĩ đến lúc trước khi đi, ân sư đã dặn dò, phải tiếp đón cẩn thận. Nói chung, những người này đều có ngạo khí. Thậm chí một vài người còn có tính tình cổ quái.

Đây mới là ngày đầu tiên bắt đầu đại hội Thư viện, phải tới ngày thứ ba mới có thể hết hạn báo danh. Đây cũng là lần đầu tiên Tiểu cô nương này làm nhân viên tiếp đón. Nàng tuyệt đối không dự đoán được, tình cảnh lần đầu tiên, lại có năm vị cao nhân cùng tới.

Tuy rằng nói trong đó có hai vị, thoạt nhìn còn rất trẻ tuổi. Nhưng trong giới thư sinh, chú ý ăn nói lễ phép, có người chuyên chú một môn đạt tới bậc thầy. Bởi vậy mặc kệ là đối với Sở Vân, hay Nhị Lang Thiên Quân, Tiểu cô nương vẫn một câu tiên sinh, một câu tiền bối, thái độ kính cẩn.

- Xin hỏi vị tiền bối này, ngài dùng tên gì để tham gia?

Đến lượt Sở Vân, Tiểu cô nương hỏi tương tự như những người khác.

Nói chung, người tham gia luận bàn đều dùng tên thật của mình. Nhưng cũng có một vài tình huống, đặc biệt nói ví dụ có vài người thích nhàn rỗi, rất ghét nổi danh, chỉ hy vọng có thể luận bàn với cao thủ và nghề nghiệp chính, bởi vậy hay dùng tên giả.

Lại ví dụ như Toán sư, bình thường cũng không dùng tên thật. Càng náo động, càng tiêu hao khí vận, lại càng nguy hiểm.

Còn có Du Nha, hắn dùng tên của Chung Thất. Muốn lấy danh nghĩa của người bạn thân, đạt được giấc mộng của hắn.

- Tên là gì? Trong lúc nhất thời cũng không nghĩ ra được. Dùng gì thì tốt đây...

Sở Vân chần chừ một chút, thuận miệng nhìn Tiểu cô nương hỏi.

- Đúng rồi, ngươi tên là gì?

- Bẩm, bẩm báo tiền bối, vãn bối tên là Ngô Sương.

Tiểu cô nương giật mình một chút, thận trọng nói.

- Được, ta đây cũng tên là Ngô Sương.

Sở Vân gật đầu, tùy ý quyết định.

Tiểu cô nương Ngô Sương lại giật mình kinh hãi. Nàng nhếch miệng, cũng không tình nguyện để tên mình bị lấy trộm, nhưng ngay trước mặt mình, người ta lại lấy trộm như thế. Cuối cùng nàng viết xuống cái tên "Vô Song". Dù sao âm tiết cũng giống nhau, coi như là nàng giở chút trò khôn vặt.

- Vậy xin hỏi vị tiền bối này muốn tham gia hạng mục nào?

Ngô Sương lại hỏi.

- Có những hạng mục nào?

Sở Vân nói.

Đối với phương diện này Ngô Sương dường như đã thuộc làu, lập tức ngâm nga chậm rãi như đọc thuộc lòng nói:

- Bẩm báo tiền bối, đại hội Thư viện đang tiến hành, lần lượt các hạng mục luyện đan, luyện binh, phong ấn, chế nang, Toán sư, Đánh giá, Độ kiếp, đạo pháp, nuôi trồng, tài hùng biện... Tổng cộng mười chín hạng mục.

- Ừ.

Sở Vân gật đầu, sau đó nói.

- Ngoại trừ Toán sư ra, ta đều tham gia.

Ngô Sương thoáng ngây người há hốc miệng. Ngay cả mọi người ở bên cạnh cũng nhìn Sở Vân với ánh mắt kinh ngạc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.