Nhưng giữa đường, nhóm sáu trưởng lão đụng phải Nhị Lang Thiên Quân.
Một lời không hợp, sau cuộc chiến đấu kịch liệt, Nhị Lang Thiên Quân chém
chết một vị trưởng lão trong đó. Năm người còn lại cũng phải dựa vào Hồn Độn thuật bỏ trốn mất dạng.
Các trưởng lão cũng không thăm dò
thực lực thực sự của Nhị Lang Thiên Quân, bọn họ đã phẫn nộ lại cảm thấy vô cùng nhục nhã. Bị Sở Vân đánh bại, vẫn chưa thể trà thù, nhưng ít
nhất đối phương là Tiểu Bá Vương thanh danh hiển hách.
Nhưng hiện giờ họ lại bị một thiếu niên không có tên tuổi đánh bại. Tình hình này khiến bọn họ không thể chấp nhận được.
Năm vị trưởng lão còn lại cùng thương lượng, cảm thấy không thể trở về khi
chưa có công đạo. Họ lại dây dưa với Nhị Lang Thiên Quân, muốn chém chết hắn, rửa sạch nỗi nhục.
Nhị Lang Thiên Quân một đường hành tẩu
thiên hạ, đi ra khỏi Đôn Hoàng quốc. Bọn họ cũng theo sát, cuối cùng vất vả lắm mới đến được Thiết Nham quốc.
Trong Thiết Nham quốc, Nhị
Lang Thiên Quân nắm lấy sơ hở của bọn họ trong chiến đấu, lại chém chết
một vị trưởng lão. Lúc này, bốn người còn lại mới cực kỳ khiếp sợ phát
hiện, con mẹ nó không ngờ vị thiếu niên này là một vị cường giả Quân
cấp!
- Thế giới này muốn hỏng rồi sao?
- Tiểu Bá Vương cũng không phải là cường giả Quân cấp!
Bất đắc dĩ, bốn vị trưởng lão đành phải trở về bẩm báo tin tức. Cửu U thành lại chấn động. Cuối cùng phái U Nghi Tà Quân tới.
Trong thành Cửu U có hai đại cường giả Quân cấp. Một vị là Bạch Cốt Quỷ Quân, một vị chính là U Nghi Tà Quân.
So sánh giữa hai người, Bạch Cốt Quỷ Quân nhỏ tuổi hơn U Nghi Tà Quân
khoảng một trăm tuổi. U Nghi Tà Quân nổi tiếng khắp thiên hạ với thân
pháp quỷ mị, tính cách đa nghi.
Khi hắn còn trẻ vì phạm tội, bị đuổi bắt, lọt vào trong núi được một người thợ săn cứu.
Sau đó, hắn làm khách trong nhà người thợ săn.
Nhưng trong lúc vô tình nghe thấy tiếng mài dao của người thợ săn, nhất thời
trong lòng hắn sinh nghi. Lại nghiêng tai lắng nghe, nghe người thợ săn
nói nhỏ một hai câu mơ mơ hồ hồ. Nhất thời liền nổi sát tâm, hắn xông
vào sân, chém chết ân nhân đã cứu mạng hắn.
Sau này hắn mới phát
hiện, sở dĩ thợ săn mài đao, chỉ vì muốn giết vật nuôi để chiêu đãi hắn. Đơn giản hoặc là không làm, nếu đã làm phải làm đến cùng. Hắn giết chết cả nhà người thợ săn. Toàn bộ người trong sơn thôn cũng bị hắn chết hết không còn ai sống sót.
Chuyện này đã chấn động một thời, khiến hắn thực sự thành danh. Danh tiếng của hắn được liệt vào Tuấn Kiệt bảng tại Tinh Châu.
Tính tình hắn tàn bạo, âm ngoan giả dối, bị nhiều thế lực đuổi giết. Cuối
cùng, hắn gia nhập Cửu U thành. Sau khi tu luyện đến Quân Cấp, lập tức
rời núi, lăng trì xử tử giết sạch cả nhà, trảm thảo trừ căn những kẻ đã
khiến hắn gặp rắc rối năm đó. Một người cũng không lưu lại.
Mọi
người cũng muốn thảo phạt hắn, nhưng thực lực của hắn quá hùng hậu, lại
gặp kỳ ngộ ở Quỷ Đằng quốc. Các cường giả Quân cấp bình thường đều không làm gì được hắn.
Cường giả Hầu cấp, cường giả Vương cấp bình
thường cũng không dễ dàng động được tới hắn. Hắn cũng vô cùng giảo hoạt, cho tới bây giờ cũng ai dám không trêu chọc. Hắn đã tung hoành tiêu dao cho tới hôm nay, ác danh vang dội, đại danh ở Quỷ Đằng quốc có thể có
thể khiến trẻ nhỏ khóc nỉ non. Thế lực tầm thường không dám động vào
hắn.
Nếu đổi là người khác, U Nghi Tà Quân hắn đã sớm ra tay.
Nhưng Nhị Lang Thiên Quân cường thế, khiến hắn nghi ngờ, không trực tiếp động thủ.
Với tuổi tác như thế, có thể tu hành đến Quân Cấp, chỗ dựa sau lưng nhất định rất mạnh mẽ. Cho dù không có thế lực, nhất định
có kỳ ngộ ngập trời!
- Đường đường là U Nghi Tà Quân, không ngờ
lại là kẻ nhát gan. Nếu ngươi không động thủ, ta sẽ chủ động với ngươi,
giết ngươi! Thất Tinh Chiến Trận, Trực Giác
Chân Đồng!
Nhị Lang Thiên Quân mạnh mẽ hét lớn một tiếng, triệu ra Kinh Thần Nguyệt
Nha Kích, hung hãn vô cùng, xung phong liều chết tiến tới U Nghi Tà
Quân, chủ động khai chiến.
- Xú tiểu tử quá càn rỡ!
U Nghi Tà Quân phẫn nộ đến cực điểm.
- Không cho ngươi một bài học, ngươi thật sự không biết tôn kính tiền bối!
Ba ngày ba đêm sau.
U Nghi Tà Quân trợn to hai mắt thể hiện vẻ khó có thể tin được, ngã xuống cánh đồng bát ngát. Toàn thân Nhị Lang Thiên Quân đẫm máu, mặt không
chút thay đổi, bước qua thi thể lạnh như băng, tiếp tục chuyến tu hành
hành tẩu thiên hạ của hắn.
- Sao có thể như vậy được?
- U Nghi Tà Quân đại nhân!
- Nhanh, nhanh báo cáo với Cửu U thành!
Bốn vị trưởng lão vẫn ở bên bảo vệ, cũng không dám đi tìm Nhị Lang Thiên
Quân gây phiền toái. Dù thoạt nhìn, thương thế của hắn rất nặng.
Những trưởng lão cấp số Hào Hùng kêu thảm, gục trước thi thể của U Nghi Tà Quân, thất kinh.
Tin tức về cuộc chiến này lập tức chấn động thiên hạ. Cường giả Quân cấp
mười bảy tuổi —— Nhị Lang Thiên Quân, lai lịch, bối cảnh của hắn, chuyện xưa khi hắn ẩn tu ở thảo đường Ly Giang mấy năm, tất cả giống như là
một cơn lốc mãnh liệt, thổi khắp toàn bộ Tinh Châu.
Tên của hắn chưa từng nổi danh, đã trực tiếp xuất hiện trên Quân bảng, thay thế U Nghi Tà Quân.
Thành danh sau một trận chiến!
Cùng lúc đó, ở sa mạc cách Vương thành Đôn Hoàng ngàn dặm.
Tê tê tê...
Một Sa Xà Đại Yêu đỉnh phong, thè cái lưỡi tím, bày thành Xà Trận, chắn ở trước mặt Sở Vân.
Nó vô cùng tráng kiện, vảy rắn lấp lánh dưới ánh mặt trời khiến người khác phải hoảng loạn. Bão cát nổi lên cuồn cuộn cũng không che được ánh sáng rực rỡ của vảy rắn.
Sở Vân cười, vẫn đi phía trước đi đến.
Tê!
Sa Xà bổ tới như tia chớp.
Nhưng trong giây lát, một khí thế bàng bạc, phát ra từ trên người Sở Vân,
cuồn cuộn phóng ra tứ phía. Cát nổi lên cuồn cuộn, xôn xao, từ dưới chân hắn lan ra bốn phía.
Linh áp Quân cấp!
Sa Xà nhất thời
mềm nhũn, trong mắt rắn lộ ra vẻ kinh hoàng đến cực điểm. Thân rắn vốn
có lực, lúc này lại giống một dây thừng rách nát, xụi lơ trên sa mạc
rộng lớn. Nó nằm rạp trên mặt đất, cũng không dám nhúc nhích.
Hiện tại chỉ cần Sở Vân câu thông linh quang, có thể trăm phần trăm thu phục Sa Xà này. Nhưng Sở Vân nhìn thoáng qua, nâng lên chân trước, bước qua
Sa Xà, thản nhiên rời đi.
Bảy ngày trước, dựa vào các loại linh
khí từ yêu vật truyền lại, khiến Sở Vân thành công tấn chức lên cường
giả Quân cấp. Có tiêu chí cường giả Quân cấp, hắn có được linh áp.
Linh áp Quân cấp, có thể khiến một Đại Yêu thú mất đi ý chí chiến đấu, có
thể làm cho Linh yêu sợ hãi, không dám chủ động công kích.
Đồng thời hành tẩu giang hồ, cũng là một chiêu bài tương đối hữu hiệu, một phần uy hiếp rất lớn.
Mặt trời chói chan nhô lên cao, phóng xuống hàng vạn hàng nghìn tia nắng,
khiến không khí cũng bị méo mó. Trong sa mạc nóng bỏng mênh mông, Sở Vân mang giầy rơm, bình tĩnh, thong dong bước đi.
Phía đường chân trời, một thành phố rất lớn, chậm rãi hiện ra trước mắt hắn.
Tường thành trắng toát, cửa sổ kim bích, lưu ly, nóc nhà mượt mà, lầu các cao ngất —— Vương thành Đôn Hoàng thoáng hiện phía xa xa.
Sở Vân mỉm cười. Lúc này đây, sau chuyến khổ tu trong sa mạc, thực lực của hắn thật sự đã tăng lên rất nhiều.
- Sở Vân, chúng ta đã chế luyện xong. Đây là mười hai bình Thiên Tinh Đan.
Đúng lúc này, trong lòng Sở Vân truyền đến giọng nói của Tầm Xuân Tiên Tử. Nàng cũng là một vị luyện đan đại sư.
- Cảm tạ, vất vả cho các nàng.
Sở Vân cảm kích nói.
Mặc dù hắn có Tiểu Bao Tử trong tay, nhưng chế luyện lượng đan dược lớn như vậy sẽ hao tổn rất nhiều tu vi. Bởi vậy hắn đã mời các Tiên phi hỗ trợ.
- Nói gì vậy, khách khí với chúng ta làm gì. Không có Sở Vân công tử trợ
giúp, có lẽ hiện giờ ta vẫn bị phong ấn. Sao có thể nhanh chóng đoàn tụ
với đám tỷ muội như vậy chứ?