Đây là bởi vì năm mươi lăm Yêu vật Tiên Thiên tạo thành mắt trận, có rất nhiều đều chỉ là thứ phẩm thay thế tạm thời. Từ nay về sau, Sở Vân còn
cần thu thập không ít Yêu vật Tiên Thiên, để tiến hành thay thế chúng.
Ví dụ như nói Cửu Cung Trận, đây là dùng để làm vững chắc thiên địa, ngăn
cản chiến trận rời xa hoặc khép lại thiên địa. Cần các loại yêu vật cấp
quan trọng như Ly Sơn, Dịch Cân Tẩy Tủy Đỉnh để có thể trấn giữ. Hiển
nhiên, hiện tại Hồng Yêu bảy màu cùng với hai Long Nhãn Hoa Chi, cũng
không phải là lựa chọn thích hợp.
Hơn nữa, bầu trời tuyết trắng,
là do Túy Tuyết Đao biến thành. Túy Tuyết Đao chính là lợi khí sát phạt, khiến bầu trời cũng mang theo sự lãnh khốc và vô tình, băng hàn thấu
xương, sát khí sâu nặng. Cũng không thích hợp làm yêu vật sinh sôi nảy
nở, cần thay đổi.
Còn có rất nhiều ví dụ. Thái Cổ Kim Thân Giáp
trong Lưỡng Nghi Trận. Kim Sa kỳ thư trong Ngũ Hành Trận, vân vân, cũng
không là yêu vật thích hợp. Chỉ sau khi thay những yêu vật này, thế giới tiên nang mới mưa thuận gió hòa, bốn mùa thay đổi, khắp nơi lộ ra sức
sống, mới có thể di chuyển rất nhiều yêu vật, cùng với nhân loại vào
trong.
Đương nhiên, muốn hoàn thành những điều này, cũng không
thể chỉ giải quyết trong chốc lát. Cần ít nhất hơn mười năm, thậm chí
mấy trăm năm, hơn một nghìn năm không ngừng tích lũy, thu thập.
- Được rồi, hiện nay mười đại chiến trận hòa hợp một thể, thế giới tiên
nang được vững chắc. Các Yêu vật Tiên Thiên cũng tu dưỡng gần một canh
giờ, thương thế cũng gần như hồi phục. Chúng ta cùng nhau ra ngoài,
giành đại cục.
Giờ phút này, Sở Vân cảm thấy thoả thuê mãn nguyện.
Không giống với các Tiên Thiên Chân Tinh.
Túy Tuyết Đao nhận được Tiên Thiên Kim Tinh, đao phong sắc bén vô song, sức mạnh vô địch, lực công kích tăng lên rất nhiều, lập tức trở thành lợi
khí sát phạt đứng đầu.
Mà Tiên Thiên nguyên tinh, lại tăng sức
sống của yêu vật, khôi phục sức khỏe. Yêu vật trong tay Sở Vân, đều có
Tiên Thiên nguyên tinh. Bởi vậy năng lực khôi phục cực kỳ biến thái.
Không đến một canh giờ, yêu vật bị trọng thương đã chuyển thành vết
thương nhẹ. Yêu vật bị thương nhẹ đã khỏi hẳn.
- Tốt, Long Đế đã
không đáng lo nghĩ. Dạ Đế bại bởi Long Đế nên bỏ chạy, tất nhiên cũng
thế suy sức yếu. Lần này chúng ta ra ngoài, nhất định Càn Khôn. Từ nay
về sau, Tinh Châu không còn chiến sự!
Tửu Hào Vương càng cười ha ha, hăng hái.
- Ai có thể nghĩ ra, Song Đế tranh chấp, cuối cùng người thắng cũng chỉ là một vị Vương giả?
Trong lòng Quái Tiên đầy cảm khái. Trong lúc nhất thời cũng không biết nói gì cho phải.
Lúc này, ba người ra khỏi thế giới tiên nang, trở lại Thiên Không Chi Thành.
Tất nhiên Long Đế đã mất tích. Điều này cũng không ngoài dự liệu của ba người.
- Trực tiếp tiến vào khu trung tâm của Thiên Không Chi Thành. Tất nhiên
Dạ Đế đang ở đó. Hắn có thể thao túng Thiên Không Chi Thành, tất nhiên
là có mật thược thành trì.
Giọng điệu Quái Tiên đầy phấn chấn, ngụ ý chính là muốn cướp đoạt tòa Thiên Không Chi Thành này!
Đối với đề nghị của Quái Tiên, Sở Vân và Tửu Hào Vương cũng không có ý kiến gì khác. Hiện nay chiến lực đã hùng hậu.
Đã hình thành ưu thế tuyệt đối. Chiến lược tự nhiên phải thay đổi.
Ba người một đường chạy nước rút. Trên đường không thấy bất kỳ sự ngăn cản nào.
Dạ Đế nắm Thiên Không Chi Thành trong tay, hẳn là đã biết Sở Vân có được
tiên nang tuyệt phẩm, đánh bại Long Đế. Đối mặt với tiên nang tuyệt
phẩm, thêm nhiều yêu vật cơ quan cũng chỉ là đưa thêm đồ ăn. Hắn không
tác gây ra bất kỳ sự chống đối nào.
- Đây là?
Ba người một đường tiến về hướng trung tâm Thiên Không Chi Thành, bỗng nhiên dừng bước.
Con đường phía trước đã bị phá hủy hoàn toàn.
Hình thành chiến trường phế tích với phạm vi khoảng trăm trượng.
Nơi này vừa trải qua một trận đại chiến. Tường đổ, khắp nơi đều là xác của Đao Thú, Sách Trúc Kiếm vân vân.
Ngửa đầu nhìn lại, vốn là bức tường chắc chắn, nay đã bị phá thành một lỗ
hổng lớn, lộ ra không gian tối đen phía bên ngoài thành.
- Không tốt, Thiên Không Chi Thành đã bay đến không gian Thái Hư trên trời xanh!
Quái Tiên thấy cảnh này, lập tức kinh ngạc kêu lên thất thanh.
Bởi vì Thiên Ngoại Tinh Ma, tồn tại bên trong không gian Thái Hư.
- Có thể tường thành bằng Vân Anh Cự Thạch đến bộ dạng như vậy, chắc chắn là một trận đại chiến!
- Là Dạ Đế mai phục Long Đế, hai bên lại triển khai đại chiến sao?
- Không hẳn như thế...
Trong lòng ba người đều xuất hiện chút bất an. Đây rất có thể là do Thiên Ngoại Tinh Ma đột kích!
Dạ Đế bị bại bởi Long Đế, Long Đế bại bởi Sở Vân. Hiện nay, xem ra chiến
lực của Sở Vân đứng đầu thiên hạ. Nhưng không phải là vô địch thiên hạ.
Hắn còn có một kẻ địch của chính hắn, Thiên Ngoại Tinh Ma hùng mạnh đến
khó có thể tưởng tượng được!
Đại địa Tinh Châu, nơi nào Sở Vân cũng có thể đi. Nhưng không gian Thái Hư phía trên trời xanh là là hiểm cảnh của hắn.
- Tiếp tục truy sát giải quyết dứt khoát? Hay quyết định buông tha lập tức sử dụng tiểu bảo thạch mật môn?
Tửu Hào Vương hỏi.
Trong tay hắn có tiểu bảo thạch mật môn, xuyên qua mật môn, có thể tức khắc trở lại Chư Tinh Quốc.
Ánh mắt Sở Vân lóe ra, nhưng trong thời điểm hắn do dự, một thanh âm truyền đến:
- Khụ khụ, cuối cùng các ngươi cũng đã tới.
Trong bóng tối, Lãnh Kiếm Vương đi ra.
Áo của hắn vốn màu trắng, đã nhuộm thành một màu đỏ tươi chói mắt. Trên
người đầy vết thương lớn. Từ vai trái kéo dài đến tận bụng. Vết thương
này vô cùng quỷ dị.
Vết thương trên mặt ngưng kết một lớp băng với vô số ánh sao lấp lánh tỏa ra sự lạnh lẽo âm u.
Xuyên qua lớp băng, ba người Sở Vân thậm chí có thể thấy xương và nội tạng của Lãnh Kiếm Vương.
- Thấy rồi sao? Đây là vết thương do Thiên Ngoại Tinh Ma tạo thành. Chỉ
cần bị nó đả thương, thân thể, hồn phách, linh quang của Ngự yêu sư đều
cùng lúc bị thương tổn, hình thành vết thương như vậy. Khắp thiên hạ
không có bất kỳ phương pháp nào có thể hoàn toàn trị được vết thương
này. Lần trước, ta cũng bị thua bởi loại công kích này.
Trên mặt
Lãnh Kiếm Vương lộ ra một màu xanh lam quỷ dị. Khí tức của hắn nhanh
chóng yếu đi, đã bước nửa chân vào quỷ môn quan. Nhưng bên miệng hắn,
lại lộ ra một nụ cười mỉm.
Trong nụ cười này, lộ ra vẻ lĩnh hội dào dạt, dường như trút được gánh nặng, lại có phần như muốn khoe khoang.
- Ngươi đã tiêu diệt được Thiên Ngoại Tinh Ma của mình?
Quái Tiên lộ vẻ xúc động.
- Ha ha khụ khụ.
Lãnh Kiếm Vương ngửa đầu, đang cười bỗng nhiên cúi lưng xuống, tay che miệng lại, ho ra rất nhiều máu màu lam.
Giờ phút này, biểu tình của hắn tràn ngập vẻ hưng phấn và điên cuồng.
- Khổ tâm tính kế mấy nghìn năm. Ha hả, từ nay về sau ta lại nắm giữ Tinh Châu. Thiên địa đều phải bị ta dẫm nát dưới chân. Ngay cả Tinh Thánh
cũng không làm gì được ta! Ha ha ha ha.
Tiếng cười điên cuồng chợt im bặt.
Mảng băng màu lam nhanh chóng lan tràn. Trong nháy mắt bao trùm toàn thân
Lãnh Kiếm Vương khiến hắn hóa thành tượng điêu khắc lam tinh.
Hắn đã chết.
- Mật thược của Thiên Không Chi Thành!
Quái Tiên thở nhẹ một tiếng, con mắt nhìn chăm chú vào tay phải của Lãnh
Kiếm Vương. Ngón trỏ, ngón giữa, ngón áp út tay bên phải chính là bộ
nhẫn mật thược.
Thiên Không Chi Thành là một tổ hợp yêu binh thật lớn. Chỉ có mật thược mới có thể thống nhất được Yêu binh này. Cho dù
Sở Vân thu Thiên Không Chi Thành vào trong túi, trở thành chủ nhân của
Thiên Không Chi Thành, cũng không thể phát huy sức chiến đấu của Thiên
Không Chi Thành đến mức lớn nhất.
Chắc chắn phải có mật thược.
Quái Tiên nhảy ra, bước nhanh đến tượng điêu khắc lam tinh trước mặt, vươn tay định lấy ba mật thược này.
Vì giờ phút này, hắn đã tốn ước chừng một năm rưỡi, gian khổ thăm dò trong Thiên Không Chi Thành. Thời khắc chờ đợi bao ngày cuối cùng đã đến.
- Chờ một chút.
Trong lòng Sở Vân chợt cảm thấy không ổn, muốn ngăn cản, nhưng đã muộn.
Mật thược bị lam băng bao bên ngoài. Ngón tay Quái Tiên chỉ hơi đụng tới
lớp lam băng băng, lập tức bị dính chút băng lam sắc băng lên ngón tay.